Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 76: Phòng Chứa Bí Mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kỳ nghỉ kết thúc, lũ học trò quay trở lại trường Hogwarts khiến cho ngôi trường lại trở nên nhộn nhịp như hồi nào tới giờ. Trong ký túc xác Gryffindor thì còn có phần sôi nổi hơn như thế bởi tin tức sau đêm Giáng Sinh đã được đăng nổi bật trên trang Nhất của Nhật Báo Tiên Tri liên tục hơn một tuần lễ rồi. Harry Potter trở thành tên tuổi nóng tới mức Ron và Hermione cũng bị làm phiền quá mức.

Sự thật về vị trí quyền lực thứ hai của gia tộc Malfoy: Người thừa kế hay Phu Nhân?

Câu chuyện kèm bằng chứng xác thực kể về mối quan hệ chấn động giữa một quý tộc điển trai hấp dẫn nhất đương thời, người đứng đầu năm kỳ liên tiếp của tuần san Pháp sư nổi trội, một trong những nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn nhất tới Thế Giới Pháp Thuật, ngài Lucius Malfoy và một thiếu niên Hogwarts tiếng tăm lẫy lừng. Bóc trần nguyên nhân thật sự mà cho đến thời điểm hiện tại, gia tộc Malfoy vẫn chưa có người kế vị mới. Đâu mới là chủ nhân cho chiếc ghế quyền lực số hai của Gia tộc Malfoy?

Ông Lucius Malfoy, người đứng đầu gia tộc thuần chủng lâu đời và giàu có bậc nhất của thế giới pháp thuật, đang giữ chức cố vấn cho Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật Fudge Cornellius, tổng tham mưu cho liên đoàn quân đội Bộ Pháp Thuật, Huân chương Merlin Đệ Nhất Đẳng, tuy là hình mẫu lý tưởng cho hàng hà xa số các quý phu nhân và quý cô, từ giới quý tộc cho đến giới bình dân, nhưng ông Malfoy vẫn độc thân cho tới thời điểm hiện tại mà không đưa ra lời giải thích gì thêm. Người duy nhất được cho là từng có quan hệ gần gũi với ông, tiểu thư Narcissa Black, được biết đến là vị cựu hôn thê được hứa hôn từ khi hai người vẫn còn chưa biết nói. Nhưng tới năm mười bảy tuổi, quý ngài Lucius Malfoy đã công khai giải trừ hôn ước giữa hai người. Nguyên nhân là do đâu?

Theo nguồn tin không-thể-gọi-tên từ một nhân chứng quan trọng, việc tìm kiếm phu nhân cho ngài Lucius Malfoy đã trở nên vô cùng cấp bách. Gia tộc Malfoy đã tổ chức ít nhất ba lần những buổi họp công khai để giải quyết vấn đề này, nhưng ông Malfoy vẫn giữ im lặng. Chuyện chỉ tạm lắng xuống cho tới khi ông Malfoy tổ chức họp báo về việc chỉ định Draco Malfoy (một thành viên chi dưới của gia tộc, năm nay mười một tuổi) trở thành con nuôi của mình, và nhân chứng đã tin rằng, đây chính là người quyền lực thứ hai của gia tộc nếu Draco Malfoy trở thành người thừa kế. Tuy nhiên, vấn đề quyền lực và thừa kế vẫn không được đề cập tới sau đó.

Sự thật đã được hé lộ cho công chúng vào đêm Giáng Sinh vừa qua, trong bữa tiệc Giáng Sinh nổi tiếng thường niên được tổ chức tại dinh thự Malfoy. Một hình ảnh thực tế đã được chụp tại bữa tiệc chứng thực rằng: ngài Lucius Malfoy nay đã có đính ước với một đối tượng khác.

Phía dưới bài viết là tấm ảnh Lucius Malfoy trao chiếc hộp đựng nhẫn cho Harry và khoảnh khắc nó ngã vào lòng người đàn ông tóc bạch kim sau đó cũng được chộp lại nguyên vẹn. Nếu ai không hiểu rõ hoàn cảnh (và thực tế chỉ có hai người biết), thì rõ ràng tấm ảnh diễn tả sinh động niềm hạnh phúc của cậu bé đến mức nhào vào lòng của người đàn ông tóc bạch kim sau khi nhận được lời cầu hôn (?). Bức ảnh được chụp ở góc độ nhìn rất rõ gương mặt của cả hai, và thậm chí nếu người ta còn nghi ngờ danh tính của cậu bé trong bức hình, thì vết thẹo hiện rõ trên trán kia (ngay sau cú ngã) đã tố cáo chủ nhân của nó.

