Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 14: Lễ hội ma

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy tuần tiếp theo phi như ngựa chạy. Cuộc sống với Slytherin của Harry đã dần quen hơn. Hiện giờ cậu đã có thể bỏ qua những cư xử kính trên nhường dưới theo cấp bậc sức mạnh mà học viên nhà rắn này vẫn hay phải làm. Cậu vui vẻ hòa đồng, tận tình giải thích những thắc mắc của đám học sinh cùng năm, tuy nhiên lại không kết bạn thân thiết với bất kỳ ai cả vì cậu lo lắng mình không thuộc thời đại này, không nên tạo ra mối quan hệ mật thiết. Thế nhưng Harry không thể ngăn cản bản thân tiếp xúc với Abraxas Malfoy bởi hắn gợi cho cậu những hồi ức về Lucius Malfoy, con trai hắn, người đã thành công mang đến cho Harry những giấc mơ đẹp. Người này đáng tuổi ông cậu nhưng xét bản thân đang sống cùng thời đại, cậu đành nhắm mắt coi Abraxas là anh trong đầu.

Abraxas Malfoy, theo chỉ thị của Riddle, tiếp cận Harry (mà anh vô cùng sung sướng thực hiện nhiệm vụ này). Harry thường tíu tít quanh anh những lúc cậu và anh cùng ở phòng Sinh Hoạt Chung. Abraxas nhận thấy Harry là một cậu nhóc không chỉ có ngoại hình đáng yêu mà tính cách cũng rất ôn hòa, thân thiện.
Có bạn bè, nhất là một người bạn là cha của người-bạn-đặc-biệt-Lucius-của-cậu, Harry gần đây có vẻ ổn định hơn, tuy không phải hoàn toàn yên ổn nhưng tình trạng giấc ngủ đã có tiến triển.
Thời gian vừa rồi, tuần nào cậu cũng chạy tới uống trà với giáo sư Dumbledore, kể cho thầy những câu chuyện con trẻ, hỏi thật nhiều về sở thích của thầy. Harry đang cố gắng bù đắp cho cả hai người, bởi trong tương lai, với cái giá treo cổ mang tên Voldemort trên đầu, những cuộc trò truyện giữa hai người chỉ liên quan tới việc làm sao để Harry sống sót. Bởi vậy nên khi Rita Skeeter tiết lộ về cuộc đời của thầy hiệu trưởng, Harry đã không khỏi bất ngờ choáng váng và đau khổ. Lúc ấy cậu mới nhận ra cậu chẳng biết gì về thầy.
Riddle càng lúc càng không vừa mắt với Harry. Hắn ghét gương mặt tươi vui của cậu gởi tới tất-cả-mọi-người, trong nhà và cả ngoài nhà, ngoại trừ hắn. Cậu thường chẳng nói chuyện cũng chẳng cười cợt gì với Riddle, chỉ chào rất đúng mực rồi tự đi ra chỗ không có hắn. Thằng nhãi hành động như thể hắn không tồn tại, Riddle cực kỳ bực tức suy nghĩ. Đáng nhẽ Potter phải thần phục hắn, ngưỡng mộ hắn như tất cả các học sinh khác đang làm, không phải coi hắn như không khí như vậy. Hắn ghét cảm giác thua kém kẻ khác. Hắn ghét Potter.

Chả mấy chốc lễ Hội Ma đã tới gần. Harry mừng như điên, kéo luôn không khí của cả nhà Slytherin nhộn nhịp hơn những năm trước. Harry là linh hồn của cả nhà. Dù sao trước khi trở về thì nên vui vẻ một chút, Harry thầm nghĩ, quãng đời học sinh không phải ai cũng có cơ hội trở lại như cậu. Tạm gạt những mối lo âu sang một bên, cậu hí hửng bàn luận với Abraxas và cả các thành viên trong nhà về dự định cho ngày Haloween.
