Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Kế hoạch B

Vị khách nhìn qua viên đá, bản thân hắn không mong đợi nhiều. Đây không phải thứ hắn đang tìm nhưng tính ra cũng thuộc hàng quý hiếm. Sau vài giây quan sát hắn lấy tay đậy nắp chiếc hộp lại, nhàn nhạt nói:
- Không tệ! Tôi không có hứng thú với căn nhà này, Kim tiên sinh đã có thành ý như vậy, coi như thành giao.
Tên cận vệ bên cạnh ngầm hiểu được ý định của ông chủ, lấy tệp hồ sơ đang cầm trên tay đặt lên bàn. Kim Hoàng Nam nhận được tệp hồ sơ vội mở ra kiểm tra, thái độ liền vui mừng ra mặt:
- Đa tạ Vương tiên sinh.
Vị khách kia gương mặt vẫn không chút biểu cảm nhanh chóng đứng dậy:
- Tôi không hy vọng sẽ có lần sau. Cáo từ!
Nói xong, hắn sải bước từng bước dài về phía cửa chính. Tên đi cùng với tay cầm chiếc hộp trên bàn, vội vàng bước theo phía sau.
"Vương tiên sinh đi thong thả." Kim Hoàng Nam nói với theo.
Phi Vũ qua camera thấy những vị khách kia đã dần tiến đến chỗ Phi Nhạn liền ra hiệu báo cho cô biết, sau đó lập tức bật máy tưới cây tự động. Những tia nước tung tóe bắn ra xung quanh ngay đúng lúc hai vị khách đi ngang. Dù chỉ trong tích tắc, tên cận vệ phía sau đã kịp bước vụt lên chắn ngang tia nước đang phun tới ông chủ của mình. Điều bất ngờ hơn là vị khách đi trước sớm đã di chuyển tránh được tia nước đó, hắn vẫn giữ vẻ mặt lãnh đạm tiếp tục bước đi.
Phi Nhạn thấy mục tiêu đã xuất hiện lập tức lao ra từ phía sau họ tiến đến gần tên đang cầm chiếc hộp, cúi đầu tỏ thái độ bối rối:
- Thành thật xin lỗi hai vị. Bình thường giờ này hệ thống tưới cây sẽ tự động được bật. Hôm nay ông chủ có khách mà tôi lại vô ý quên tắt, rất xin lỗi hai vị.
Vừa nói cô vừa rút chiếc khăn trong túi vội vã lau những chỗ bị ướt trên áo tên kia.
- Nếu không muốn chết thì mau tránh ra!
Hắn hất tay cô ra khỏi người, đẩy mạnh cô qua một bên rồi bước nhanh về phía trước. Đi được vài bước, hắn thầm thở phào trong lòng. Vừa rồi may mà cô gái kia không đến gần thiếu chủ của hắn, bằng không không chỉ cô gái kia gặp đại nạn, bản thân hắn cũng gặp rắc rối rồi.
Cú đẩy vừa rồi với khả năng của Phi Nhạn, cô hoàn toàn có thể kịp phản xạ mà tránh được, nhưng hiện tại cô đang nhập vai một hầu gái chân yếu tay mềm nên không thể để lộ sơ hở. Cô thuận thế ngã xuống bãi cỏ bên cạnh, miệng vẫn rối rít nói xin lỗi. Hai vị khách không hề quan tâm tiếp tục tiến đến chỗ để xe. Chiếc Rolls-Royce bắt đầu lăn bánh rời khỏi căn biệt thự.
Khi hai vị khách vừa rời đi, biểu cảm trên gương mặt Phi Nhạn lập tức thay đổi. Cô hơi nhếch môi cười tự mãn, miệng thì thầm: "Done!" Phi Nhạn xoay người nhanh chóng rời khỏi khu vườn, đi đến chỗ cửa sau. Lối đi này bình thường ít người sử dụng nên cô có thể dễ dàng lẻn ra ngoài mà không bị ai phát hiện. Phi Nhạn đi đến chỗ chiếc xe mà Phi Vũ đang đậu gần đó, mở cửa ngồi vào băng ghế phía sau:
- Go! (Đi thôi!)