Harry Potter, kẻ được chọn, cậu bé vàng, vị cứu tinh của Thế Giới Phù Thuỷ và là một trong số những học sinh giỏi nhất tại Hogwarts đã được vinh dự tham gia bữa tiệc nổi tiếng vừa qua. Quý độc giả đều không lạ lùng gì với tên tuổi lừng danh này, nhưng chúng tôi quả là có chút bất ngờ với sự liên hôn độc đáo của hai họ Malfoy và họ Potter. Lẽ dĩ nhiên, đây cũng là một lựa chọn hoàn hảo để duy trì sự thuần huyết của gia tộc nhưng vẫn không đi ngược lại với châm ngôn ủng hộ phù thuỷ xuất thân Muggle của ngài Lucius Malfoy, bởi bà Potter, thân sinh của cậu Harry Potter cũng là một phù thủy gốc Muggle nổi tiếng trong giới.

Tuy tuổi tác có phần chênh lệch, và Harry Potter vẫn vị thành niên, nhưng truyền thống hứa hôn và đính hôn trước hôn nhân cả thập kỷ cũng không hề xa lạ gì với giới quý tộc phù thủy.

Ở trang hai, trang bốn và trang sáu: phỏng vấn nóng mối quan hệ của cặp đôi vàng.

Trích dẫn trang sáu, Nhật Báo Tiên Tri có viết:

Cậu Seamus Finnigan, bạn cùng phòng ký túc xá của Harry Potter có nói: "chúng em có thỉnh thoảng nhìn thấy ngài Lucius Malfoy ở trường Hogwarts. Vâng, ngay từ khi khai giảng. Và trong số tụi em có người nhìn thấy ngài Malfoy đã bồng Harry trong đêm Halloween. Em không rõ là đi đâu."

Phát ngôn của một khách mời dự tiệc (ẩn danh do vấn đề bảo mật): "tôi được sắp xếp ngồi cùng bàn với Harry Potter, phải, tôi có trông thấy biển tên của cậu. Nhưng chỉ có bạn cậu Potter ngồi bên. Tôi không có vinh dự được nhìn thấy cậu trong bữa tiệc, nhưng ngày hôm sau, khi quay lại trang viên Malfoy để lấy chiếc áo chùng bỏ quên, cô biết đấy, tiệc tùng chè chén thì khó mà khiến người ta nhớ được cái gì cho ra hồn, thì tôi đã được gặp cậu Potter lừng danh. Tôi khẳng định. Chính mắt tôi đã nhìn thấy vết sẹo trên trán cậu mà. Đúng vậy. Tôi tin rằng cậu đã nghỉ lại trang viên Malfoy đêm qua."

Chúng tôi vẫn chưa tiếp cận được với hai kẻ trong cuộc. Nhưng tôi tin chắc rằng, động thái hiện tại của ngài Lucius Malfoy sẽ thu hút đông đảo sự ủng hộ của một bộ phận nhóm người kết hôn đồng giới trong thế giới Pháp thuật.

Tin tức nóng hổi sẽ tiếp tục được cập nhật tới quý vị thông qua tôi, Rita Skeeter, phóng viên tờ Nhật Báo Tiên Tri, chủ bút Tuần San Tạp Chí Nữ Phù Thủy.

Sự thực là đêm hôm ấy, Harry đã ngất đi vì vết thẹo của nó bỗng dưng đau dữ dội. Nó đã được Malfoy rộng rãi bố trí cho một phòng ngủ sa hoa. Ron và Hermione cũng ở lại cùng nó, nhưng dĩ nhiên, Rita Skeeter đã bỏ qua mất phần sự thật không mấy hấp dẫn này, mà xây dựng câu chuyện như buổi hẹn hò riêng tư trong đêm Giáng Sinh giữa nó và Lucius Malfoy.

