Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2. sech

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một khách điếm nào đó...

"Tiểu đạo trưởng nước đây ngươi uống đi"

Thanh minh nằm trong đống chăn chậm rãi thò tay ra cầm lấy ly nước

Khi nhìn thấy bàn tay không ngừng run rẩy của Thanh Minh, Lý Tống Bạch lo lắng không biết tình trạng của Thanh Minh hiện giờ như thế nào

Thanh Minh đã yêu cầu hãy để hắn ở trong một khách điếm nào đó, nói chỉ cần nghỉ ngơi một chút sẽ khỏi, thế nhưng hình như tình trạng có vẻ không mấy khả quan

Trước một Thanh Minh im lặng trong chăn, Lý Tống Bạch cảm thấy bất an

"Đạo trưởng, lẽ nào ngươi bị bọn người đó đầu độc sao?"

"..."

"N-nếu không gặp đại phu thì không được đâu, hay ta đưa ngươi về Hoa sơn nhé?"

"Không được"

Giọng nói khàn khàn của Thanh Minh vang lên, không gian lại trở nên im lặng, Lý Tống Bạch có thể nghe thấy tiếng thở nặng nề của Thanh Minh

"Vậy bây giờ ta phải làm sao đây? Tình trạng của ngươi không khả quan lắm khi đến đây"

"Ngươi về đi, ta...không sao"

"Không được, sao ta có thể bỏ mặt đạo trưởng được chứ"

Tống Bạch chạm nhẹ vào chăn, y chậm rãi mở tấm chăn ra, người trước mặt mồ hôi đã ướt đẫm, gương mặt đỏ bừng, hai mắt như có lớp sương mờ nhìn y

Tống Bạch hơi khựng lại một chút, nhanh chóng hiểu ra

"Lẽ nào chúng... chúng dùng xuân dược sao?"

Lý Tống Bạch siết chặt tấm chăn

Nếu y đến muộn, tệ hơn nếu bản thân không có ở đó Thanh Minh đạo trưởng sẽ như thế nào chứ, y không muốn tưởng tượng

"T-tiểu đạo trưởng, mặc dù là đạo gia, nhưng... nhưng mà khi cần thì ngươi cũng có thể giải quyết vấn đề sinh lý của mình, dù sao thì đây cũng cần thiết, nên ta sẽ ra ngoài để ngài thực hiện nhé?"

"Giải quyết cái gì?"

Thanh Minh nghiêng đầu ngơ ngác, gương mặt hắn đỏ như người say rượu

"Ta phải làm sao? Ngươi biết làm như thế nào không?"

"A..."

Lý Tống Bạch đảo mắt, hắn đưa tay sờ sờ mũi của mình, trông có vẻ rất bất ngờ

"Tiểu đạo trưởng thật sự không biết chuyện này sao?"

Thanh Minh trong mắt Lý Tống Bạch vừa là một thiếu niên nhỏ tuổi tinh nghịch vừa là người tinh thông nhiều thứ, người như đạo trưởng vậy mà chuyện này một chút cũng không biết gì sao?

Thật sự ngây thơ đến vậy sao?

Thanh Minh đờ đẫng nhìn người trước mặt, ánh mắt tựa như một hồ nước trong veo, giữa hồ xuất hiện một vầng trăng sáng, long lanh nhìn người trước mắt, tay Thanh Minh chạm nhẹ vào y phục của Lý Tống Bạch

"Ta... ta phải làm sao đây, ngươi giúp ta đi, ta khó chịu quá"

Lý Tống Bạch nheo mắt, y phải làm sao đây, người trước mặt giống như một con mèo vậy, đuôi mèo không ngừng cọ vào khiến trái tim hắn mềm nhũn, bước chân vô thức tiến sát lại gần Thanh Minh

Lý Tống Bạch đặt một đầu gối lên giường, hai tay vươn tới chạm nhẹ lên khuôn mặt đỏ bừng và khổ sở ấy

"Đạo trưởng sẽ không hối hận chứ?"

Giọng nói đều đều vang lên, vừa dịu dàng vừa khẩn thiết như đang cầu xin

Thanh Minh nghiêng đầu, chạm vào bàn tay mát lạnh đang đặt trên má mình

Đầu Thanh Minh như bị một tấm màn che phủ, hắn muốn cảm giác mát lạnh này, muốn bàn tay này làm mát cơ thể đang nóng như thiêu đốt của hắn

"Ta muốn mát, ngươi chạm vào ở đây này"

Thanh Minh kéo bàn tay to lớn và đầy sẹo của người trước mặt chạm vào tấm ngực trần của bản thân, bàn tay cứng cáp kia thoáng chốc run rẩy

Thanh Minh mím môi, đôi mắt màu hoa mận đang dần phát sáng, hắn nhìn người trước mặt với vẻ mặt khẩn thiết

"Ngươi chạm vào ta đi"

"Đạo trưởng biết ta là ai không?"

