Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 1. Perfect Proposal

Draco Malfoy đang có một cuộc sống tuyệt vời. Anh giàu sụ, đẹp trai, và quyến rũ. Anh đã chiến đấu cho phe thắng cuộc trong trận chiến, nhận được danh hiệu "anh hùng" đồng thời cứu rỗi danh tiếng nhà Malfoy khỏi thảm bại sau sự phục tùng đến loạn trí của ba anh dành cho Voldemort. Hơn nữa, anh còn có một cô bạn gái xinh đẹp, thông minh và vô cùng dũng cảm, người cuồng nhiệt trên giường với anh hằng đêm. Hoặc ít nhất là hai ngày trước, cái ngày mà cuộc sống của anh bất ngờ tuột dốc không phanh.

Đó là một sáng thứ Bảy như hàng tuần. Cặp đôi ngủ dậy muộn, làm một cuốc tàu nhanh trước khi tắm táp, và xuất hiện trong tiệm cà phê ưa thích. Draco ngồi sau một ly cà phê đen to bự, một ổ bánh hạt mè, và tờ Tuần san Phù thủy, kế bên cạnh là cuốn tạp chí People - thứ văn hóa Muggle duy nhất anh hứng thú. Hermione có trong tay một tách mocha nhẹ, một cái muffin việt quất, với tờ London Times và London Economist trước mặt, cùng số mới nhất của tờ Hexes, Spells and Jinx for Professional Curse Breaker. Cả hai cùng im lặng, chìm đắm riêng vào thế giới của mình cho tới khi Draco ré lên kinh ngạc.

- Này Granger, em không thể đoán ra nổi Lindsay Lohan đã đính hôn với ai đâu!

Hermione ngước mắt lên khỏi tờ báo.

- Lindsay Lohan là ai?

- Ôi cái cô này, em là gốc Muggle đấy. Em không quan tâm đến thế giới của em à?

- Toàn thứ rác rưởi, người nổi tiếng không có trong thế giới của em. - Hermione có lẽ đã nhắc lại câu này đến lần thứ 100.

Draco nhún vai, sắp sửa quay lại với tờ báo thì lại đến lượt Hermione mở miệng.

- Nhắc đến mới nhớ, cuối tuần này chúng ta nên đi mua nhẫn.

Draco nhíu mày, hạ thấp tờ báo xuống.

- Đừng có gàn dở thế, Granger. Em không biết nấu ăn và thậm chí còn không sắp xếp được bàn ăn cho nên hồn, sao lại phải đi mua nhẫn khăn ăn?

- Em không muốn mua nhẫn khăn ăn, anh dốt vừa thôi.

Draco mở to mắt. Anh chậm rãi đặt tờ báo xuống, lo lắng nhìn xung quanh để chắc chắn không ai đang nghe lỏm, rồi rướn người ra thì thào.

- Em muốn mua nhẫn dương vật hả? Anh có thể nhổ toẹt ra là nó mất hứng vãi cả chưởng. Anh không thích mấy cái đồ đấy đâu. Thật đấy, nhỡ lúc đó nó rơi vào trong em rồi không lấy ra được thì sao? Rồi sau đó mỗi khi làm tình, anh sẽ cảm giác như kiểu đang tìm chìa khóa ấy, hoặc nhỡ còn khiếp hơn, - Mắt Draco trợn lên to hơn. - Nhỡ nó chặt quá, làm tắc máu chảy đến "Chúa tể Hắc Ám" và ngài ấy sẽ vĩnh viễn bị liệt, thì sao?

Hermione cắn môi, cố ngăn cái đảo mắt.

- Em vẫn không thể tin anh gọi thằng bé của anh là "Chúa tể Hắc Ám".

- Granger, đó không phải chuyện đáng bận tâm. Chú ý đến vấn đề chính của anh đi! - Draco gắt gỏng, gần như đang phát hoảng.