Năm nay, dạ tiệc Haloween sẽ tổ chức vũ hôi hóa trang, điều này do giáo sư dạy môn biến hình Dumbledore khởi xướng và Harry thì là người xúi giục. Thay đổi một chút thế này không thể ảnh hưởng đến lịch sử được, Harry đơn giản nghĩ trong khi tay lật lật mấy cuốn Catalogue của Muggle để lấy ý tưởng cho trang phục hóa trang của dạ hội. Việc chọn lựa trang phục đã bị Harry độc đoán đoạt lấy từ tay Abraxas. Cậu cam đoan sẽ không làm gì quá đáng để ảnh hưởng tới hình tượng của một Slytherin nhưng buổi dạ hội ấy sẽ khiến mọi người không bao giờ quên được.
Được thiên sứ bé bỏng trực tiếp chọn đồ, hầu hết cả nhà Slytherin đều vui sướng, hàng sáng chăm chú nhìn cậu tất bật bên bàn ăn, ghi chép số đo, gửi đơn hàng và trả lời thư xác nhận. Chỉ có hai người là không mảy may để ý đến việc này. Một là huynh trưởng Riddle, hiện đang xé bánh mỳ bằng những ngón tay mảnh mai thon dài rồi bỏ vào miệng, thỉnh thoảng dừng lại nhấp chút cà phê đen, người còn lại chính là tiểu thư Druella, ngồi tương đối gần đầu bàn, hướng cặp mắt đầy ngưỡng mộ và say đắm về Riddle như ao ước được quỳ xuống hôn áo vị chủ nhân nào đó đang ăn bánh mỳ ngay lập tức.
Riddle không thèm để ý thằng nhãi ranh láo toét kia dạo gần đây bởi nhìn cậu chẳng khác gì lũ Gryffindor thừa năng lượng cả. Một kẻ đầu óc đơn giản thế thì cho dù mạnh tới đâu cũng chẳng phải là một mối bận tâm lớn, hắn khinh thường nghĩ, mặc kệ Harry lăng xăng làm phép cho cái thước chạy để đo cơ thể hắn, đôi mắt đỏ nheo lại, những ngón tay nhỏ dài lười biếng lật qua tờ Tiên Tri. Dù sao lễ hội lần này hắn có những việc trọng đại hơn phải làm, không rảnh để chơi cái trò trẻ con này, ví dụ như lợi dụng đám đông náo nhiệt không để ý, hắn sẽ sai phái thuộc hạ lục tung lâu đài tìm kiếm cửa vào phòng chứa bí mật. Một vài vụ náo nhiệt là rất cần thiết, sẽ tạm giảm sự chú ý của lão già vào hắn.
Theo như kế hoạch đã đề ra, Riddle sẽ cử một kẻ uống Đa quả dịch để biến thành hắn trong một hai tiếng đồng hồ, chơi cái trò hóa trang đần độn ấy dưới mũi Dumbledore. Và để đề phòng thằng nhãi kia mà là thuộc hạ của Dumbledore thật, có thể sẽ tình cờ nhận ra sự giả mạo của kẻ hóa trang thành Riddle, hắn sẽ cử Abraxas theo chặt nó một cách gắt gao. Bản thân hắn sẽ cùng với vài thuộc hạ thân tín, tìm kiếm Phòng Chứa Bí Mật của Salazar Slytherin vĩ đại theo manh mối mà hắn đã mất 5 năm để dò, bước đầu hoàn thành công cuộc thanh lọc máu phù thủy.  Và lẽ dĩ nhiên, thuộc hạ của hắn không thể biết cái chúng đang tìm kiếm là gì ngoài một cái ống nước có khắc hình con rắn, nằm đâu đó trong lâu đài.
Hài lòng với kế hoạch của chính mình, hắn cao hứng khoát tay để gạt mấy cái thước đang tìm cách quấn quanh người hắn, ngẩng đầu bắt gặp Potter nhìn hắn chăm chú. Hắn nhướn cặp mắt đỏ chiếu thẳng vào Harry.
