Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cao Khanh Trần vẫn luôn cảm thấy Châu Kha Vũ trong mắt bản thân không giống với những người khác nói.

Bọn họ nói Châu Kha Vũ thích mang mắt kính.
Nhưng Châu Kha Vũ mỗi lần tới tìm anh đều không có đeo, có lúc anh tò mò hỏi, Châu Kha Vũ liền nói đeo lên sẽ cộm vướng vào anh, sau đó dụi đầu vào cổ giống như một chú cún lớn cọ tới cọ đi.
Bọn họ nói Châu Kha Vũ thích phối đồ màu trắng đen.
Nhưng là Châu Kha Vũ thích gấu nhỏ màu vàng của Cao Khanh Trần. Còn thích cả cài áo hình dâu tây đỏ của Cao Khanh Trần.

Bọn họ nói Châu Kha Vũ là một người không có bộc lộ cảm xúc.
Chính là, ngày đó livestream kết thúc trở về ký túc xá, Châu Kha Vũ liền đem anh chặn ở gian ngăn tận cùng bên trong phòng tắm. Cậu khom lưng, cúi xuống ngang tầm mắt mình.
Cậu giống như khi livestream bắt được tay mình.
Cậu nói Tiểu Cửu, lần này dễ dàng một chút.
"Tiểu Cửu, em thích anh, anh có biết không?"
"Em bắt được anh rồi."
Sau khi rời quê nhà, Cao Khanh Trần hiếm khi được thấy biển rộng.
Nhưng trong một khắc đó, anh dường như cách lồng ngực, nghe thấy tiếng sóng vỗ gió ầm.

Hiện tại cũng vậy.
Châu Kha Vũ trong miệng bọn họ, sẽ không chơi mấy trò trẻ con, sẽ không giận dỗi với người khác.

"Màu trắng đẹp ghê." Cao Khanh Trần hô lên.
Nhưng anh cố tình lại chọn một cái áo sơmi màu sắc rực rỡ.

Cao Khanh Trần biết là lỗi ở bản thân. Chậm rãi đi đến bên cạnh Châu Kha Vũ.
Vươn tay ra. Đụng chạm thật cẩn thận. Anh nắm lấy một ngón tay Châu Kha Vũ, lay lay.

"Đừng có tức giận nha."

Anh ngẩng đầu nhìn Châu Kha Vũ.

"Em biết là anh đối với em so với người khác không giống nhau mà."

Châu Kha Vũ cúi đầu, cảm xúc trong mắt khẽ nhúc nhích, nhéo nhéo tay Cao Khanh Trần.
"Ừm."

Sau này Châu Kha Vũ có lần nói với Cao Khanh Trần, về sau khi cãi nhau anh có thể đừng ngẩng đầu nhìn em như vậy được không, anh biết đấy, em không có cách nào cự tuyệt đôi mắt của anh.

"Tiểu Cửu cũng là sói lớn."
"Thật ra mình là người tốt. Cho nên mình không biết giết người như thế nào đấu."
Châu Kha Vũ sủng nịch nhìn anh lắc lắc đầu.
Những người khác ồn ào nói không hề đâu.
Cao Khanh Trần nghĩ thầm, mấy người có thể chú ý một chút ánh mắt của Châu Kha Vũ nhìn tôi hay không! Rõ ràng như vậy! Không cần lúc nào cũng muốn vạch trần tôi chứ?

Đổi quần áo xong, đi ra bờ bể bơi bên ngoài.
Âm nhạc vang lên, Cao Khanh Trần một bên nhún nhảy một bên dịch đến bên cạnh Châu Kha Vũ. Trong một góc không có ai để ý, Châu Kha Vũ cùng Cao Khanh Trần sẽ luôn dính lấy nhau.
Âm nhạc dừng lại, bọn họ đã nắm chặt tay nhau.

Chủ yếu là bởi vì từ nhỏ đã sinh sống ở một quốc gia nhiệt đới, Cao Khanh Trần ở trong nước chơi rất hăng. Nút cài áo sơmi cũng không biết bị bung ra từ khi nào, để lộ một mảng eo bụng nhỏ trắng nõn.
Dưới ánh mặt trời thật chói mắt. Châu Kha Vũ nuốt nuốt nước bọt.

Cuối cùng tuyển thủ chân bị thương, vẫn tốn nửa ngày cố bò lên trên bệ nổi. Trong lúc hỗn loạn ôm lấy eo người yêu. Thay anh cài nút áo.

Em mặc kệ người khác có biết chúng ta đang yêu đương hay không. Nhưng anh tốt nhất phải nhớ rằng.
Em sẽ ghen.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top