Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vòng hoa

• Cảnh báo OOC! Có chi tiết được tui lấy từ tác phẩm khác, hãy chắc rằng bạn đồng ý về việc này và tiếp tục đọc.
• Tuyến thời gian: Trong khoảng 2 năm sau khi xuyên thư.

•••

Thẩm Thanh Thu xuyên vào thế giới này đã được một năm. Tiểu Băng Hà năm ấy đã cao lên một chút, à không, cao lên nhiều chút mới đúng. Dường như y bắt đầu có những đường nét khắc họa tuổi trưởng thành rồi. Mà Thẩm Thanh Thu đối với thế giới này cũng đã quen thuộc rồi.

Đình trúc xanh mát, hồ sen trong veo, bầu trời thoáng đãng, gió thổi xào xạc, nói gì thì nói sống yên bình ở đây như thế này là đủ rồi, không cần gì thêm đâu.

Hắn đang thả hồn theo gió, mắt hướng về khung cảnh như tranh này, thì một thiếu nữ đáng yêu chạy vội đến, lay lay tay hắn, kéo hồn hắn về.

"Sư tôn sư tôn! Con vừa phát hiện được nơi này rất đẹp, người theo con đi!"

Thẩm Thanh Thu tuy từ chối cũng chả sao, nhưng hắn đang tự hỏi xem là có ngóc ngách nào ở Thanh Tĩnh Phong mà hắn chưa đến, có chỗ nào đẹp mà hắn không biết. Thế là "ừm" một cái, rồi tùy ý để Ninh Anh Anh kéo đi.

Ơ, quả thật có này.

Ninh Anh Anh thật sự dẫn hắn đến một nơi rất là đẹp. Toàn bộ nơi này bao phủ toàn hoa, nhưng dù cho hắn có không thích mấy bông hoa sặc sỡ này, thì với một số lượng lớn thế này, lại còn có mấy cái hồ, quả núi xinh đẹp, hắn sao có thể không thích?

【Bíp...bíp... Mở ra bí cảnh 《Bách Hoa Viên》của Bách Hoa Tiên Tử. Bí cảnh được mở ngẫu nhiên, chúc kí chủ tham quan vui vẻ!】

Gì? Bách Hoa Tiên Tử? Nàng ta từ đâu chui ra thế? Mà thôi kệ, tham quan trước tham quan trước.

Thẩm Thanh Thu chọn ngồi xuống một gốc của một cây đào hồng thắm bên cạnh hồ nước. Ninh Anh Anh thì đang chơi đùa với mấy con bướm cành hoa, chắc do là bí cảnh vừa mở đã bị nàng thấy mà ngắm một tí, rồi nàng đến kéo hắn qua đây. Mà nơi này quả thực tuyệt vời, quá sức tuyệt vời, hệt như tiên cảnh, à, nó vốn là tiên cảnh mà...

Hắn ngồi lâu nên tay chân có chút ngứa ngáy, liền bứt mấy cọng cỏ, cọng vò nát, cọng thắt lung tung. Hệ thống như hiểu ý hắn, giọng nói máy móc vang lên: 【Kí chủ có vẻ buồn chán, bổn Hệ Thống theo tình hình mở ra nhiệm vụ: "Kết vòng hoa tặng các đệ tử ở trong bí cảnh." Hoàn thành, kí chủ sẽ được cộng 100 điểm, mặt khác bỏ qua nhiệm vụ không bị ảnh hưởng gì. Mời kí chủ lựa chọn.】

Thẩm Thanh Thu: "A, hệ thống ngươi sao lại đột nhiên tốt thế? Nhiệm vụ không khó, ta nghĩ ta sẽ nhận, chỉ là ta..."

【Hoàn thành việc tải lên bảng hướng dẫn kết vòng hoa. Với hình ảnh rõ nét, hướng dẫn cụ thể, hệ thống tin chắc ngài sẽ làm được.】

Thẩm Thanh Thu: "... Ngươi chu đáo ghê."

Hắn nhìn các bước làm, rồi đi hái hoa. Hiện tại bí cảnh chỉ có mỗi Ninh Anh Anh là đệ tử hắn, vậy làm vòng hoa cho con bé là xong rồi.

Hắn tùy ý lựa mấy bông hoa xinh xinh, vừa hái vừa hỏi: "Này, ta hái thế này sẽ không sao chứ? Lỡ chủ vườn về ta biết ăn nói sao?"

【Kí chủ không cần lo lắng, đây là bản sao của《Bách Hoa Viên》, ngoại trừ chút thảo dược quý hiếm thì hoàn toàn đều là hoa thường.】

"À, là phiên bản rẻ tiền của Bách Hoa Viên." Thẩm Thanh Thu cong khóe môi cười một cái trông thật đáng ghét, hệ thống bị trêu hình như cũng lặn thinh luôn.

"A! A Lạc?!" Giọng của Ninh Anh Anh từ xa vọng lại. Kiểu này là Lạc Băng Hà đã vào được bí cảnh, nghĩa là giờ hắn phải hái thêm chút hoa lá để kết cho y.

Mà nam chính đội vòng hoa, lại là nam chính với bộ dáng bạch liên hoa vừa đẹp vừa đáng yêu thế kia đội nữa, thể nào y cũng sẽ rất đẹp cho xem.

Lạc Băng Hà đúng ra là đã hoàn thành việc sư tôn giao phó, đang định về báo cáo thì bí cảnh này đã hút y vào. Nghe Ninh Anh Anh bảo sư tôn cũng đang ở bí cảnh, y liền men theo con đường có lót đá, tìm tới cây đào bên hồ. Chỉ là... Tim có chút đập nhanh...