Harry hơi sững người khi ánh mắt cậu luôn cố tình tránh né kia đang dò xét cậu nhưng vẫn kiên quyết nhìn lại. Harry biết Riddle đâu thể ngoan ngoãn mà vui chơi được, hắn im lặng thế này chắc chắn là đang có một âm mưu gì đó, nhất định là liên quan tới Phòng Chứa Bí Mật. Harry không lo lắm là hắn đã lập tức cho mở hay chưa bởi theo trí nhớ của cậu, sau giáng sinh, phát hiện sự thật phũ phàng về người cha hắn vẫn hằng trông đợi, Riddle sẽ chuyển hướng để nghiên cứu về Trường Sinh Linh Giá, tìm kiếm sự bất tử, đồng thời đưa Myrtle ra là nạn nhân đầu tiên để thí nghiệm về cách xẻ linh hồn này. Cậu nhíu mày, xoáy chặt vào cặp mắt kia hơn, đôi mắt xanh tỏ vẻ buồn bã và thương xót. Con người không ai đáng phải chịu một cuộc sống đau đớn và khổ sở như vậy. Cái đau về thể xác thì có thể chữa lành, nhưng linh hồn mà tổn thương đến rách thì vĩnh viễn không thể hồi phục. Voldemort cả đời không được yêu thương, tâm hồn vốn đã chai sạn thì không bao giờ có thể hiểu được điều ấy, bất chấp học vấn của hắn có uyên thâm đến đâu.
Harry khẽ thở dài, lắc lắc cái đầu xinh đẹp rồi quay đi, bỏ lại một Riddle đang cảm thấy vô cùng khó hiểu. Nếu hắn không nhầm, mà hắn luôn chắc chắn hắn không bao giờ nhầm, thì thằng nhãi kia vừa tỏ ra thương hại hắn, cái thứ mà hắn căm ghét nhất trên đời. Một pháp sư tương lai đầy quyền lực như hắn không bao giờ cần đến thứ tình cảm đáng khinh thường ấy.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~o.o~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Học sinh nhà Slytherin đêm Lễ Hội Ma vô cùng háo hức vây quanh Harry trong Phòng Sinh Hoạt Chung, nhận trang phục rồi trở về phòng thay đồ. Avery và Lestranger cùng mấy học sinh năm 4 khác vô cùng bất đắc dĩ tiến tới phòng riêng của Riddle và Harry, trên tay cầm y phục mới phát, tiếc nuối vì đêm nay chắc chắn sẽ không được tham dự cùng Harry vì phải làm nhiệm vụ của chủ nhân. Druella cao ngạo bước đi phía sau, khinh thường nhìn mấy kẻ đằng trước đang thở dài tiếc hùi hụi. Chủ nhân của cô mới là số một và là duy nhất, những kẻ khác không bao giờ xứng đáng đứng bên Người, nhất là thằng oắt con kia. Cô tin là mình có được sự ưu ái đặc biệt của Chủ nhân, là người thân cận với Chủ Nhân nhất bởi chỉ mình cô là con gái được đứng trong hàng ngũ cao cấp nhất của những bề tôi trung thành vì Ngài, Druella hài lòng suy nghĩ, tay phóng một bùa đốt, xử lí luôn thứ quần áo cô vừa nhận.
Harry bắt gặp thuộc hạ của Riddle từ trong phòng mình đi ra, khẳng định chắc chắn suy đoán của mình là đúng, nhăn trán đẩy cửa bước vào. Cậu dùng mật khẩu thường để qua cái cửa này vì không muốn Riddle biết cậu là một Xà khẩu.
Riddle đang ngồi trên ghế sô pha cạnh cái bàn uống trà gần lò sưởi, tay cầm một cuốn sách nhỏ (mà Harry liếc qua thì có vẻ là gia phả của một dòng họ quý tộc nào đó), không thèm rời mắt khỏi trang sách khi Harry bước vào.
"Huynh trưởng Riddle",Harry đi thẳng về phía hắn, "đây là trang phục dành cho anh".
"Trò biết tôi sẽ không mặc thứ đó", Riddle hất cằm về phía chỗ trang phục Harry vừa treo lên, màu xanh lá và trắng.
