Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 32 Tuyệt vọng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 32 Tuyệt vọng chỗ

Vương Dương bị Dương Gia Lập dọa.

Dương Gia Lập vừa rồi còn buồn đầu buồn não, giống cái đầu gỗ chết lặng, lúc này đột nhiên như là kích thích tàn nhẫn, ánh mắt chợt trở nên sắc bén hung ác, giống như muốn đem người ăn tươi nuốt sống.

Vương Dương rầm nuốt một ngụm, căng da đầu miệng tiện nói: "Ngươi dám động tay! Ngươi dám đánh ta một chút thử xem!"

Lý Đại, Lý Nhị vội vội vàng vàng vọt đi lên, đem Dương Gia Lập kéo trở về.

Lý Đại vỗ phía sau lưng Dương Gia Lập, nhỏ giọng khuyên: "Dương ca, đừng xúc động, đừng chấp nhặt cùng hắn."

Dương Gia Lập ánh mắt giống như dao nhỏ, như cũ thẳng tắp rơi trên người Vương Dương.

Vương Dương nhìn thấy Dương Gia Lập bị kéo ra, bỗng chốc được thả lỏng không ít.

Hắn hừ mà cười lạnh, vỗ vỗ cổ áo bị Dương Gia Lập nắm nhăn, châm chọc nói: "Trên sân khấu ra là bộ dạng khóc tang thương mẹ lấy lòng thương hại dưới đài lại muốn động thủ đánh người. Ngươi cho là ngươi có năng lực, bản lĩnh này sao. Ngu xuẩn."

Dương Gia Lập thanh âm đột nhiên lãnh xuống dưới: "Xin lỗi."

Vương Dương giả bộ xoa xoa lỗ tai: "Ngươi nói cái gì, thì thầm mùa xuân ta nghe không thấy."

Dương Gia Lập lặp lại: "Xin lỗi!"

"Muốn xin lỗi ta," Vương Dương ha ha cười vài tiếng, buông tay, vô tội nói, "Bị vạch trần màn biểu diễn giả trân kia cũng thật ngượng ngùng cho ngươi. Ta cho ngươi, còn có mẹ ngươi xin lỗi, thật thực xin lỗi nha."

Ở đây người, rất nhiều người đều biết, Vương Dương trước màn ảnh là thiếu niên đơn thuần, dưới đài đó chính là một tên ngông cuồng ngạo mạn, bằng cấp thấp, vô văn hóa, hành vi xin lỗi vừa rồi không có một chút thành ý nào, chung quanh mọi người hai mặt nhìn nhau, vừa bực mình vừa buồn cười.

Vương Dương nhìn Dương Gia Lập nắm chặt nắm tay, nói: "Thế nào, lại muốn đánh người?"

Lần này, hắn lại vênh mặt coi trời bằng vung hơn, như là chắc rằng Dương Gia Lập không có gan động tới hắn.

Hắn tới trước mặt Dương Gia Lập, ngón tay khẽ chạm chạm vào mặt chính mình: "Ngươi có bản lĩnh, ta cho ngươi mượn lá gan. Tới, có giỏi thì hướng nơi này tới!"

Dương Gia Lập nhìn mặt Vương Dương.

Vương Dương khinh thường tươi cười mỉa một tia, Dương Gia Lập bỗng nhiên nói: "Dám."

Vương Dương còn chưa kịp phản ứng, Dương Gia Lập đã giơ nắm tay lên.

Vang lên một tiếng, một cái tát mạnh mẽ rơi trên mặt Vương Dương!

Vương Dương bị ăn nguyên một cái tát lệch mặt, chật vật mà ngã ở trên người người khác.

Hậu trường nháy mắt rối loạn.

Dương Gia Lập mắt đỏ ngầu giống như hai ngọn lửa thiêu, nhìn chằm chằm Vương Dương liền phải ngoan tấu.

Cũng may Lý Đại, Lý Nhị vẫn luôn cố sức giữ cậu lại, mãi cho đến khi nhân viên công tác tất cả đều vây quanh đây, đạo diễn hung hăng mắng một trận, trò khôi hài này mới bị ngưng hẳn.

Tiệc tối còn không có tan cuộc, Dương Gia Lập tính cả Lý Đại, Lý Nhị cùng nhau bị lôi ra khỏi trung tâm biểu diễn .

Đứng ở đại sảnh trung tâm biểu diễn, Lý Đại nhìn biểu tình Dương Gia Lập, lo lắng nói: "Dương ca, ngươi không sao chứ?"

Dương Gia Lập gắt gao cắn răng, hồng mắt.

Lý Nhị ôm ôm vai Dương Gia Lập: "Thôi bỏ đi Dương ca, đừng chấp tên ngu xuẩn kia, hắn không đáng đâu. Để cho fans của hắn nhìn xem thần tượng của bọn họ là dạng người gì."

Khuyên một hồi lâu, Dương Gia Lập miễn cưỡng lắc đầu.

Cậu ách giọng nói nói: "Các cậu đi về trước đi, tôi không có việc gì."

