Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 19: GIÓ XUÂN THAY ĐỔI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 19: GIÓ XUÂN THAY ĐỔI


Khi gió xuân thổi qua Trung Nguyên, Đại Vương Cơ Cao Tân Cửu Dao của Cao Tân đã viết một bức thư cho gửi tới Hiên Viên Sơn, nói rằng nàng sau ba trăm năm lang bạt trở về nhà, nàng muốn trở về bái tế mẹ mình và người thân đã được chôn cất ở đỉnh Triều Vân. Đồng thời, nàng muốn thay mẹ mình hiếu kính chăm sóc Hoàng Đế đang ốm yếu.

Bức thư được chính tay Đại Vương Cơ viết, mang dấu ấn của đại Vương Cơ và được phó thát cho sứ giả đặc biệt do Tuấn Đế cử đến mang tới Hiên Viên Sơn.

Hoàng đế bị bệnh lâu ngày không tỉnh lại, con trai thứ năm của ông là Hiên Viên Thương Lâm làm người đại diện cho triều đình. Sau khi Thương Lâm đọc xong thư, ông bảo người hầu cận của Hoàng đế đọc cho tất cả các quan cận thần nghe, và không ai có thể phản đối yêu cầu của Đại Vương Cơ Cao Tân muốn về tế bái người thân và thay mẹ hiếu kính với ông ngoại. Nên đương nhiên các quan cận thần bàn bạc xem làm thế nào là tốt nhất để chào đón Đại Vương Cơ Cao Tân. Sẽ không khó nếu chỉ là một Đại Vương Cơ của Cao Tân, nhưng nàng không chỉ là Vương Cơ của Cao Tân mà còn là đệ tử duy nhất của Vương Mẫu Ngọc Sơn, và nàng còn là cháu gái của Hoàng Đế, và mẹ nàng là vị Tướng Quân Vương Cơ đã tử trận vì Hiên Viên. Kết quả của cuộc thảo luận, chỉ cần không vượt quá quy tắc, càng hoành tráng càng tốt.

Khi trời dần ấm lên, Chuyên Húc, người ở xa trong Ngũ Thần Sơn, càng trở nên lo lắng hơn.

Anh xem đi xem lại tình hình chính trị của Hiên Viên. Hiện tại ở Trung Nguyên không ổn định, áp lực cao dồn dập, quân Thần Nông của Cộng Công vẫn đang trấn giữ ở dãy núi Thanh Thủy. Tuy nhiên, Hoàng Đế đã mắc bệnh từ hai mươi năm trước, có lẽ anh không thể thoát khỏi cái gai trong lòng.

Ngôi vị của Hiên Viên Vương vẫn chưa quyết định người kế vị, nhưng Hoàng Đế đã suy tàn, con trai thứ năm của Hoàng Đế là Ngũ Vương Hiên Viên Thương Lâm lại càng có dã tâm với ngai vàng. Thương Lâm bí mật trau dồi quyền lực, cấu kết với các thành viên trong các gia tộc Trung Nguyên để họ trở thành tay chân của mình, hắn không chỉ tiến sâu vào Trung Nguyên để khuấy động tình hình mà còn phái quân bao vây, áp sát muốn dọn dẹp quân Thần Nông để lập công, mong giành được sủng ái của Hoàng Đế và giành được sự ủng hộ của mọi người để trở thành người kế vị ngai vàng. Để đối phó với Chuyên Húc người có khả năng tranh giành ngai vàng với hắn, Thương Lâm đã cố gắng hết sức để trừ khử Chuyên Húc 

Không ngờ Trung Nguyên lại dám trực tiếp đầu độc và ám sát Hoàng Đế. Hoàng Đế bệnh nặng nằm trên giường, Thương Lâm vội vàng bày trận bao vây Cộng Công, hy vọng nhanh chóng giành thắng lợi, đoạt lấy vinh quang để lên ngôi, không ngờ con trai thứ hai của ông ta là Thuỳ Lương lại suýt bị giết chết bởi một mũi tên của nhà Phòng Phong bắn ra ở núi Thanh Thủy.

Xung đột giữa hoàng thất Hiên Viên và các gia tộc Trung Nguyên trở nên gay gắt, Hiên Viên Thương Lâm đã tuyên bố rằng hắn sẽ đến núi Thần Nông để tế thần. Thần Nông Sơn là biểu tượng của Trung Nguyên, Hoàng Đế vắng bóng đã lâu, dã tâm của Thương Lâm được những thành viên cốt cáng biết đến.

