Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4 - 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

4

"Xem cái tình hình này, bọn họ còn phải một lúc nữa mới kết thúc, chúng ta nghỉ ngơi một chút đi."
Châu Kha Vũ kéo Cao Khanh Trần đi về phía ghế nằm cạnh bể bơi.
Cuối cùng là trò chơi truy đuổi, cho nên cameraman cùng nhân viên cơ bản đều chạy theo người chơi, hôm nay hiện trường thứ hai không có một ai.

Thật ra hai người bọn họ bên trong đều là người rất an tĩnh.
Châu Kha Vũ thì vẫn luôn ít lời ít ngữ.
Cao Khanh Trần bên cạnh thường ngày thích náo nhiệt, cũng là một người thích yên tĩnh khi một mình.

Nằm trên ghế bên bờ, Châu Kha Vũ nương theo ánh đèn mờ ảo nhìn người bên cạnh.
Trong mười tám năm đầu đời của cậu, chưa từng trải qua yêu đường, thậm chí ngay cả yêu thầm cũng là chuyện sau khi quen Cao Khanh Trần.
Cậu không biết người khác khi nhìn người mình thích thẹn thùng hay không, tay cũng không biết nên để chỗ nào, chỉ có thể giả vờ mất tự nhiên gãi gãi đầu.
Cậu không biết người khác có bởi vì lo sợ tình yêu nóng bỏng trong mắt dọa đến đối phương, cho nên cả ngàn lần đứng bên cạnh người trong lòng cũng chỉ dám lén dùng chút dư quang mà nhìn anh. Tầm mắt đối thượng cũng lập tức né tránh.
(dư quang: bóng sáng thừa, ví người trên như ngọn đèn có bóng sáng, nay nhờ bóng sáng thừa ấy, tức nhờ ân huệ chiếu cố đến người dưới.)
Cậu cảm thấy việc thích như thế vừa vụng về, cũng rất cẩn trọng. Chỉ cần Cao Khanh Trần ở đó, liền theo bản năng muốn cùng anh đứng chung một chỗ, dù chỉ chạm tay cũng đủ làm tâm động.
Giống như hiện tại, hai người đều mệt đến không thể nói chuyện, nhưng biết Cao Khanh Trần ở ngay bên cạnh, Châu Kha Vũ đã rất vui vẻ rồi.

"Mình không cần giảm béo nữa~"
Trò chơi kết thúc, nhìn tổ chương trình chuẩn bị một bàn đồ ăn, hai mắt Cao Khanh Trần liền sáng rực lên.
Vì lên hình được đẹp, tất cả người chơi ngày thường đều ăn rất ít. Cao Khanh Trần bởi vì fan mọi lần đều kêu anh là đứa trẻ mập mạp mà ăn càng ít hơn.
"Ăn nhiều một chút."
"Ưm ưm!"

Thời gian trôi qua thật nhanh, tổ chương trình thong báo đây là lần ghi hình Ma Sói cuối cùng, để mọi người một bên ăn một bên nói ra cảm tưởng của bản thân.

"Chương trình này cho em quá nhiều khoảnh khắc ấn tượng."
Châu Kha Vũ nói xong, tầm mắt chuyển lên người Cao Khanh Trần đang ăn cánh gà.

Cậu nghĩ đến thời điểm lần trước cùng Cao Khanh Trần quay Ma Sói, bọn họ còn chưa hiểu gì về nhau.
Nhưng ở trong ấn tượng của cậu, lúc ấy Cao Khanh Trần đối với hắn và với người khác, cũng đã có điểm khác biệt.
Cao Khanh Trần sẽ nói với người khác bằng khẩu âm tiếng Trung rất đáng yêu, nhưng nói với mình lại vẫn nói tiếng Anh.
Không biết có phải tiểu ngốc nghếch vì ngại ngùng khẩu âm của chính mình hay không, dù sao về sau cậu cũng không cho bất kì ai ở trước mặt mình học cách Cao Khanh Trần nói chuyện.