Lý Đại vẫn là lo lắng: "Thật không có việc gì?"

Dương Gia Lập thấp thấp mà ừ một tiếng.

Chính mình gọi xe trở về biệt thự, mới vừa một mở cửa, Dương Gia Lập liền vội vàng chạy vào phòng ngủ, từ phía dưới giường đem lọ thuốc lấy ra, móc hai viên cho vào miệng, lại uống thêm vài ngụm nước.

Chờ cậu hoàn hồn, hai tay vẫn đang không ngừng run rẩy.

Móng tay không biết khi nào bấm sâu vào lòng bàn tay, một mảnh máu tươi.

Dương Gia Lập trầm mặc rửa tay, rửa mặt lên giường.

Một giấc này ngủ đến cực kỳ bất an, lăn qua lộn lại rất nhiều lần mới ngủ.

Dương Gia Lập là bị tiếng chuông di động liên tục không ngừng đánh thức.

Cậu mơ mơ màng màng ấn nút nghe. Bên kia truyền đến giọng Lý Đại cực kỳ nôn nóng: "Dương ca, anh đang ở đâu?!"

Dương Gia Lập mở mắt ra: "Ở...... Ở trong phòng."

"Cái nào trong phòng," Lý Đại tiếng nói ở phát run, "...... Anh, trước hết, anh mau nhìn ra bên ngoài xem có phóng viên ở đó không. Mau nhìn xem đi."

Dương Gia Lập hơi hơi giật mình, ngồi dậy.

Nghiêng ngả lảo đảo mà đi đến phía trước cửa sổ, đem bức màn kéo ra một cái.

Trước cửa biệt thự mọi khi im ắng, vắng vẻ, hôm nay thế nhưng chen đầy người, kẻ khiêng camera, kẻ cầm microphone, còn là đang phát sóng trực tiếp, hoặc là ngồi xổm ngồi ở bên cạnh, một bộ tư thế chuẩn bị tác nghiệp.

Lý Đại đã đoán được, mạnh mẽ bình tĩnh nói: "Dương ca, anh nghe em, mau mau trốn đi, nhất định không được mở cửa."

Dương Gia Lập buông bức màn: "Đây là làm sao vậy?."

Lý Đại tựa hồ rất phẫn nộ, cắn răng nói: "Anh vào Weibo đi."

Treo điện thoại, Dương Gia Lập mở xem Weibo.

Hot search số 1, đau lòng Vương Dương.

Cậu trong lòng sững sờ một chút, khống chế không ấn vào coi.

Tiệc tối ngày hôm qua tương đối lớn, buổi sáng hôm nay, đột nhiên có người ở trên mạng thả một đoạn hậu trường chụp lén video. Video tương đối xảo diệu, vừa lúc là Dương Gia Lập giơ tay tát vào mặt Vương Dương, hơn nữa nhìn như còn muốn nổi cơn điên sống mái với Vương Dương.

Video vừa ra, dư luận oanh động.

Vương Dương bên kia phản ứng cũng rất nhanh, video tuôn ra được giờ, phòng làm việc Vương Dương đã phát đoạn video Vương Dương trên mặt dán băng keo cá nhân, vẫn là bộ dạng ngoan ngoãn tử, đôi mắt giống tiểu cẩu dường như lại ủy khuất lại khẩn thiết, đối với màn ảnh nói: "Cảm ơn sự quan tâm từ các fans hâm mộ, tối hôm qua tôi đã cùng đối phương giải hòa, cũng tha thứ cho hành động mất kiểm soát của cậu ta. Tôi biết mỗi người đều phải vất vả đi làm vì miếng cơm manh áo. Cũng mong truyền thông xóa bỏ gỡ các bài đăng này đi, tôi không hy vọng bất kỳ ai phải bị tổn thương vì chuyện này. Cảm ơn!"

Này thông cáo một phát, hot search tức khắc lại nhiều thêm một cái siêu hot Vương Dương tiểu thiên sứ.

Dương Gia Lập cảm giác được răng mình trên dưới đánh nhau.

Cậu run run click mở Weibo không mấy fans chính mình.

Weibo phía dưới, đã bị fans khổng lồ Vương Dương khống bình khống đến rõ ràng.

— tất cả đều là nhục mạ.

"Còn dám đánh người, ngươi có cái gì bệnh tật sao, đêm nay mẹ ngươi hẳn phải chết, cảm ơn."

"Vì cái gì loại người này còn chưa cút ra giới giải trí a, ta chậm rãi đánh ra một cái dấu chấm hỏi?"

"Chân thành đặt câu hỏi, ngài khi nào chết? Ta hảo hướng Liên Hiệp Quốc phát ra tin mừng."

"Ta đau lòng bảo bối nhà của chúng ta dào dạt, nhìn đến video ta thật sự khóc, vẫn luôn là lý trí phấn, nhưng là hôm nay thiệt tình hy vọng ngươi chết bất đắc kỳ tử, ngươi không xứng đương người."