Lý Tống Bạch đã ngồi hẳn trên giường, gương mặt kề sát Thanh Minh dường như muốn cho người trước mặt nhìn thấy rõ bản thân đang khát cầu ai

Là ta

Nếu như hôm nay không phải ta ở đó thì sao?

Là ta, đạo trưởng người đó phải là ta

"Đạo trưởng ta là ai vậy?"

Thanh Minh chạm vào gương mặt của Lý Tống Bạch, đôi mắt dần trở nên mơ màng

"Là tiểu tử Tống Bạch"

Vừa dứt lời Lý Tống Bạch nhanh chóng kéo Thanh Minh vào một nụ hôn, y là đạo sĩ, cũng là lần đầu hôn một người nào đó, nên chỉ vụng về và tham lam mút lấy hương rượu còn đang thoang thoảng trên đầu lưỡi, chiếc lưỡi càng vươn sâu bấy nhiêu y lại càng đắm chìm vào vị ngọt của rượu bấy nhiêu

Đạo trưởng có uống rượu không? Rượu nào mà lại ngọt thế?

Ta say chết mất

Chẳng biết môi hai người quấn lấy nhau bao lâu, chỉ biết hai đầu lưỡi đã sớm tê dại

Thanh Minh đấm bùm bụp vào lưng Tống Bạch, hắn như chẳng còn thở được nữa trước nụ hôn sâu, cơ thể hắn xụi lơ đôi tay run rẩy đẩy nhẹ lên ngực y

Tống Bạch dứt khỏi nụ hôn kia, hai mắt giờ đây đã mơ hồ nhìn người đang hớp lấy từng ngụm không khí, y khẽ chạm tay lên mí mắt ướt đẫm của Thanh Minh

"Haa Tiểu đạo trưởng đừng khóc"

Lý Tống Bạch áp khuôn mặt lên cổ Thanh Minh, chậm rãi hôn lên khung xương xinh đẹp ấy, điểm lên da người những bông hoa mận đỏ

Thanh Minh ngửa cổ ôm đầu Lý Tống Bạch, hắn chết mất thôi, ngứa quá bên dưới

"Nhanh lên... ta không chịu nổi nữa, cứu ta với"

Thanh Minh rên rỉ nỉ non đưa đôi tay vụng về mò mẫn tay của Tống Bạch

"Chạm vào bên dưới đi"

Giọng nói vừa nhỏ nhẹ lại vừa nức nở của Thanh Minh như tiếng mèo con rên rỉ bên tai Tống Bạch

Y nhanh chóng cởi phăng y phục của mình, trên người chỉ còn mỗi chiếc quần, tấm ngực trần phơi ra bên ngoài được ánh trăng sáng từ cửa sổ rọi vào, làn da như đang phát sáng trông thật hoàn mĩ

Thanh Minh nhìn chằm chằm vào ngực của Lý Tống Bạch, y cũng nhận ra ánh mắt ấy, ngại ngùng cúi mặt

Y đưa bàn tay chạm vào ngực Thanh Minh, hai đầu ngực khoáng chốc căng cứng, hắn ngửa cổ rên rỉ

"Ưh...ha.."

Thật mát, cũng thật sướng, chết tiệt

Tống Bạch nuốt nước bọt, đã lâu không gặp tiểu đạo trưởng,  người ấy bây giờ đã là một thiếu niên, cơ thể đã có sự phát triển, thân hình đẹp như một pho tượng được tạc dưới ánh trăng

Càng sờ càng thấy thích

"Tiểu đạo trưởng thật xinh đẹp"

Y như bị thôi miên, cúi người ngậm lấy núm vú đang nhô lên, tay kia cũng không ngừng nắn bóp khiến cho nó sưng thêm

Răng Tống Bạch day day nhẹ lên núm vú, cơ thể đạo trưởng run rẩy co giật

"Ưh ngươi làm gì vậy... ah"