Phi Vũ khởi động máy, đạp chân ga, chiếc xe phóng nhanh ra ngoài đường lộ. Phi Nhạn ngồi ở ghế sau nhanh chóng tháo bỏ mặt nạ hóa trang và thay ra bộ đồ cải trang. Cô nhìn vào đốm sáng đang nhấp nháy trên màn hình chiếc laptop để phía trước, đốn sáng đó chính là vị trí của chiếc xe vừa rồi.
"Không cần theo sát đâu, tránh làm họ chú ý." Phi Nhạn lên tiếng nhắc nhở.
Mọi chuyện đều diễn ra đúng như những gì trước đó cô đã bàn với tiểu đệ. Đầu tiên là can thiệp vào hệ thống tưới nước, tạo một cơ hội tiếp cận bọn họ. Phi Nhạn giả vờ lấy khăn lau áo cho tên kia, nhân lúc hắn phân tâm cô đã nhanh tay gắn máy phát tín hiệu siêu nhỏ vào chiếc hộp đựng viên đá hắn đang cầm. Cô hành động một cách nhanh gọn và khéo léo khiến hắn ta hoàn toàn không phát hiện ra. Dựa vào máy phát tín hiệu, bọn họ có thể theo dõi vị trí của viên đá.
Tuy nói là theo sau mấy tên kia nhưng Phi Vũ cũng chưa rõ ý định của đại tỷ hắn như thế nào:
- Đại tỷ, chúng ta còn chưa biết đối phương là ai, vội vàng hành động thế này liệu có hơi mạo hiểm không?
Phi Nhạn ngạc nhiên liếc nhìn tiểu đệ thông qua gương chiếu hậu:
- Em chưa tra ra lai lịch bọn họ sao?
Phi Vũ chưa vội trả lời, hắn nhìn vào màn hình máy tính thấy đốm sáng bắt đầu rẽ trái, hắn hơi thả nhẹ chân ga giảm tốc độ lại, cố giữ khoảng cách an toàn với chiếc xe kia.
- Không phải chưa tra, mà là tạm thời không tra ra được. Khi em vừa định trích xuất video từ camera thì phát hiện toàn bộ dữ liệu ghi hình từ lúc bọn họ đến đã bị xóa rồi, không còn chút manh mối. Điều đó chứng tỏ ngoài chúng ta ra, còn có kẻ khác xâm nhập vào hệ thống camera nhà ông ta. Em nghĩ rất có khả năng là người của tên họ Vương kia đã làm.
- Vậy sao?
Phi Nhạn hững hờ đáp lại một tiếng, chồm người lên phía trước ngồi vào ghế phụ lái. Cô với tay lấy chiếc laptop đặt lên đùi mình, những ngón tay linh hoạt gõ trên bàn phím. Phi Vũ nhìn qua là biết đại tỷ hắn đang định làm gì. Sau khi thấy Phi Nhạn dừng tay để chiếc laptop lại vị trí cũ hắn mới lên tiếng:
- Em nói không sai chứ? Camera không ghi lại được biển số xe. Dựa vào kiểu dáng và màu sắc, chiếc xe đó là phiên bản đặc biệt của Cullinan, mẫu xe mới sắp ra mắt vào tháng 5 tới của Rolls-Royce. Mẫu xe này hiện vẫn chưa có trên thị trường, có thể bọn họ là người đầu tiên sở hữu. Em đã thử xâm nhập vào dữ liệu của hãng để kiểm tra danh tính khách hàng nhưng hoàn toàn không có. Xem ra đối thủ của chúng ta lần này không phải dạng tầm thường đâu. Em thấy hay là đợi điều tra thông tin của bọn họ trước rồi chúng ta mới ra tay?
Phi Nhạn cảm thấy đề nghị Phi Vũ vừa đưa ra có phần hợp lý, cô thoáng do dự trong chốc lát, mắt vẫn không rời khỏi đốm sáng trên màn hình. Đột nhiên cô chợt phát hiện đốm sáng không tiếp tục di chuyển, vội lên tiếng:
- Tiểu Vũ, mau giảm tốc độ, bọn họ dừng lại rồi!
