Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Huyền Cánh Minh địa lao.


Ánh sáng lạnh lẽo của bóng đèn đem toàn bộ hình phòng chiếu sáng. Một thiếu niên gầy yếu khoảng mười mấy tuổi bị treo ở giữa hình phòng. Áo sơmi trên người chỉ có thể miễn cưỡng nhìn ra màu trắng, từng vết roi hiện rõ trên thân hình gầy ốm .Từ áo sơmi rách nát có thể nhìn rõ ràng nhìn ra da thịt đầy máu tươi, thảm đến không nỡ nhìn. Thiếu niên cúi thấp đầu, tóc mái trên trán đã sớm bị mồ hôi làm ướt nhẹp, che khuất phần lớn khuôn mặt nhìn không rõ bộ dáng. Thân thể theo roi thép đánh lên người mà trái phải chuyển động , nhưng chính là không nghe thấy thiếu niên rên một tiếng.

"Rầm ~" một chậu nước muối tạt vào thân mình. Thiếu niên đau đến run rẩy, rốt cuộc nhịn không được ngẩng đầu,môi dưới bị cắn đến rách da chảy máu, như cũ vẫn không phát ra một chút thanh âm.


"Sức chịu đựng thật lớn a"đang cầm roi Huyền Hổ không cảm giác thành tựu nhìn nhìn roi thép có gai , bĩu môi đem roi thép ném một bên. Chậm rãi đi đến chỗ thiếu niên lung lay sắp ngã .

Thiếu niên thôi không cắn môi, hít một hơi thật sâu. Trợn mắt không sợ nhìn Huyền Hổ, âm thanh phát ra vì đau đớn mà run đến lợi hại. "Huyền Hổ Đường chủ ~~ bất quá... Chỉ như thế '~~"


"Cái gì" Huyền Hổ sửng sốt, thập phần thật mất mặt mắng to: "Ngươi ~ ngươi nói cái gì"


"Ta nói ~" Tào Văn Hy hít vào một hơi. "Các ngươi Huyền Cánh Minh ~ bất quá chỉ như vậy... Khụ khụ... Roi thép này thiếu gia ta... Ăn mười mấy năm, sớm đã thành thói quen... Khụ khụ, các ngươi liền không thể... Đổi cái...dụng cụ khác sao... Khụ khụ.."


Huyền Hổ thật sự nổi giận.

Từ tiếng cười bị kìm nén của thủ hạ huynh đệ Huyền Hổ cảm giác được thật sâu khinh bỉ. Chính mình bận việc hai giờ làm chính mình đều mệt mồ hôi đầy đầu, đừng nói tiếng xin tha từ Tào Văn Hy, ngay cả tiếng kêu thảm thiết còn không có, cái này làm cho luôn luôn đảm nhận chấp phạt xùng tra tấn xưng Huyền Cánh Minh Hình đường Đường chủ thật mất mặt. Tuy thật mất mặt, trong lòng cũng âm thầm bội phục sức chịu đựng của thiếu niên này.


"Được rồi được rồi đừng ghi lại, làm nghĩa phụ thấy lại chê cười." Huyền Hổ vẫy vẫy tay đối với Huyền Châu đang ghi hình nói.


"Tam ca, ngươi sẽ không bị tiểu tử này lừa đi." Huyền Châu buông máy quay vẫy vẫy cánh tay cánh tay nói. "Ngươi nhìn nơi hắn trước khi bị ngươi dụng hình so với phụ nữ còn trắng hơn, nơi nào cho thấy là đã ăn quá roi thép , lại nói hắn chính là con trai độc nhất của Tào Dư, có mình hắn là con trai độc nhất,Tào Dư có thể nhẫn tâm dùng roi thép đánh sao, còn ăn mười mấy năm , hừ trên người còn con mẹ nó mùi sữa mẹ, ở gia gia nơi này giả làm người từng trải cái gì" Huyền Châu mắng còn không quên đánh lên mặt Tào Văn Hy vài cái.


"Huyền Châu" một thanh âm nghiêm khắc truyền vào lỗ tai. Dùng ngón chân đầu đều có thể nghe ra đó là tiếng của đại ca Huyền Thử .
"Nói không biết suy nghĩ , chỗ nào giống tiểu thiếu gia của Huyền Cánh Minh, một bên quỳ chính mình vả miệng" Huyền Châu đang muốn ủy khuất lại thấy nghĩa phụ đứng bên cạnh không lên tiếng. Nghĩa phụ không thích huynh đệ bọn họ nói lời thô tục,nói không biết suy nghĩ, trên thương trường, bọn họ đều là tổng giám đốc của những công ty có tiếng trên sàn chứng khoán .


"Là" Huyền Châu bĩu môi quỳ gối một bên.


Thượng Quan Hồng làm như không thấy Huyền Châu quỳ gối một bên . Mặt vô biểu tình đi đến trước mặt Tào Văn Hy đứng yên.


Văn Hy cố sức ngẩng đầu, khóe miệng có tia máu đứt quảng nói.
"Ngài.. Là Thượng Quan Hồng đi." Không chờ Thượng Quan Hồng nói chuyện, Tào Văn Hy đã mở miệng trước .


