Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Trúng mai phục tại Đại Ninh Sơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lại nói, Võ Di kiếm phái Tiêu chưởng môn mang theo vợ và đệ tử là Triệu Tử Vinh cùng con gái là Tiêu Tiểu Lâm đi Võ Đang dự hội. Hôm nay bọn họ đã đi đến dốc Huyễn Ninh nằm ở phía tây nam của núi Đại Ninh Sơn, định từ đây đến thẳng Ích Dương, địa bàn của Võ Lăng, hội hợp cùng Chung Phi Vân sau đó cùng nhau đi núi Võ Đang . Bọn họ vừa qua khỏi Hiệp Cốc khẩu, nhìn thấy phía trước núi non trùng điệp, cây xanh phủ kín, ngút cả tầm mắt, đúng là một cảnh tượng hùng vĩ của thiên nhiên. Bỗng nhiên, một mũi tên từ trong rừng bay vút qua cắm vào thân cây gần đó. Tiểu Lâm ý lịch duyệt bên ngoài, cảm thấy kỳ quái hỏi Triệu Tử Vinh: "Di, đây là ý gì ? Tiễn không nhằm vào chúng ta ?"

Triệu Tử Vinh nói: "Cẩn thận, có lẽ phía trước có một đám sơn tặc chuyên dùng tên."

Tiểu Lâm khinh miệt  nói: "Thật sao? Vậy thì phải trách bọn chúng xui xẻo."

Từ Băng nữ hiệp một đời hành tẩu, cảm thấy bọn cướp rừng này thật quá khoa trương, dám chặn đường của võ lâm nhân sĩ, không chừng còn có cao thủ ẩn tàng vội nói với Tiêu Tiểu Lâm: "Tiểu lâm, ngàn vạn lần không được khinh địch." Đang nói thì trong rừng lại nhảy ra mười tên đại hán đeo mặt nạ, bao vây lấy bốn người.

Hắc hiệp Triệu Tử Vinh "Bá" đích một tiếng, rút kiếm ra nạt: "Các ngươi là ai? Dám cản đường của chúng ta !"

Một tên thích khách cười lạnh: "Đừng nói là các ngươi, cho dù là Thiếu Lâm tự phương trượng, chúng ta cũng vẫn chặn lại. Chúng ta là người của Bích Vân Phong có chuyện gì mà chúng ta không dám làm."

Triệu Tử Vinh không hề trả lời, một chiêu "Trường hồng quán nhật" phát ra, trực thủ huyệt Thiên Trung của người nọ. Hắc y nhân bước dời thân động. Một chiêu " Ngọc trụ kình thiên" cản lại kiếm chiêu của Triệu Tử Vinh. Hắn cười lạnh: "Mấy chiêu kiếm mèo ba chân này chỉ có thể đánh bại Trường Giang nhị quái và Chiết Đông đạo tặc thôi, sao có thể là đối thủ của ta ? Mau gọi lão già Tiêu Phi Vũ ra đây, miễn cho thanh kiếm của ta bị ô uế."

Triệu Tử Vinh càng giận dữ, cổ tay đảo ra một chiêu "Vân đoạn Tần Lĩnh", nhằm lưng và eo đối phương phát tới. Người nọ nhẹ nhàng xoay người lại phát một kiếm nhìn tự hồ một chiêu "Nam Thiên kiếm mang" của Lĩnh Nam đại hiệp. Chỉ thấy hai kiếm tương giao, hỏa tinh bắn ra bốn phía, kình lực của kẻ kia chấn hộ khẩu của Triệu Tử Vinh tê dại. Người nọ cả giận nói: " Được, nếu như ngươi đã muốn chết, bổn đại gia sẽ thành toàn cho ngươi." Nói xong, kiếm quang bạo khởi, biến ảo dị thường, bốn phương đều thấy kiếm mang sắc nhọn. Triệu Tử Vinh cảm thấy đối phương nội công thâm hậu, không dám kinh thường, liền dùng kinh công thượng thặng, nhảy người né tránh một kiếm hung hiểm, người vừa thoát hiểm tay phải lại thuận tay phóng ra một chiêu "Băng phong Kỳ Sơn", kiếm quang như tuyết, lăng không đánh xuống, đây là chiêu kiếm sắt bén nhất trong Võ Di kiếm phái bảy mươi hai lộ địa sát, không ngờ kẻ kia có thể quỵ dị tránh né, cũng thuận thế phát chiêu, mũi kiếm đâm nhanh đến mi tâm của Triệu Tử Vinh. Triệu Tử Vinh vội vàng né chiêu, đoạn hắc y nhân biến chiêu "Đại mạc phi sa", hoành phách mà đến, bức Triệu Tử Vinh không thể hoàn thủ. Hắc y nhân chỉ trong vòng chưa đến năm thức đã bức Hắc hiệp Triệu Tử Vinh vào hạ phong.

