Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 29: LINH HỒN GIÁO DỤC BÙNG CHÁY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDITOR: YUKI NGÂN HÀ


Gryffindor ngu ngốc! Khuôn mặt Salazar đỏ lên, quăng một bùa đóng băng vào người Godric để giúp y bình tĩnh lại.

"Ah! Saar!" Godric lau mặt nhưng không thể lau sạch những vụ băng còn dính ở trên mặt. Cái này làm cho cậu ta giống như một cây linh sam bị đóng băng vào mùa đông vậy, "Thật ra mình một chút cũng không cảm thấy nóng, không cần giúp mình hạ nhiệt độ!"

"Được rồi." Salazar trừng mắt nhìn Godric một cái, xoay người giữ chặt tay áo Harry, hiển nhiên là y không muốn lại tiếp tục nói chuyện với cậu ta nữa.

Sau khi thu dọn xong mọi thứ, bốn người bọn họ tiếp tục đi tiếp. Bọn họ không biết lúc này Dumbledore đang ở Hogwarts và nếm món tráng miệng của gia tinh thì đột nhiên nhìn thấy nhiều phù thủy nhỏ như vậy thì sẽ có tâm trạng gì —— có lẽ ông sẽ rất vui vẻ, rốt cuộc có đôi khi ông lão này rất ấu trĩ, còn ấu trĩ hơn rất nhiều so với mấy đứa trẻ con nữa. Có lẽ ông sẽ rất vui vẻ lăn lộn và chơi bùn với mấy đứa tiểu cự quái đó —— Snape suy nghĩ một cách xấu xa.

Đương nhiên, trí tưởng tượng của Snape cũng không phong phú lắm, nhưng đối với Dumbledore, hắn chưa bao giờ dùng suy nghĩ tốt đẹp để nghĩ về ông già này —— không sai, ông già này rất thích hợp mang đồ ngọt xuống phần mộ của mình.

Mà lúc này, Dumbledore đang nếm món tráng miệng, thì đột nhiên thấy một đám trẻ con xuất hiện và ông đã bị nghẹn họng khi nuốt một ngụm lớn món tráng miệng.

"Thưa ngài, bọn họ là những phù thủy nhỏ mà chủ nhân đã cứu ở Woodcroft. Ngài Snape nói rằng ngài có thể chăm sóc bọn họ." Một con gia tinh đem cái mũi đụng sát trên mặt đất và cong lưng rất sâu, dùng giọng điệu cung kính và kích động nói, "Bọn họ đều là phù thủy nhỏ!"

"Ồ, ta biết...nhưng..." Dumbledore nghi ngờ nhìn mấy đứa trẻ kia, "Cha mẹ của bọn họ..."

"Bọn họ được cứu ra!" Tiểu gia tinh nhắc lại một lần nữa.

"Ồ, đúng vậy, ta biết." Dumbledore gật gật đầu, "Vậy thì, ta sẽ dẫn bọn họ đi nghỉ ngơi. Winch, có thể giúp ta chuẩn bị sữa bò cho bọn họ, được không?"

"Ah! Ngài Dumbledore thật lịch sự! Winch lập tức đi làm ngay!" Tiểu gia tinh thét chói tai rồi biến mất ngay tại chỗ.

Cho dù là gia tinh của nhà Slytherin nhưng vẫn không thể bình tĩnh giống như một Slytherin chân chính. Dumbledore thở dài, sau đó bắt đầu kế hoạch dụ dỗ của mình —— những đứa nhỏ này đều có bộ dáng rất đáng yêu, ông rất là vui vẻ khi Severus vậy mà sẽ cứu bọn họ... Hiệu trưởng già xoa xoa khóe mắt, giống như bản thân đang rất là cảm động vậy: "Bọn nhỏ, tới đây, ăn chút đồ ngọt đi, cái này sẽ làm cho tâm trạng của các con tốt hơn một chút."

"Cảm ơn." Helga đi qua, trực tiếp lấy đi cái bánh kem lớn ở trước mặt Dumbledore.

"Uh...đứa nhỏ, con có thể ăn hết nhiều như vậy không......" Dumbledore lên tiếng phản đối.

"Con có thể ăn hết. Ngoài ra, còn có rất nhiều người muốn ăn." Helga quay đầu nhìn các bạn bè của mình, lộ ra một nụ cười đặc biệt ngây thơ đối với Dumbledore.

Không kịp tạm biệt cái bánh kem bị lấy đi của mình, kẹo mật ong ở trước mặt Dumbledore cũng đã biến mất không thấy bóng dáng —— Helga lại một lần nữa bước lên và lấy kẹo mật ong của Dumbledore.

Lấy đi cứ lấy đi! Dumbledore đã không còn sức lực để tạm biệt đồ ngọt của mình.

Với hai má đang phồng lên, hiệu trưởng già mang mấy đứa nhỏ đi tới nơi thích hợp để bọn họ nghỉ ngơi —— có lẽ bọn họ có thể đi tắm trước một cái?

"Ồ, đúng rồi, các con nên tự giới thiệu bản thân trước, ta không thể tự nhiên đặt biệt danh cho các con có đúng không?" Trong thời gian rảnh rỗi đau lòng cho đám kẹo ngọt của ông rốt cuộc hiệu trưởng già cũng nhớ ra một công việc chính cần làm.

"Tôi tên là Hans," Hans vỗ vỗ đứa trẻ trong lòng ngực, "Đứa trẻ này tên là Guise."

Các cậu bé còn lại tên là Abuturus, Leicester, Ryan.

"Con, con tên là Helga." Cuối cùng,là cô gái duy nhất trong bọn họ, Helga.