Thanh Minh ngửa cổ, tay che miệng lại

Thật sướng, hắn cảm nhận được hơi thở ấm nóng đang phả vào ngực của bản thân

Tống Bạch mút mạnh núm vú liếm nó đến khi đầu ngực chỉ vươn mỗi nước bọt của y

Tầm nhìn hiện ra, tiểu đạo trưởng của hắn nằm xụi lơ trên giường, đầu tóc rối bời, đặc biệt hai đầu ngực lại sưng to, theo từng nhịp thở mà lên xuống

Lý Tống Bạch càng nhìn càng say đắm

Tay mò mẫn chạm vào lưng quần của Thanh Minh trực tiếp cởi nó ra

Thứ đó của Thanh minh hiện ra trước mắt y, gương mặt người kia đỏ bừng, y nắm lấy dương vật của hắn không nói lời nào mà vuốt mạnh

Thanh Minh bất ngờ vặn vẹo rên rỉ trước khoái cảm mà hắn chưa từng trải qua

"Khoan... chuyện này lạ quá...uưh ah aa... chờ đã... chậm thôi"

Chẳng cần đợi sau nhiều cái vuốt, Thanh Minh đã bắn ra, tinh dịch dính hẳn lên mặt của Lý Tống Bạch, y lại chỉ cười dùng tay quệt lấy thứ ấy cho vào miệng

Thanh Minh run rẩy nhìn khuôn mặt dính đầy tinh dịch của bản thân, hắn càng bối rối mặt đỏ bừng khi thấy người trước mặt vừa làm hành động kì lạ kia

Ta sống hơn trăm tuổi chưa gặp trường hợp này bao giờ, Thanh Minh xấu hổ nhất thời ậm ừ

Tiểu tử Tống Bạch này bị gì vậy?

"Ưh ta... ta thấy đỡ hơn rồi ngươi không cần giúp ta nữa đâu"

Bàn tay kia đột nhiên chạm nhẹ vào lỗ hậu của Thanh Minh, hắn giật mình ngước lên nhìn Tống Bạch tỏ vẻ bất ngờ

"Ngươi sao thế? Ta x-xong rồi"

"Còn ta thì chưa xong Tiểu đạo trưởng"

"Hả ưh c-còn làm gì nữa chứ?"

Hình như đã đoán ra gì đó Thanh Minh lắc đầu ngầy ngậy, gương mặt hắn như một đứa trẻ đang sợ hãi

"Ta không làm được đâu"

Tống Bạch im lặng cho một ngón tay vào, bàn tay của kiếm sĩ khá to và cứng cáp, trước sự xâm nhập bất ngờ kia, Thanh Minh sợ hãi ôm chặt Tống Bạch

Thêm một ngón tay được cho vào, y cố ý xoay xoay hai ngón tay gảy nhẹ vào trong vách thịt khiến hai đôi chân Thanh Minh run rẩy, vách thịt nóng hổi đang không ngừng co bóp, như đang muốn hút sâu ngón tay y vào

"Ưh ngươi đừng cho vào nữa, t-ta thấy lạ lắm"

Tiếng nhóp nhép đầy dâm dục vang lên khắp căn phòng, Tống Bạch cho thêm một ngón nữa lần này không gảy hay ấn nhẹ nữa mà ra sức đâm chọc, dâm dịch nhanh chóng chảy dài xuống bắp đùi đang run rẩy của Thanh Minh, làm thấm ướt cả ga giường

"Ah đừng... dừng lại đi ta chịu không nổi nữa hức tên điên này aa ahh ah"

Sau vài cú đâm thọc Tống Bạch rút tay ra, một tiếng phốc' vang lên đầy xấu hổ, dang hai tay mở rộng bờ mông của người xụi lơ kia áp dương vật vào trước lỗ hậu đang không ngừng co giật

Nhận thấy điều gì đó Thanh Minh đang tựa đầu mệt mỏi trên vai Tống Bạch ngóc dậy nhìn y với vẻ mặt ngơ ngác

Thanh Minh giật mình, khuôn mặt hết xanh lại trắng khi nhận ra thứ gì đang kề vào mông mình

Bàn tay Thanh Minh đẩy vào ngực của người trước mặt

"Ngươi... ngươi tính giết ta sao?"

"Đạo trưởng, ta vào nhé?"