Sau khi trở lại trường Hogwarts, Ron và Hermione đã cực kỳ bất ngờ vì dù trong kỳ nghỉ mà Harry lại nhận được nhiều cú lạ hơn bình thường. Hai đứa nó hết sức bối rối bởi tụi nó đâu có ai đọc Nhật Báo Tiên tri đâu. Cho tới lúc giáo sư McGonagall, chủ nhiệm nhà Gryffindor cuối cùng cũng phải "giải ngố" cho tụi nhỏ bằng cách cho mượn tờ Tiên tri và xử lý đống thư Sấm của một vài phần tử quá khích, thì tụi nó mới vỡ lẽ ra điều này. Rõ ràng là bà giáo sư phải vô cùng kiềm chế tính tò mò của mình để không trực tiếp hỏi thẳng Harry về thực hư câu chuyện.

Nhân vật chính của chúng ta, Harry Potter, thì vẫn bình thản như hồi nào tới giờ. Nhưng việc mà mấy đứa học sinh đi qua cứ chỉ chỏ vào chiếc nhẫn mặt đá đen trên ngón tay cái của nó thì cũng không mấy dễ chịu. Chính vì vậy, Harry đã sử dụng tấm áo khoác tàng hình ở hầu hết những chỗ đông người (trừ trong lớp học và khi đi ăn).

Ron và Hermione thì tò mò lắm chứ, nhưng cứ làm như Harry sẽ giải thích với tụi nó là chuyện gì đã xảy ra vậy. Thế nên, chúng nó đành cố lái sự tập trung của mình sang việc đọc thư người hâm mộ, những kẻ phá đám, những tên quá khích cho Harry. Cũng thật tội nghiệp bởi tụi nó chỉ là hai đứa nhóc mười một tuổi, đâu có kinh nghiệm gì nhiều khi đối phó với xì-căng-đan cỡ bự thế này đâu.

Harry không quan tâm tới những việc bùm xùm xung quanh nó, nhưng nó đặc biệt quan tâm tới chiếc nhẫn, dù rằng mỗi lần chạm vào mặt đá đều làm cho vết thẹo của nó đập bình bịch đầy kích động. Tuy đã không còn đau như lần đầu tiên, nhưng cái thẹo vẫn phản ứng thật khác thường. Nó đã định đến gặp giáo sư Dumbledore nếu như không có một sự việc bất thường diễn ra, khiến cả trường Hogwarts náo động.

Sáng hôm ấy, cả trường thức dậy trong tiếng gào thét của thầy Filch ở cuối dãy một hành lang. Khi ấy, Harry đang chuẩn bị tham dự buổi tập dượt Quidditch vào sáng sớm (theo lệnh của Oliver Wood), nên cả đội Quidditch của Gryffindor có mặt ở hiện trường sớm nhất.

Trên bức tường trước mặt chúng có cái gì đó sáng ngời lên. Tụi nó từ từ tiến đến gần, mắt cố nhìn xuyên qua bóng tối. Giữa hai khung cửa sổ, hàng chữ cao cỡ ba tấc được vẽ lem nhem trên tường, nét chữ lung linh trong ánh sáng chập chờn của những ngọn đuốc.

Phòng Chứa Bí Mật Đã Được Mở Ra. Kẻ Thù Của Người Kế Vị Hãy Liệu Hồn.

"Còn cái gì kia – cái treo lủng lẳng bên dưới?"

Katie Bell hỏi bằng giọng run run. Thầy giám thị Filch đang gào thét dưới cái vật treo lủng lẳng ấy

Khi chúng nhích từng bước tới gần, Wood suýt trượt ngã – trên sàn có một vũng nước lớn. Fred và George chụp lấy Wood giữ nó đứng vững, rồi cả ba đứa nhích dần đến gần cái thông điệp trên tường, mắt dán chặt vào cái hình thù tối thui bên dưới dòng chữ đó. cả ba lập tức nhận ra vật đó là gì, và nhảy bật ra sau, dẫm vô vũng nước bắn tung tóe.

Bà Noris, con mèo của thầy giám thị Filch, bị treo đuôi trên cán đuốc. Mình mẩy nó cứng đơ, mắt mở to, ngó trừng trừng.

Có tiếng ầm ầm nổi lên, ấy là tiếng bọn học sinh tò mò đang chạy tới. Từ cả hai đầu của cái hành lang mà chúng đang đứng vang lên rầm rập tiếng hàng trăm bước chân đang lên cầu thang. Chỉ một lát sau, hai đầu hành lang ùa tới vô số học sinh. Tiếng trò chuyện chợt lắng xuống khi những người đi đầu nhìn thấy hình ảnh con mèo bị treo ngược. Đám đông học trò dồn tới nhóng lên trước để nhìn kỹ cảnh tượng ghê rợn ấy, trong khi Ron và Hermione tiến lên đứng cạnh Harry.