Ngày hôm đó trên thuyền, Đồ Sơn Cảnh bày tỏ sự ủng hộ đối với Tiểu Yêu trước mặt những người thừa kế cốt lõi của gia tộc Xích Thủy và Thần Nông, tuy nhiên, ngoài danh tính Vương Cơ Cao Tân, Tiểu Yêu còn là cháu gái của Hoàng Đế và là em gái đã lưu lạc nhiều năm của Hiên Viên Chuyên Húc. Dù được Thanh Khâu công tử và cả tộc Đồ Sơn coi trọng, nhưng khi đến Hiên Viên, dù là Ngũ Vương Hiên Viên Thương Lâm hay các gia tộc và dòng họ lớn ở Trung Nguyên, bọn họ đều có thể gây ra mối đe dọa cho Tiểu Yêu.

Chuyên Húc ôm trán cau mày, càng ngày càng khó hiểu tại sao Tuấn Đế lại có thể dễ dàng đồng ý cho Tiểu Yêu đi Hiên Viên.

Khi hoa đào nở rộ khắp nơi, Tiểu Yêu và Chuyên Húc tách nhau ra rời khỏi núi Ngũ Thần, một người đi đến Hiên Viên Sơn và một người đến Trung Nguyên.

Ngày hai mươi ba tháng giêng, Tiểu Yêu đến thành Hiên Viên, hai người cậu Tiểu Yêu là Hiên Viên Thương Lâm và Hiên Viên Đức Yến dẫn theo năm anh em họ và một nhóm quan cận thần đến đón Tiểu Yêu.

Sau một hồi chào hỏi, Thương Lâm nói với Tiểu Yêu: “Đáng lẽ ta nên mở tiệc tiếp Vương Cơ và sứ thần ở cung Thượng Nguyên, nhưng Hoàng Đế đang ốm nặng. Xin hãy đến phủ sứ thần nghỉ ngơi trước, rồi hôm khác đến Triều Vân cung."

Tiểu Yêu cười nói: "Tiểu Yêu nhớ ông ngoại đã lâu, thỉnh cửu cửu dẫn ta đi thăm ông ngoại trước."

Thương Lâm vẻ mặt có chút phiền muộn: “Vương Cơ chắc chắn đã nghe nói Hoàng Đế gần đây hôn mê, cho nên Vương Cơ đến thăm không tiện.”

Một người em họ của Tiểu Yêu trả lời: "Chị yên tâm, ông nội tỉnh dậy. Chúng ta sẽ cùng đi gặp ông."

Tiểu Yêu cười nói: “Khi tới đây ta đã biết sức khỏe của ông ngoại không tốt, ta về Hiên Viên Sơn chỉ là để tế bái người thân và chăm sóc ông ngoại thôi, không phiền mọi người chăm sóc Tiểu Yêu, ta chỉ muốn dành nhiều thời gian hơn với ông ngoại."

Thương Lâm cười nói: "Không phải ta ngăn cản người, mà là Hoàng Đế không triệu tập người. Chúng ta thật sự không dám làm ra quyết định khi chưa được phép."

"Nếu sau này ông ngoại bắt lỗi, Tiểu Yêu sẽ chịu trách nhiệm. Cửu cửu không cần lo lắng!" Tiểu Yêu nói rồi muốn lên xe mây, hai lính canh Hiên Viên ngăn nàng lại và không cho phép Tiểu Yêu lên xe. Tiểu Yêu nhìn chằm chằm Thương Lâm: "Ta thật sự không thể đi?"

Thương Lâm nói: "Vương Cơ, xin thứ lỗi cho ta!"

Tiểu Yêu sắc mặt tối sầm, nàng cao giọng ra lệnh cho tất cả hộ vệ Cao Tân: "Nếu Hiên Viên không chào đón ta, chúng ta lập tức trở về Cao Tân!"

Hộ vệ của Cao Tân lập tức dọn đường, sắp xếp đội hình ngay ngắn và thực sự đã lên kế hoạch quay trở lại Cao Tân ngay lập tức. Thương Lâm thấy Tiểu Yêu tựa hồ không có giả vờ, liền lo lắng nói: "Vương Cơ, đừng làm loạn!"

Tiểu Yêu tức giận đến mức muốn hét toáng lên: “Ta đang làm loạn sao? Đại Vương Cơ Cao Tân như ta, giống như đang làm loạn sao? Ông ngoại ta đang bệnh, ta thành tâm đến để thực hiện lòng hiếu thảo thay mẹ mình hiếu kính với ông. Mẹ ta đã chết khi chiến đấu vì người dân Hiên Viên, nên ta đã đi hàng ngàn dặm đến để tỏ lòng thành kính với bà. Lính canh Hiên Viên đã ngăn cản ta lên xe mây đến đỉnh Triều Vân để gặp ông ngoại, và Ngũ Vương ngài cũng không cho ta trở về cung điện nơi mẹ ta ở ở núi Hiên Viên, thử hỏi tất cả mọi người, ta đây chỉ đang đùa thôi sao, hay là Hiên Viên thô lỗ?