Hermione mỉm cười. Mặc dù người ta cứ đồn đại Malfoy là thánh sex và đã xoạc tất cả các phù thủy anh tìm được trong chiến tranh, thì anh thật sự là một gã bảo thủ mỗi lần nói đến những thứ mới mẻ như thế này.

- Đừng có xoắn đít lên thế Malfoy, em không muốn mua nhẫn dương vật.

Draco thở phào, dựa lưng vào ghế.

- Thế thì em đang nói đến cái quái gì?

Hermione giơ bàn tay trái không đeo nhẫn lên, và phe phẩy những ngón tay trước mặt anh.

Và gương mặt Draco trở nên ngờ nghệch,

- Em muốn đính hôn ? - Anh hỏi ngạc nhiên.

- Bingo! Trao giải cho anh này đi.

- Granger, anh đã nói với em bao nhiêu lần rồi, cái trò châm biếm Muggle đấy không hay ho gì với anh đâu. Anh đã viết vào danh sách "Những điều làm Draco Malfoy khó chịu" của anh rồi, - Draco phẩy đũa, triệu hồi một mảnh giấy da lên bàn, - Nhìn đi, số 127 đây này - Trò châm biếm Muggle của Hermione.

Hermione liếc mắt đến cái danh sách để tìm cái mục đó, nó đây rồi,  kẹp giữa điều 126 - tửu lượng như hạch của Potter và 128 - Ăn bằng đũa. Cô phẩy đũa, mảnh giấy da của Draco biến đi mất và thay vào đó là một cái danh sách khác - Những điều Malfoy làm tôi khó chịu. Hermione biến đũa phép thành một cây bút lông và viết vào dòng cuối cùng. Số 53 - Khi anh ta lảm nhảm những chuyện chẳng đâu vào đâu về muggle, bạn bè tôi, hay là tóc tôi để cố đánh trống lảng.

Draco chỉ xuống mảnh giấy.

- Anh nghĩ ý em là "một sự quan sát chính xác" thay vì "những chuyện chẳng đâu vào đâu."

- Không. - Hermione đáp khô khốc. - Em viết chính xác những gì em nghĩ.

Draco nhìn như thể sắp cãi lại, nhưng Hermione giơ một tay lên.

- Bây giờ quay lại chuyện ban nãy.

Và cô tiếp tục, với khuôn mặt cực kỳ hoang mang của Draco.

- Việc đính hôn của chúng ta.

- Granger, chúng ta KHÔNG đính hôn. Sự thật là anh vừa mới phá vỡ ít nhất là một nửa điều luật trong cuốn Nghi thức Đính hôn và Sắp đính hôn.

- Ôi thứ lỗi nhé, em chưa đọc cuốn đó. - Hermione lúng búng.

Draco nhướng mày.

- Rồi, thì em đọc rồi. - Cô thừa nhận. - Nhưng nó chỉ là những điều rặt về thuần huyết, cổ hủ, lạc hậu!

- Cổ hủ và lạc hậu là từ đồng nghĩa đấy em biết đúng không? - Draco nói.

Hermione khoanh tay trước ngực, dựa vào lưng ghế.

- Em không thấy ấn tượng đâu.

Draco khó chịu nhích mông trên ghế, anh ghét cái kiểu nhìn này của Granger.

- Rồi giả sử là em đúng, và mấy cái điều lệ đó đã lạc hậu rồi. Thì anh vẫn không hiểu nổi là em nghĩ chúng ta đã sẵn sàng kết hôn.

- Anh thực sự muốn em liệt kê lí do ra à? - Hermione hỏi, dậm chân sốt ruột.

- Ừ rồi, anh không muốn phải nghe thuyết giáo đâu, nhưng anh không mong đợi lắm là sẽ có một lí do hoàn toàn hợp lý nào cho chuyện đó đâu. - Anh đáp.

