Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 17: Khi kiếm sinh đôi không hề khó.

•Trước khi vào đọc chương mới thì xin mọi người đừng bị tên chương lừa tình. Cặp sinh đôi thần thánh còn chưa lên sàn đâu. Hắc hắc~~~

•~~~~~•~~~~~•~~~~~•

Qua vài ngày, Harry theo thường lệ...của mấy ngày nay dời giường trong ánh mắt xăm xoi của Asher, qua loa vệ sinh cá nhân sau đó liền ôm cặp sách tới Đại sảnh đường ăn sáng.

"Này Harry, đợi mình." Đi tới giữa đường thì liền nhìn thấy Ron quần áo lộn xộn chạy tới.

"Ron? Quần áo...cậu sao vậy?" Nhìn cậu bé tóc đỏ cả người quần áo lộn xộn gần như là chẳng chỗ nào mặc được hoàn hảo, thần tình thì nôn nóng Harry còn tưởng cậu trốn ra ngoài chơi buổi đêm lại gặp phải rồi vật lộn với nhện.

"Ôi ôi, đương nhiên là không có thời gian để mặc a. Cậu không biết là hôm nay có lớp học bay hả? Đây sẽ là lần đầu tiên chúng ta có thể tự cưỡi chổi bay đó, lần đầu a lần đầu biết không? Ôi Merlin, cuối cùng ngài cũng thương xót cho con rồi!" Giọng nói của Ron đề cao hét lên biểu hiện sự vui sướng của mình, cậu ta chỉ còn thiếu nước vui sướng chạy khắp các hành lang của Hogwart thôi.

Harry cười nhìn Ron tiếp tục vui vẻ thao thao bất tuyệt, cậu tất nhiên nhớ Ron kiếp trước khi soi Gương Ảo Ảnh thì nó hiện ra cảnh cậu trở thành nhà vô định Quidditch.

"Chúc mừng..." Lời Harry còn chưa dứt, thì giữa cậu và Ron thình lình bị người chen lấn vào, đẩy hai người cách xa nhau ra.

"Ôi ôi, Ron đó hả? Cái này quả đúng là có duyên phận nha, không ngờ mới sáng sớm đã gặp được cậu rồi. Hôm nay chắc chắn sẽ là một ngày đầy phấn khích đây." Blaise cười tươi vui vẻ, hắn còn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ phấn khích.

Ron vừa nhìn thấy Blaise liền nhíu mày chạy xa ra khỏi hắn như chỉ thêm một giây đứng cạnh hắn thôi sẽ bị lây bệnh thần kinh từ hắn vậy.

"Tên âm hồn bất tán! Cậu sao lại ở đây chứ hả?" Ron trợn tròn mắt quát Blaise.

"Ể, đây là đường tới đại sảnh mà, bây giờ muồn ăn sáng thì tất nhiên phải đi đường này nha." Blaise giọng nói đầy đương nhiên.

"Cậu..." Ron căm tức nhìn Blaise, nhưng vì không có cách nào phản bác mà cả khuôn mặt phấn nộm bắt đầu đỏ ửng cả lên.

"Nào, đi nhanh đi nhanh thôi, cậu phải ăn thật nhiều để hôm nay có đủ sức học bay chứ." Nói xong cũng không đợi cho Ron kịp phản ứng mà lập tức cưỡng ép kéo cậu đi.

"Ể? Này này, làm gì? Mau thả tôi ra đi!" Ron tức giận quát lên, cậu chỉ mong thoát được ra khỏi cái tên chết tiệt này thôi.

Không hiểu vì cái gì mà ngay sau ngày đầu tiên đi học, cái tên nhà Slytherin này không biết từ đâu mọc ra mà cứ suốt ngày phá rối việc của cậu. Học tiết nào cũng gặp hắn ta, không những thế còn mặt dày mày dạn sang dãy bàn nhà Gryffindor chen lấn chỗ ngồi với cậu.

Còn luôn dùng cái thái độ như kiểu hai người rất thân thiết để nói chuyện với cậu nữa chứ! Chỉ vì hành động đó của hắn mà mấy hôm nay cậu luôn bị người cùng nhà xì xầm chỉ trỏ này nọ.

Thật sự không chịu nổi mà (ᗒᗣᗕ)՞

"Sao lại..." Harry nhìn theo hai người đi khuất mới kịp phản ứng, tứ khi nào thì Ron với tên Blaise kia lại quen thuộc như vậy?

