Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 10 : CÒN KHÔNG NGOAN TA LIỀN VỖ MÔNG NGƯỜI

Từ đêm đó, thiên mệnh thay đổi, bắt đầu một mối duyên phận.

Thánh Thượng liền chẳng ngại ngùng, trực tiếp nghiêm túc mà bảo y thích hắn, còn muốn cưới hắn về làm nam thê, lập làm Hoàng Hậu, hứa với hắn sẽ bảo vệ Bùi Gia thật tốt ngoài ra chính là muốn bảo hộ hắn một đời. Lúc đó, người nọ chẳng hề do dự mà tháo xuống trước vòng tay mà y trân quý nhất, đưa cho hắn lập lời thề. Bấy giờ, con trai tể tướng trong triều đang ở trong nội thành làm loạn, có ô dù lớn nên không ai dám đụng, gã ham chơi trụy lạc còn bắt gái nhà lành mà thỏa sự thú tính của mình, cho dù có là Bùi Gia cũng chưa chắc đường đường chính chính giết được hắn. Bùi Hồng mới đặt ra điều kiện, lấy được đầu của gã treo lên cổng thành để thị uy, thì hắn bằng lòng để ý cưới mình về làm nam thê. Ai ngờ, một chút tùy hứng đổi lại thành thật. Quân vô hí ngôn, ngay sau tối hôm đó sáng mai cả kinh thành đã truyền tai nhau quý tử của tể tướng chết một cách bất đắc dĩ kì tử, còn bị sát nhân chặt đầu đóng đinh treo lên đầu thành. Hắn liền có một chút bất ngờ, Thánh Thượng vậy mà tâm tình khó đoán, vì muốn có thứ mình thích mà hạ thủ cũng nhanh thật. Còn cùng với thời gian đó, chiếu chỉ liền đến nhà Bùi Gia, Thánh Thượng muốn kết hôn với hắn.

Vậy là Bùi Hồng được cưới từ nhà Bùi Vương Gia, đại hôn được tổ chức vô cùng long trọng. Mười dặm thảm đỏ, khắp chốn mừng vui. Thánh Thượng đại hôn, bãi triều nửa tháng. Lần đầu tiên trong đời các vị Thánh Thượng liền có một đại hôn được bãi triều kéo dài như vậy, nên ai cũng nghị luận xôn xao, nam hậu này phi thường phá lệ được sủng ái nha