Draco không biết sao Hermione lại khó chịu như vậy. Sau cùng thì anh vẫn luôn là một người lí trí, và người lí trí thì cần có những lý do hợp lý trước khi đưa ra những quyết định thay đổi cuộc sống của họ. Draco thấy bắt buộc phải đặt câu hỏi và suy nghĩ lại về những thay đổi từ khi anh và Hermione bắt đầu mối quan hệ, đã là thứ bất hợp lý rồi. Hẹn hò với một con nhỏ Gryffindor biết tuốt, tóc bù xù và hống hách hoàn toàn chẳng có tí logic gì với anh cả, càng không với những người mà biết cả anh và cô.

Hermione mím môi trước khi đáp lại.

- Anh biết không, em không thích anh về cái khoản này.

- Vớ vẩn, Granger. Anh biết là em luôn thích giải thích cho anh tại sao anh phải làm cái gì đó.

Miệng Hermione đã há ra toan cãi lại, nhưng rõ ràng điều anh vừa nói là đúng. Cô thích thuyết giáo anh, vậy nên cô bắt đầu bằng phương pháp xô viết. 

- Anh có nhớ vì sao mọi người không ai nghĩ chúng ta có thể ở bên nhau lâu dài không? - Cô hỏi.

- Bởi vì họ tưởng Potter và Weasley sẽ giết anh, chặt xác anh rồi ném cho con mực khổng lồ ở Hogwarts ăn à? - Draco đoán.

- Không, - Hermione trả lời. - Em nghĩ Ron và Harry đã rất lịch sự về chuyện của chúng ta.  - Cô chưa từng kể với Draco rằng mình đã phải tước khí giới của Harry và làm choáng Ron vì họ đã toan xông đến đập anh nhừ tử sau khi phát hiện ra cô đang hẹn hò với tên Slytherin này. - Đoán tiếp đi.

- Bởi vì họ nghĩ rằng Lucius sẽ vượt ngục Azkaban và lại tiêm nhiễm mấy thứ phân loại máu me bệnh hoạn vào đầu anh?

- Không, nhưng nghe giống một cuộc đoàn tụ gia đình đáng yêu đấy. Đoán lại đi!

- Vì em không thể nhận ra một điều vô cùng tốt đẹp và đúng đắn kể cả khi nó đang đứng ngay trước mặt em?

- Không, - Hermione đáp, bắt đầu trông hơi bực mình.

- Cái bệnh luôn phải phân loại người khác ra thành 4 loại tính cách của em?

- Không. Và đó không phải là bệnh, đấy chỉ là cách em sắp xếp suy nghĩ của em thôi. - Cô rít qua những kẽ răng nghiến chặt, giờ thì cô chắc rằng Draco sẽ chỉ ngồi giễu cợt chứ nhất định không trả lời câu hỏi của cô. Chẳng sao hết, cô sẽ tự trả lời. - Không ai nghĩ chúng ta sẽ ở bên nhau lâu dài, bởi vì họ không thể tưởng tượng chúng ta sẽ dành nổi 2 tiếng ở bên nhau mà không lao vào nguyền nhau thành lú lẫn.

- Ồ đúng đấy. - Draco nháy mắt. - Anh cũng từng lo thế.

- Rồi, giờ thì chúng ta đã sống chung được gần một năm , và cả hai đều không bị thương tật gì vĩnh viễn cả, em chẳng thấy lí do gì là chúng ta không thể kết hôn. - Hermione nói, khá tự mãn.

Draco trưng ra cái nụ cười mà hầu hết ai thấy cũng đều muốn rồ người lên.

- Lí do hoàn hảo đấy Granger, trừ một sự thật là chúng ta không sống chung.

- Xin lỗi? - Hermione đơ người.

- Chúng ta không sống chung với nhau.

- Đêm nào chúng ta chẳng ngủ cùng nhau!

- Đúng thế, em yêu, nhưng em sẽ đánh anh nếu như anh dám mò đến quần áo của anh trước khi làm em thỏa mãn và vuốt ve em sau khi làm chuyện đó. - Draco nhăn nhó.