Phi Vũ vội nhả chân ga quay sang nhìn màn hình, đốm sáng đã dừng tại vị trí đó khá lâu.
- Số xxx phố 55 Đông? Theo bản đồ thì vị trí đó là khách sạn E&Y, không lẽ họ lưu trú ở đây?
Thấy Phi Nhạn không đáp, hắn liền nói tiếp:
- Đại tỷ, chị tính làm gì?
- Ta đang suy nghĩ.
Mặc dù chưa rõ đối phương là ai, nhưng mục tiêu đã ngay trước mắt không lẽ cô lại từ bỏ. Phi Nhạn kéo laptop về trước mặt, tìm kiếm những thông tin cần thiết. Sau khi xem xét tình hình, cân nhắc rủi ro, cô hít một hơi thật sâu rồi thở ra:
- Chạy xe vào hầm khách sạn đi!
Phi Vũ quay sang Phi Nhạn bằng ánh nhìn nghiêm túc. Không phải hắn không biết tính cách của đại tỷ mình, một khi cô đưa ra quyết định là đã có tính toán chu toàn. Lúc này, trước mặt họ đã là khách sạn E&Y, Phi Vũ không còn lựa chọn liền cho xe chạy thẳng xuống bãi giữ xe dưới tầng hầm.
Khách sạn E&Y là một khách sạn chuẩn 5 sao được xây theo kiến trúc châu Âu cổ điển, kết cấu cao tầng gồm 2 khối A, B với 25 tầng, tổng cộng 420 phòng. Tầng 1 và 2 là khu nhà hàng và quầy bar, trên sân thượng là rooftop bar và hồ bơi vô cực. Theo tọa độ của máy phát tín hiệu, kết hợp với sơ đồ cấu trúc của khách sạn cho thấy viên đá hiện tại đang ở 1 căn phòng thuộc tầng 3, khối A. Đối chiếu với danh sách phòng, Phi Nhạn tìm được vị trí chính xác là phòng A302 - loại phòng Senior Suite[4].
Phi Nhạn tiếp tục xâm phập vào hệ thống quản lý của khách sạn kiểm tra thông tin khách hàng, cô muốn xem thử kẻ đang ở tại căn phòng đó rốt cuộc có lai lịch như thế nào. Tuy nhiên toàn bộ thông tin của ngày hôm nay và ba ngày tới đều thể hiện ở tình trạng "UNKNOWN" (Không rõ), trong khi mấy ngày trước và mấy ngày sau đó nữa thì vẫn thấy. Điều đó chứng tỏ không phải do hệ thống bảo mật của khách sạn, nếu không cô đã không thể thấy được những thông tin khác. Khả năng cao là người của tên khách nhân bí ẩn kia đã xoá toàn bộ dữ liệu liên quan đến lịch trình lưu trú của bọn họ.
Dựa vào mức tiêu thụ điện năng, chưa đến một nửa số phòng là có người ở, còn lại là phòng trống. Qua tìm hiểu, Phi Nhạn biết được E&Y là một khách sạn khá nổi tiếng tại New York nên thường xuyên kín phòng, khách muốn đặt phòng đều phải đặt trước ít nhất hai tháng, làm sao có chuyện phòng trống nhiều như vậy được. Thật bất thường.
Sau khi chạy xe xuống hầm, Phi Vũ đảo mắt nhìn qua màn hình phân tích hệ thống các camera được bố trí tại đây, rồi cho xe chạy tới đậu vào một chỗ khuất camera. Hắn buông lỏng vô lăng với tay lấy một chiếc laptop khác đặt trước mặt, xem xét những thông tin Phi Nhạn gởi qua:
- Đại tỷ, kế hoạch tiếp theo thế nào?
Phi Nhạn thì thầm trao đổi với Phi Vũ một lúc, sau đó cô mở cửa xe bước xuống với khuôn mặt và ngoại hình đã được hoá trang thành một nam nhân viên làm việc tại đây. Phi Vũ ngồi yên vị trong xe, thực hiện phần việc được phân công.
