Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Extra[13]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Tatami đâu rồi cháu?

Ông trở về sau khi đã ra ngoài tìm một chút men say. Dáng điệu mệt mỏi của Ngài thám tử làm Suniki có đôi chút lo lắng.

-Anh ấy đang...

Suniki có đôi chút ngập ngừng, mắt hướng về phía khác tránh đối diện đi ánh mắt của Ngài thám tử.

-Anh ấy ngủ rồi ạ.

-Thật không?

-Dạ...dạ... Anh ấy đang xem TV trên phòng

Đôi chút ngập ngừng đã làm việc nói dối bại lộ, Ngài nhìn Suniki với ánh mắt nghiêm lại. Vô tình chạm vào ánh mắt ấy, Suniki vội thu ánh nhìn của mình, cuối gầm đầu hướng ánh nhìn về mặt đất.

-Con...con xin lỗi, vì con muốn anh ấy thư giãn một chút.

-Không sao, không phải lỗi của con

Tiến tới gần hơn, Ngài thám tử đặt nhẹ tay lên đầu của Suniki để trấn an rồi đi một mạch về phòng của  Tatami.

Về phía Tatami, cậu đang chăm chăm vào chương trình phá án mà cậu ưa thích. Không cảm nhận được sự hiện diện của ông Yushiro.

-E...hèm

-Ngài...ngài đã về.

Cậu vội chọp lấy chiếc điều khiển và tắt đi TV, tim cậu như muốt thót ra ngoài. Ngài thám tử định dọa chết cậu sao.

-Ta bảo là con không được xem TV cơ mà.

-Con...con đang xem lại vài vụ án của Ngài thôi mà.

Ánh mắt nghiêm nghị kia đang hướng thẳng về Tatami đang nằm sấp trên giường. Tatami cuốn cuồng, tay quơ quơ biện minh.

-Không được coi nữa, ngủ đi. Mai còn đi với ta.

-Nhưng...nhưng mà.

-Con không ngủ là ta đánh Suniki thay con đó.

-Thưa ngài...đừng...con ngủ mà...Ngài coi con nhắm mắt rồi nè

Suniki nhỏ hơn cậu rất nhiều, cậu bé còn đi học. Cậu coi nó như em ruột vậy, nó cũng rất thương cậu. Để nó lãnh đòn của mình thì thực sự cậu không nỡ.

Yushiro đi đến xem vết thương của cậu, đã đỡ sưng. Ông đặt tay lên đầu cậu xoa xoa vài cái thay cho lời chút ngủ ngon và đi ra ngoài.

-Ta mong con hãy hoàn thiện mình hơn và vượt xa ta vào một ngày không xa.

Vài lời nhắn nhủ trước khi cánh cửa được khép lại.

-Vâng, con sẽ cố gắng.

Tatami thoáng cười, đôi mắt nâu vì cảm động mà ứa nước. Sau bao nhiêu mệt mỏi, Tatami cũng đã chìm vào giấc ngủ.

___________________________________

Cảm ơn vì đã ủng hộ tớ nhé<3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top