Sự im lặng chợt bị một giọng nói vang lên phá vỡ:

"Kẻ thù của Người kế vị, hãy liệu hồn! Kẻ tiếp theo là mi đấy, quân Máu Bùn!"

Chính là giọng của Draco Malfoy. Nó đã chen lên phía trước đám đông, đôi mắt vốn lạnh lùng bây giờ láo liên, gương mặt mọi khi tái nhợt nay đỏ hồng lên. Nó nhe răng cười trước cảnh tượng con mèo cứng đơ bị treo ngược.

Sự kiện con mèo xảy ra khiến lũ học trò lao mình đi tìm kiếm thông tin về Phòng Chứa Bí Mật ở Hogwarts.

"Có bao nhiêu cuốn "Hogwarts – một lịch sử" đều được mượn hết trơn. Còn danh sách chờ mượn quyển đó thì dài tới hai tuần lễ. Phải chi hồi đó mình không bỏ lại cuốn của mình ở nhà." Hermione buồn bực nói. Vậy nên, trong tiết lịch sử, cô bé đã làm một việc rất táo tợn, đó là ngắt lời bài giảng của Giáo sư Binns.

"Thưa giáo sư, con tên Hermione ạ. Con thắc mắc không biết giáo sư có thể kể cho chúng con nghe điều gì đó về Phòng chứa Bí mật không ạ?"

Giọng Hermione rất rõ ràng. Dean Thomas đang ngồi há hốc mồm ngó trừng trừng qua cửa sổ, chợt bừng tỉnh cơn mơ. Lavender Brown thì ngóc đầu khỏi hai cánh tay khoanh tròn trên bàn, còn Neville thì trượt khỏi cùi chỏ khỏi mặt bàn.

Giáo sư Binns chớp chớp mắt. Ông nói bằng giọng khô khan khò khè:

"Môn ta dạy là Lịch sử Pháp thuật, trò Hermione à. Cái mà ta dạy là các sự kiện, chứ ta không dạy truyền thuyết hay huyền thoại."

Giáo sư tằng hắng một cái nghe như tiếng viên phấn bị bẻ gãy rồi lại tiếp tục:

"Vào tháng chín năm đó, một tiểu ban các phù thủy Sardinian..."

Nhưng giáo sư chỉ mới lắp bắp được mấy câu thì phải dừng lại: bàn tay của Hermione lại vẫy vẫy trên không.

"Gì đó trò Hermione?"

"Thưa giáo sư, chẳng phải truyền thuyết cũng dựa phần nào vào một sự kiện nào đó sao?"

Giáo sư Binns nhìn Hermione với vẻ ngạc nhiên đến nỗi tụi nó tin rằng xưa nay chắc chưa từng có một học sinh nào dám làm ngưng bài giảng của giáo sư Binns, dù là khi ông còn sống hay đã chết.

Giọng giáo sư chậm rãi:

"À, phải. Ta nghĩ cũng có người cho là như vậy,..."

Rồi ông ngó chăm chăm Hermione như thể đây là lần đầu tiên ông mới nhìn thấy một đứa học trò thật sự:

"... tuy nhiên, cái huyền thoại mà trò nói tới chỉ là một câu chuyện giật gân, thậm chí quái dị lố bịch..."

Cả lớp bây giờ đang dỏng tai nghe từng lời giáo sư Binns. Giáo sư lờ mờ ngó cả đám, thấy mọi gương mặt đều ngước lên nhìn mình. Và vị giáo sư hoàn toàn bất ngờ trước một cảnh tượng thú vị bất thường như vậy. Ông từ tốn nói:

"Thôi được, thôi được. Để ta nhớ xem... Phòng chứa Bí mật... Các trò ắt hẳn đều biết, học viện Hogwarts là do bốn Tam Pháp Thuật vĩ đại nhất của thời xưa thành lập cách đây một ngàn năm... Chính xác ngày nào thì không rõ... Bốn ký túc xá trong trường ngày nay được đặt theo tên của bốn vị đó: Godric Gryffindor, Helga Hufflepuff, Rowena Ravenclaw, và Salazar Slytherin. Họ cùng nhau xây tòa lâu đài này, khuất xa tầm mắt tọc mạch của dân Muggle, bởi vì thời đó người thường vẫn còn rất sợ pháp thuật huyền bí, và phù thủy thời đó thường phải chịu đựng nhiều sự khủng bố, hành hạ."