Harry khẽ thở dài.
"Tôi biết, huynh trưởng Riddle", cậu mân mê cánh tay áo được may đo một cách cẩn thận của bộ trang phục vừa bị từ chối, "tôi còn biết anh sẽ không tham gia vào buổi tiệc."
Vẽ trên khuôn mặt một nụ cười bí ẩn, Riddle yên lặng không nói gì. Thằng nhãi quả là thông minh như một Slytherin tuy rằng biểu hiện có phần ngớ ngẩn.
"Dù anh có tìm kiếm bất kì thứ gì", Harry nói tiếp, hiện giờ đã quay ra đối mặt với Riddle, đôi mắt đau đáu nhìn hắn mang nhiều cảm xúc phức tạp mà hắn chưa nhìn ra được, "thì xin anh hãy bảo trọng, Riddle."
Riddle sững sờ, hoàn toàn bị bất ngờ trước câu nói này của Harry, hắn những tưởng cậu sẽ ngăn cản hắn như hồi đầu năm, đúng kiểu bồng bột của Sư Tử. Vậy nhưng thằng nhóc đêm nay lại chẳng làm gì dù biết hắn sắp tham gia vào một điều gì đó đi ngược với mấy thứ quy tắc nhà trường mà nó vẫn hay nghiêm chỉnh tuân thủ, nó hình như đang lo lắng, cho hắn, Riddle hoàn toàn bất ngờ với quyết định của mình. Hơn nữa, kỳ lạ là nó biết hắn đang tìm kiếm dù cho hắn đã vô cùng cẩn thận.

Học sinh nhà Slytherin đi thành đoàn nghiêm chỉnh, đúng 7 giờ tiến về Đại Sảnh Đường. Những học sinh nhà khác đều đã tới gần hết, háo hức dùng bữa tối là mấy món đúng chất Lễ Hội Ma như món Bánh-Táo-Đẫm-Máu hay món Bánh Ma. Trần đại sảnh đường được trang trí bằng những con dơi hút máu, y như trong trí nhớ của Harry. Những trái bí rợ đã được cắt gọt thành những chiếc lồng đèn khổng lồ, to đến mức ba người ngồi cũng vừa. Đoàn vũ công Bộ Xương Khô cũng được mời đến để tăng phần rùng rợn.
Cổng Đại Sảnh Đường mở, từng học sinh nhà Slytherin duyên dáng đi vào, dẫn đầu là mấy học sinh năm nhất, đồng khóa với Harry. Cậu đã chọn cho mấy nhóc tì này mấy bộ của Thần Lùn, đủ màu sắc rực rỡ như trong truyện của nàng bạch tuyết mà Harry có lần lén thấy trong sách tranh của Dudley. Với mấy học sinh khóa trên, Harry chọn tùy theo giới tính, dáng người và tính cách. Những cô gái được khoác những bộ váy dạ hội theo các kiểu khác nhau, xòe có, cụp có, ngắn có, dài có. Những cậu con trai thì mặc những bộ lễ phục đuôi tôm kiểu cách hoặc trang phục có tay bồng tuyệt đẹp. Tất cả đều vô cùng hài lòng về gu thẩm mĩ của Harry. Tuy nhiên, Harry lại thầm cười vì họ đương nhiên không biết rằng những bộ trang phục này đều là của một nhân vật trong truyện cổ tích Muggle nào đó mà cậu mất công tìm hiểu mấy ngày nay. Này nhé, Harry vẫn giữ đúng lời hứa của mình là không làm bẽ mặt Slytherin, bằng chứng là học sinh nào cũng hài lòng cơ mà, với lại trang phục cậu lựa toàn của hoàng tử công chúa hết. Chỉ có điều, Harry muốn chứng minh cho những học sinh Máu Trong này biết, sau khi họ khám phá ra nguồn gốc xuất sứ của trang phục này, rằng thế giới không có Máu Trong hay Máu Bùn. Dòng máu chảy trong huyết quản của mỗi người là như nhau, đều là màu Đỏ. Thành tựu của giới Pháp Thuật hay Cộng đồng Phi pháp thuật đạt được đều có giá trị quan trọng ngang nhau, cần phải được gìn giữ và tôn trọng, ví dụ như thời trang Muggle mà Harry đang khoác cho cả nhà kia.