Hermione lừ mắt.

- Nếu như không phải sống chung, thì sao phòng tắm của em lại la liệt toàn đồ dưỡng tóc của anh? Sao anh lại chiếm hết tủ trong phòng ngủ chính để treo áo chùng, bắt em phải cất đồ của em ở phòng ngủ cho khách?

- Vì tiện thôi. - Draco trả lời với một nụ cười khác.

- Sao anh lại phải trả nửa tiền thuê nhà mỗi tháng?

- Đống galleon đó không phải là để thuê nhà, mà cho những dịch vụ khác.

- Đừng có làm em phát nôn mà nói đó là cho tình dục nhé. - Hermione cảnh cáo.

- Dĩ nhiên không. Malfoy không phải trả tiền cho tình dục. Tiền là để cho đồ ăn và những thiết bị khác anh tiêu thụ khi tới thăm em.

- Chà, anh đã tới thăm liên tục mười tháng rưỡi. Nếu như anh không sống chung với em,  - Hermione gay gắt. - Thì anh sống ở đâu?

- Dĩ nhiên là ở Thái ấp.

- Đừng có lố bịch, Draco. Anh không đến đó từ lâu lắm rồi.

- Granger, anh vừa mới tới đó vào chủ nhật tuần trước để ăn trưa.

- Hôm đó em cũng tới. Nghĩa là em cũng sống ở đó đúng không?

- Đừng có nhận vơ Granger. Em không thể sống ở đó, má anh dựng kết giới để ngăn em đi quá 100 feet từ phòng ngủ lên tầng hai.

Hermione cắn môi dưới, và im lặng khoảng một phút. Draco đã nhắc cô tới việc má anh luôn cảnh giác không cho cô đi tới các phòng khác trong thái ấp.

- Sao Narcissa lại không thích em? - Cô hỏi, nghe có hơi tổn thương.

- Merlin ơi, Granger. Đừng có thế, bả đâu có thích ai. Bả còn không tha thứ cho anh, dù anh là con bả.

- Má anh đâu có dựng kết giới ngăn Pansy lên tầng. - Cô bật ra, hơi ghen tị.

Draco nhếch mép cười. Chúa ơi, anh đã bật công tắc Hermione - ghen - tuông lên rồi. Việc có cô bạn gái là một trong những phù thủy có tầm ảnh hưởng nhất Anh Quốc lại đi ghen tuông với bạn gái cũ của anh, có khiến anh hơi thích thú.

- Đừng có vơ vào người thế em yêu. Bả dựng kết giới chỉ vì anh lỡ mồm nói là em muốn làm tình trên giường của tổ tiên nhà anh để xem nó có long ra không thôi.

Hermione cười nhạt.

- Và em nghĩ đây sẽ là một trong những dự đoán tốt hơn của em. Em đoán anh sẽ không nói với bà ấy về giả thuyết mới của em, rằng  móng nhà Thái ấp sẽ sụp đổ thành tro bụi nếu như chúng ta làm tình trên bàn làm việc của Lucius chứ?

- Chúa ơi, không. Sau khi bả dựng kết giới quanh phòng ngủ là anh học được bài học rồi. Với cả giả thuyết bàn làm việc đó cũng là một trong những giả thuyết anh thích nhất. Chúng ta nên làm thử lần nữa vào ngày kỉ niệm Lucius bị tống vào Azkaban xem có khác gì không nhé.

Hermione thực sự không muốn gì hơn là đồng ý ngay lập tức, nhưng cô không hề muốn chủ đề này bị lãng quên.

- Cũng không khó lắm đâu vì anh SỐNG ở đó mà đúng không, - Hermione mỉa mai.

Draco đáp thỏa mãn. 

- Anh mừng là em hiểu ra đấy Granger. Giờ thì chúng ta có thể ngưng cuộc trò chuyện ngu ngốc về nhẫn đính hôn này đi được rồi.

