Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 55: LẦN THỨ HAI TIẾP XÚC TH N MẬT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDITOR: YUKI NGÂN HÀ


Giọng Harry rất nhỏ, nhưng Snape lại có thể nghe thấy rất rõ ràng.

Snape nhìn Harry, biểu cảm trên mặt vô cùng......phức tạp. Hắn muốn giải thích một chút với người này, nhưng lại cảm thấy thật sự là không biết nên giải thích cái gì. Không sai, hắn cảm thấy hắn không cần nói quá nhiều với một Potter. Nhưng...... Tại sao Harry lại cho rằng hắn bảo vệ cậu bởi vì cậu là con của Lily?

Quả thật, bởi vì Harry là con của Lily nên hắn mới bảo vệ, nhưng chuyện này cũng không phải là lý do mà hắn có thể làm đệm thịt cho Harry, cũng không phải......lý do hắn hôn Harry, không phải sao?

Rất tốt, đầu óc Potter gần bao nhiêu với đầu óc của quỷ khổng lồ nên mới có thể nghĩ ra lý do đáng sợ đến như vậy chứ!

Đúng vậy...... Không sai, cái lý do này thật sự rất đáng sợ. Snape cho là như vậy, sau đó, hắn hung hăng mà trừng mắt nhìn Harry một cái và thậm chí còn nắm chặt lấy cổ tay của Harry ——

"A ——" Thuyền lớn lại là xảy ra một trận xóc nảy.

Rất tốt, Snape nguyên bản muốn nói ra lời châm chọc hoàn toàn bị nuốt xuống hết. Điều này quả thật làm hắn tức giận đến phát điên, nhưng hắn cần thiết kiên nhẫn, bởi vì tình huống hiện tại không cho phép hắn làm ra bất cứ hành động gì đối với Potter —— huống chi bên cạnh còn có sự tồn tại của những người khác.

Tai họa tự nhiên dĩ nhiên là đáng sợ, cho dù ngươi là phù thủy, cũng không thể đối kháng với thần, mà tự nhiên chính là thần.

Thuyền lớn xóc nảy ở trên biển rất lâu, lâu đến mức Godric cho rằng bọn họ đều phải chết ở trong bụng cá thì thuyền rốt cuộc vững vàng trở lại.

Trải qua mấy ngày nghỉ ngơi chỉnh đốn, người trên con thuyền lớn này vẫn còn sợ hãi như cũ, mà sở dĩ bọn họ có thể thoát khỏi cơn bão khủng khiếp kia...... Điều này cũng khiến thuyền trưởng cảm thấy rất mê mang. Đương nhiên, có lẽ chỉ là do vận may của thuyền trưởng mà thôi.

"Xem a! Đã lâu mới thấy được ánh mặt trời!" Thuyền phó chỉ vào những ánh nắng đầu tiên của buổi sáng, hải âu kêu to ở trên đỉnh đầu khiến tâm trạng của gã rất thoải mái.

"Có lẽ còn có những thứ tốt đẹp hơn đang chờ chúng ta," Thuyền trưởng cười ha ha, gã đã nhìn thấy đất liền ở phía trước, tuy rằng có khả năng kia chỉ là hòn đảo không người, "Chúng ta lái thuyền qua đó đi, sau đó xác định tốt phương hướng rồi lại xuất phát."

Tuy rằng thân tàu có chút hư hao nhưng vẫn có thể đi như cũ, cho nên thuyền trưởng mới có thể ra mệnh lệnh này. Chỉ vì có thể trước tiên nghỉ ngơi chỉnh đốn lại một chút, lại tìm chút tài liệu tu bổ lại thân tàu, thuận tiện cũng có thể lên bờ tìm một chút nước ngọt hoặc các thứ đồ dùng sinh hoạt linh tinh.

Thuyền lại gần bờ, bọn thủy thủ đều xuống thuyền người thì đi tìm đầu gỗ người thì đi tìm nguồn nước, mỗi người đều có công việc của chính mình. Mà còn hành khách thì cứ đi làm việc của họ, điểm này thuyền trưởng sẽ không cố tình sắp xếp cho bọn họ làm cái gì, bởi vì......rất nhiều thời điểm khi những hành khách này đó nhúng tay thì việc sẽ càng thêm phức tạp, công việc sẽ càng khó hoàn thành hơn.

Cứ như vậy, Snape cũng có thể đem Cậu Bé Vàng đưa tới một nơi còn tính là không có người để có thể nói chuyện rõ ràng, đến nỗi nội dung cuộc nói chuyện là cái gì...... Hắn còn không có xác định, tuy nhiên chắc chắn không phải là đồ vật gì đó quá khó hiểu. Hắn nghĩ bất kỳ nghệ thuật ngôn ngữ gì đó đều sẽ trở nên tái nhợt vô lực ở trước mặt Gryffindor. Bởi vì bọn họ căn bản không thể hiểu được nội dung thật sự bên trong ngôn ngữ.