Thương Lâm làm sao có thể ngờ rằng Tiểu Yêu sẽ hung hãn như vậy, hét lớn lên hôm nay. Nếu để Tiểu Yêu rời đi như vậy, làm ầm ĩ lên, hắn sẽ bị mọi người chửi rủa, bị mọi người lại xem hắn là kẻ xấu hơn không phù hợp để thừa kế ngai vàng. Thương Lâm đành phải nhịn xuống, an ủi nói: "Vương Cơ hiểu lầm, không ai dám ngăn cản Vương Cơ lên xe mây."

Tất cả lính canh Hiên Viên đều bước sang một bên, Tiểu Yêu thấy mục đích của mình đã đạt được nên từ bỏ và lên xe mây

Khi cỗ xe mây hạ cánh trước Cung điện Triều Vân, Tiểu Yêu nhìn lên ba chữ "Điện Triều Vân" do bà ngoại viết trên tấm bảng trước cửa cung điện. Khi nàng còn nhỏ, cung điện này tràn ngập tiếng cười của nàng và người thân. Trong hồi ức của nàng hàng ngàn năm trước nơi đây từng chứng kiến mối quan hệ thân thiết giữa nàng và Chuyên Húc, cũng từng chứng kiến sự ra đi của bà ngoại nàng 

Sau khi hít sâu vài hơi, nàng bước vào cửa cung điện.

Tiểu Yêu bước vào phòng của Hoàng Đế, một ông lão râu tóc bạc trắng, mặt đã đầy nếp nhăn và gầy gò khác thường đang nằm ngủ yên lặng trên giường. Cảm thấy buồn bã, nàng muốn đến gần Hoàng Đế để nhìn rõ hơn nhưng người hầu cận bên cạnh Hoàng Đế đã ngăn nàng lại.

Tiểu Yêu biết mình không thể tiếp tục cưỡng ép làm trái, nên nàng cung kính bái lạy Hoàng đế ba lần, sau đó ngồi xuống ghế giả vờ hỏi cung nữ, nhưng thực chất là đang tìm cơ hội để xem xét kỹ càng các đường nét trên khuôn mặt của Hoàng đế.

Nửa chén trà cũng không pha ra được, dựa vào khả năng sử dụng độc dược và nhận biết chất độc hàng ngàn năm của nàng, không khó để nhận ra Hoàng đế quả thực đã bị đầu độc, nhưng chất độc đã bị đào thải từ lâu. Nước da và hơi thở của Hoàng Đế đều giống như người thường, nhưng ông ấy vẫn đang ngủ. Tiểu Yêu suy đoán, có thể không chỉ có một loại độc, mà còn có loại độc khác. Nhưng nàng hiện tại không biết rõ là loại độc gì?

Để giải độc, trước tiên phải xác định được chất độc, muốn xác định chất độc thì phải thăm dò máu và cảm nhận mạch đập, trong tình huống này, Thương Lâm sẽ không để nàng tiếp xúc với Hoàng Đế. Tiểu Yêu thầm thắc mắc, chẳng lẽ là Ngũ Vương vì nóng lòng lên ngôi mà ra tay?

Người hầu nhẹ nhàng trò chuyện với nàng và nhắc nhở nàng tới lúc rời khỏi cung điện.

Tiểu Yêu cứ suy nghĩ suốt chặng đường và bàng hoàng đến phủ sứ thần.

Những người hầu đang mang ra và phân loại những vật dụng hàng ngày được mang đến từ Cao Tân một cách có trật tự, Tiểu Yêu chống cằm ngồi trong sảnh chính, nàng vẫn đang suy nghĩ về những gì mình nhìn thấy trong Cung điện Triều Vân, nhưng nàng nghe thấy một giọng nữ trong trẻo trong ý thức truyền đến: “Vương Cơ, chăn ga gối đệm trong phòng ngủ đã bị tẩm độc, dược tính không mạnh, nhưng có thể gây ra hoản loạn mộng mị.”

Tiểu Yêu đột nhiên ngồi thẳng dậy, nhìn quanh, thì có một người hầu mặc đồ trắng đang lau kệ sách cổ đang nhìn nàng, chính là người hầu San Hô mà cha nàng đã chỉ trước khi nàng đến Hiên Viên.

Đêm đó, Vương Cơ của Cao Tân không thể thích nghi được và gặp ác mộng vào nửa đêm, nàng hét lên trong cơn cuồng loạn nói rằng trong phủ sứ hầu có thứ gì đó bẩn thỉu và ồn ào muốn nói tới việc trở lại Cao Tân vào ngày hôm sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top