- Khoannnn, khoan, khoan đã. - Hermione nhảy vào trước khi Draco kịp chấm dứt cuộc tranh cãi. - Anh nghĩ là em không có lí do khác để kết hôn à?

- Dĩ nhiên là anh không dám nghĩ thế.

 Anh đáp nhẹ bẫng. Hẹn hò với Hermione Granger sẽ khai sáng cho một người đàn ông rất nhiều thứ. Thứ nhất, rằng Chúa có tồn tại, người không chỉ để cho người ta khai tội, mà còn cho ta một phù thủy đầy quyến rũ, với một cơ thể luôn sẵn sàng khiến ta bị mờ mắt bởi dục vọng. Thứ hai, là tính mạng anh ta có thể bị đe dọa nếu như dám cười nhạo những sinh vật pháp thuật, những đứa trẻ xấu xí hoặc là cả những giáo sư Hogwarts bởi một cô nàng tóc xù luôn tự hào rằng mình đại diện cho chính nghĩa. Và thứ ba, là khi cô gái thông minh đó muốn, cực kỳ muốn thứ gì đó, thì cô ta sẽ bày ra một cuộc tranh cãi với những lí do dài lê thê.

- Rồi nói đi Granger, lí do khác là gì?

Hermione mỉm cười rạng rỡ, thầm quyết tâm phải làm Draco xoay chuyển.

- Ờm, mặc dù ban đầu em có lo ngại là anh không muốn mối quan hệ này kéo dài, cũng như  cái phẩm giá kém cao đẹp của anh sẽ lại làm em rắc rối với một gã khốn khác, thì việc chúng ta đã hẹn hò độc nhất trong cả 2 năm cho thấy rằng chúng ta hoàn toàn có thể đi tới hôn nhân.

- Râu ria quỷ thần ơi, chúng ta không có hẹn hò độc nhất - Draco kêu lên.

Hermione há hốc mồm.

- Anh còn đang hẹn hò với ai nữa? - Cô hất hàm.

- Không có ai cả, nhưng đó không phải vấn đề.

- Đó là vấn đề đấy. - Cô gay gắt. - Nếu như anh không hẹn hò với ai khác, và em cũng thế, thì chính xác là chúng ta đang có một mối quan hệ độc nhất.

- May phước là em không đăng kí lấy bằng NEWT cho luật hẹn hò đấy Granger, bởi vì cái định nghĩa của em về việc hẹn hò độc nhất ngáo vô cùng.

Hermione cau mày. Draco đang khá tự tin khi mà dám lôi chuyện điểm NEWT vào. Vì thực tế là điểm của cô gần như cao hơn anh, và đó là điều luôn làm anh cay cú khi nói đến.

- Khai sáng cho em đi Malfoy. Định nghĩ về quan hệ độc nhất của anh là thế nào?

Draco cười hả hê, vì rất ít khi anh được quyền chữa lại gì đó cho cô.

- Một mối quan hệ độc quyền nghĩa là em KHÔNG THỂ hẹn hò thêm ai khác. Trong khi chúng ta chỉ đang KHÔNG hẹn hò ai khác, nếu muốn thì chúng ta vẫn có thể.

- Anh đang không nghiêm túc phải không? 

Hermione ré lên, tự hỏi xem đây có phải là một trong những trò đùa mà anh đang ngấm ngầm làm cho cô phát khùng lên không. Cô có thể tưởng tượng ra anh đang hoàn thiện một cẩm nang mang tên "101 cách làm Hermione Granger phát khùng" trong tạp chí Tổng hợp âm mưu và chiến thuật quái đản, ngay bên dưới cẩm nang "15 cách để hạ gục Snape" của anh.

Draco lắc đầu.

- Này Granger, cái vấn đề này là em khơi ra đấy nhé.

- Cái gì cơ? Em nói là em muốn môt mối quan hệ mập mờ, không chính thống khi nào?