Ngay lối vào dành cho nhân viên có đặt máy quét nhận diện khuôn mặt dùng để chấm công và quản lý nhân sự, với diện mạo hiện tại Phi Nhạn dễ dàng thông qua một cách trót lọt. Cô vào trong thang máy đưa tay bấm nút lên tầng 1. Cửa thang máy vừa mở, Phi Nhạn bước ra đi về phía hành lang bên phải. Dựa theo sơ đồ bố trí mà cô đã xem xét lúc nãy, căn phòng cuối dãy là phòng thay đồ của nhân viên. Sau khi bẻ khoá mở được tủ đồ, Phi Nhạn lấy ra một bộ đồng phục rồi mặc vào, cải trang thành nhân viên Room Attendant[5]. Đây là cách đơn giản nhất, cũng là cách hiệu quả nhất để tiếp cận mục tiêu mà không khiến đối phương đề phòng.
Thay y phục xong, Phi Nhạn đi thẳng đến quầy lễ tân, nhập vai nhân viên buồng phòng một cách khéo léo, nhờ vậy cô dễ dàng có được thẻ từ mở khoá những căn phòng thuộc tầng 3 toà nhà A. Nếu là mọi lần, cô chỉ việc trực tiếp đến căn phòng mục tiêu rồi ra tay nhanh gọn, không cần mất nhiều công sức rào trước đón sau như vậy, nhưng lần này thì khác. Hệ thống camera ngoại trừ tầng hầm vẫn hoạt động, tất cả các khu vực khác đều bị vô hiệu hoá. Bọn họ hành sự vô cùng kín kẽ, không hề để lộ chút dấu vết. Vì vậy Phi Nhạn lại càng hết sức lưu ý, hành động có phần cẩn trọng hơn.
Rời khỏi quầy lễ tân, Phi Nhạn thản nhiên đẩy xe trolley[6] đến thang máy chuyên dụng dành cho nhân viên. Lên đến tầng 3, cô đảo mắt nhìn quanh một lượt. Hành lang không một bóng người, nhân viên của khách sạn cũng không thấy một ai, yên tĩnh đến lạ thường. Phi Nhạn bước từng bước chậm rãi đẩy xe đến trước cửa phòng A302 rồi dừng lại. Cô nhìn thấy chỗ tay nắm cửa treo một tấm bảng "DND"[7]. Tuy Phi Nhạn có thẻ từ mở khoá trong tay nhưng nếu tùy tiện mở cửa vào lúc này chắc chắn sẽ khiến đối phương nghi ngờ và đề cao cảnh giác. Cô không thể vội vàng hành động khinh suất khi chưa biết tình hình bên trong, việc đó hết sức mạo hiểm. Không thể dùng kế hoạch giả dạng nhân viên dọn phòng để tiếp cận mục tiêu như dự tính ban đầu, cô bèn chuyển sang phương án dự phòng.
Phi Nhạn cố ý đánh rơi khăn lau xuống sàn nhà, trong lúc vờ ngồi xuống nhặt chiếc khăn lên cô đã lén nhét một camera siêu nhỏ vào khe hở dưới cánh cửa. Xong việc, Phi Nhạn từ từ đứng dậy, đưa tay vuốt tóc thực chất là gõ nhẹ hai nhịp vào máy liên lạc trên vành tai ra hiệu cho Phi Vũ rồi đẩy xe đến phòng chứa dụng cụ. Phi Nhạn để chiếc xe ở đó rồi vào toilet đợi tín hiệu từ chỗ tiểu đệ. Camera vừa rồi cô gắn dưới cánh cửa là loại đặc chế của tổ chức, kích thước rất nhỏ, ngoài ra nó còn có thể di chuyển nhờ vào thiết bị điểu khiển từ xa.
Khi nhận được ám hiệu từ đại tỷ, Phi Vũ lập tức điều khiển camera thâm nhập vào bên trong qua khe hở dưới cánh cửa, lần lượt quét khắp các ngóc ngách trong phòng tìm kiếm mục tiêu. Một lát sau, hắn thông báo qua thiết bị liên lạc:
- Thấy rồi! Chiếc hộp đựng viên đá được đặt trên bàn trong phòng làm việc. Em sẽ gởi dữ liệu qua cho chị.
