Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 6- Bảo Bối

Ngô Thế Huân từ từ mở mắt, đầu thật sự rất đau rất đau nhưng cũng không đau bằng cái mông căng tròn.

Không gian quen thuộc, hình như là phòng ngủ nhà mình. Lộc Hàm đâu ? Cậu đâu rồi ? Có bị thương không ?

Ngô Thế Huân nhanh chóng xuống giường, lon ton chạy khắp nhà tìm bóng dáng quen thuộc.

"A ! Huân Huân !"

Lộc Hàm đang nựng cằm Miêu Đại Nhân như thường ngày, nhìn thấy Thế Huân liền ùa vào lòng mà khóc nức nở.

"Huân Huân, cậu không sao rồi... Thực tốt a... Huhu..."

"Đừng lo... Bảo bối!"

"Vì tớ ... Vì tớ một mực đòi đi con đường mới... Vì tớ dẫm phải đuôi... Vì tớ ... Vì tớ ..."

"Đã không sao rồi, đừng sợ nữa!"

"Xin lỗi"

Gương mặt thanh tú của cậu nhóc Ngô Thế Huân hiện lên một nụ cười tinh quái.

"Cậu ... Mông tớ đau quá... Cậu xem..."

"Huh?"

"Bôi thuốc cho tớ đi"

Lộc Hàm nghe xong liền mặt đỏ tía tai. Như thế chả phải là không đúng lắm hay sao. Nhưng là cậu ấy bị thương cơ mà ...

"Là vì ai mà tớ bị chó cắn thế ? Ui daooo ~ Đúng là rất đau nha~"

Thế Huân cười khúc khích, Lộc Hàm thì đã Offline liền mấy giây rồi. Nội tâm đang đấu tranh dữ dội.

"Mông tớ đau a~"

Ngô Thế Huân vẫn hối thúc không thôi. Lộc Hàm không chịu được nữa cắn phập thêm một phát vào vai (!!!) tên nhóc biến thái ~

"Aaaaaaaaaaaaaaaa~ Tiểu Hàm ! Cậu làm cái quái gì vậy ? Không bôi thuốc giúp thì thôi sao lại cắn tớ chứ ? "

"Đừng mong dụ tớ"

"Dụ cậu cái gì cơ ?"

"Thì..." (!!!)

"Thế cậu cắn tớ là có ý gì a?"

Tên Ngô Thế Huân lại cười thêm phát nữa, còn tinh quái hơn lần trước. Lộc Hàm bé con sắc mặt tái mét, thực sự là chẳng biết chuyện gì đang xảy ra.

"..."

"Tiểu Hàm! Hôm nay cậu phải bồi thường cho tớ !"

"Làm sao a?"

"Hmm...
.
.
.
.
.
.
.
(!!!)
.
.
.
Giao hết bánh kẹo dự trữ dưới gầm tủ của cậu ra đây ~

À còn phải...

Làm hết đống bài tập về nhà giúp tớ ! Phép cộng khó chết được ấy~"

Lộc Hàm một phát bị doạ đến yếu tim~ Dù sao cũng thấy bản thân có lỗi cần phải bù đắp một chút cho tên Ngô Thế Huân kia. Người ta cũng đã bảo vệ Lộc Hàm khỏi con chó hung ác kia còn gì!

"Sao không trả lời ?"

"Được rồi a"

"Buồn sao ?"

"Không có"

"Được rồi, cười một cái đi, bảo bối!"

------------------------------------

Emding Chapter 6

Khai thật đi, mỗi lúc tôi (!!!) mấy cô nghĩ cái quái gì ? =)))))

Tôi không cho bé Huân nhà tôi lộ mông sớm thế đâu, phải giữ thân như ngọc đến lúc cần thiết mới bung toả được =))))))

Đọc đến đây thì Vote and Comment cho Au nhé :*

CHAP SAU CÓ BIẾN !!!

Nguyên Bảo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top