- Lần đầu tiên em đồng ý đi chơi với anh. Anh nhớ rõ ràng em đã bắt anh cam kết duy trì 2 điều kiện. Thứ nhất, anh phải hứa không được dở thói tự mãn ra - hay cái quái gì của anh đấy, chẳng quan tâm. Và thứ hai, anh phải chấp nhận rằng buổi đi chơi đó sẽ không dẫn đến một chuyện tình nào, kể cả về tinh thần và thể xác giữa cả hai chúng ta.

- Lúc em bắt anh hứa thế, - Hermione mệt mỏi, là em nghĩ rằng anh mời em đi chơi chỉ vì anh thua cược với thầy Remus, hoặc là anh nghĩ em là đứa dễ dãi.

- Và em vẫn đi với anh, - Draco nháy mắt, nhếch mép cười. - Em muốn xoạc anh trước đấy lâu lắm rồi - nhếch mép lần nữa.

Hermione ghét cái kiểu cười đó, vì chúng luôn đúng. Cô thật đáng bị nguyền rủa, trước khi có thể thừa nhận với anh.

- Em muốn có bữa tối miễn phí thôi. - Cô nói.

- Hài hước đấy. - Draco đáp lại.

- Dù sao thì, - Hermione tiếp tục, cố quay lại cái chủ đề. - Chuyện đó cách đây hai năm liền rồi, và chúng ta không hẹn hò với ai khác kể từ đó, em nghĩ là anh hoàn toàn có thể tin rằng cảm giác của em lúc đó và bây giờ đã đổi khác rồi.

- Rõ ràng rồi, đợt đó em đâu có thể rời tay ra được khỏi cơ thể nam tính này của anh đâu.

Hermione đảo mắt.

- Em đang nói đến mối quan hệ chính thức của chúng ta.

- Granger, - Draco bắt đầu mất kiên nhẫn, như thể anh là Nicolas Flamel đang giải thích một lý thuyết ma thuật cực kỳ phức tạp cho Neville Longbottom. - Mấy cái chuyện kiểu như độc nhất hay là chính thức ấy, chỉ đươc xác nhận khi được nói ra. Và vì chúng ta chẳng ai lên tiếng muốn một mối quan hệ như vậy, nên đương nhiên là không phải.

- Anh đang nói là nếu như em đến club, phung phí tiền của và xoạc nhau với một gã pháp sư ưa nhìn nào đó, thì anh cũng chẳng thấy sao đúng không?

- Không, anh chỉ đang nói là nếu em đi xoạc với vài thằng khác, thì anh chẳng có QUYỀN gì để mà thất vọng cả.

- Anh mà tin vào mấy cái điều ấy, thì anh đéo hiểu cái gì về quan hệ của chúng ta cả. - Hermione tức tối. - Em nói cho anh biết, Draco Malfoy, là nếu như em bắt gặp anh đang thân thiết với bất cứ ai khác khi còn hẹn hò với em, thì "Chúa tể Hắc Ám" bé nhỏ của anh sẽ chịu chung số phận với Voldemort.

Hermione thoáng nghĩ Draco đã hơi rén lại nhưng cô không bao giờ có thể chắc chắn gì với gã mặt nhọn tái nhợt đó.

- Granger, đầu tiên là Chúa  Tể Hắc Ám không nhỏ bé. Thứ hai, trong khi anh đánh giá cao việc em mê mẩn anh và không muốn chia sẻ một tạo vật đẹp đẽ như anh với người khác, thì sự trả thù em đang nói đến là không được phép vì chúng ta đang không trong một mối quan hệ độc nhất.

Draco không biết người ta có thể phát nổ vì tức giận không. Vì nếu vậy, thì anh sẽ phải mang áo chùng đi giặt khô bởi vì nhìn Hermione như sắp nổ ra rồi. Tay cô nắm chặt lại, môi nghiến vào thành một đường mỏng, và lông mày thì gần như chạm vào thành một đường thẳng. Trước một Hermione như vậy, các kỹ năng sống sót của Draco ngay lập tức bật lên và anh bắt đầu vội vàng xoa dịu người phụ nữ giận dữ trước mắt.