Harry đi theo sát ở phía sau hắn. Đương nhiên, Cậu Bé Vàng vẫn luôn cúi đầu, trong đầu cậu hiện lên liên tiếp những biểu hiện ở trên thuyền của Snape......Cậu không biết cái này là tốt hay là không tốt, Snape rốt cuộc muốn tìm cậu làm cái gì? Có lẽ hắn sẽ cho cậu một cái Avada! Harry miên man suy nghĩ, bởi vì cậu nhắc tới mẹ của cậu, người phụ nữ xinh đẹp tốt bụng kia...... Bởi vì cái này, Snape nhất định hận chết cậu.

Nghĩ đến việc Snape sẽ hận cậu, Harry lập tức cảm thấy rất đau khổ.

Nếu là ở một năm trước, có người nói cho cậu rằng cậu sẽ yêu Snape, Harry cảm thấy bản thân sẽ lập tức lao vào đánh người này hoặc là dùng Lời Nguyền Chết Chóc để người đó chảy ra một lít máu mũi!

Nhưng hiện tại, cậu không thể không nói, chính mình thật sự yêu cái tên già khốn nạn Snape này.

Hoặc là nói......khi ở trong mơ cậu đã có loại cảm giác này với Snape......tình cảm quỷ dị? Harry cảm thấy chính mình khó chịu giống như là nuốt một con sên vậy. Không sai, cậu chính là yêu Severus Snape, thì sao nào?! Đúng vậy......chuyện này thì sao nào!

Nhưng người hắn yêu là mẹ của cậu!

Từ xưa đến nay Harry chưa bao giờ cảm thấy thất bại. Nếu Snape không có mất đi nửa năm ký ức kia...... Nếu hắn có thể nhớ lại những ký ức kia và biết hồn ma ở bên cạnh hắn chính là cậu thì......Harry gắt gao nhìn chằm chằm mũi chân của chính mình, nếu những điều này trở thành hiện thực thì liệu cậu có cơ hội nào không?

Phải biết rằng, sống mười bảy năm Cậu Bé Vàng có thể xem như là lần đầu tiên yêu đương! Nhưng......tình địch của cậu là mẹ của cậu, vẫn là vì người mẹ vì bảo vệ cậu mà chết...... chuyện này cũng khiến cậu không thể nói ra.

"Có lẽ Cậu Bé Vàng cảm thấy mũi chân của mình có thể hấp dẫn được ánh mắt của cậu, đương nhiên có lẽ mũi chân của Cậu Bé Vàng hoàn mỹ đến như vậy cho nên làm cậu cảm thấy cúi đầu là một loại lễ phép đặc thù?" Nọc độc quen thuộc của Snape phun ra tới và tưới ở trên đỉnh đầu của Harry, làm Harry không khỏi rùng mình một cái.

"Rất tốt, hiển nhiên Cậu Bé Vàng của chúng ta có thể từ một Gryffindor dũng cảm biến thành một Hufflepuff nhát gan?" Snape bị động tác của Harry làm cho tức giận đến mức bật cười, nên hắn không thể không làm như vậy để hấp dẫn ánh mắt của Cậu Bé Vàng, "Vậy thì, xin trả lời tôi, cái gì kêu......'bởi vì cậu là con của Lily mà bảo vệ cậu'?"

"Không, tôi không có nói lời như vậy!" Harry theo phản xạ tính lùi lại hai bước, sau đó đáp trả lại hắn.

"Không có?" Snape cười lạnh, đi vài bước về phía trước, từ trên cao mà nhìn xuống Harry, mang cho Harry cảm giác áp bách cũng vô cùng mạnh mẽ, "Vậy thì......yêu cầu ta dùng ký ức tới để làm chứng sao, ngài Harry Cậu Bé Vàng Potter?"

"Không......không cần......" Harry gian nan mà nói ra một từ đơn, sau đó đôi mắt của cậu xoay chuyển trái phải, giống như đang tìm đường nhỏ có thể chạy thoát vậy.

"Tôi đã dùng rất nhiều bùa chú —— ví dụ như bùa im lặng, bùa xem nhẹ, bùa cách ly...... Đương nhiên, tôi cho rằng cậu không ngại khi tôi dùng bùa mật thất để tôi và cậu chỉ có thể hoạt động ở trong không gian nhất định, đúng không?"

"Đúng......đúng......vậy......" Harry hoàn toàn từ bỏ suy nghĩ chạy trốn, nhưng rốt cuộc cậu vẫn là một Gryffindor, "Ngài rốt cuộc muốn làm cái gì?!" Harry rít gào lên, "Severus Snape, ngài rốt cuộc muốn làm cái gì?! Tôi hoàn toàn không hiểu được con người của ngài!"

"Rất tốt, khôi phục sức sống, cũng không tệ." Snape gật gật đầu, sau đó nhanh chóng tới gần Harry, khi Harry còn không có phản ứng lại thì hắn đã dùng một bàn tay nắm lấy eo Harry, một cái tay khác thì đè lại cái ót của Harry —— hôn môi, lại một lần hôn môi, đột nhiên tập kích môi của Cậu Bé Vàng.

