Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

12. Lần đầu giao lưu tình cảm

12. Lần đầu "giao lưu tình cảm"

Được rồi, Ngài đã thành công. Dù chỉ trong nháy mắt.

Trong cái tích tắc ấy, Ngài thấy cơ thể của Grindelwald rõ ràng đã khựng lại; nhưng rất nhanh gã lại tiếp tục bước về phía trước.

Và rồi, khi đã đến gần Ngài, Grindelwald dùng mũi giày cao quý của gã, thân mật khẩy nhẹ Ngài một cái.

Cái khẩy nhẹ nghe đầy thân thương đó, đã thành công làm Ngài đi tong mất nửa cái mạng.

****

Grindelwald cố gắng phân trần. Gã nói rằng gã không có chủ ý làm vậy. Gã chỉ muốn chơi đùa với mèo con đôi chút, nhưng không ngờ nó yếu ớt đến vậy.

Merlin sẽ tin tưởng điều đó, Grindelwald. Nhưng Ngài thì không. Và xem chừng Magoa cũng đồng quan điểm với Ngài. Ngài có thể nghe thấy tiếng gầm gừ của ông vọng lại từ sau cánh cửa.

" Chơi đùa? Có loại chơi đùa nào mà gãy xương, lủng bụng? Cậu chủ, Ngài thực sự là một người rất biết chơi đùa."

Nếu không phải đang đau đến không thể động đậy, giờ phút này Ngài nhất định sẽ vì Magoa mà dâng lên một tràng vỗ tay như pháo ran.

Grindelwald có lẽ muốn nói thêm gì đó, nhưng Magoa nhanh chóng cắt lời gã. Ông thở dài, đoạn lầm bầm đầy tự trách, và không cần nhìn mặt Ngài cũng biết ông già đang nhăn nhúm đầy ủ rũ thế nào.

" Không phải lỗi của Ngài nên đừng xin lỗi, thưa cậu chủ. Suy cho cùng, tôi mới là người có trách nhiệm lớn nhất trong vụ việc này. Thấu đáo rằng Ngài ưa sạch sẽ và ghét lũ động vật như thế nào, nhưng tôi vẫn giữ con mèo lại. Và nếu sáng nay tôi để ý khóa cửa cẩn thận, Quý Ông cũng sẽ không tò mò bò ra ngoài và gặp Ngài. Ông già này, tự cảm thấy xấu hổ sâu sắc vì bản thân."

Đôi tai vẫn đang dỏng cao của Ngài giật một cái. Ồ, hóa ra Grindelwald là một kẻ cuồng sạch sẽ và ghét động vật? Ngài thầm tặc lưỡi. Chả trách.

Grindelwald bất chợt chặn ngang lời sám hối của ông già đáng thương. Gã nói, bằng một giọng kiên quyết và dứt khoát.

" Không có lỗi lầm nào ở đây hết. Tất cả chỉ là một tai nạn mà thôi. Ta rất là thích", gã dừng lại một vài giây, và Ngài cá chắc là gã đang cố nhớ lại tên Ngài là gì," Quý Ông, Magoa. Chẳng qua sự thiếu hiểu biết về sinh vật bé nhỏ này đã khiến mọi chuyện thành ra như vậy. Ta đến đây để gửi lời xin lỗi chân thành tới ông, đồng thời cũng là muốn đến xem mèo con." Rồi gã đổi giọng thân mật hỏi thăm. " Mèo con thế nào rồi?"

Trời ạ. Là nó, là nó, chính là nó đó- ngón giọng quen thuộc của Chúa tể Hắc Ám. Trước lừa lọc gian dối sau đánh bài tình cảm. Đúng chuẩn rồi. Chiêu này Ngài dùng bao lâu mà vẫn bền.

Nhưng nó lại không hiệu quả mấy với Magoa, ông già nhỏ thó đã kè kè hàng chục năm trời bên Grindelwald. Ông vẫn nghi ngờ, và ông không thèm che dấu sự nghi ngờ nồng đậm trong tông giọng ông.

" Có thật là vậy chăng?"

Không nhìn thấy nhưng Ngài có thể tưởng tượng cảnh Grindelwald gật đầu cái rụp. Gã nói với một giọng chắc nịch:

" Thật sự. Tại sao ta phải gian dối về một điều cỏn con thế này?"

Như để thuyết phục Magoa hoàn toàn, Grindelwald quyết định chứng minh bằng hành động- gã đẩy cửa bước vào.

" Ta muốn xem mèo con."

****

Để bày tỏ lòng yêu thích cũng như sự đối đãi đặc biệt của mình dành cho Lord, Grindelwald đang âu yếm ôm Ngài, tỏ vẻ trước mặt Magoa rằng gã không có ghét bỏ một milimét nào trên người Ngài.

Ngoài mặt là vậy; nhưng thực tế, Ngài có thể cảm giác cái cơ thể đang cứng còng kỳ lạ của gã. Và cả sự ghét bỏ một cách bí ẩn- gã đang cố gắng thu nhỏ diện tích tiếp xúc với Ngài ít nhất có thể.

