Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bảo Bối Nhỏ

Chương 3: Nơi con đường năm ấy, ta gặp ngươi.

Godric không có cách gì mang theo bên người đứa nhỏ này, cậu chưa lo đủ cho bản thân, mang đứa nhỏ này theo chỉ sợ cậu không đủ đảm bảo để bảo vệ chu toàn cho thằng bé. Phải biết, giới pháp thuật quý trọng nhất là mạng sống của phù thủy nhỏ, cho dù trời có sập hay chuyện nguy hiểm bất ngờ ập tới, thì phù thủy nhỏ chắc chắn phải được trưởng bối chiếu cố.

Ôm đứa nhỏ trong tay, Godric suy tư thật lâu. Vấn đề liên lạc với Hogwarts đã trở thành điều mà cậu lo lắng nhất, không có phép thuật, cậu chỉ đơn giản là một con người bình thường tay trói gà không chặt.

"Mẹ ơi... Con đau..." Tiếng rên rỉ đau xót đem Godric quay trở lại hiện thực.

Hơi hơi nhíu mi, cậu đem áo choàng của mình chùm lên đứa trẻ giúp nó phần nào tránh mưa. Godric cần phải nhanh chóng đem đứa nhỏ trốn đi, vì trong chốc lát thôi, đám kị sĩ của đức vua sẽ lùng sục khắp nơi này để truy tìm phù thủy.

Cái ông vua khốn nạn đó, sự mê tín của ông đã khiến cho biết bao nhiêu phù thủy phải bỏ mạng, đem hết thảy mạng sống quý báu dập nát trong tay ông.

"Chết tiệt!" Godric cắn môi, ôm chặt lấy đứa nhỏ bỏ chạy khỏi khu rừng. Cậu không biết thằng bé nằm thoi thóp trong tay cậu có nhà để về hay không, nhưng trong hôm nay không được điều trị, thằng bé sẽ không qua khỏi.

Chạy trong làn mưa tầm tã một hồi lâu, cuối cùng Godric cũng tìm thấy một căn hộ nhỏ nhắn sập xệ. Trong căn nhà hắt ra ánh nắng ấm áp, trở thành tia hi vọng của cậu.

Nhanh chóng bước tới cánh cửa, Godric ổn định lại tâm tình, sẵn sàng nói dối bất kì lúc nào để đảm bảo an toàn cho bản thân lẫn đứa bé. Cậu sẽ trú ở đây một lát thôi, cho tới khi mưa hoàn toàn tặn. Giơ tay lên gõ cửa, tiếng cửa gỗ như tiếng đập trái tim đang treo lơ lửng của cậu.

"Tới đây." Giọng nói nhẹ nhàng đáp lại Godric, cô gái trẻ tuổi ra mở cửa cho hai người, nụ cười tươi tắn nở trên làn môi, "Xin chào, tôi có thể giúp gì được cho anh?"

Godric có chút hơi bối rối. Làm sao bây giờ? Sao cậu có thể trú trong nhà một cô gái được chứ? Thế nhưng cậu không thể để đứa trẻ ở lại cùng cô, không biết lúc nào nhóc sẽ bạo phát pháp lực lại lần nữa, với lại cô chỉ là người bình thường, không thể sử dụng cách thông thường để trị thương. "Tôi... Không biết cô có phiền không khi tôi cùng đứa bé này trú ở đây một chút?"

Cô gái có hơi do dự, ánh mắt không tự chủ được mà đánh giá vị khách lạ đứng trước mặt. Ngũ quan cậu sắc xảo, dù cho mưa có làm ướt mái tóc đỏ nổi bật vẫn không làm lu mờ vẻ vốn có của Godric. "Chỉ là..."

"Một lát thôi, khi tạnh mưa chúng tôi sẽ đi ngay." Godric nhanh giải thích.

"Được!" Cô mỉm cười tươi tắn, né người cho cậu bước vào. "Anh chờ ở đây, tôi đi lấy khăn."

Chờ tới khi cô đi tới chỗ khác, Godric lén lấy lọ độc dược hạ sốt đặt trong túi không gian ra, ngồi xuống đút từng chút từng chút một cho nó. Tới khi giọt cuối cùng vào miệng nhóc, cậu mới cất lọ đi. "Xong rồi, giờ nhóc được an toàn."

"Anh gì ơi, khăn của anh này." Cô gái đi tới, để cho Godric lau tóc cô mới chú ý đến đứa trẻ trong tay cậu, thần sắc nhanh chóng hoảng hốt. "Mau mau, đặt cậu bé lên giường!"

Cậu lại thoáng do dự, không được rồi, người thằng bé ướt như vậy, cũng không thể để người lên chiếc giường sạch sẽ. Cô như hiểu cậu nghĩ gì, lại tới khuyên nhủ. "Không sao đâu, anh cứ để cậu bé lên giường, chúng ta phải ưu tiên cho bệnh nhân, đúng chứ?"

Godric gật đầu, nhẹ tay đặt nó lên trên giường. Dù không ổn lắm, nhưng cậu vẫn quyết định lột sạch thằng bé từ trên xuống dưới. Cô gái nhìn nhìn một lát, sau đó lo lắng hỏi. "Có cần uống thuốc không? Nhà tôi có thuốc hạ sốt, để tôi đi lấy cho anh."

"A, không cần đâu, tôi cho đứa trẻ này uống rồi, làm phiền cô quá."

Nhờ sự trợ giúp của cô, thằng bé cuối cùng cũng có được giấc ngủ yên bình. Godric cũng không phiền để mình bị ướt, sức khỏe của cậu tốt lắm, chút này sao bị bệnh được.

"Xin lỗi vì trước đó tôi chưa giới thiệu với anh, tôi là Layla, Layla Potter."

"Godric, Godric Gryffindor."

-----------

Đôi lời: Hù! Chờ ta lâu không nè?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top