Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 33:SINH MỆNH MỚI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần đây sức khỏe Diễm Đát không được tốt,thường cảm thấy mệt nhưng nàng không dám cho Anh Không Thích biết vì sợ hắn lo lắng.Theo như lời đã hứa,hôm nay hắn lại đưa nàng đến phàm giới chơi.2 người đang dạo chơi vui vẻ thì Diễm Đát chợt ngất xỉu.Đến khi nàng tỉnh lại thì nhìn thấy Anh Không Thích đang ngồi bên cạnh mình,gương mặt đầy lo lắng.
-nàng thấy sao rồi?
Diễm Đát mỉm cười,trấn an hắn.
-chỉ là có chút chóng mặt,cảm thấy hơi mệt thôi.Chàng đừng lo,ta không sao đâu.
-bây giờ nàng không phải chỉ có 1 mình mà còn đứa bé trong bụng nữa,ta làm sao không lo cho nàng được.
Diễm Đát sững người,hoài nghi hỏi hắn.
-chàng nói đứa...đứa bé nào?
-đương nhiên là con chúng ta.
1 đại phu cầm chén thuốc vừa sắc xong đưa cho hắn,bảo hắn cho nàng uống.Anh Không Thích nhận chén thuốc,thổi nguội rồi cẩn thận đút cho nàng.
-ta không uống.
-đại phu nói sức khỏe nàng rất yếu,nhất định phải uống thuốc.
Nàng quay sang nói với đại phu kia.
-ta không muốn giữ đứa bé này.
Đại phu và hắn đều sững người,tưởng mình đang nghe lầm.Hắn bảo đại phu lánh mặt.
-bây giờ chỉ còn ta và nàng,có thể nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì không?
Diễm Đát không nói gì,chỉ ôm chầm lấy hắn.
-có phải vì chuyện đã xảy ra giữa nàng và Hỏa Liên?
Diễm Đát nép sát vào lòng hắn,bật khóc nức nở.
-Thích,ta không cần đứa con này.Chàng giúp ta bỏ nó đi.
Hắn ôm chặt nàng,dịu dàng vỗ về.
-nàng cho rằng đứa bé là của Hỏa Liên nên muốn bỏ nó nhưng có thật nàng có thể nhẫn tâm như vậy không?
-nhưng...
-ta biết nàng đang lo lắng điều gì nhưng nàng có thể yên tâm.Đứa bé này là con của nàng thì cũng là con của ta,sau này ta sẽ cùng nàng yêu thương chăm sóc nó.
-chàng...chàng không chấp nhất việc ta đã có lỗi với chàng sao?
Hắn nhìn nàng,mỉm cười ấm áp.
-chuyện xảy ra hôm đó là do Hỏa Liên làm hại nàng,nàng vốn không có lỗi thì ta có lí do gì để chấp nhất?
Diễm Đát vừa khóc vừa cười nép vào lòng hắn,cảm thấy thật yên bình.Từ sau chuyện đó đến nay,trong lòng nàng như có tảng đá đè nặng.Nàng sợ mình không còn xứng đáng với hắn,sợ hắn sẽ ghét bỏ mình.Bây giờ nghe những lời này của hắn,nàng mới yên lòng.
-Thích,chúng ta về nhà đi.
Hắn cầm chén thuốc lên,lại dỗ ngọt nàng.
-vậy nàng ngoan ngoãn uống hết chén thuốc này trước đã.
Sau khi Diễm Đát uống thuốc,hắn liền đưa nàng trở về.Về đến nơi hắn liền bắt nàng lên giường nằm nghỉ,còn hắn thì thức trắng đêm canh chừng bên cạnh.Trước đây từ chỗ y thư của Thần Y tộc mà hắn vô tình biết được 1 khi nữ nhân Hỏa tộc mang thai thì sức khỏe sẽ suy yếu và tạm mất huyễn thuật,lại không thể tiếp cận sông nước do thủy hỏa tương khắc nên hắn luôn túc trực chăm sóc cho nàng.Trừ những lúc bắt buộc phải ra ngoài,hắn không hề rời khỏi nàng nửa bước.Mỗi ngày hắn đều dìu nàng ra ngoài dạo,trò chuyện với đứa bé trong bụng nàng.Hắn rất trông chờ đứa bé chào đời,tự tay làm rất nhiều đồ chơi cho nó.Diễm Đát tỏ vẻ hờn dỗi.