Giáo sư ngừng lại, đảo cặp mắt lờ mờ quanh phòng, rồi tiếp tục:

"Trong vài năm đầu, các nhà sáng lập cùng làm việc với nhau rất hòa thuận, cùng tìm kiếm những người trẻ tuổi có năng lực pháp thuật để đưa về lâu đài đào tạo. Nhưng rồi giữa họ dần dần nảy sinh mâu thuẫn. Giữa Slytherin và những người khác có một sự rạn nứt ngày càng sâu rộng khó hàn gắn. Slytherin thì muốn việc tuyển chọn phù thủy trẻ vào Hogwarts phải chặt chẽ hơn. Ông ta cho rằng phù thủy chỉ nên được truyền dạy cho con cái những gia đình phù thủy thuần chủng mà thôi. Ông không thích thu nhận những đứa trẻ con nhà Muggle, vì cho là chúng không đáng tin cậy. Một thời gian sau, lại xảy ra một cuộc tranh luận gay gắt về đề tài đó giữa Slytherin và Gryffindor, cuối cùng Slytherin bỏ trường ra đi."

Giáo sư Binns lại ngừng nói, dẩu môi ra, trông như một con rùa già nhăn nheo:

"Những nguồn sử liệu đáng tin cậy cho chúng ta biết khá nhiều chứng cứ xác thực. Nhưng các sự kiện chân thật này đã bị một huyền thoại kỳ cục về Phòng chứa Bí mật làm mờ mịt đi. Người ta đồn đại là Slytherin đã cho xây dựng một căn phòng bí mật trong lâu đài, mà những người đồng sáng lập khác không hề hay biết gì hết. Theo như huyền thoại thì Slytherin đã phong ếm căn phòng bí mật đó, để không một người nào có thể mở nó ra, cho đến khi người kế vị thực thụ của Slytherin đến trường. Chỉ riêng một mình Người kế vị mới có thể mở bùa ếm Phòng chứa Bí mật, thả ra nỗi kinh hoàng cất giấu bên trong, để thanh trừng hết những kẻ không xứng đáng theo học pháp thuật."

Khi câu chuyện chấm dứt, lớp học im lặng như tờ; nhưng không phải sự im lặng ngái ngủ như ngày thương trong các buổi học của giáo sư Binns. Có cái gì đó rất khó chịu vẫn lơ lửng trong không trung khi bọn trẻ cứ ngước mắt nhìn giáo sư Binns, chờ đợi giáo sư nói thêm điều gì nữa. Trông giáo sư Binns đã hơi bực mình:

"Dĩ nhiên toàn bộ câu chuyện này là hết sức nhảm nhí. Thực tế là nhà trường đã nhiều lần cử những phù thủy thông thái nhất tiến hành tìm kiếm chứng cứ về một căn phòng bí mật như thế. Nhưng căn phòng đó không hề có. Chẳng qua đó chỉ là một câu chuyện để hù dọa những kẻ khờ dại cả tin mà thôi."

Bàn tay của Hermione lại vọt lên không trung:

"Thưa thầy, chính xác thì cái gọi là nỗi kinh hoàng cất giấu bên trong phòng bí mật ấy, là cái gì ạ?"

Vẫn bằng giọng nói khô khan lạo xạo, giáo sư Binns nói:

"Người ta tin là bên trong phòng bí mật có giấu một thứ quái vật gì đó mà chỉ có một mình Người kế vị Slytherin mới điều khiển nổi."

Cả lớp đưa mắt nhìn nhau lo lắng.

Giáo sư Binns thu xếp các tờ giáo trình của ông lại, nói thêm:

"Ta đã nói rồi, cái đó không hề có. Chẳng có một Phòng chứa Bí mật nào cả và cũng chẳng có con quái vật nào cả."

Seamus chợt nói:

"Nhưng mà, thưa thầy, nếu Phòng chứa Bí mật chỉ có thể được mở ra bởi chính Người kế vị Slytherin, thì đâu có ai khác có thể mở được nó, phải không thầy?"

Giáo sư tỏ ra bị quấy rầy quá sức:

"Nhảm nhí. Nếu bao nhiêu hiệu trưởng kế tục của Hogwarts mà còn không tìm ra cái gì thì..."