(Đọc cái này lại chợt nhớ đến anh nhà mình bị bọn nó lập cả bàn thờ. Vẫn muốn nhắc nhở các em ấy biết rằng: Làm người nên lương thiện tí đi, không ai bắt bạn phải thích người ta vì chắc gì người ta đã thích bạn,ban thờ thì chỉ nên lập cho người thân đã mất thôi. Tích đức nhé!)

Tổng cộng tám vạn điều nhắn lại, tất cả đều là mắng chửi cùng nguyền rủa.

Dương Gia Lập lại vào Lý Đại Lý Nhị Weibo.

Lý Đại Lý Nhị Weibo vẫn luôn cập nhật trạng thái, không ngừng chia sẻ, không ngừng giải thích.

Dương Gia Lập thấy Lý Đại trả lời một cái fans bình luận: "Đã từng còn rất thích các ngươi, cảm thấy các ngươi tuy rằng không danh khí, nhưng là ca không tồi. Hiện tại xem ra, loại này ác liệt nhân phẩm không đáng ta phấn, thực xin lỗi, chính là hắc các ngươi luôn."

Lý Đại phản hồi nàng: "Cửa ở kia. Không tiễn."

Lý Đại trước nay rất chú trọng fans, có thể nói ra lời này, xác thật khó thở.

Từ buổi sáng đến bây giờ, Lý Đại Lý Nhị vẫn luôn ở điên cuồng trả lời cùng giải thích.

Bọn họ đón nhận thóa mạ, mắng chửi mãnh liệt. Có phát video giải thích nhưng nghênh đón bọn họ lại là mắng chửi ác liệt hơn.

Dương Gia Lập thấy Lý Nhị đăng một bài viết: "Ta có thể dùng tính mệnh đảm bảo nhân phẩm Dương ca! Ta cầu xin các người lý trí truy tinh vào xác thực trong Lý đại Weibo, chúng ta là người tận mắt chứng kiến sự việc từ đầu đến cuối. Các người nếu muốn kết tội cũng cần phải nghe lời từ hai phía, đừng đổ oan cho người khác. Nếu mọi người xem được bài viết này, xin hãy công minh và chia sẻ. Cảm tạ!"

Dương Gia Lập hốc mắt nóng lên.

Nhưng khi cậu cập nhật lại thông báo, như vậy, một bình luận chia sẻ cũng không có.

Cậu lại vào trang Weibo Lý Đại Lý Nhị, người dùng không tồn tại.

Dương Gia Lập buông di động, hô hấp đột nhiên trầm lặng, sắc mặt bắt đầu trắng bệch.

Cậu cảm thấy như đám phóng viên bên ngoài đang ầm ầm kêu gào tên của cậu, éo cậu ra tiếp nhận phỏng vấn. Dạ dày Dương Gia Lập cuộn trào, sắc mặt biến đổi, chật vật mà chạy tiến toilet, trên đường té ngã một cái.

Cậu đối với bồn cầu ói mửa một trận, ngã ra tường sứ lạnh lẽo bên cạnh.

Nhắm mắt lại, lỗ tai bắt đầu vù vù, phảng phất có thể nghe thấy bốn phương tám hướng cười vang cùng nhục mạ.

Dương Gia Lập đột nhiên đem cửa toilet khoá lại.

— không gian tối tăm, Dương Gia Lập tránh ở phía sau cửa, há miệng hô hấp khó khăn, cảm xúc thoạt nhìn có chút kích động không bình thường.

Cậu cảm giác cực kỳ âm u đổ ở lồng ngực, vọt tới yết hầu, lập tức liền phải qua đỉnh đầu.

---------------------

Paris . Nước Pháp, Diệp Đình bị trợ lý từ trong hội nghị gọi ra.

Diệp Đình đi ra phòng họp, kéo kéo cà vạt, có chút bực bội nói: "Chuyện gì.?"

Trợ lý cứng nhắc đưa điện thoại cho hắn, nhẹ nói vài câu.

Diệp Đình nhìn cãi cọ loạn xạ trên mạng, ánh mắt ám ám.

Hắn nói: "Liên hệ truyền thông, trước áp dư luận dời đi nhiệt điểm, lại......"

Trợ lý chớp chớp mắt: "Lại làm sao bây giờ?"

Diệp Đình ngừng vài giây, bỗng nhiên cười cười, xua xua tay: "Trước đừng làm gì."

Trợ lý khó hiểu.

Diệp Đình trả lại di động, nhìn ngoài cửa sổ Paris xinh đẹp: "Lần trước chuyện của Nhiếp Duẫn, không chờ hắn cúi đầu liền ở sau lưng giúp hắn giải quyết, lần này, trước từ từ."

Trợ lý nhỏ giọng nói: "Trên mạng mắng thật sự lợi hại."

Diệp Đình thấp thấp mà ừ một tiếng: "Hắn gần nhất buồn bực đến lợi hại, luôn là một bộ mặt tử khí trầm trầm, ăn đau khổ cũng không biết cúi đầu, cũng không học được nghe lời."

Diệp Đình hít sâu mộthơi, cười khẽ: "Ta chờ hắn tự mình mở miệngcầu ta."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top