Cậu nhìn Cao Khanh Trần, đột nhiên phát hiện mùa hè ở đảo Hải Hoa sắp kết thúc rồi.
Nhưng không sao hết, bọn họ sẽ còn có rất nhiều rất nhiều mùa hè nữa.
Ở nơi đất nước bốn mùa phân biệt này, bọn họ sẽ còn ở bên nhau trải qua rất nhiều rất nhiều xuân hạ thu đông.

'Glad to have you right where you wanna be.'

5

Nói xong cảm tưởng, nhân viên lấy ra một đống que pháo bông nói là quà thưởng cho bọn họ đốt pháo hoa.

Cách vài người, Cao Khanh Trần từ xa nhìn Châu Kha Vũ.
Cậu nhóc nhìn qua có chút sợ hãi lại hơi vụng về mà châm lửa pháo bông trong tay.
Sau đó cười nhìn về phía anh, dùng pháo bông vẽ một hình trái tim trong không trung.

Cao Khanh Trần ngây ngẩn cả người.
Anh đột nhiên cảm thấy ý nghĩ trước đây của bản thân có điểm ấu trĩ. Hai người bọn họ ở bên nhau nói cái gì làm cái gì, vì sao nhất định phải để cho người khác nhìn ra lại thành điều tiên quyết?
Bọn họ biểu đạt tình yêu cho nhau, chỉ cần đối phương có thể cảm nhận được đã là tốt rồi.

Quả thật Cao Khanh Trần có thể cảm giác được, Châu Kha Vũ đối với anh rất cẩn thận.
Anh biết khi livestream Doki cậu nhóc rất khẩn trương, thật ra câu quảng cáo cũng chưa nói xong liền bắt lấy tay anh rồi.
Anh biết cậu nhóc vô số lần ôm lấy tình yêu trong dư quang, cũng biết cậu khi tầm mắt chạm nhau sẽ thẹn thùng trốn tránh.
Anh biết cậu nhóc lần đầu tiên yêu đương rất ngây ngô, nắm tay cùng ôm đều phải lấy hết dũng khí hạ quyết tâm.

Nhưng không sao hết, bởi vì bọn họ đã ở bên nhau rồi.
Con đường tương lai rất dài, Châu Kha Vũ 18 tuổi cùng Cao Khanh Trần 21 tuổi có thể cùng nhau trưởng thành.

‘Mặc kệ là phương trời bao nhiêu xa xôi, không cần sợ hãi anh sẽ luôn bên em.’

Trên xe trở về, Cao Khanh Trần bị Doãn Hạo Vũ gọi đi ngồi cùng nhau, chia sẻ chiến thắng hôm nay. Châu Kha Vũ lại không giống như buổi sáng, mà lại đi đến vị trí phía sau Cao Khanh Trần ngồi xuống.

Châu Kha Vũ từ phía sau duỗi tay, đeo lên một bên tai nghe cho Cao Khanh Trần, bản thân đeo lên một chiếc còn lại.

Trong tai nghe là thanh âm của Châu Kha Vũ.

Em hướng về ánh trăng sám hối.
Lần đầu gặp mặt em nên nói yêu anh.

Cao Khanh Trần chìm trong tiếng hát mà nhắm mắt lại.

Anh cũng hướng về em xin lỗi.
Anh sớm nên nhận ra trong lòng anh, em không giống như người khác.

***
Bổ sung đến từ phần lời của《JULY》 và《 Thái Dương 》
Lời cuối của tác giả:
Rốt cuộc đã xong, đối với lần đầu tiên viết văn này của tôi mà nói, quá khó khăn, chọn từ đặt câu cùng cắt góc nhìn đều có rất nhiều vấn đề. Cảm ơn trái tim nho nhỏ và bình luận của người đọc, đã cho tôi động lực rất lớn =)
Cảm ơn Châu Châu và Tiểu Cửu trong bối cảnh Ma Sói này đã để lại đường cho chúng ta 🤣

Hẹn gặp lại 👋🏻

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top