"Bang" không chờ Thượng Quan Hồng phản ứng lại , Huyền Thử một cái tát đánh vào mặt Tào Văn Hy,trên mặt không còn chỗ nào sạch sẽ lại thêm dấu của năm ngón tay.
"Ngươi có cái gì tư cách gì cùng Minh Chủ nói chuyện." Huyền Thử thanh âm lạnh lẽo mắng.


"Để cho hắn nói" Thượng Quan Hồng xua xua tay, sớm đã có người đem lại đây ghế dựa. Thượng Quan Hồng ngồi xuống.
"Ta nhưng thật ra rất muốn nhìn xem, Tào Dư có thể dạy ra đứa con như thế nào "
Đối ta dùng "Ngài" có chút ý tứ, Thượng Quan Hồng nghĩ, đùa nghịch chuỗi ngọc trong tay.


"Thượng Quan minh chủ, nếu.. Không có chuyện của năm đó , có lẽ..." Tào Văn Hy vẫn luôn ho khan.
"Có lẽ Văn Hy nên kêu ngài một tiếng sư bá..."


"Hừ" Thượng Quan Hồng hừ lạnh một tiếng.
"Nghe nói Tào thiếu gia bị ta người dùng hai giờ dụng hình cũng chưa phát ra một tiếng, lúc này cần gì phải nói lời dễ nghe làm mất thanh danh Lưu Quang Sẽ của ngươi ." Tào Dư danh xưng Lưu Quang phi đao , phi đao của hắn mỏng như cánh ve, lại bách phát bách trúng. Thượng Quan Hồng từng cùng hắn vui đùa qua, nếu là sinh ở cổ đại, ít nhất cũng là thám hoa, bất quá đó đã là chuyện của hai mươi mấy năm trước khi Lưu Quang Sẽ mới vừa thành . Khi đó hai anh em còn chưa có hiềm khích, tình như thủ túc.

"Năm đó sự tình, ta nghe giảng.. Trưởng bối nhắc tới qua. Thượng Quan Minh Chủ,.. Oan oan tương báo khi nào dứt.." Cố sức nói ra một câu hoàn chỉnh Tào Văn Hy lại ho không dứt , thế cho nên cột vào trên người xích sắt đều vang lên xôn xao .


"Hảo cho một cái oan oan tương báo khi nào dứt" Thượng Quan Hồng nhìn Tào Văn Hy liếc mắt một cái, lục soát từ Tào Văn Hy ra một cái phi đao nghiền ngẫm .
"Nói nhiều như vậy, ngươi vẫn là sợ chết ngươi là muốn cho ta tha ngươi"


"Văn Hy không dám xin tha. Văn Hy không nghĩ sẽ sống mà ra khỏi... Huyền Cánh Minh. Nếu ta đã hiểu rõ nỗi thống hận của Thượng Quan Minh Chủ , để có thể bảo vệ phụ thân ta chu toàn... Văn Hy... Tình nguyện chết..." Thiếu niên giương mắt, nhận hết tra tấn, ánh mắt vẫn như cũ sáng ngời kiên định, lông mi thật dài hướng về phía trước , theo trên đau đớn trên người mà run run lên.
"Này đôi mắt thật giống như.. Giống như.." Phảng phất lại một ý niệm từ đáy lòng xẹt qua rồi lại bay đi, làm người bắt không được sờ không được. Rồi lại làm tâm phiền ý loạn. Vừa thất thần trong chốc lát , lưu quang trong tay Thượng Quan Hồng làm thương tay chính mình.


"Nghĩa phụ" Huyền Thử vừa thấy vội tiến lên muốn lấy đi lưu quang.


Thượng Quan Hồng lại đột nhiên đứng lên, vốn là bị người trước mắt làm cho tâm phiền ý loạn, lại bị đao của hắn làm tay bị thương , tức càng thêm tức.


"Ta cùng Thật Nhi bảo bối nếu là bình an sinh ra, cũng lớn như vậy đi. Nhưng ta lại không biết hắn là nam hay là nữ , liền cùng Thật Nhi đều chết, ha hả... Tào Dư, không nghĩ tới ngươi dạy ra tới nhi tử thật đúng là ưu tú, trầm ổn, ẩn nhẫn. Một thân bản lĩnh. Ha ha, ta thật muốn nhìn một chút, ngươi nếu là nhận được băng ghi hình ta ngược đãi con của ngươi thì ngươi sẽ phản ứng như thế nào , có thể hay không cùng ta năm đó giống nhau, đau đến hô hấp đều khó khăn..."


"Huyền Hổ, cho lưu lại cho hắn cái mạng là được. Nghĩa phụ chính là đã lâu chưa thấy được thủ đoạn của ngươi." Thượng Quan Hồng thở dài như là muốn đuổi đi một tia không đành lòng vừa thoáng qua của mình . Đùa nghịch lưu quang từ từ nói.

"Đoạn ghi hình tiếp tục ghi cho ta, cắt nối biên tập thành tinh hoa đến lúc đó cho lão tử hắn xem" Thượng Quan Hồng xong nói liền rời đi


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#huanvan