Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tập 15

Cũng như bao ngày , Giai Kỳ đến công ty trên xe taxi quen thuộc nhưng hôm nay tâm trạng cô rất tốt nguồn năng lượng đó đã lan tỏa khắp mọi nơi mà cô đi qua . Gặp hoa hoa cũng nở , gặp chim chim cũng hót vang rền những âm thanh dịu mát , gặp người người cũng cười tươi .

Đến công ty , vừa mới bước vào đã nhìn thấy bộ mặt " đưa đám " của ông CEO lúc nào cũng vậy quen rồi nhưng lạ thay anh ta đi đâu mà hớt ha hớt hải thế rồi sau đó có 1 đoàn người còn đi theo nữa . Thấy Ngu Thư Hân cũng đi theo Vũ Hân Giai Kỳ liền níu cô lại và hỏi :

G.Kỳ : Nè mọi người làm gì mà nhìn mặt căng thẳng vậy ?

N.Thư.Hân : Em không biết gì hả ? Bà Mạc lao công quét dọn hình như bị đột quỵ đang quét lá chỗ cây bàng tự nhiên ngã lăn ra xỉu

G.Kỳ : Đột quỵ sao ?

N.Thư.Hân : Đúng mọi người định đưa bà đi bệnh viện

G.Kỳ : Mọi người không được như thế ...

N.Thư.Hân : Sao vậy ?

G.Kỳ : Không nói nhiều được chị chạy xuống căng tin mua cho em một cây kim hoặc là vật gì nhọn đi chị

N.Thư.Hân : Ờ ờ

Ngu Thư Hân thì chạy mua kim còn Giai Kỳ thì ra ngay chỗ bà Mạc , đến nơi thấy mọi người định nhấc bà lên thì Giai Kỳ la lớn :

G.Kỳ : Mọi người không được nhấc bà lên

Mọi.Người : Sao vậy sao vậy m " Hoang mang"

V.Hân : Cô lại muốn làm gì đây ?

G.Kỳ : Tổng dám đốc cứ để yên đó

Giai Kỳ đi đến tháo nút áo của bà ra rồi cầm lấy bàn tay bà xoa xoa , Ngu Thư Hân đem kim đến cô liền đâm kim vào ngón tay của bà Mạc , máu trong ngón tay bà ấy toàn là máu đặc .

Làm xong , Giai Kỳ nói :

G.Kỳ : Tổng dám đốc !! Giờ chờ xe cấp cứu lâu lắm anh có xem to hay là anh chở bà đi đi

Ngu Thư Hân nghe thế liền hốt hoảng nói vào tay Giai Kỳ :

N.Thư.Hân : Tiểu Kỳ Kỳ em bị ngứa đòn à ? Dám ra lệnh cho sếp ?

V.Hân : Được , mau đở bà lên xe tôi

G.Kỳ : Dạ cảm ơn dám đốc

V.Hân : Cô " chỉ tay vào Giai Kỳ " hiểu biết nhiều thì đi theo tôi

G.Kỳ : Nhưng em còn phải làm việc

V.Hân : Thiếu cô 1 ngày công ty không phá sản đâu mà sợ
Giờ đi không ?

G.Kỳ : Nhưng tiền lương....

V.Hân : Tôi sẽ trả cô gấp đôi

G.Kỳ : Được được đi liền hì hì

-------

Đến bệnh viện , bác sĩ đưa bà Mạc vào cấp cứu một lúc sau thì đi ra bác sĩ nói :

B.S : Bà ấy đã qua cơn nguy kịch cũng may là được sơ cứu kịp thời
Ai là người lấy máu đông trong đầu ngón tay bà ấy ra ?

G.Kỳ : Dạ con

B.S : Cô thông minh quá nếu không nhờ cô chắc chúng tôi cũng chẳng cứu được bà
Cô là bác sĩ à ?

G.Kỳ : Dạ không không con làm gì có trình độ đó hihi

B.S : Vậy là tự tìm hiểu tốt lắm .... Thôi tôi đi trước

G.Kỳ : Dạ

V.Hân : Vâng , chút nữa tôi sẽ đóng viện phí

B.S : Được

Khi lên xe về , Vũ Hân chủ động hỏi Giai Kỳ :

V.Hân : Sao cô biết làm sơ cứu đó

G.Kỳ : Dạ em có tìm hiểu

V.Hân : Rảnh vậy sao ? Tự nhiên tìm hiểu

G.Kỳ : Không có gì là tự nhiên đâu ạ ... Ngày xưa lúc em 8 tuổi ba em cũng từng bị vậy

V.Hân : Cô thấy mọi người làm sao ?

G.Kỳ : Không... Ngày xưa họ không biết sơ cứu cứ sốc ba lên cho nên đến bệnh viện thì ba đã ngừng thở ...

V.Hân : Vậy cô có hận họ không ?

G.Kỳ : Sao phải hận họ ạ ? Họ cũng muốn cứu ba em thôi mà
Chỉ tại thời đó không có internet như giờ nên họ hổng biết thôi ...

Vũ Hân nhìn qua Giai Kỳ rồi nhìn vào ánh mắt trong sáng đó trong lòng thầm nghĩ :

V.Hân : Không ngờ một cô gái như vậy lại hiểu chuyện và thương người đến thế

Từ đó Vũ Hân đã có cái nhìn khác về con người Giai Kỳ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top