"Thật bất ngờ phải không?" Từ phía sau Harry thình lình có người ghé vào tai cậu thì thầm.

"A." Giật mình ôm lấy tai của mình, Harry quay người nhẩy lại phía sau vài bước, cơ thể cũng ngay lập tức tiến vào trạng thái đề phòng. Nhưng tới khi nhìn thấy một đầu tóc bạch kim đứng người chiều ánh sáng với nụ cười tươi rói thì lại bất tri bất giác thả lỏng cơ thể ra.

"Sao họ lại còn có thể thân thiết hơn chúng ta trong khi tôi và cậu thậm trí còn quen lâu hơn cả họ nhỉ?" Draco từ phía sau bước đi lên, anh quàng tay qua vai của Harry, hành động bình thường như việc mà các chàng trai hay làm với nhau.

"Thì...thì...tôi làm sao mà biết được chứ!" Cắn môi, Harry cố gắng nhích sang một bên để bỏ cánh tay của Draco ra khỏi người của mình.

"À, phải nhỉ?" Draco cười nhẹ, anh đưa tay làm như vô tình xẹt qua vành tai của Harry, ngay sau đó liền bật cười. Xem ra tai của Harry rất nhạy cảm nhỉ?

Ôm đôi tai đang nóng ran lên của mình, Harry nghiến răng nghiến lợi tự mắng bản thân không tiền đồ.

"Cậu ổn chứ?" Làm ra vẻ như tò mò quay đầu lại dí sát vào bên tai Harry hỏi, anh đang định thử xem khi cậu bé của anh tức giận lên sẽ là bộ dáng gì.

"Không sao, tôi ổn." Lí nhí phun ra từng chữ, Harry học bộ dáng của Cục lông mỗi khi ngại ngùng cúi thấp đầu xuống, bây giờ chắc chỉ còn thiếu một bộ lông vàng xù nữa thôi là cậu và Cục lông sẽ trở thành sinh đôi rồi.

'Thật đáng yêu mà.' Draco hét lên ở trong lòng.

"Đói chưa?" Dịu dàng cười, Draco đưa tay xoa cái đầu bù xù của Harry.

"Tôi phải đi ăn sáng." Thay vì trả lời câu hỏi của Draco, Harry lại biểu đạt ý muốn của mình.

"Vậy đi thôi, tôi cũng phải đi ăn sáng." Bỏ tay khỏi vai của Harry dẫn đầu đi trước, mặc dù anh rất muốn thử xem mức độ chịu đựng của Harry có bao nhiêu nhưng khi nhìn thấy thái độ uỷ khuất như chú chim non nhỏ đó của cậu thì anh thực sự không nỡ trêu ghẹo cậu quá mức.

Harry nghe vậy cũng cắn răng đi theo anh. Cậu không biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra với mình nữa, khi nãy cậu đã không hề phòng bị mà để Draco không một chút tốn sức xuất hiện và đứng ngay sát đằng sau mình, việc lơ là đó nếu như xẩy ra ở quãng thời gian trước khi trọng sinh, chắc có khi cậu đã bị đám Tử Thần Thực Tử đâm cho thành cái sàng đan rồi!

Không những thế khi Draco ghé vào tai thì thầm với cậu, cậu thậm trí còn không trốn mà ngược lại hưởng thụ cảm giác vừa nhột vừa thoả mái đó nữa chứ. Trời ạ, có ai đó nói với cậu đây là cơn ác mộng đi, làm ơn \(▔□▔)/

"Đi mau lên a, cậu làm gì mà sao chậm chạp vậy?" Draco nhìn Harry như du hồn đi theo phía sau liền buồn cười gọi cậu.

"A? À...à, tới liền đây." Nhanh chóng vỗ vỗ hai má xua đuổi những suy nghĩ không hợp cách ra khỏi đầu, Harry nhanh hơn bước chân đuổi kịp Draco.

•~~~~~•~~~~~•~~~~~•

Tiểu kịch trường không đáng tin cậy:

Harry (/'/Д/'/): Mất mặt quá.

Draco ('ཀ'」∠): Đáng yêu quá.

Ca (T⌓T) : Gato quá.

Đào Hố Team ⁽⁽◝(∗ ❛⃘ ꒫ ❜⃘⃘ ∗)◜⁾⁾ : Quái lạ, sao nay má lại chăm chỉ thế?

Ca (๑و•̀ω•́)و : Người ta viết cho vợ đọc đó, muahahaha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top