Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

6

Hôm đó không hiểu sao trời lại mưa cậu xách vali đi một mạch ra khỏi nhà,Mạn Dương chạy theo nắm cổ tay cậu lôi lại cậu dùng hết sức hất tay anh ra.

_Anh buông tôi ra.

_Tôi sẽ không cho em đi đâu cả.

_Anh dựa vào cái gì chứ.

_Dựa vào anh yêu em.-cậu nghe câu nói đó tim như mềm nhũn ra nhưng vẫn cứng rắn nói.

_Nhưng tôi hết yêu anh rồi.

_Em nói dối.

_Những lời tôi nói với anh đều là thật,bây giờ anh chẳng có gì cả.Tiền anh cũng không,địa vị anh cũng chẳng có anh nghĩ tôi còn có thể yêu anh được sao.

Cậu hất mạnh tay anh quay lưng đi,anh một lần nữa từ phía sau ôm chầm lấy cậu.

_Anh biết chuyện sáng nay rồi,em không cần vì nghĩ cho anh mà rời đi.Tất cả những thứ em làm cho anh,anh đều hiểu cả.

_Anh.-cậu thả vali ra,Anh xoay người cậu lại mặt đối mặt,hôn một cái trên trán cậu.

_Đừng ngốc nghếch mà rời anh biết không,những điều anh làm đều là tự nguyện,anh không muốn ở trong cái căn nhà đó nữa.Anh chỉ cảm thấy thoải mái khi được ở bên cạnh em,dù khổ thế nào anh vẫn chịu được.

_Mạn Dương à,nhưng em nhìn thế đau lòng lắm.Những vết sướt trên vai anh,cả cái bàn tay bắt đầu chai sạn kia nữa,em không muốn vì em mà anh đánh đổi nhiều thứ như vậy.

_Cái đồ ngốc nhà em,anh đã nói rồi anh không sao cả.Mau vào nhà thôi ở ngoài đây lạnh lắm.-anh lấy cái áo khoác của mình khoác lên người cậu.Rồi đem cái vali vào nhà kêu cậu đi tắm rồi kéo cậu lại lau cho tóc khô.

Anh vừa anh cơm vừa nghĩ lại chuyện lúc nãy lườm cậu một cái.Tiểu Vũ nhìn lên thấy cái vẻ mặt đó hơi khó hiểu,anh lấy cái đùi gà gấp qua cho cậu bảo.

_Ăn đi,nhìn anh cái gì.

_Tại anh nhìn em trước chứ bộ.

_Còn nói được,nghĩ mà thấy bực cái gì mà mở miệng ra là nói hết yêu anh hả,trong đầu em đã có cái thứ suy nghĩ đó từ trước rồi phải không nên mới nói ra một cách dễ dàng như vậy.-cậu liền xua tay giải thích.

_Em không có.

_Lát anh sẽ xử em.

_Anh ăn hiếp người ta.

_Umh,ai kêu em hư chi.Em định để anh đau khổ em mới chịu hả.

_Nhưng cũng tại anh.-anh lườm qua cậu cái nữa.

_Em thấy em sai không?

_Thì..thì.-cậu ấp úng.

_Thì sao!

_Thì có một chút à.-anh cười thầm,cái gì mà một chút chứ.Cậu thì cảm thấy có gì đó sai sai,như không lại gây chuyện ra.

2 tiếng sau.

Anh dọn dẹp xong tất cả,đang định ngồi xem một bản dự án mới mà bạn anh gửi cho anh thì cậu bước tới.

_Anh đang làm gì vậy?

_Anh đang lên một dự án mới,với bạn nhưng giờ đang kẹt nên suy nghĩ một chút.

_Dạ..

_Mà em kiếm anh có chuyện gì không?

_Anh chuyện lúc nãy em sai rồi,lát anh có đánh thì đánh nhẹ nhẹ thôi nha.-anh xoay người qua cậu hỏi.

_Vậy em nghĩ tội em thì đánh bao nhiêu mới đủ.

_10..

_Chỉ 10 thôi sao.

_30..được không?

_Được,nằm xuống đi.

_Giờ luôn hả?

_Ừ..-cậu rung rung nằm xuống,anh lại gần đó lấy cái chổi lông gà tiến đến gần cậu lâu lắm rồi cậu mới có cảm giác như vậy.

_Aaaaaaaa..-Anh quất mạnh vào không khí cậu đã la khiến anh bật cười,ghé xuống tai cậu nói.

_Nhóc con anh còn chưa làm gì mà.-cậu quê nên dụi cái mặt vào gối cực kì dễ thương.

_Anh xấu tính.

_Ai xấu hả?

_Em không nói nữa đâu.

Vút..chát.-cậu giật mình.

_Đau...-cậu làm nũng với anh.

_Đánh đau để em nhớ chứ chẳng lẽ đánh cho vui sao.-Cậu bĩu môi.

Chát...chát...chát..chát...chát..chát..chát...chát...chát...chát.

Anh đánh loạt roi xuống khiến cậu oằn mình theo từng roi nước mắt có chút rơi xuống.