Parvati vọt miệng:

"Nhưng, thưa thầy, có khi phải dùng đến Tà thuật Hắc ám mới mở được..."

Giáo sư Binns:

"Tại người ta không muốn dùng Tà thuật Hắc ám, chứ không phải là người ta không biết dùng đâu, trò Xu Rỗng ạ. Ta nhắc lại, nếu một người như cụ Dumbledore..."

Dean Thomas vẫn chưa chịu thôi:

"Nhưng có thể người mở phải có liên hệ gì đó với Slytherin, mà cụ Dumbledore thì lại không, nên..."

Giáo sư có vẻ thấy quá đủ rồi, bèn lạnh lùng đáp:

"Thôi đủ rồi! Đó chỉ là một huyền thoại! Không hề tồn tại. Không có một tí xíu bằng chứng nào là Slytherin từng xây dựng một cái gì như cái hốc xép bí mật để chổi, chứ đừng nói chi tới cả một căn phòng bí mật! Ta hối tiếc là đã kể cho các trò nghe một câu chuyện ngu ngốc! Chúng ta sẽ quay lại, nếu các trò vui lòng, với bài học lịch sử, với những sự kiện hiển nhiên chắc chắn, xác minh được, và đáng tin được!"

Thế là trong vòng năm phút sau, cả lớp lại chìm đắm vào trạng thái mê ngủ lờ đờ y như từ xưa tới nay.

Tụi nó trở lại phòng sinh hoạt chung của Gryffindor sau bữa tối, Ron và Hermione vẫn hết sức tranh luận về phòng chứa Bí Mật.

"Nhưng mà ai mới được chứ? Ai lại muốn đe dọa đuổi tất cả những người là Á phù thuỷ hay xuất thân từ Muggle ra khỏi trường Hogwarts chứ?"

Ron làm ra vẻ hóc búa:

"Thử nghĩ đi nào! Tụi mình có quen đứa nào hay nghĩ người xuất thân Muggle là đồ cặn bã không?"

Nó nhìn Hermione, Hermione ngó lại nó, không tin chắc lắm:

"Nếu bồ ám chỉ Malfoy thì..."

"Mình nói đúng là hắn, chứ ám chỉ gì nữa. Mấy bồ không nghe nó nói gì sao? – "Kế tiếp sẽ là mày, đồ Máu Bùn!" – Nghĩ coi, mấy bồ chỉ cần nhìn vào cái mặt chuột gian xảo của nó là dư biết kẻ đó chính là nó!"

Hermione vẫn ngờ vực:

"Malfoy, chẳng lẽ chính nó là Người kế vị Slytherin?"

Harry nhún vai tỏ vẻ đồng tình với Ron rồi mở quyển "Bùa chú căn bản lớp 6" mà thầy Dumbledore đưa cho nó ra xem. Hermione nhìn cuốn sách đầy vẻ thán phục.

"Cứ nhìn thử gia đình nó coi. Tất cả Malfoy đều xuất thân từ Slytherin, nó luôn khoe khoang chuyện đó mà. Nhà nó rất có thể là hậu duệ của Slytherin. Không chừng họ đã có chìa khóa mở cánh cửa Phòng chứa Bí mật cả trăm năm nay rồi, và cứ truyền giao qua các thế hệ, từ cha truyền cho con, cho cháu..." Ron tiếp lời.

Hermione vẫn dè dặt nói:

"Ừ, mình nghĩ cũng dám lắm..."

Ron rên rỉ:

"Ôi, hết chó ba đầu rồi tới quái vật trong phòng chứa Bí Mật. Hogwarts sắp trở thành gánh xiếc thú đến nơi rồi." Bắt gặp ánh nhìn khó hiểu của Hermione, Ron kể về cuộc phiêu lưu của Harry và nó đã đụng độ con chó ba đầu trên tầng ba như thế nào, cậu chàng không quên thêm vào mấy chi tiết như đã dũng cảm chống lại con chó dữ tợn trước khi cả hai đào thoát thành công.

Hermione bụm miệng để ngăn mình bật ra tiếng kêu thảng thốt. Rồi hai đứa nhỏ lại châu đầu vào bàn luận, liệu con chó ba đầu ấy có phải quái vật ở phòng chứa Bí Mật hay không, mà cũng rất có thể đó chỉ là một con thú kiểng được nuôi chơi để canh giữ cửa vào Phòng Chứa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top