Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 54: TRÊN BIỂN GẶP NẠN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDITOR: YUKI NGÂN HÀ


Rowena mở to hai mắt, ngây ngốc trong chốc lát, sau đó lập tức thu hồi biểu cảm giống như có một chút ngu ngốc vừa rồi của mình, trở nên bình tĩnh. Ăn cái gì, không cần đi nhiều lời một câu. Cô thông báo cho chính mình như vậy, sau đó dùng dao cắt một miếng thịt được đặt ở trên bàn giống như một món ăn nhẹ rồi bỏ vào trong miệng và chậm rãi nhấm nuốt.

Godric mỉm cười, không nói chuyện nữa.

Đồ ăn, tuyệt đối là phương pháp rất tốt để lấp kín miệng.

Thuyền lớn ở trên biển phiêu phiêu lắc lắc.

Hiện tại là thời điểm có thể tránh thoát những cơn bão ở trên biển, chờ mấy ngày nữa khi trên biển bắt đầu nổi gió thì thuyền cũng cần tìm một chỗ để dừng chân và chờ khi cơn bão qua đi thì thuyền mới có thể lại lần nữa xuất phát. Đây cũng là nguyên nhân vì sao khi ở trên thuyền thì thuyền trưởng lại có được quyền lực to lớn như vậy. Thuyền trưởng, nắm giữ chính là mạch máu của mọi người, cậu hiểu được biển rộng cũng hiểu được thời tiết, càng hiểu được làm sao giao tiếp được với biển rộng và thời tiết. Cho nên quyền lực hắn có được chính là sự phục tùng của tất cả mọi người, cho dù khách hàng tiêu tiền lên trên thuyền thì cũng giống như vậy.

Ở trên thuyền, tánh mạng của phần lớn mọi người còn quan trọng hơn rất nhiều so với một người tùy hứng.

Lại qua mấy ngày chính là thời điểm cơn bão tới, những ngày thuyền dừng lại ở Bordeaux, thuyền trưởng đã sai người chuẩn bị vô số nước ngọt và thịt mặn, thậm chí chuẩn bị thêm rất nhiều thuyền nhỏ để đảm bảo an toàn khi chạy trốn —— cho dù không phải thời tiết khi cơn bão đến, cậu cũng cần chuẩn bị tốt trước, rốt cuộc loại đồ vật thời tiết này không phải là người bạn tốt sẽ chào hỏi trước.

Lúc trước khi Harry rời thuyền thì nhìn thấy bọn thủy thủ nâng một thùng rồi lại một thùng nước ngọt thì đã cảm thấy kỳ quái, cũng thừa dịp cùng Snape cùng nhau "đi dạo phố" cậu mua rất nhiều đồ vật sinh hoạt cần thiết. Đương nhiên, trong đó quan trọng nhất vẫn là nước ngọt. Tuy rằng bọn họ có thể sử dụng bùa chú "Aguamenti" để có được nước ngọt, nhưng nếu thật sự thiếu nước thì cái loại sống ở trên thuyền nơi có rất nhiều người thì hiển nhiên là vô cùng rêu rao, càng không cần phải nói là bởi vì ở trên biển nên để có được nước không khỏi sẽ có một chút...... Hương vị của nước —— rốt cuộc, đây là nước được triệu hồi bởi phép thuật.

"Cũng không biết khi nào cập bờ......" Hành khách ngồi tốp năm tốp ba cùng nhau ở trên boong tàu, phong cảnh đập vào mắt đều là màu xanh lam, ngẫu nhiên sẽ có mây trắng thổi qua tô điểm thêm cho cuộc sống sinh hoạt trên thuyền của bọn họ.

"Thuyền trưởng! Phía trước có gió lốc ——" Thủy thủ ở trên đài quan sát thấy bầu trời đầy mây đen nghìn nghịt, không dám chậm trễ nên ở trên đài quan sát bắt đầu hô tô với phía dưới, "Có gió lốc —— gió lốc ——"

"Gió lốc?!"