_Từ nay không được có ý nghĩ xa anh nữa đâu đó,biết không?

_Hic,em biết rồi.

Chát..chát..chát..chát..chát..chát...chát..chát..chát..chát..chát...chát..chát..chát.

Aaa..-cậu la lên,anh đoán chắc mình cũng đáng trúng chỗ nào rồi từng đánh qua rồi nên nói.

_Anh đánh trúng chỗ nào à.

_Hic..em không sao..-anh lại hạ roi.

Chát..chát...chát..chát...chát.-còn 5 roi cuối anh cũng cố đánh thật nhanh vì anh cũng không nỡ nhìn thấy cậu chịu đau vậy,anh đánh vì anh sợ sau này có chuyện gì cậu lại đinh rời đi lần nữa.

Đánh xong anh vội lấy thuốc xoa cho cậu,cậu như con mèo nằm hưởng thụ.

_Anh.

_Hửm?

_Sao anh biết chuyện vậy?-anh kí đầu cậu một cái.

"ai ya".Anh lại bắt nạt em.

_Ai kêu hỏi.

_Hỏi cho biết,anh nói đi.-cậu nài nỉ.

_Lúc trưa anh về có việc thì vô tình nghe cuộc nói chuyện của em với anh trai anh.Sau đó anh chờ ảnh ra nói chuyện.

_Anh cái cái gì zợ?

_Nói cái gì thì kệ tui.

_Xía,giận anh chơi một mình đi.

_Giỏi ha,mông các người đang nằm trên đùi tui đó.

_Anh chỉ giỏi bắt nạt người ta.

_Ai bảo có người đồng ý cho tôi bắt nạt chi.

Cứ thế hai người giỡn với nhau tới khuya thì ôm nhau ngủ,buổi tối mát lạnh khiến hai con người đó càng dính chặt với nhau hơn.

Sáng hôm sau..

_Anh đi làm nha.

_Bye anh.-Chờ anh vừa ra khỏi nhà là cậu cũng vào mặc đồ đi luôn,với vẻ mặt đẹp trai bảnh tỏn của cậu không khiến biết bao cô gái ngước nhìn,cậu bước vào.

_Lâu rồi không gặp..ông chủ Trương.

_Umh lâu rồi không gặp cậu,vẫn khỏe chứ.

_Tôi vẫn khỏe,bây giờ tôi có thể làm được rồi chứ?

_Đương nhiên rồi..-cậu liền vào làm ngay,cách pha chế của cậu có phần khác nên mùi vị của nó lạ và ngon hơn cách cũ,khiến mấy người làm lâu năm trong đó có chút ghen tị.

_Nhóc làm cho tôi một cốc nào!

_Vâng anh đợi tôi một lát.-cậu vừa làm xong đưa qua cho anh ta,anh ta liền nói.

_Cậu uống hết ly này đi,tôi sẽ tip cho cậu.

_Xin lỗi quý khách tôi không thể uống.

_Cậu là đang không nể mặt tôi đúng không?ông chủ đâu,kêu ông chủ các cậu ra đây.

_Chuyện gì thế ông chủ Lưu?-ông Trương cười cười tới nhìn ông ta.

_Tôi chỉ mời cậu ta một ly,mà lại không uống thật là.-ông ta tỏ vẻ không vui.

_Cậu ấy mới vào làm,nể mặt tôi uống một chút với ông chủ Lưu đi nhé.-cậu lưỡng lự vì sợ sẽ bị Mạn Dương phát hiện,nhưng công việc này cậu cũng đang rất cần,không thể từ chối được nên đành uống một chút,ông ta nhìn cậu cười.

_Thế có phải là tốt hơn rồi không,tôi cho cậu tiền.-ông ta đưa ra sấp tiền trước mặt cậu.

_Cái này là cho cậu,nhớ lần sau phải uống với tôi nữa đó.Bây giờ tôi phải về đây.

_Được,chào ông.

Tối đó cậu về,trên người toàn mùi rượu cậu lật đật tắm rửa sạch sẽ,rồi ngồi lên trên sofa coi phim vừa thấy anh về,cậu liền chạy ra.

_Anh về rồi!

_Umh.-anh bước ngang qua cậu liền nghe mùi rượu nên quay lại hỏi.

_Em uống rượu hả.

_Dạ,hôm nay bạn em có rủ em đi uống một chút.

_Umh,uống ít thôi.Nhiều quá hại đến sức khỏe đó.

_Dạ,em biết rồi mà.

Từ đó những ngày kế tiếp người cậu luôn bay mùi rượu khiến anh có chút sinh nghi,sáng hôm đó vẫn như thường lệ cậu đứng cửa chờ anh đi làm rồi mình cũng thay đổi quần áo mà đi ngay sau đó,anh lẻn theo từng chút một xem cậu đi đâu,cậu vừa bước vào quán bar mặt anh đã tối sầm lại,anh cũng bước theo vô tìm một chỗ khuất quan sát rồi miệng lầm bầm.

"Tiểu Vũ em được lắm".

______________End chap______________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #tâm