Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 30: MỘT NGÀY ĐI DẠO Ở THỊ TRẤN RƯỢU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDITOR: YUKI NGÂN HÀ


Snape từ chối lời đề nghị của chủ quán rượu, nhưng hắn lại thuê căn phòng nhỏ ở trên lầu hai —— không sai, hắn không thể không thuê hai căn phòng đắt nhất, đây cũng là điều mà hắn đã suy nghĩ kỹ càng.

Salazar và Godric ở chung một phòng, bọn họ có thể cùng trò chuyện về một số đề tài nào đó, mà Potter...... Nếu hắn ở cùng với cậu, thì hắn cũng có thể nhìn thẳng vào con sư tử ngu ngốc và cực kỳ có chủ nghĩa anh hùng cá nhân.

Chủ tiệm nhìn bọn họ, giống như không muốn cho bọn họ thuê hai căn phòng, nhưng quán trọ này của hắn cũng chỉ có hai căn phòng tốt nhất, còn lại đều là phòng kém chất lượng, rất nhiều người ở chung với nhau giống như là cái chuồng heo vậy.

"Các người bảo đảm, quan hệ của các người là anh em, cha con hoặc là...bạn bè?" Chủ quán giơ tay sờ cây thánh giá hình chữ thập ở trước ngực.

"Thầy trò." Harry giành trả lời trước.

"Oh, vậy thì được rồi." Nghe thấy cái đáp án này, chủ quán yên tâm, dẫn bọn họ đi lên trên lầu.

Hai căn phòng tốt nhất thật ra cũng chính là căn phòng đơn độc, có phòng rửa mặt riêng chỉ có thế thôi. Đương nhiên, phòng rửa mặt cũng không tính là sạch sẽ —— mà đối với chỗ khác thì nơi này cũng có đủ cảm giác sạch sẽ. Trong phòng trang trí rất đơn giản, còn có một cái lò sưởi trong tường được xây bằng đá.

"Rất tốt." Snape gật gật đầu, đưa cho chủ quán một đồng bạc làm tiền đặt cọc.

Trên thực tế trụ ở quán trọ này hai ngày cũng chỉ cần một đồng bạc, mà bọn họ cần ở lại chỗ này ba ngày, tiền đặt cọc chỉ cần 27 đồng tiền là được, cho chủ quán một đồng bạc là muốn gã ta thành thật một chút —— đồng thời, đây cũng là cách mà người giới thượng lưu thể hiện thân phận của mình. Chẳng qua Snape chỉ cần chủ quán không đi lên đây quấy rầy bọn họ. Nếu không thì hắn sẽ làm chủ quán biết cái gì gọi là sợ hãi.

Chủ quán bị sốc khi nhìn thấy một đồng bạc và ngay lập tức hiểu rằng người gã gặp chính là quý tộc, lập tức rũ mắt cụp mi và bắt đầu trở nên ân cần hơn.

Kêu chủ quán rời khỏi phòng, Snape bày ra tất cả đồ vật mà hắn cần, ví dụ như một cái nồi quặng —— lúc trước hắn đã dùng hết độc dược mê hoặc, cho nên cần phải điều chế lại một lần nữa và càng nhiều càng tốt. May mắn hắn mang theo rất nhiều dược liệu, bao nhiêu đây cũng đủ dùng rồi. Rốt cuộc thì dược liệu không có hạn sử dụng và một số ít độc dược lại có cho nên hắn cần thiết đề phòng trước những chuyện chưa xảy ra.

Harry thấy hắn quăng một bùa cảnh giác ở trên cánh cửa thì sẽ không có chuyện gì xảy ra. Có lẽ hắn có thể mang theo hai đứa nhỏ cùng nhau đi dạo ở bên ngoài? Không sai, cho tới tận bây giờ cậu chưa bao giờ đi dạo qua chợ một ngàn năm trước, hình như cũng không tệ lắm? Ngoài ra, Harry cũng cảm thấy rằng bọn nhỏ cần chơi đùa. Có lẽ bọn họ có thể quen biết những người bạn mới ở trong thị trấn!

Sau khi đọc rất nhiều sách về giáo dục của bà Slytherin, Harry cho rằng cậu nên làm cái gì đó. Ít nhất thì Salazar cần học được cách giao tiếp với người khác, đứa nhỏ này thật sự quá yên tĩnh —— cậu không muốn khi Salazar trưởng thành lại biến thành một Snape khác, chuyện này rất khủng bố!