- Granger, quan hệ của chúng ta không phải độc quyền, không có nghĩa là-

- Im đi.

- Trí óc anh vẫn bị làm cho mê muội bởi trí tuệ và vẻ đẹp của em và-

- Im ngay, - Cô gầm gừ.

Và rồi Draco nghĩ lại, có lẽ là nên thay đổi trình tự một chút. Phải sống sót trước, và nên quan ngại về việc giữ khoảng cách trong mọi tình huống. Anh bắt đầu chậm rãi đầy ghế ra khỏi bàn, cố không phát ra tiếng động nào. Anh sẽ độn thổ về nhà, chờ Hermione bình tĩnh lại, có thể đưa cô ra ngoài ăn tối như một điều bất ngờ--

- Ngồi im. - Hermione ra lệnh, khi cô phát hiện ra anh định chuồn đi.

Draco gương cười yếu ớt, mắt dáo dác ngó quanh phòng tìm xem có chỗ nấp nào hoặc có người vô tôi nào mà anh có thể náu vào phòng trường hợp phải tránh nguyền không.

- Em còn một điều nữa về việc kết hôn. - Giọng cô trầm xuống, âm vang và đầy sức mạnh.

Bản năng cả Draco đang báo anh chay đi, trốn đi, nhét ngón tay vào lỗ tai và hát "La la la" thật to đi để anh không phải nghe bất cứ thứ gì Hermione muốn nói. Phần khác của anh, tim anh hoặc trí óc hoặc tâm hồn anh - cái phần đã thuyết phục anh chống lại Voldemort và theo đuổi Cô gái Vàng Nhà Gryffindor hồi đó - đã bắt anh ngồi im. Việc đó tránh cho anh trở thành môt thằng khốn. 

- Dĩ nhiên rồi em yêu. Anh đang nóng lòng muốn nghe đây.

Hermione nheo mắt lại, nhưng giọng cô vẫn bình tĩnh và nhẹ nhàng.

- Hôm nay em sẽ không nhịn nữa, em yêu anh, Draco Malfoy. Em yêu anh hơn chính em một năm trước. Hơn nữa, em có thể thấy mình sẽ càng ngày càng yêu anh nhiều hơn cả hiện tại. Và việc những người yêu nhau kết hôn, thì không phải lạ lùng gì cả.

Draco nuốt khó nhọc. Bao tử anh quặn đau và tim bắt đầu dội thình thịch trong lồng ngực.

- Granger này, - anh thì thào, vươn tay ra nắm lấy tay cô.

Hermione chỉ nhìn anh chằm chằm, như thể cô đang chờ anh nói rằng anh không yêu cô kiểu vậy, giống như anh đã chối bỏ việc cả hai đang sống chung, hay là trong một mối quan hệ độc nhất vậy. Mẹ kiếp, Draco cần một cốc nước, anh cần não anh hoạt động trở lại, và cần trả lời lại Hermione mà không bị trở thành một thằng đểu. Nhưng dĩ nhiên, với phần còn lại của cuộc sống khốn khổ của mình, anh biết rằng những gì anh nên làm, và thực sự làm không phải lần nào cũng khớp nhau ngay lập tức.

- Chết tiệt Granger. Anh nghĩ là chúng ta đã lập giao kèo mà.

- Giao kèo? - Cô nói, mắt bắt đầu nóng rực lên.

- Chúng ta chỉ nói yêu khi ở riêng cùng nhau, trên giường, và đèn tắt.

Hermione giật tay ra và đứng vụt dậy.

- Em muốn phá bỏ giao kèo đó. - Cô nói lặng lẽ.

- Granger...

- Em về nhà đây. Tạm biệt Draco.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top