"Cái gì gió lốc?"

"Chuyện này không có khả năng! Trời xanh như vậy —— nhìn nước biển kìa!"

"Nhìn xem trời xanh mây trắng, sao có thể sẽ có gió lốc!"

Hành khách nói chuyện như vậy cũng là đang thể hiện sự lo lắng lúc này của bọn họ.

Thuyền trưởng vội vàng kêu người đuổi hành khách vào trong khoang thuyền. Mà bọn thủy thủ đã thói quen có sự kiện bất ngờ xảy ra, bọn họ mỗi người vào vị trí của mình, không thể dễ dàng mà vứt bỏ thuyền của bọn họ.

"Lăn xuống đi, lăn trở về khoang thuyền của các ngươi, tìm sợi dây thừng trói mình lại, trói ở chỗ cố định —— nhớ kỹ, bên người phải có tấm ván gỗ, tấm ván gỗ!" Thuyền trưởng rống lên, thuyền phó cũng rống theo, sau đó chính là những thủy thủ, đều ở rống những lời này, "Nếu không làm như vậy thì các ngươi đã chết, chúng ta cũng sẽ không chịu trách nhiệm!"

Thật ra cho dù có làm như vậy, hành khách đã chết thì bọn họ cũng sẽ không chịu trách nhiệm.

"Làm sao bây giờ?" Mẫu Ngưu trấn tĩnh mà nhìn về phía Snape, hỏi.

"Chúng ta đi ra ngoài nhìn xem?" Lúc này, Godric vẫn phát huy tinh thần Gryffindor của mình như cũ, chuẩn bị đi ra ngoài mạo hiểm.

"Các người đều ngoan ngoãn ngốc ở chỗ này, chúng ta sẽ không có nguy hiểm." Harry lo lắng nhìn thoáng qua Snape, quay đầu đi tìm Salazar.

Giờ phút này Salazar đang ra sức cứu giúp mấy con rắn nhỏ ở góc tường. Mấy con rắn nhỏ này là bọ đưa lên thuyền, tuy rằng chúng nó cũng không nhớ rõ là ai đã đem chúng nó mang lên đây, nhưng từ khi lên thuyền thì chúng nó vẫn luôn ở trong một căn phòng trống rỗng, vô cùng khó chịu, bụng lại đói...... Vì vậy, ở một ngày khi chúng nó muốn bò ra ngoài đi tìm đồ ăn, thì gặp Salazar. Mà Salazar cũng rất tự nhiên đem chúng nó đưa vào trong khoang thuyền của mình, ngoài ra bắt đầu nuôi dưỡng chúng nó.

Năng lực cảm ứng tai họa của tự nhiên của loài rắn mạnh hơn con người rất nhiều. Bởi vậy, giờ phút này những con rắn nhỏ này đều cực kỳ sợ hãi và bò lung tung khắp nơi.

【 Không cần chạy loạn! Sẽ không có nguy hiểm. 】 Salazar trấn an những con rắn nhỏ, y chuẩn bị đem chúng nó đưa lên đất liền, làm chúng nó có thể tự mình học được làm thế nào để sinh tồn ở tự nhiên, 【 Các ngươi nên lập tức yên tĩnh lại, lập tức. 】

【 Nhưng sẽ rất đáng sợ...... Chúng ta biết, cái này rất đáng sợ. 】 Những con rắn nhỏ cũng là những con mới vừa nở không bao lâu, chúng nó không biết cái gì gọi là bão táp, cũng không hiểu gió lốc ở trên biển nguy hiểm lớn thế nào, gần như bằng vào bản năng chúng nó cảm thấy nguy hiểm sắp bắt đầu tiến đến.

【 Sẽ không rất đáng sợ. 】 Salazar ngẩng đầu nhìn về phía Harry.