Mái tóc đen dài của Thẩm Thanh Thu uốn lượn theo gió, đôi mắt đen láy chăm chú nhìn những động tác của đôi tay mình, tỉ mỉ từng chút mà kết vòng hoa.

Lạc Băng Hà không dám đến làm phiền sư tôn, bèn đứng nhìn từ xa, lại như nảy ra cái ý tưởng gì đó liền đem đi nói cho sư tỷ mình.

"Xong rồi! Cái này làm mệt ghê."

Thẩm Thanh Thu vươn vai đánh một cái ngáp, lại thấy hai cô cậu nhỏ kia vẫn còn đang chơi bời đâu đó nên hắn dựa vào thân cây, đánh một giấc ngủ.

Bầu trời trong bí cảnh phủ đầy màu cam đỏ của hoàng hôn, ánh sáng tuyệt đẹp ấy chiếu vào gương mặt thanh tú của Thẩm Thanh Thu, gọi hắn dậy.

Khi mở mắt ra, hắn xém rớt cả tim nha. Hai đứa trẻ này tự nhiên xuất hiện trước mắt hắn thật gần làm chi vậy?

"Sư tôn, người thức dậy rồi." Ninh Anh Anh cười rạng rỡ nói, mà Lạc Băng Hà thì tay cầm một bó hoa nhỏ, không biết phải là nàng nhỏ kia tặng không nữa.

Ấy, vậy là hắn đang chứng kiến một cuộc tình đang nảy nở à? Vậy đúng là vinh hạnh rồi!

Đột nhiên y đưa bó hoa nhỏ về phía hắn, khuôn mặt không biết phải do sắc trời hay không mà đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Sư tôn, con tặng người bó hoa này..."

A! Cư nhiên là tặng cho hắn? Thẩm Thanh Thu vô cùng kích động, phản diện cặn bã như hắn mà cũng có thể nhận được một bó hoa xinh đẹp này từ tiểu Băng Hà thì cũng vui lắm chứ.

Thế là nhận thôi.

Rồi hai đứa nhìn nhau cười, làm Thẩm Thanh Thu hoang mang rằng chẳng lẽ mình bị hai đứa này chơi khăm hay sao. Đột nhiên bốn cánh tay cầm lấy một vòng hoa đầy các loại hoa nhỏ xinh đẹp, đội lên cho hắn.

"Sư tôn đội vòng hoa thật đẹp, đúng không A Lạc?"

"Vâng. Rất đẹp."

Thẩm Thanh Thu bất ngờ tới đơ luôn. Không chỉ một bó hoa, mà là cả một vòng hoa được kết rất kĩ càng, dù là cái ảnh phản chiếu in dưới hồ xanh kia không rõ ràng nhưng hắn vẫn biết cái vòng hoa được làm rất kì công, lại là dành cho hắn.

Hắn thực sự đã gần gũi hơn, được yêu thương hơn bởi mấy đứa trẻ này hay sao?

Từng người cho hắn sự ấm áp, làm hắn cảm thấy bản thân cũng cần đáp lại rất nhiều.

Trong mấy cái vòng hoa hắn đã kết thừa, rõ ràng có một cái được kết thêm đóa hướng dương nho nhỏ, là dành cho Lạc Băng Hà dương quang ấm áp; một cái hắn kết rất nhiều đóa cúc họa mi, là dành cho Ninh Anh Anh nhí nhảnh ngây thơ; trong lúc rảnh hắn còn kết thêm vài vòng, là dành cho mấy đệ tử khác. Dù gì đứa này có đứa kia không thì cũng hơi thiên vị thật.

Hắn đem vòng hoa đội lên cho hai đứa, rồi cẩn thận ngắm nghía, tự cho mình một lời khen ngợi. Hai đứa được đội vòng hoa, Ninh Anh Anh vui đến cười tít cả mắt, mà Lạc Băng Hà lại mỉm cười, cẩn thận nhìn đóa hướng dương nho nhỏ trên đầu mình trong cái bóng in dưới hồ.

Rời khỏi bí cảnh, các đệ tử đứa nào đứa nấy cũng được đội một cái vòng hoa, tuy nó hơi sai lầm thật (dù gì có phải đứa con trai nào cũng chịu đội vòng hoa đâu), mà sự thật là đứa nào cũng rối rít cảm ơn Thẩm Thanh Thu, rồi còn khoe cho nhau.

Tự nhiên thật giống một gia đình nhỏ, một người cha và những đứa con - Thẩm Thanh Thu nghĩ thế. Tính ra cũng không có sai, là thầy cũng như cha, xem đám trẻ này như con mình cũng không tệ.

Có một thân phận mới là Thẩm Thanh Thu cũng không có quá tệ, lại có cảm giác cái này là đang bù đắp cho hắn.

Một cảm giác thật tuyệt.

Ít nhất là trước khi sóng gió ập đến.

Những đóa hoa, những tình cảm từ những đứa nhỏ này sẽ được hắn ghi lại, làm một kỉ niệm đáng nhớ ở một nơi mà hắn xem là cho hắn một gia đình mới - Thương Khung Sơn Phái.

Hoàn.

•••

Hệ thống: 【Hoàn thành nhiệm vụ +100, độ sướng +100, tổng công được +200, chúc mừng kí chủ! ヾ(≧▽≦*)o】

Đọc đến đây rồi, mặt dày xin một bình chọn của mọi người! ฅ'ω'ฅ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top