Sau khi sững sờ khoảng nửa giờ đồng hồ vì sự bứt phá của nhà quý tộc, mọi người cố gắng khôi phục lại bình thường, tiếp tục truyện trò và ăn uống, thỉnh thoảng ném con mắt ái mộ về phía Slytherin. Harry liếc nhìn bộ lễ phục trang nhã do chính tay cậu chọn mà một Riddle xa lạ nào đó đang khoác trên người, thầm quay đi thở dài. Tên giả mạo này thì ngàn năm nữa mới tu được khí chất tỏa ra tự nhiên như Riddle. Thế này làm sao mà lừa được cậu.
Âm nhạc nổi lên, các đôi đứng thành cặp rồi cùng nhau khiêu vũ. Harry mỉm cười hài lòng đứng cạnh Abraxas ngắm nhìn mọi người. Anh được Harry ưu ái hơn người khác, chuẩn bị cho kĩ từ đầu đến chân, thậm chí thay cả nước hoa cho anh. Abraxas bây giờ đang mang một chiếc áo sơ mi lụa trắng, kiểu cách sang trọng, chiếc quần đen khéo léo tôn lên cặp chân dài. Tay anh cầm một chiếc gậy đầu rắn, mái tóc bạch kim dài chảy qua vai, xuống tận thắt lưng sau khi Harry cho anh uống độc dược dài tóc cậu tự tay điều chế, cả người Abraxas tỏa ra hương nước hoa nhàn nhàn mà quyến rũ. Harry vô cùng hài lòng nhìn tác phẩm của mình. Abraxas đâu biết rằng anh đang mang hình dáng của chính con trai anh, Harry thầm nghĩ.
Về phần Harry, cậu chỉ mặc một bộ lễ phục cũ màu xanh do ngân sách nhà trường cho có hạn. Cậu chỉnh sửa qua loa một chút, không làm thêm một kiểu đặc biệt nào khiến mọi người đều vô cùng thất vọng do họ quá trông chờ sự xuất hiện của cậu. Harry nhướn nhướn mình ngó lên bàn giáo sư tìm thầy Dumbledore. Hôm nay thầy khoác một bộ áo chùng đặc biệt rực rỡ, hoa văn sọc đen và vàng khiến người ta tưởng tượng đang được nhìn thấy một con ong khổng lồ, vừa to vừa dài. Thầy đang hăng hái bốc thử một cái Socola Nhái từ trong cái lồng đèn bí ngô trước mặt, vui vẻ rút tấm thẻ ra khoe với hiệu trưởng Dippet. Giáo sư Dippet trông không khác gì so với ngày thường, ngoại trừ việc thầy đội lên đầu một cái nón chóp nhọn xấu xí và đã tự biến hóa cái mũi mình cho nó dài khoằm, Trông thầy y hệt một phiên bản phù thủy-kiểu-Muggle. Những giáo sư khác cũng đã bước xuống sàn khiêu vũ.
Abraxas Malfoy kìm lại cái ham muốn được mời Harry nhảy thử một bản, bản thân anh còn chưa rõ mối quan hệ giữa chủ nhân và Harry nên không giám có những hành vi biểu lộ tình cảm như vậy. Có thể chủ nhân hôm nay giao việc cho anh trông chừng Harry là vì không muốn người khác động đến cậu khi Chủ nhân không ở đây chăng?
Mấy nữ sinh Gryffindor đứng sau lưng Harry vô cùng bất mãn với bộ lễ phục bình thường trên người Harry nhưng không cách nào đổi nó đi được. Năm cô châu đầu vào nhau bàn tính kế hoạch thay đổi diện mạo cho Harry mà việc đầu tiên cần làm chính là dụ tên Malfoy đáng                                          ghét đã độc chiếm Harry suốt từ nãy tới giờ.