Bằng sự hy sinh cao cả ấy, Grindelwald có vẻ thuyết phục được Magoa phần nào. Ít ra trông ông không còn buồn bã; và dẫu có lo lắng nhưng ông cũng không ngăn cản gã trai làm điều mà gã đang làm. Nhưng nằm mơ mà Ngài để mọi chuyện trót lọt như vậy. Đã có ý nghĩ gây thù thì phải chuẩn bị tư tưởng chuốc oán. Lord thầm cười nhạt. Đừng trách Ngài ác độc, Grindelwald. Ăn miếng trả miếng mà thôi.

Magoa vẫn đang đứng trước mặt họ, lo âu nhìn Grindelwald ôm Ngài. Hai tay ông hơi hướng ra ngoài, luôn có vẻ sẵn sàng giơ ra để đỡ Lord lại nếu gã trai có bất chợt đem Ngài vứt ra ngoài. Mặt cau mày có một lúc, ông mới sốt ruột mở lời:

" Cậu chủ, cảm ơn sự quan tâm quý giá của Ngài, nhưng hãy để Quý Ông cho ông già này chăm sóc. Thương thế của nó không nhẹ; nó sẽ dễ bị đau khi Ngài ôm như vậy và có thể cắn người nếu đau quá. Hơn nữa, bụi bặm và máu trên người nó sẽ vấy bẩn chiếc áo khoác ưa thích của Ngài mất."

Grindelwald lắc đầu từ chối lời đề nghị đầy thiện ý của Magoa. Có lẽ là nghĩ rằng ông già vẫn chưa tin tưởng hoàn toàn nên gã quyết định đóng đạt vai diễn hơn.

" Không, không cần. Ta muốn ôm nó. Magoa, bế mèo con thế nào để nó không đau? Là người gây ra vết thương, Ta muốn chăm sóc mèo con đến khi nó bình phục, hoặc chí ít, giảm bớt phần nà- " Grindelwald bất chợt ngưng bặt. Bởi vì cả gã và Magoa, hai người đều đang sửng sốt trước hành động của Lord.

Với khuôn mặt ngây thơ nhất có thể, hai mắt trong suốt đầy vô tội, Ngài meo meo vài tiếng nho nhỏ rồi cọ đầu vào lòng bàn tay Grindelwald. Và dù mỗi cử động khiến Ngài đau chết đi sống lại, nhưng Ngài vẫn tích cực ngọ nguậy trong vòng tay gã, cố gắng bôi hết máu và bụi bẩn lên bộ y phục tươm tất của Grindelwald. Tung đòn kết liễu cuối cùng, cái lưỡi mèo của Ngài thò ra, liếm láp lòng bàn tay gã trai trẻ tuổi.

Giờ thì Grindelwald ngay cả cười cũng không cười nổi. Gã banh mặt, và thân hình gã như trúng phải ánh mắt hóa đá của Medusa. Nằm trong lòng gã và cảm nhận rõ ràng nhất điều này, Lord thiếu chút nữa thì phá ra cười thành tiếng.

Lần đầu tiên, Ngài cảm nhận cái gì gọi là đau mà cũng khoái hoạt.

Trái ngược với tình trạng tồi tệ cực điểm của Grindelwald, Magoa vui vẻ vô cùng. Ông già nhỏ thó tươi cười rạng rỡ; và ổng kêu lên một cách vui sướng:
" Nhìn kìa, cậu chủ- Quý Ông đang liếm tay Ngài! Chắc chắc là do cảm nhận được thiện ý của Ngài, nó đang bày tỏ lòng cảm ơn đây mà. Quý Ông hẳn là rất thích Ngài" Rồi ông hơi cau có, ra chiều ghen tỵ " Nó còn chẳng bao giờ liếm tay ông già này."

Sực tỉnh bởi câu nói của Magoa, bấy giờ Grindelwald mới lấy lại được phản ứng. Nụ cười hoàn mỹ của gã vặn vẹo thành một đường cong méo mó. Và hai cánh tay gã run lên bần bật, như sắp nhịn không được cái ý tưởng đem Ngài ném xuống đất.

Hành động của Grindelwald lộ liễu đến mức, cho dù Magoa vô tâm để ý, cũng phải nhận ra. Ông già lo âu hỏi gã. Gã chỉ khô cằn đáp, mỏi tay.

Và với câu nói cộc lốc đó, gã trả lại Ngài cho Magoa rồi bước ra khỏi căn phòng. Vẫn với cái dáng vẻ thân sĩ như lần đầu gặp gỡ, nhưng lần này Ngài cảm thấy cái mùi vị chạy trối chết trong bước chân đó.

Ngóng nhìn Grindelwald cho đến khi gã ta hoàn toàn khuất bóng phía sau cánh cửa, Lord ngoan ngoãn nằm trong lòng Magoa, thỏa mãn híp mắt. Ngài đắc ý ngúng nguẩy chiếc đuôi dài. Grindelwald xứng đáng một bài học nhớ đời. Gã nên ghi nhớ sâu sắc rằng không nên đùa với Chúa tể Hắc Ám, kể cả khi Ngài ấy đã trở thành một con mèo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top