Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

11. Gellert Grindelwald

11. Gellert Grindelwald

Thật không công bằng.

Nếu trên đời này đã có một thực thể hoàn mỹ là Ngài, tại sao còn xuất hiện một kẻ như Grindelwald?

****

Ngài gặp phải Grindelwald.

Cuộc gặp gỡ này, đối với Ngài, thật là quá đột ngột.

Mọi chuyện bắt đầu từ sáng sớm. Sau khi nghe lời bẩm báo của gia tinh về một sự vụ nào đó, Magoa vồn vã bước ra khỏi phòng. Trong lúc gấp rút, ông chỉ kịp đóng hờ cánh cửa.

Và Ngài đã chuồn êm ra như thế.

Bước ra bên ngoài, Lord chỉ có mục đích duy nhất là định hình mình đang ở khu vực nào. Ngài chưa hề nghĩ tới mình lại có dịp may mắn đến vậy, gặp phải luôn trùm cuối của tòa pháo đài.

Ban đầu, Ngài không nghĩ đó là Grindelwald. Hoặc là, Ngài đã không nghĩ đến Grindelwald của quá khứ lại là một người như thế- hoàn toàn mang dáng vẻ một người đàn ông Anh truyền thống lịch lãm, khác xa với cái tưởng tượng của Ngài về một kẻ độc tài tàn bạo, rét lạnh đến tận xương.

Tất nhiên, đó chỉ là ở vẻ bề ngoài; còn bản chất thì gã vẫn ăn người như thường.

****

Ngài bắt gặp gã khi đang dò dẫm ở hành lang sảnh chính.

Gã thanh niên bước xuống từ thang lầu. Gã rất cao, mái tóc màu vàng rất đẹp.

Được rồi, cái gã trai trước mặt thực sự điển trai đến mức ngay cả Ngài cũng thấy ghen tị.

Gã ta là cái thể loại mà chỉ cần ngồi đó, dù không nói gì, cũng đủ để hấp dẫn ánh mắt của tất cả phụ nữ trong phòng.

Gã không có đôi mắt xanh xám bạt ngàn như Abraxas, nhưng đôi mắt gã còn hơn cả thế. Giống như cả bầu trời trong veo ngoài kia đều ngã vào đôi mắt gã- Ngài không hề biết rằng mắt đàn ông có thể đẹp đến vậy.

Mái tóc vàng lượn sóng của gã rủ xuống vai. Tóc Abraxas thì êm đềm giống ánh trăng, còn của gã thì rực rỡ và chói lọi như ánh mặt trời vĩnh hằng.

Gã nom là một kẻ hay cười. Suốt quá trình Ngài ngắm nhìn, khóe miệng gã vẫn luôn nhếch lên. Nụ cười thật ấm áp, xứng với đôi mắt kia lại trông càng thêm ôn hòa.

Những lọn tóc vàng óng tung bay theo bước chân gã, và có trong khoảnh khắc, Ngài thật sự đã nghĩ mình gặp được thiên sứ.

Cho đến khi nhìn thấy được cây đũa Cơm Nguội trong tay gã, Ngài tỉnh hẳn.

****

Grindelwald tóm ngay được cái nhìn đăm đăm của Ngài. Gã hơi nhướng mày. Môi gã vẫn cười nhưng ánh mắt gã cho Ngài cái cảm giác như bị thú săn mồi theo dõi. Lord cảm thấy gáy mình lạnh toát.

Mẹ kiếp.

Thiên sứ cái quái gì chứ, ác quỷ đấy.

Mấy đứa xinh đẹp toàn ăn người. Ngài đã hiểu biết điều này sâu sắc từ Malfoy, sao giờ lại phạm phải cái sai lầm cơ bản này?

Lord muốn làm gì đó để thoát khỏi tình huống hiện tại, nhưng không hiểu sao bốn chân Ngài cứ cứng còng tại chỗ.

Grindelwald hơi nghiêng đầu nhìn Ngài. Rồi gã cười. Nụ cười thật ấm áp, thật ngọt ngào. Rồi cái ánh mắt đa nghi của gã chuyển thành ánh mắt như nhìn vật chết. Và bước chân gã thẳng tắp tiến về phía Ngài.

Lần này Lord không còn cảm thấy lạnh nữa, vì lông trên thân Ngài đã dựng đứng lên hết sạch.

****

Trong vài giây ấy, hàng ngàn suy nghĩ lướt qua trong đầu Ngài.

Ngài không nên chạy. Ngài chạy không kịp bước chân của một người trưởng thành; và chạy sẽ khiến gã điên kia nghi ngờ.

Ngài cũng không thể chống cự được gì. Mấy cái răng nanh của Ngài chắc chỉ in được vài dấu trên ngón tay hay mũi giày gã.

Phương án còn sót lại duy nhất là đứng chờ xem số phận định làm gì với Ngài. Nhưng Lord đoán chắc rằng chờ đợi Ngài là một nồi hầm hay xiên nướng. Và Ngài thì không thích điều đó chút nào.

Ngài không phải là một kẻ hay đắn đo, nhất là trong lúc cấp bách thế này, nhưng Ngài có cảm giác rằng mấy giải pháp trên thực sự không có nổi một cái tốt. Ý Ngài là, xem chừng chọn cách nào thì cũng đều sẽ nhận một kết cục không có hậu mà thôi.

Nhưng Ngài buộc phải ra quyết định; đã không còn thời giờ để rong ruổi lựa chọn.

Bất chợt ngay lúc này đây, đầu óc Ngài đột ngột nảy ra một ý tưởng kỳ quặc.

Không thể chạy, không thể chống đối, không thể đợi.

Vậy kêu meo meo thì sao?

****

Bất kỳ điều gì cũng xứng đáng để thử kia mà; dù rằng đây là đang lấy mạng Ngài ra thử.

Lord quyết định làm liều một phen.

Dẫu sao cũng đã chết một lần, chết thêm lần nữa cũng không sao.

Nghĩ thế, Ngài liền kêu meo meo.

Ngài là một con mèo.

Một con mèo thì không quan tâm đến Chúa tể Hắc Ám là cái gì; hay thằng cha Grindelwald có ăn người hay không.

Nó chỉ thấy kỳ lạ với sinh vật lạ hoắc đang tiến đến nên kêu meo meo thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top