"Không được, không vừa đâu mà"

Thanh Minh nghiêm túc lắc đầu, giọng nói đã trở nên run rẩy

Thứ kia sao mà vào được, nó to thế cơ mà, nhìn thấy thứ gân nổi giật giật kia Thanh Minh càng sợ hãi, nhưng nửa lại muốn nó tiến vào, thỏa lấp cái dục vọng còn chưa vơi của hắn

"Ta vào có được không ta chịu hết nổi rồi Tiểu đạo trưởng"

Chữ 'Tiểu đạo trưởng' kia Tống bạch cố ý kéo dài giọng như đang nũng nịu

"Không sao đâu mà, ta đã nới rộng rồi"

"Nhưng mà ta..."

Tống Bạch hôn chụt lên khuôn mặt lo lắng của Thanh Minh, bàn tay y banh khe mông của hắn ra từ từ cho đầu dương vật vào

"Ưh aaa đau... đau quá rút ra đi, t-ta nói là không được rồi mà"

"Thả lỏng đi Tiểu đạo trưởng"

Thanh Minh ôm cứng ngắt Tống Bạch, bàn tay ngứa ngáy mà nắm tóc y

Dương vật vào được phân nửa, Tống Bạch đợi hắn bình tĩnh, trong lúc chờ đợi y cảm nhận được vách thịt ấm nóng đang bao phủ lấy dương vật hắn, theo từng nhịp thở của đối phương mà co bóp không ngừng

Không chịu nổi nữa tia lí trí của Tống Bạch đứt phựt

Hắn đè Thanh Minh xuống giường, đặt lên trán hắn một nụ hôn như an ủi, rồi nắm lấy hông Thanh Minh thúc mạnh vào trong, toàn bộ đã vào hết, trước tác động bất ngờ vách thịt càng siết chặt, y lại càng thấy khoái cảm chạy dọc sống lưng

Ta muốn thao chết người này, làm người này đến điên đảo thần trí

Tiểu đạo trưởng

Thanh Minh trợn mắt siết chặt ga giường, hông theo phản xạ mà nâng cao lên

Từng cú thúc cứ thế đâm vào vừa mạnh bạo lại vừa nhanh, bị đâm chọc mãnh liệt dâm dịch càng tiết ra nhiều hơn làm cho những cú dập của y càng dữ dội

Tiếng bạch bạch ái muội cứ thế vang trong căn phòng

"Ưh chết mất sướng quá...ah ah hư..."

Đau đớn cứ thế qua đi biến thành khoái cảm không thể cưỡng được, Thanh Minh cũng sắp mất trí theo Tống Bạch

Hắn đắm chìm vào từng cú đẩy của người trước mặt, hắn ngóc đầu hôn lên môi Tống Bạch, cả hai quấn chặt lấy đầu lưỡi nhau hôn đến tê dại triền miên, nước bọt chảy dài xuống cằm, Tống Bạch ép hai háng Thanh Minh đến cực hạn, dương vật đâm vào chưa kịp thấy rõ đã vội đâm vào trong, giữa nơi giao nhau dâm dịch bắn tung tóe khắp nơi

Hình như bị thao đến không biết gì, Thanh Minh miệng không thể khép lại mà chỉ rên rỉ những tiếng không có nghĩa, đôi mắt màu hoa mận đỏ rực như bị thôi miên, bên dưới không tự chủ được mà co bóp, lắc lư khiến cho nơi trừu sáp càng thêm mãnh liệt

Tống Bạch đâm vào rút ra mạnh bạo như muốn thao Thanh Minh đến chết vách thịt ấm nóng kia không ngừng khiêu thích y, làm cho hắn không thể dừng lại

Một lúc sau Thanh Minh không chịu được mà bắn ra, thế nhưng Tống Bạch vẫn không dừng lại làm cơ thể hắn run lẩy bẩy

"Đạo trưởng ta yêu ngươi"

"Ha dừng lại ta... sướng quá không chịu nổi nữa hưm ah ah ha...hư...ư "

Thanh Minh như mất trí chẳng còn nghe thấy lời của Tống Bạch

Y dập mạnh vài cái nữa trực tiếp bắn vào trong Thanh Minh, cả hai ôm nhau thở hồng hộc

Một lúc sau

Y rút dương vật vẫn còn bán cương của mình ra rồi nhìn chằm chằm vào tinh dịch của bản thân đang tràn ra từ cái lỗ nhỏ đã sưng kia

Rồi nhìn thân thể dính đầy tinh dịch của Thanh Minh, chậm rãi đưa tay vén mái tóc rối bời của người trước mặt, tay với tới ly nước đặt trên bàn rồi hớp một ngụm kề vào môi Thanh Minh

"Trăng hôm nay đẹp nhỉ Tiểu đạo trưởng, ta làm tiếp nhé"

"Hả?"

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top