Bài nhạc vừa được chuyển sang một giai điệu sôi nổi, một trong 5 nàng nữ sinh mưu mô vừa nãy tiến đến mời Abraxas nhảy làm Harry có chút không vui. Một Malfoy quý tộc không thể từ chối một quý cô nên anh đành theo nàng ra sàn, hòa cùng mọi người, mắt không ngừng theo dõi Harry.
"Tôi rất xin lỗi"- nữ sinh vừa la lên, chân dậm mạnh xuống mũi chân Malfoy khiến anh nhăn mặt, thu ánh mắt quay lại phía bạn nhảy, không dám lơ là kẻo sẽ ảnh hưởng đến bàn chân hoàn mỹ này.
Các nàng kia nhân giây phút hiếm hoi, vây lấy Harry. Một nàng ếm bùa dài lên tóc Harry, nàng khác tranh thủ vung đũa phép đổi ngay quần áo cho Harry. Nàng thứ ba tô chút son đỏ lên quần áo của cậu và nàng cuối cùng xịt cho cậu một ít nước hoa lạ lên người. Tất cả diễn ra nhanh đến mức một chiến binh dày dặn kinh nghiệm như Harry không kịp phản ứng (quả là sức mạnh của fangirl). Xong đâu đấy, bốn nàng ù té chạy ra xa để chiêm ngưỡng tác phẩm của mình, không quên chụp lại vài kiểu ảnh để đời.
Harry đứng ngây như phỗng trước mặt mọi người trong Đại sảnh đường, thu hút tất cả ánh nhìn dán vào cậu. Cậu bối rối vén mái tóc đen xoăn mềm đã dài đến đầu gối mới được ếm bùa dừng lại, chân đứng có phần không vững trên đôi giày cao gót vừa được đổi. Harry (phải) mặc một chiếc váy đỏ, xẻ từ đùi dài tận xuống đất, lộ ra đôi chân dài thiếu niên trắng muốt, nhỏ nhắn. Chiếc váy đính vài bông hoa to trước ngực, tinh tế che đi phần nhược điểm vòng một, sau lưng khoét một khoảng hở, khéo léo khoe tấm lưng trắng trẻo và một đường cong duyên dáng. Mùi nước hoa phụ nữ dịu nhẹ tỏa ra trên người cậu. Harry chớp đôi mắt xanh lá trong trẻo, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vô cùng đáng yêu, đôi môi chín mọng đang khẽ hé ra đầy ngạc nhiên.
Mọi người không ai bảo ai, khẽ xếp thành vòng để ngắm Harry, ánh mắt của nam sinh phóng tới đầy khát khao và thèm muốn, nữ sinh ngưỡng mộ hú hét mãi không thôi.
Gạt đám đông sang một bên, vừa trông thấy Harry, Abraxas vứt luôn ý nghĩ trừng phạt mấy cô gái Gryffindor ra khỏi đầu, ngơ ngẩn tiến lại gần cậu.
Không để cho Malfoy có cơ hội, các nam sinh khác đồng loạt tiến lên để mời cậu nhảy. Mấy vị giáo sư nhìn Harry đầy thú vị. Riddle giả được chỉ định phải luôn lạnh lùng đứng ở khu vực nhà Slytherin cũng phải nhướn mình ngó Harry.
Harry vô cùng choáng váng và bối rối, thẽ thọt nói với Abraxas
"Đưa em về phòng, anh Abraxas".
Cả Đại Sảnh Đường vừa tiếc nuối, vừa tò mò và ghen tị, nhóng mắt nhìn Abraxas BẾ Harry về kí túc xá nhà Slytherin (vì Harry đi giày cao gót không quen nên phải được bế).
Khuất ánh mắt mọi người, Harry vội vàng nhảy xuống, một tay tháo hai chiếc giày, một tay xách váy chạy thật nhanh về phòng để mặc Abraxas đứng lại trong hành lang ngẩn ngơ, từ từ đưa chiếc khăn tay lụa lên lau máu mũi.