Quay lại thực tại, một nam nhân đẩy cửa phòng đi vào, trên người cũng mặc giá y đỏ như hắn. Nam nhân nhẹ nhàng rót đầy hai ly rượu hoan hợp đưa cho hắn, nhẹ nhàng cùng cạn chén mà uống một hơi. Dịu dàng đặt hắn xuống phía dưới, sau đó vươn tay nhẹ mà luyến tiếc
- Dung nhân sinh đẹp tựa minh nguyệt lại phải chịu cảnh tường cao che lấp, Trẫm sẽ bù đắp không để ái khanh chịu thiệt thòi đâu. Đời này sẽ không phụ ngươi.
Bùi Hồng nghe thấy câu nói này liền cười, một trong những lí do hắn nguyện ý gả cho y là vì y thật lòng yêu thương hắn, nhất định sẽ không để hắn phải chịu khổ. Tuy bây giờ tình cảm có chút ít, hơn thần tử một chút, nhưng ở lâu nhất định sẽ có tình cảm. Thánh Thượng ở phía bên trên thấy người phía dưới liền cười đẹp đến điên đảo chúng sinh, không tránh khỏi có chút vui lây cũng nhếch lên khóe miệng. Nhưng ngay sau đó, thời thế liền thay đổi, y bị Bùi Hồng lật xuống dưới thân, tay sờ vào phía trong long phục nhẹ nhàng gảy gảy hai điểm hồng hồng phía trước, vị Thánh Thượng kia liền không hiểu rõ tại sao lại bị đổi tư thế, nhưng chỉ hơi bị kích thích kêu nhỏ tên ái nhân trước mặt
- Bùi Hồng.....
Hắn hôn nhẹ lên gương mặt lúc nào cũng tỏ ra xa cách với nhân thế kia, chiếc lưỡi non mềm liếm nhẹ lên nửa điềm hồng hồng còn lại, khiến cho tiểu bệ hạ dưới thân có chút không quen mà hơi giật nảy, ngứa ngứa, khoái cảm
- Ư....Đừng mà.....
Nam nhân không ngừng để lại dấu vết hoan ái trên người ngô hoàng, hôn nhẹ lên đôi môi có chút mím chặt liền nói
- Người của Bùi Gia không có ai nằm dưới ! Ngoài ra, thần còn là thần tử, phục vụ người là lẽ đương nhiên, không lẽ...
Hắn hạ mi xuống nhìn người phía dưới vì bị hắn kích thích mà hai má có hơi đỏ ửng, nhìn thẳng y mà phỏng đoán
- Bệ Hạ không thích ta "làm" người !?
Tiểu bệ hạ như sợ mất người, giọng nói vội đáp lại
- Không đâu...Trẫm thích ngươi....ngươi làm gì Trẫm cũng được.....
Bùi Hồng như nắm được một lời khẳng định, nhanh chóng cởi bỏ đi y phục hoa lệ thêu dệt tinh xảo trên hai người đi, ném xuống mặt đất , chỉ lưu lại đôi tất chân trắng trắng của tiểu bệ hạ. Sau đó có chút hung bạo mà cắn xuống, liếm mút cho toàn thân y toàn vết đỏ lẫn vết răng. Giống như nếm thức ăn, hắn cũng không quên hít ngửi mùi hương cơ thể thơm ngọt của tiểu bệ hạ, rồi mới bắt đầu đánh giá nên " ăn " như nào. Hắn quệt ít hương cao trắng ngà ra tay từ lọ thuốc viên phòng cao cấp được chuẩn bị cho đêm tân hôn, tách lấy hai chân người dưới thân đưa ngón tay xuống phía dưới mà lần lò tìm đến hang động ẩm ướt chưa được khai phá. Phía dưới tựa như thấy có ngoại vật xâm nhập nên huyền cơ liền có chút thắt chặt, hắn cũng không nể nang chút nào liền vỗ mạnh lên mông cái người không ngoan kia
- Bốp....Đau.....
Bùi Hồng liền có chút lên giọng giáo huấn
- Không ai dạy Người việc từ chối đối phương trong lúc hoan hợp là không tốt hay sao ? Nới lỏng ra một chút, còn không ngoan ta liền vỗ mông Người !
Tiểu bệ hạ vậy mà rất ngoan ngoan phối hợp với hắn, nghe một lần liền hiểu ý, ngón tay hắn thọc vô trong không có chút khó khăn nào, nội bích rất ngoan ngoan để hắn khuấy đảo, chọc ngoáy như đùa dai một phen. Hắn liền đâm thêm một ngón tay vô phía bên trong nữa, người bên dưới bị hành động đột ngột làm cho đuôi mắt không khỏi ửng đỏ, ướt át một chút. Hai ngón tay nới rộng tiểu hoa cúc non tơ, mềm mọng phía dưới rồi bắt đầu cong cong quỷ quỷ mà tìm thấy nơi mẫm cảm nhất ấn một cái. Tiểu bệ hạ nhanh chóng rên một cái, chỉ cảm thấy phía dưới có chút đau vừa sướng nhưng y vẫn nhịn được, bởi người làm y là ái nhân mà y cưới về. Đến lúc phía dưới chứa đựng được ba ngón tay của hắn thì Bùi Hồng mới rút ra, có chút khen ngợi tiểu bệ hạ rồi nhanh chóng để hai chân y quắc lấy thắt lưng của mình, cự vật bắt đầu nhấp vào làm quen sau đó là thừa thắng xông lên, thâm thụt vào nơi mềm mịn kia.
- A...
Mỗi lúc một nhanh, lôi ra phân nửa có hương cao trắng với ít bọt, rồi lại đâm vào nhanh đến mức ai kia cũng không chịu nổi mà rơi ra thứ nước mắt thần kỳ. Hai cánh mông của y có chút run rẩy, cả bắp chân cũng vậy, thứ nóng bỏng đặt giữa hai chân y không ngừng càn quét, dày vò tiểu hoa cúc bé nhỏ. Sau đó Bùi Hồng nhanh chóng nắm mạnh hông đối phương mà kéo xuống nhịp nhàng điều khiển y cùng với tiến bộ của hắn, nơi đó vậy mà nhu mì ngoan ngoãn ngậm cự vật của hắn đến lút cán. Hai bên đều khắng khít với nhau, tựa như hai mảnh ghép sinh ra để bù trừ cho đối phương, tinh dịch nóng ấm ở phía dưới liền chảy ra, nhầy nhụa lại ấm áp. Làm tình mà nói thô bạo cũng hơi thô bạo, nói dịu dàng cũng rất dịu dàng, Bùi Hồng liền ôm lấy tiểu bệ hạ để hắn dựa vào ngực mình, sau đó phía dưới không ngừng thần tốc khai phá động non, ép trái đào cùng cúc hoa phải sưng đỏ rỉ ra nước quả, cự vật khai phá rừng hoang trong ôn nhu hương căng chặt lại mềm dẻo. Người y lúc mềm lúc lại căng cứng, người nhấp nhô liền tục, không nghĩ tới đây là hoan lạc tình ái nhân thế, y sướng đến rên lớn, cả tiếng phóng đoãng cũng truyền ra ngoài, người liền mơ hồ về y thức, đau có sướng có y phóng túng mà để cơ thể như dạo bước trên con đường hoa, nước mắt cũng không khỏi rơi ra, ngón tay cào nhẹ trên lưng Bùi Hồng.
Một chập kết thúc được vài phút, Bùi Hồng liền muốn làm tiếp, mặc kệ y lắc đầu cũng hung bạo mà lật y quỳ úp sấp trên gường, phía sau tiếp tục bị đâm vào, y không biết gì chỉ còn mơ màng rên rĩ ra âm thanh xuân sắc xuân tình hoan ái đến cực lạc, một trận sóng hồng tràn ngập trong căn phòng của đôi uyên ương, ai nghe thấy cũng không khỏi đỏ mặt, cho đến lúc y bị hắn " làm " cho ngất đi thì việc " thị tẩm " mới kết thúc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top