-xem ra sau khi con ra đời thì chàng sẽ không cần ta nữa rồi.
-oan cho ta quá.2 người đều là bảo bối của ta mà,ta nhất định tận tâm tận lực chăm sóc cho nàng và con.
Diễm Đát mỉm cười,tựa vào bờ vai ấm áp của hắn.Hắn ôm chặt nàng,Diễm Đát nhanh chóng thiếp đi mà trên môi vẫn đọng lại nụ cười hạnh phúc.
-đến giờ chàng vẫn không chịu tỉnh ngộ sao?
Vẫn ôm chặt Diễm Đát,Anh Không Thích nhìn người trước mắt với vẻ mặt đầy chán ghét.
-ta không làm sai,tại sao phải tỉnh ngộ?Ta chỉ yêu duy nhất Diễm Đát,trái tim ta chỉ có thể chứa được nàng ấy.Không ai thay thế nàng ấy được,ngươi lại càng không thể.
Lam Thường cảm thấy rất uất ức,la hét làm loạn cả lên.Diễm Đát bị tiếng ồn làm giật mình mà tỉnh giấc.Nhìn thấy Lam Thường,ánh mắt nàng trở nên cảnh giác.
-không có gì đâu.Nàng yên tâm ngủ đi.
Hắn trấn an Diễm Đát rồi thô bạo lôi Lam Thường ra ngoài.
-muốn làm loạn thì ra ngoài,đừng ảnh hưởng Diễm Đát nghỉ ngơi.
Đứng xoay lưng về phía Lam Thường,lạnh nhạt lên tiếng.
-ngươi còn muốn bám theo ta bao lâu nữa?Ngươi biết rõ giữa ngươi và ta là tuyệt đối không thể mà.
-chẳng lẽ vì ta là phàm nhân tầm thường nên chàng không chấp nhận ta?
-không liên quan đến thân phận.Dù nàng ấy là thần,là phàm nhân thì ta cũng không bận tâm.Dù thân phận của Diễm Đát là gì thì ta vẫn sẽ yêu nàng ấy.
-nàng ta có gì tốt chứ?Ta có gì không sánh bằng nàng ta?
Nghĩ đến Diễm Đát,hắn liền mỉm cười.
-nàng ấy rất tốt,tốt hơn mọi nữ tử khác.Diễm Đát luôn nghĩ cho những người bên cạnh,chỉ bỏ quên bản thân mình.Điều đáng yêu nhất là với tất cả những việc mình làm,nàng ấy chưa từng đòi hỏi báo đáp.Còn ngươi thì chỉ muốn nhận được chứ không muốn cho đi,vì mục đích mà bất chấp thủ đoạn.Ngươi nói xem ngươi có gì so sánh được với nàng ấy.Loại người như ngươi không có tư cách so sánh với nàng.
Lam Thường không phục,cố gắng cãi lại.
-nhưng nàng ta đã làm chuyện có lỗi với chàng,vốn không còn xứng đáng với chàng nữa.
Anh Không Thích nổi giận giáng cho Lam Thường cái tát,đây là lần thứ 2 hắn vì Diễm Đát mà tát nàng ta.
-đừng ở trước mặt ta sỉ nhục Diễm Đát.Chuyện đó là Hỏa Liên làm hại nàng ấy,Diễm Đát chưa từng có lỗi với ta.Đứa bé trong bụng nàng ấy là con của ta,ta không cho phép ngươi làm hại họ.Cái tát này là cảnh cáo,nếu còn có lần sau thì coi chừng cái mạng của ngươi cũng sẽ không còn đâu.
Hắn lạnh lùng bỏ đi,vội trở vào với Diễm Đát.Hắn không biết rằng Diễm Đát đã nghe thấy tất cả,đang mỉm cười hạnh phúc.Nàng chạm tay lên bụng mình,cảm nhận được 1 sinh mệnh mới đang từng ngày lớn dần trong bụng mình.Ban đầu nàng đã chối bỏ nó nhưng chính hắn khuyên nàng giữ lại,may mà nàng đã nghe theo hắn.Sự xuất hiện của đứa bé này khiến tình cảm giữa nàng và hắn càng bền chặt hơn.Nàng không mong gì hơn,chỉ mong sau này có thể cùng hắn và con sống 1 đời bình dị vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top