【 Thật sự sẽ không đáng sợ. 】 Harry gật gật đầu, duỗi tay đến vị trí giữa những con rắn nhỏ, làm chúng nó cọ cọ trên tay cậu, dùng độ ấm của chính mình ấm áp những con rắn nhỏ lạnh băng. 【 Saar, mang theo tụi nó, chúng ta đều sẽ không có việc gì, đồ vật đều để ở trong nhẫn. 】

Harry nói xong, thì phát hiện chính mình bị đánh dấu bởi một tá bùa truy tung. Cậu vừa quay đầu nhìn lại, thì thấy Snape đang sử dụng bùa chú này với Godric.

"Đây là bùa chú gì vậy?" Sau khi Godric bị thi chú thì cũng không có cảm thấy có cái gì không thích hợp, ngược lại trên người hình như có cảm giác có ánh sáng huỳnh quang gì đó, khiến cậu cảm thấy rất ngạc nhiên.

"Bùa truy tung." Snape nói một cách ngắn gọn.

"Nói cách khác cho dù chúng ta vô tình bị cuốn vào biển rộng thì cũng có thể tìm trở về." Rowena chỉ ra điểm mấu chốt, "Tôi nghĩ là cái dạng này, có đúng không?"

"Không sai." Harry gật gật đầu, trong nháy mắt cũng hiểu rõ đây là đang xảy ra chuyện gì. Lúc trước cậu chưa từng nhìn thấy tai họa khủng bố, nhưng lại thông qua TV hiểu biết qua rất nhiều tai họa tự nhiên —— bão táp, gió lốc, động đất, sóng thần...... Đủ loại, đều rất đáng sợ, còn sẽ chết người.

Tưởng tượng đến chết người, Harry cảm thấy dạ dày vô cùng khó chịu, toàn thân giống như là bị ném vào động băng vậy, khí lạnh từ đỉnh đầu nháy mắt chui vào trong ngực.

Cậu không thích cái chết, cũng không thích có người chết đi.

"Hiện tại, đều ngốc ở chỗ này, mỗi người." Snape phóng bùa truy tung ở trên người mỗi cá nhân, cái này làm hắn có thể thuận lợi tìm được mỗi một người, sau đó đem người này đưa đến chỗ an toàn.

"Nhưng......" Harry muốn mở miệng hỏi một chút về tình huống bên ngoài của những người khác, nhưng Snape căn bản là không tính toán làm cậu mở miệng.

Hắn lạnh lùng đánh gãy lời nói của Harry: "Không có nhưng gì hết, ngài Potter, không có nhưng."

"Nhưng bên ngoài......"

"Tình huống bên ngoài không có quan hệ gì với cậu, ngài Potter, hiện tại cậu chỉ cần ngoan ngoãn ở chỗ này, không cần lộn xộn...... Tin tưởng tôi, nếu không thì tôi sẽ làm cho cậu biết cái gì gọi là hối hận." Snape đứng lên, chiều cao chênh lệch khiến hắn trông vô cùng nguy hiểm —— từ trên cao nhìn xuống Harry, thật sự rất giống một tên quỷ hút máu ác độc đáng sợ.

Nhưng Snape không phải quỷ hút máu. Điểm này Harry rất rõ ràng.

Trong nháy mắt độ ấm trong phòng bỗng nhiên giảm xuống vài độ. Mỗi người đều không nói chuyện nữa, không khí âm u.

"Rầm"!

Bỗng nhiên, thuyền lớn lay động một chút, thật giống như bị trúng phải bùa "Tarantallegra" vậy. (Tarantallegra: Bùa này khiến mục tiêu nhảy nhót không ngừng nghỉ.)

"A ——" Mẫu Ngưu hét lên một tiếng, duỗi tay ôm Rowea đang đứng bên cạnh mình, "Không cần hoảng —— ngàn vạn không cần hoảng!" Cô thét chói tai, dùng sức ôm chặt Rowena, đôi mắt cũng gắt gao nhìn thẳng Snape và Harry.