Tiêu Tiểu Lâm kiến trượng phu gặp nguy, liền rút kiếm, gấp rút phát một chiêu "Linh xà thổ tín", hướng huyệt Kỳ môn của kẻ địch đâm tới. Người bịt mặt thân hình nhoáng cái, tránh khỏi một kiếm tuyệt nhanh của Tiểu Lâm, trở tay một kiếm, kiếm khí sâm sâm, suýt nữa đánh gãy kinh mạch trên cổ tay Tiêu Tiểu Lâm. May mà Võ Di có thế mạnh về khinh công, Tiêu Tiểu Lâm phóng mình tránh khỏi thế kiếm, mà lúc này mũi kiếm của Triệu Tử Vinh cũng đâm thẳng vào ót của hắc y nhân. Mà kẻ kia cũng thật lão luyện dị thường, thân hình hơi nghiêng, để cho mũi kiếm của Triệu Tử Vinh xoẹt qua, y cũng không quay đầu lại, đột ngột xuất một kiếm, bức lui Triệu Tử Vinh, lạnh lùng nói: "Từng nghe Võ Di kiếm Thiên Cang, Địa Sát song kiếm hợp bích, không ai có thể phá, được vậy các ngươi liên thủ đi, để bổn đại gia thưởng thức một chút."

Tiêu Tiểu Lâm cả giận: " Được vậy ngươi tự mình lãnh giáo đi." Nói xong, phát ra một chiêu nhanh tựa thiểm điện. Ba mươi sáu lộ Thiên Cang chỉ huyệt kiếm, lấy nhanh đánh dài, chuyên đánh ba mươi sáu đại huyệt trên người. Mà Triệu Tử Vinh bảy mươi hai chiêu Địa Sát liên hoàn kiếm, âm hiểm dị thường, chuyên phá cơ, đoạn chân tay và kinh mạch đối phương. Thiên Cang Địa Sát song kiếm hợp bích, uy lực đột nhiên tăng lên thập bội. Kẻ bịt mặt tuy kiếm thuật tinh kỳ, nhưng dưới Thiên Cang Địa Sát vẫn là bất khả hoàn lưu, rơi vào hạ phong. Lúc này, lại có một tên bịt mặt nhảy ra thét: "Hai người đánh một thì còn gì là anh hùng hảo hán !" Nói xong rút kiếm phát một chiêu chính là kiếm pháp của Nga Mi. Nếu nói về đơn đả độc đấu, vợ chồng Triệu Tử Vinh đích thị là không thể đánh lại hai kẻ bịt mặt này, nhưng khi liên thủ lạo vô cùng ăn ý, ngươi công ta thủ, ngươi tiến ta phòng, vô phương hóa giải. Trong một khoản thời gian ngắn song phương vẫn đấu ngang tay với nhau.

Từ Băng nữ hiệp án kiếm bàng quan, không khỏi ngấm ngầm lo lắng, nghĩ thầm: Vinh nhi Lâm nữ hai người liên thủ, mới cùng đối phương chiến thành bình cục, yếu là để nhóm người bịt mặt này sinh ra thêm hai ba cao thủ như vậy, tình cảnh hôm nay sẽ thật nguy nan. Đồng thời cũng ngấm ngầm nghi hoặc: đối phương rõ ràng là có chuẩn bị mà đến, nhìn vào kiếm số chiêu thức của hai người này, một là của Lĩnh Nam đại hiệp Quải Phong Tử, còn lại chính là chiêu thức nhất tự xuyên dương của Nga Mi, Bích Vân phong nhân cớ gì phải sử dụng hai loại kiếm pháp danh môn này ? Đã tự xưng là Bích Vân Phong sao lại phải đeo mặt nạ che mặt ? Mặc dù ta xuất thân từ Võ Di phái, cùng Bích Vân phong nhân tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng cũng từng cùng Bích Vân phong nhân gặp qua như Hắc, Bạch hai vị ma vương cùng Bích Ba tiên tử, bọn họ dù hành tung quái dị, nhưng mà, đúng là cho tới bây giờ đều là quang minh lỗi lạc chưa bao giờ làm những việc lén lút như vầy ? Chẳng lẻ bọn người này không phải là người của Bích Vân Phong ? Từ Băng nữ hiệp không khỏi nhớ tới câu chuyện của Bích ba tiên tử ba năm trước đây tại Mã gia trang luận võ , cùng với hai người bọn Vinh nhi bị kẻ bịt mặt tập kích trong rừng tại Kỳ Dương, trong lòng thầm nghĩ: sự việc ngày hôm nay có lẽ thật sự không như chúng ta nghỉ, ta phải lột mặt nạ bọn người bịt mặt này, xem chúng rốt cục là thần thánh phương nào.

Mấy năm lại đây, trong chốn võ lâm xuất hiện nhiều kẻ khả nghi làm việc mờ ám, Từ Băng nữ hiệp mơ hồ cảm thấy có kẻ giật dây phía sau muốn khuấy động võ lâm trung nguyên, kích động cừu sát, dấy lên một chuỗi ngày đầy máu tươi cho võ lâm, kẻ dấu mặt này thần thần bí bí, nếu không tìm ra manh mối sẽ mất đi cơ hội tìm ra chân tướng vụ việc này. Lúc này, một bẻ bịt mặt rút song đao nhảy ra chỉ Từ Băng nữ hiệp la lớn: "Từ Băng mau tới, hôm nay ngươi và ta sẽ quyết sinh tử."

Từ Băng nữ hiệp trong lòng ngẩn ra, tiếng của người này có chút quen tai, tự hỏi chính mình bình thường cũng không kết nhiều oán thù, sao lại có người muốn cùng mình liều mạng ? Liền bình tĩnh hỏi lại: "Ngươi là người phương nào ?"

Người kia tháo bịt mặt, lộ ra chân diện mục, lạnh lùng nói :" Kẻ ngay không làm việc mờ ám. Từ Băng nhận ra ta không ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top