Chiếc đồng hồ thông minh trên tay Phi Nhạn rung lên từng hồi báo hiệu có thông báo mới, cô lướt ngón tay bấm mở video mà Phi Vũ vừa gởi qua. Từ chiếc smartwatch, toàn bộ hình ảnh được phóng ra khoảng không phía trước như một màn hình thực tế ảo vô cùng chân thực về không gian bên trong căn phòng.
Không hổ danh là Senior Suite của khách sạn 5*, căn phòng này có diện tích khá rộng, nội thất được thiết kế xa hoa lộng lẫy, đầy đủ tiện nghi như một căn hộ: Một phòng khách ở trung tâm, phòng làm việc ở hướng 9h liên thông với phòng ngủ, phòng ăn và bếp ở hướng 12h, phòng ngủ thứ hai ở hướng 3h. Hầu hết nội thất trong phòng đều được chế tác từ những vật liệu xa xỉ như vàng, cẩm thạch, đá quý. Trong phòng có hai tên, một tên đứng gần sofa tại phòng khách, tên còn lại đứng cạnh cửa ra vào trong phòng làm việc. Sau khi quan sát cẩn thận Phi Nhạn đã nắm được sơ đồ và cách bố trí trong căn phòng, cô nhanh chóng phân tích tình hình vạch ra đối sách. Phi Nhạn khẽ thì thầm qua máy liên lạc:
"Call, shut down, observe!"
"Got it!" Phi Vũ ở đầu dây bên kia mau mắn đáp lại.

Hai người là một cặp bài trùng vô đối trong tổ chức, chưa từng thất bại bất kỳ phi vụ nào. Hắn và Phi Nhạn trước giờ đều phối hợp hết sức ăn ý, chỉ cần bấy nhiêu thôi hắn cũng đoán được đại tỷ mình sắp làm gì. Hắn đã xâm nhập thành công vào hệ thống quản lý điện của khách sạn, chỉ chờ đợi tín hiệu từ Phi Nhạn.
Phi Nhạn thò tay vào túi áo bên trong lấy ra một cặp kính áp tròng cẩn thận đeo vào. Đây là loại kính nhìn đêm, cho phép cô có thể nhận thấy các vật thể trong điều kiện thiếu sáng hoặc ngay cả trong bóng tối. Phi Nhạn bước ra khỏi toilet, một lần nữa đẩy xe trolley đến trước căn phòng A302, đưa tay gõ từng nhịp vào tai ra hiệu cho tiểu đệ. Phi Vũ dùng line nội bộ thực hiện một cuộc gọi đến điện thoại bàn trong phòng, vừa quan sát tình hình thông qua camera. Chưa đầy hai giây sau, Phi Nhạn nhận được phản hồi:
- Done! Tên A đang tiến tới chỗ để điện thoại.
Phi Nhạn lập tức quẹt thẻ từ mở khóa cửa.
"Bíp!"
Tiếng báo hiệu mở cửa khẽ vang lên nhưng hoàn toàn bị tiếng chuông điện thoại lấn át đi. Ngay lúc đó, Phi Vũ lập tức ngắt hệ thống điện, cả căn phòng và hành lang ngập trong bóng tối. Khi thị giác bị hạn chế thì thính giác sẽ trở nên nhạy hơn, đó là lý do Phi Nhạn để Phi Vũ gọi điện thoại đến nhằm làm phân tán sự chú ý của đối phương.
Tay phải Phi Nhạn gạt tay nắm cửa, nhẹ nhàng đẩy cửa bước từng bước thận trọng vào bên trong. Tay trái cô nắm chắc khẩu súng gây mê giấu sau lớp áo ngoài, ngón trỏ đã vào vị trí sẵn sàng bóp cò bất cứ lúc nào. Nhờ vào cặp kính đặc biệt mà Phi Nhạn có thể nhận thấy khá rõ tình hình bên trong, cô đã nhận ra bóng dáng tên kia đang đứng cách đó tầm 20 bước chân.