Harry cũng không thể đứng vững mà té ngã, tuy nhiên còn may là...... Cậu không cảm thấy đau...... Ah! Cậu thà rằng chính mình cảm thấy rất đau!

Nhìn thấy Snape bị cậu đè ở dưới người, Harry cảm thấy thật sự là quá......xấu hổ. Sự xấu hổ này nháy mắt làm cho mặt của cậu đỏ lên, sau đó không thể không quay đầu đi tìm Salazar —— có lẽ Saar cũng bị té ngã, cậu nên đi tìm Saar!

"Saar?" Harry lắc lắc đầu, cậu không thấy mắt kính của mình, cái này khiến cho cậu nhìn thấy cái gì cũng đều rất mơ hồ —— mấy ngày nay bởi vì giận dỗi với Snape nên làm cậu quên đi hỏi hắn muốn độc dược trị cận thị. Vì vậy cậu phải một lần nữa mang mắt kính lên, nhưng hiển nhiên là mắt kính không phải là thứ gì tốt, chỉ cần không có nó thì cậu sẽ không nhìn thấy cái gì hết!

Nguyên nhân chính là vì Harry nhìn không thấy, cho nên mới bỏ lỡ cảnh tượng đáng tượng đáng yêu......là cả người Salazar đều ngồi ở trên người Godric trong tay còn bắt lấy rất nhiều con rắn nhỏ. Godric một tay nắm lấy khung cửa, một tay khác thì nắm lấy bảo kiếm của mình, mà ngồi trên người cậu là Salazar sợ bị té ngã, cả người thật giống như là một đệm lớn màu vàng kim.

"Bên ngoài rất ồn ào." Salazar vỗ vỗ cánh cửa, nói một cách rất khó chịu.

"Bọn họ cũng té ngã." Godric hít sâu một hơi, tìm một lý do có thể mở miệng, "Saar, cậu cẩn thận một chút, trên biển này...... Ui da!" Còn chưa nói xong, thì lại bị một trận xốc nảy đâm đau đến mức khiến cậu không thể nói nên lời, mà người đâm cậu đương nhiên là Salazar.

Bên ngoài cũng xác thật vô cùng ầm ĩ, tiếng thét chói tai hết đợt này đến đợt khác, mà ánh đèn trong khoang thuyền cũng đã tắt, tối đen như mực, hầu như có thể hình dung bằng dù có duỗi tay ra cũng không thể nhìn thấy năm ngón tay.

"Thuyền có thể bị chìm hay không?" Rowena rốt cuộc vẫn là một cô bé, gặp được chuyện như vậy, cô sẽ nghĩ đến tình cảnh rất đáng sợ, "Dì, thuyền có thể bị chìm hay không?"

"Sẽ không...... Tin tưởng ta." Mẫu Ngưu ôm chặt cô, "Cho dù chìm xuống, dì cũng sẽ cứu con, thân ái, tin tưởng ta."

Thuyền lớn, luôn luôn lắc lư qua lại giữa những con sóng.

Harry nghe thấy tiếng hét chói tai và tiếng khóc ở bên ngoài, cậu muốn lao ra ngoài cứu người, nhưng động tác đem cậu bảo vệ ở trong lòng ngực của Snape lại khiến cậu không thể đứng lên lao ra ngoài...... Điều này không đúng, điều này quá ích kỷ, điều này thật sự là một loại tội ác...... Harry tự mắng chính mình như vậy, nhưng cuối cùng vẫn là ngồi dậy, nhìn về phía Snape bằng ánh mắt phức tạp.

"Ngu ngốc." Snape mắng cậu một câu, "Chẳng lẽ cậu đã quên chính mình là một phù thủy? Loại thời điểm này, cậu có thể có một ngàn phương pháp làm chính mình không cần chật vật như vậy."

"Cho nên......ngài cũng có thể không cần xen vào tôi......" Harry nhỏ giọng mở miệng, trong giọng nói tràn ngập khô khốc, "Không cần bởi vì tôi là con của Lily mà bảo vệ tôi......"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top