<Mở ra>. Chả còn nhớ nổi mật khẩu là gì, Harry rít xà ngữ buộc cánh cửa bật tung. Cậu chạy vội vào phòng, vết đỏ từ mặt đã lan cả xuống cổ.
Harry cứ đinh ninh rằng Riddle tối nay đang sục sạo tìm kiếm Phòng Chứa Bí Mật ở đâu đó trong lâu đài mà quên mất với tính cách của Riddle, hắn sẽ chỉ sai tay chân làm công việc đó, bản thân đang ngồi giữa phòng đọc sách ung dung chờ đợi.
Hắn ngạc nhiên phát hiện thằng nhãi-trong-hình-dáng-con-gái kia nói được xà ngữ, hơn nữa chắc chắn là xà ngữ  chân chính, không phải chỉ là bập bẹ tập nói theo hắn. Điều này thu hút sự chú ý của hắn về Harry, thêm một lần nữa, quyết tâm nếu không thu được cậu làm đệ tử thì nhất định phải giết chết cậu. Cậu mạnh. Và biết đâu đó lại là anh em thân thích gì với hắn, cũng là một hậu duệ hiếm hoi của Slytherin.
Riddle đứng dậy, đi về phía Harry đang chết trân giữa phòng. Riddle nâng cánh tay Harry, khẽ đặt vào đó một nụ hôn, phóng cho cậu một ánh mắt đỏ hấp dẫn chết người. Hắn buông tay Harry ra, búng ngón tay, một bản nhạc lãng mạn vang lên trong không khí.
Riddle duyên dáng hơi khom người, tay phải vẽ thành vòng ra sau lưng, tay trái hướng đến trước đôi tay của Harry.
<tôi có thể mời em nhảy một bản được không?> – Riddle rít lên bằng Xà ngữ, dù sao hắn phải kiểm tra lại cho chắc.
Harry dĩ nhiên không biết Riddle đang dùng tiếng rắn, với cậu thì nó hoàn toàn giống tiếng Anh. Cậu đơ người, cảm thấy chỗ trên tay cậu mà Riddle vừa đặt môi lên nóng một cách khác thường. Cậu nhìn vào đôi mắt đỏ kia, đang hắt ra vài tia cảm xúc kì lạ mà trước đó cậu chưa từng thấy trong mắt Riddle, đôi mắt hàng đêm vẫn theo cậu trong các cơn mơ. Đến bây giờ cậu mới nhận ra, hóa ra cậu đã nhớ nhung đôi mắt đó, từ rất lâu rồi.
Như một con vật nhỏ bị thôi miên trước rắn chúa, Harry hồi hộp đặt tay mình vào bàn tay chìa ra của Riddle trong vô thức. Bị lời nói dịu dàng của hắn cuốn hút không cưỡng lại được, Harry đáp lời:
<Đươ..đương nhiên rồi> cậu lúng túng rít lại khiến Riddle càng trở nên cao hứng.
Một tay hắn khẽ đặt lên eo Harry, tay còn nắm khẽ tay cậu. Harry có thể cảm thấy từng đầu ngón tay lạnh buốt nhưng khi chạm vào bất kì đâu đều khiến cậu nóng lên một cách bất ngờ.
Riddle duyên dáng dìu dắt Harry suốt cả bản nhạc, để cậu nhìn hắn, bị hắn quyến rũ đến ngơ ngẩn, nhìn sâu vào mắt hắn bằng ánh mắt đầy đam mê mà chính Harry cũng không nhận ra. Riddle cúi xuống khi bản nhạc vừa kết thúc, phủ lên môi Harry một nụ hôn phớt nhẹ rồi rời cậu ra, để mặc cậu đứng ngây ngất giữa phòng.
Tự ếm cho mình một bùa Tan Ảo Ảnh, hắn hòa mình vào bóng đêm, kiểm tra tiến triển của công việc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top