Khi đèn vừa tắt, tên trong phòng khách theo phản xạ tự nhiên lập tức cảnh giác. Hắn đứng yên tại chỗ đưa tay vòng ra phía sau nắm chặt khẩu súng, tập trung nghe ngóng động tĩnh. Hắn nghe thấy tiếng bước chân từ phía cửa, rút súng giơ về phía đó nhưng Phi Nhạn đã nhanh hơn một bước, một mũi kim bay đến cắm phập vào cổ hắn. Kim gây mê mà Phi Nhạn sử dụng thực chất là một loại thuốc mê được làm đông lại thành hình dạng một cây kim kích thước khá nhỏ. Ngay khi tiếp xúc với mạch máu sẽ dần tan ra ngấm vào máu, đi đến hệ thần kinh trung ương, gây mất ý thức và ức chế thần kinh vận động. Do liều lượng khá thấp nên thường chỉ gây mê đối tượng trong khoảng tầm 15 phút, nhưng đối với Phi Nhạn nhiêu đó đã là quá nhiều.
Tên kia gắng gượng nói vài chữ trước khi nằm gục xuống:
- Seiryū[8]! Có kẻ xâm nhập...
Tên trong phòng làm việc sau khi nhận được lời cảnh báo qua thiết bị liên lạc đeo trên tai, hắn rút khẩu súng giắt trong áo vest đưa lên trước mặt, đứng áp lưng vào tường phía sau cánh cửa. Chỉ cần kẻ đột nhập mở cửa lập tức sẽ lãnh một phát đạn. Trong lúc hắn vô cùng cảnh giác chợt nghe tiếng gõ cửa, giọng nói của tên kia truyền vào:
- Mở cửa đi, tên đó tẩu thoát rồi!
Hắn lơi lỏng phòng bị, mở khoá cửa cùng chốt an toàn, nói:
- Byakko[9], vừa rồi xảy ra chuyện gì...
Khi đưa tay mở hé cửa hắn chợt cảm giác có gì đó giống như kim đâm ngay dưới cằm. Hắn lập tức giơ tay cầm súng nhằm vào khe cửa vừa mở ra mà bóp cò. Tuy nhiên hắn chưa kịp động thủ thì Phi Nhạn đã dùng chân đá văng khẩu súng khỏi tay hắn. Hắn dùng tay còn lại đẩy cánh cửa đóng lại nhưng thuốc mê khiến hắn dần mất đi ý thức, ngã gục xuống ngay bên cạnh.
Phi Nhạn đẩy cửa bước vào, tầm mắt quét qua căn phòng một lượt rồi nhanh chóng tiến lại bàn làm việc. Cô mở chiếc hộp gỗ, cầm viên đá bên trong bỏ vào túi áo khoác. Khi cô định xoay người rời đi bất chợt cảm nhận một luồng sát khí từ phía sau ập tới. Như một phản xạ tự nhiên, Phi Nhạn lập tức nghiêng người tránh sang một bên sau đó quay mặt về hướng vừa phát động công kích. Nhờ cặp kính đặc biệt nên cô có thể nhận thấy trong bóng tối mờ ảo xuất hiện thân ảnh của một người. Vóc dáng hắn khá cao lớn, mặc áo choàng tắm, trên người còn phảng phất mùi gỗ đàn hương. Phi Nhạn liền hiểu ra, có lẽ do ban nãy hắn ở trong phòng tắm của phòng ngủ bên cạnh mà Phi Vũ lại sơ sót bỏ qua chỗ đó không chú ý nên không nhận ra sự có mặt của hắn.
Tuy hắn không thể nhìn rõ cô như cách cô nhìn thấy hắn, nhưng chỉ dựa vào khướu giác và thính giác mà hắn có thể đoán được vị trí của cô, liên tiếp tung đòn tất sát về phía đó. Phi Nhạn vốn có thân thủ nhanh nhạy, sự việc diễn ra bất ngờ nhưng cô vẫn bình tĩnh ứng phó. Cô vừa tránh đòn tấn công, vừa tung cước phản công nhằm vào mặt đối phương. Tốc độ phản xạ của tên kia còn nhanh hơn. Hắn đưa tay đỡ cú đá vừa rồi, xoay tay giữ chân cô bẻ xuống. Phi Nhạn cũng không kém cỏi, cô thuận thế chống tay xuống đất, tung chân còn lại phá vỡ sự kìm chặt của hắn rồi đứng bật dậy.