"Phốc!" May mắn là trong miệng của Dumbledore không có thức ăn, ông trừng lớn đôi mắt xanh lam của mình nhìn chằm chằm cô bé nhỏ này, "Con...con tên là Helga?"

"Đúng vậy, con tên là Helga. Các người đều có phản ứng giống y chang nhau!" Helga lắc đầu một cách bất đắc dĩ, "Nhưng không sao hết, con sẽ rộng lòng tha thứ cho các người. Phải biết rằng cái tên Helga này không ai cũng có thể dùng được, ít nhất cũng muốn giống y như con vậy, thích ăn ngon và nhiệt tình yêu thích giao lưu kết bạn!"

"Không sai. Helga là vua...của tất cả chúng tôi." Hans gật gật đầu, chứng minh lời nói của Helga là chính xác.

Được rồi, Helga thật sự là vua —— nữ hoàng bệ hạ! Dumbledore dẫn bọn họ đi tắm rửa, ông nghĩ ông nên dạy dỗ những đứa trẻ này thật tốt. Có lẽ trước tiên có thể cho bọn họ thử cách giáo dục chính thống của Hogwarts? Đây thật sự là một cách rất tốt!

Ngọn lửa linh hồn giáo dục của hiệu trưởng già lại một lần nữa bùng cháy hừng hực.

Tuy nhiên Snape và Harry ở phía bên kia không biết rằng Hogwarts đang xảy ra những chuyện nghiêng trời lệch đất. Bọn họ tiếp tục đi về phía trước, hy vọng có thể đến bến tàu càng nhanh càng tốt.

"Này! Mọi người có muốn mua bùa hộ mệnh không?" Một bà lão đi đến trước mặt bọn họ và nói chuyện một cách thô tục vô lễ.

"Không, cảm ơn." Harry lắc lắc đầu, mà Snape thì căn bản không muốn nói chuyện, Salazar thậm chí càng không thèm liếc mắt nhìn bọn họ một cái, chỉ có Godric giống như rất hứng thú với cái bùa hộ mệnh cổ quái trong tay bà lão.

"Mua một cái đi!" Godric kéo tay áo của Salazar, cậu ta biết vị hôn thê của mình rất giàu có, còn biết y là chủ nhân của một tòa lâu đài lớn —— y chắc là một quý tộc rất lớn, cậu ta nghĩ, có lẽ còn cao quý hơn người chú làm bá tước của cậu ta!

"Không cần." Salazar giật giật cổ, y chán ghét việc Gryffindor cứ nói chuyện ở sau tai y.

"Nhưng cái đó rất thú vị!" Godric kiên trì, "Nó được làm từ xương cốt của phù thủy!"

"Xương cốt của phù thủy?" Salazar giật giật tròng mắt và nhìn cái bùa hộ mệnh kia.

"Đúng vậy, vị thiếu gia này thật sự rất tinh mắt" Bà già lớn tiếng hét lên, "Đây là xương cốt của Phù thủy! Đến đây, mua một cái đi, nó có thể bảo vệ các ngài!"

Làm xương cốt của phù thủy tới bảo vệ bọn họ?

Snape cười lạnh, nhưng vẫn lấy một đồng bạc ra và mua cái bùa hộ mệnh này.

"Tôi cho rằng anh không tin mấy thứ đồ vật này chứ!" Harry kinh ngạc.

"Tài liệu nghiên cứu không tệ lắm." Snape giật giật khóe miệng một chút và hiếm khi giải thích một câu.

Được rồi, cho nên nói cậu không nên ôm bất kỳ hy vọng nào đối với Snape! Harry thở dài, quay đầu đi và không hề phản ứng đối với bất kỳ kẻ nào. Cậu còn nghĩ rằng Snape biến thành một người tốt, kết quả... Vẫn là con dơi già đầy dầu mỡ của hầm tối, không hề có thay đổi gì hết!

Đi khoảng ba ngày bọn họ mới nhìn thấy được thị trấn, thật sự cảm ơn trời đất. Harry cần đi mua rất nhiều đồ vật, mà Godric đang ở trong giai đoạn phát triển chiều cao, có lẽ cậu nên mua một bộ quần áo cho Godric —— phải biết rằng đứa trẻ ở độ tuổi này lớn lên rất nhanh.

"Đêm nay chúng ta ở chỗ nào?" Harry đứng ở cổng vào thị trấn với vẻ mặt mờ mịt, cậu chưa từng tới qua thị trấn của thời đại này, càng không biết trong thị trấn sẽ có cái gì, rốt cuộc Snape chỉ cho cậu nhìn những chuyện về sự khủng bố của Muggle linh tinh.

"Tôi cho rằng, cái từ 'nhà trọ' trong dung lượng não của cậu chẳng khác gì so với con sên?" Snape cười lạnh, xoay người xuống ngựa và bắt đầu đi về phía trước.

"Ồ! Được rồi, anh thắng!" Harry thấp giọng lẩm bẩm, nắm lấy tay Salazar và đi theo, chỉ có một mình Godric chạy theo ở phía sau bọn họ.

"The Green Inn" —— tấm biển lớn bằng gỗ treo trước mắt cậu, Harry kinh ngạc cảm thán —— cái này khác xa so với những gì mà cậu đã tưởng tượng, tuy nhiên loại cảm giác này thật sự có một chút giống phong cách của Quán Đầu heo.

"Hoan nghênh hoan nghênh, ngài muốn dùng gì?" Chủ tiệm đang ngồi ở quầy bar nhìn thấy có người bước vào, lập tức nở nụ cười nịnh nọt, "Muốn uống một chút rượu mạnh không? Chỉ cần ba đồng là có thể mua một ly!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top