Đây là......hôn môi. Harry mơ mơ màng màng mà nghĩ, sau đó duỗi tay ôm lấy cổ của Snape.

Nụ hôn lúc này tốt hơn rất nhiều so với lần trước, ít nhất Snape học xong làm thế nào khi hôn môi không cắn rách môi người hắn hôn, cũng học xong không cần cắn môi đối phương khi đối phương không há miệng —— đương nhiên hai điều này hình như chỉ là một chuyện mà thôi.

Lại lần nữa bị hôn môi, Harry bởi vì trong lòng giận dỗi nên không muốn lại đẩy người mà cậu thích ra —— không thể không nói, người của gia tộc Potter thật sự có suy nghĩ kỳ quái khi yêu. Lúc này người bình thường nhất định sẽ đẩy đối phương ra sau đó tức giận hỏi đối phương rốt cuộc yêu ai, nhưng Harry lại không như vậy. Cậu thích nụ hôn này, cho dù cậu rất tức giận.

Nhưng mà, đồng dạng cảm ơn Merlin vì đã làm ở trên cơ thể của Gryffindor có tính cách vô cùng ham học và thích học hỏi, mà Harry chính là điển hình của một Gryffindor —— cậu hé miệng, học theo bộ dáng của Snape mà vươn đầu lưỡi ra đi liếm môi của Snape, cái động tác này làm Snape có cơ hội xâm nhập vào.

Đầu lưỡi của hai người quấn lấy nhau, tiếng nước chảy tí tách cũng vang ở bên bốn lỗ tai của bọn họ.

Chuyện này thật sự rất kỳ diệu! Harry cảm thấy chính mình có chút lâng lâng. Cậu thích loại cảm giác này......được hôn môi và hôn môi...... Loại cảm giác này khiến cả người cậu đều run rẩy.

Nhưng mà đối với Snape mà nói, năng lực học tập của Gryffindor thật sự khiến hắn không thể chịu đựng được —— đây là khiêu khích một cách trắng trợn!

Hắn không thể không thừa nhận...... Ở phương diện năng lực học tập chuyện này, thì Cậu Bé Vàng làm tốt hơn gấp 100 lần so với độc dược...... Khi hắn rốt cuộc buông Harry ra, hai người không biết đã hôn bao lâu, đương nhiên cũng có một loại khả năng...... Đó chính là thời gian bọn họ hôn nhau thật ra cũng không dài?

"Ngài lại hôn tôi!" Harry sờ sờ môi, trên đó rất mẫn cảm bởi vì mút vào và cọ xát, thậm chí còn có một chút đau đớn, "Ngài......sao ngài lại có thể......" Cậu suy nghĩ nửa ngày, cũng không biết nên dùng câu nói gì có thể miêu tả được cảm xúc tức giận lúc này của cậu, "Tôi cũng chưa có cho phép ngài hôn tôi!"

Snape bị Harry nói đến sửng sốt, ngược lại, hắn một lần nữa đã bị Harry làm cho tức giận đến mức bật cười.

Rất tốt, không có sự cho phép của Potter mà hôn cậu ta, sau đó khi hắn đang hôn thì lại dùng sức đáp lại nụ hôn của hắn? Chuyện này thật đúng là một......cách nói không thể thông minh hơn được nữa.

Nhưng mà ở trong lòng Harry, điều này lại vô cùng quan trọng. Cậu phải nói như vậy, cũng muốn trừng mắt nhìn Snape và nói như vậy. Không sai, chính là như vậy! Cậu trợn to mắt nhìn Snape, chờ hắn nói chuyện.

Khi hai người họ đang giằng co ở chỗ này, Salazar đã ở trên ở cát tìm được một nơi vô cùng yên tĩnh và bắt đầu đào vỏ sò. Mà Godric chủ động đi theo bên cạnh y, vừa đem những con sò hến mà Salazar đào được bỏ vào trong túi da trâu vừa tiện tay bắt được một ít con cua.

Sò hến và con cua, còn có rất nhiều đồ ăn trong biển, đối với Muggle hiện tại mà nói đều là thứ không thể ăn. Nhưng phù thủy đã biết những đồ ăn ngon miệng này, bọn họ thích mấy thứ này, ngoài ra rất thích nấu nướng mấy thứ này.

"Tên nhóc kia, đó là độc dược!" Một thủy thủ kéo theo mấy cây củi khô đi ngang qua bọn họ, sau khi nhìn thấy cảnh tượng này thì vội vàng mở miệng.

"Chúng tôi chỉ nhặt về để chơi." Godric vội vàng giải thích, "Những vỏ sò này thật sự rất xinh đẹp, thứ này......rất thú vị, chúng nó có thể coi như là đồ vật để đùa giỡn." Cậu quơ quơ con cua trong tay, cho đối phương nhìn thấy cái càng lớn kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top