Nghĩ đến cảnh Salazar xụ mặt dùng vẻ mặt trào phúng nói chuyện với ai đó, Harry không thể khống chế được cậu sắp hỏng mất rồi, cậu duỗi tay móc một đống tiền đồng và đồng bạc từ trong nhẫn không gian ra, rồi cậu xoay người bước ra khỏi phòng.

"Saar!" Harry gõ gõ cửa phòng bên cạnh. Salazar đi ra với vẻ mặt tức giận. "Có chuyện gì vậy?" Harry hỏi.

"Không có gì." Salazar trả lời, "Có chuyện gì vậy, Harry?"

"Đi ra ngoài đi dạo một chút? Đây là lần đầu tiên em ra khỏi lâu đài, không phải sao? Chúng ta đi ra ngoài đi dạo một chút đi?" Harry cười nói, "Kêu cả Godric nữa?"

"Không cần kêu cậu ta." Salazar tức giận quay đầu trừng mắt một cái vào bên trong phòng, "Không cần để ý đến cậu ta nữa."

"A?" Harry sửng sốt, lập tức hiểu rõ nhất định là Godric chọc giận Salazar, "Em ấy đã làm cái gì vậy?"

"Không cần để ý đế cậu ta. Chỉ là tên Gryffindor ngu ngốc mà thôi." Salazar tức giận đá cảnh cửa.

"Ah! Saar!" Lúc này Godric vội vàng lao ra, "Saar!"

"Gryffindor ngu ngốc!" Salazar lại nói.

"Saar, cậu không thể nói mình như vậy!" Godric lắc lắc đầu, "Chúng ta sẽ trở thành bạn bè tốt nhất, đồng đội thân thiết nhất, đồng thời cũng trở nên yêu nhau nhất......"

"Dừng lại ——" Harry đánh gãy lời nói của Godric —— nhìn xem cậu vừa nghe được cái gì —— "Yêu nhau nhất"?! Liệu cậu có thể kết luận luôn rằng thật ra trong lịch sử Salazar Slytherin cũng không phải vì cãi nhau với Godric mới rời khỏi Hogwarts? "Gody, em vẫn nên ở lại trong phòng đi, có lẽ em nên dọn dẹp lại căn phòng một chút." Harry nói với vẻ mặt rối rắm, cậu có nên đưa Godric đến phòng của cậu và Snape không, làm cái sư tổ này cảm nhận được kỹ năng trào phúng...của xà vương?

"Thu dọn phòng ở?" Godric gật gật đầu, "Em làm việc này rất thành thạo, trước kia khi ở nhà em cũng thường xuyên làm việc này —— mẹ luôn khen em thu dọn rất sạch sẽ! Em sẽ lập tức làm ngay!" Nghe xong lời Harry nói, Godric đột nhiên nhớ đến những lời Salazar đã nói với hắn —— Harry là "Mẹ nuôi" của Salazar, nếu lời nói này là thật thì cậu ta hiểu rõ tại sao Harry luôn nấu cơm cho Salazar ăn. Nếu mẹ vợ tương lai của cậu ta kêu cậu ta đi thu dọn phòng ở cái loại việc nhỏ này, cậu ta chắc chắn phải đi làm!

Harry nhìn Godric đã hoàn toàn tìm sai trọng điểm đang vui vẻ quay trở về thu dọn phòng ở với vẻ mặt bất đắc dĩ. Cậu nắm tay Salazar và bước ra ngoài.

Chỗ này được gọi là thị trấn Rượu, khi Harry bước ra khỏi quán trọ Green Inn, thì phát hiện chỗ này nơi nơi toàn là rượu —— có một người phụ nữ mặc chiếc tạp dề dơ bẩn đang ngồi ở ven đường rao bán rượu, trong tay thì đang cầm một cái phễu rất rất dơ bẩn. Mà bên cạnh người phụ nữ đó thì có một người đàn ông to lớn đang canh giữ cái thùng rượu lớn kia, nhìn dáng vẻ thì có lẽ là chồng của người phụ nữ này.

"Mua một ít về đi. Đây chính là đặc sản của thị trấn chúng tôi!" Phụ nhân mỉm cười nịnh nọt, "Rượu mạnh của tôi là tốt nhất của thị trấn!"

"Rượu mạnh?" Salazar sửng sốt một chút, quay đầu nhìn Harry.

"Anh chỉ uống qua bia bơ thôi." Harry lắc lắc đầu, "Nghe nói rượu mạnh rất kích thích, tuy nhiên...chờ khi trở về lâu đài thì bảo Vinky làm thử một lần, anh nghĩ, em sẽ không thích rượu ở chỗ này, trẻ vị thành niên không thể uống rượu."

"Thật sự không thể uống rượu?" Salazar tuy rằng cũng không biết loại đồ uống này có cái gì tốt, nhưng trẻ con luôn tò mò đối với chuyện mà người lớn không cho bọn họ làm, "Vậy thì bia bơ là cái gì?"

"Là một loại đồ uống rất thích hợp để em uống." Harry cười nói.

"Này, cậu bé, nơi này của chúng tôi không có bia, chúng tôi chỉ uống rượu mạnh!" Người đàn ông bên cạnh người phụ nữ trừng mắt liếc nhìn Harry một cái, sau đó phát hiện bọn họ mặc rất chỉnh tề, lập tức cúi đầu xuống, "Rất xin lỗi thưa các ngài, mong các ngài tha thứ."

"A, không, các người cũng không có làm cái gì......"

"Ah, quý ngài nhân từ, xin hãy tha thứ cho hành vi mạo phạm của ông ta." Người phụ nữ vội vàng đứng dậy.

Thời đại này thật sự khiến người không thể hiểu nổi. Harry thở dài, mang theo Salazar tiếp tục đi dạo phố.

Thị trấn rượu không hổ danh là thị trấn rượu, quả nhiên trong thị trấn này nhà nhà đều thích rượu mạnh. Mỗi người đều tươi cười rạng rỡ ôm chai rượu, ngay cả phụ nữ cũng không ngoại lệ.

Salazar xem đến mức hoa cả mắt, trước đây y không uống qua rượu, cho nên sau khi thấy nhiều rượu như vậy thì chỉ cảm thấy rất hiếu kỳ, trong lòng càng khát vọng bản thân mau mau lớn lên để có thể uống một chén rượu chân chính.

"Thật sự không thể uống." Harry bất đắc dĩ mà nhìn Salazar, "Khi trở về anh làm bia bơ cho em, anh nhớ rõ có mang theo một ít bia."

"Thật sự!?" Đôi mắt của Salazar sáng rực lên.

"Thật sự. Cho nên hiện tại chúng ta vẫn là nhìn xem trước coi cần mua thứ gì."

Đầu tiên là bổ sung đồ ăn, sau khi rời khỏi thị trấn có lẽ bọn họ sẽ ăn ngủ ngoài trời rất lâu, đồ ăn cần phải chuẩn bị đầy đủ, đặc biệt là sữa bò đây là đồ vật cần thiết để trẻ con có thể phát triển thân thể —— Harry nhìn danh sách trong tay và thở dài, ở chỗ có nhiều Muggle như vậy, bọn họ không thể dùng phép thuật thật sự rất là phiền phức.

"Còn có bơ nữa." Harry rốt cuộc tìm được một cửa hàng bán đồ ăn, ở chỗ này cậu tìm được sữa bò và bơ, "Còn có bơ nữa, anh cần rất nhiều bơ."

"Em muốn thịt bò!" Salazar kéo áo choàng của Harry.

"Được rồi, lát nữa chúng ta đi tiệm thịt mua."

"Người trẻ tuổi, tôi nghĩ các người nên mướn một chiếc xe. Chỗ mướn xe là ở cửa vào thị trấn, có hơi xa..." Chủ tiệm nhìn hai cậu bé và chỉ vào căn nhà lớn ở giữa thị trấn, "Chỗ đó có lính đánh thuê, các người cũng có thể tìm bọn họ giúp đỡ. Tuy nhiên giá cả thuê bọn họ rất đắt, nhưng họ phục vụ rất tốt —— tôi nghĩ hai người cũng không thiếu chút tiền này."

Harry nhìn nhìn hai bên sau đó suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy thuê lính đánh thuê có thể bớt phiền phức hơn: "Đi, Saar, chúng ta tìm người hỗ trợ dọn đồ vật." Cậu vừa nói xong câu đó, thì bị một đứa nhỏ đụng một chút sau đó...... Theo phản xạ có điều kiện cậu duỗi tay bắt lấy đứa nhỏ đó!

"Thả tôi ra!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top