Điều cô không ngờ tới được là tốc độ di chuyển của hắn quá nhanh, thoắt cái hắn đã vòng ra sau lưng cô từ lúc nào. Hắn xoay người đẩy cô áp vào tường, bàn tay trái giữ được cần cổ của cô. Phi Nhạn siết chặt tay thành nắm đấm nhắm vào mặt hắn thì bị tay kia của hắn chặn lại, cô vừa lên gối định đá vào hạ bộ thì đã bị hắn dùng chân kiềm chặt vào tường. Thân hình to lớn của hắn sừng sững như một tảng đá lớn áp chặt vào người cô khiến cô không thể nhúc nhích. Ngón cái và ngón trỏ của hắn cứ thế càng siết chặt cổ cô.
Nếu theo lẽ thường có lẽ Phi Nhạn đã bị siết đến ngạt thở, thật may sao lớp da dưới cổ là lớp da nhân tạo cô dùng để hoá trang nên dưới sức mạnh của hắn liền bong ra một mảng khiến bàn tay hắn dịch ra phía ngoài. Phi Nhạn nhân cơ hội hắn phân tâm liền thoát khỏi sự khống chế, quăng đạn hơi cay về phía hắn rồi lập tức tháo chạy ra cửa.
Phi Nhạn đang định tẩu thoát bằng thang máy dành cho nhân viên xuống bãi để xe thì liền nhận được thông báo từ Phi Vũ:
- Dưới này tất cả các phương tiện ra vào đều bị chặn rồi, em sẽ tìm cách thoát ra. Chị tùy cơ ứng biến vậy!
Phi Nhạn thầm nhủ: "Bọn họ nhanh tay thật."
- Ta biết rồi! Em cẩn thận!
Phi Vũ lấy làm ngạc nhiên khi nghe mấy từ này thốt ra từ miệng cô. Không phải trước giờ cô khinh địch, mà là biết người biết ta. Lần này cô đặc biệt nhắc nhở như vậy hắn cũng đoán được đối thủ của bọn họ không dễ đối phó rồi.
- "Lần đầu em nghe chị nói hai từ "cẩn thận" đấy. OK! Em sẽ chú ý."
Ngay khi kết thúc cuộc nói chuyện, Phi Nhạn không chậm trễ thêm giây phút nào, tức tốc chạy đến lối cầu thang thoát hiểm. Do hai toà nhà xây song song nhau, cầu thang thoát hiểm bên block A được xây đối diện với cầu thang thoát hiểm bên block B, cách nhau một khoảng không tầm 5m. Phi Nhạn rút khẩu súng đặc chế, bắn một sợi dây móc vào lan can cầu thang toà nhà đối diện. Cô bước lùi lại mấy bước, một tay giữ sợi dây, lấy đà phi thân qua toà nhà bên kia.
Sau khi đáp xuống an toàn, Phi Nhạn không quên thu hồi sợi dây, chỉnh trang lại y phục, kéo cổ áo lên sát phía trên che đi phần da cổ không đồng màu, rồi nghiễm nhiên mở khoá cửa thoát hiểm đi vào bên trong toà nhà. Cô sử dụng thang máy xuống tầng như một nhân viên bình thường, những nhân viên ở đó hoàn toàn không hề mảy may nghi ngờ. Phi Nhạn vào toilet thay ra bộ đồng phục, bên trong cô đã mặc sẵn một bộ đồ khác, cứ thế bước ra khỏi toà nhà đón taxi rời đi.
Taxi dừng tại một garage nội thành, đây là nơi Phi Nhạn cùng tiểu đệ sắp xếp làm nơi dự phòng cho những tình huống đặc biệt. Trong tầng hầm cũng đậu sẵn vài chiếc xe dùng trong trường hợp khẩn cấp. Phi Nhạn đi đến bên một chiếc Porsche, mở cửa xe ngồi vào ghế lái, khởi động máy rồi phóng xe đi.
_____
[4]Thông thường, tiêu chuẩn các loại phòng khách sạn được phân như sau:
-Phòng Standard: là loại phòng tiêu chuẩn, đơn giản nhất trong các loại phòng khách sạn. Một số khách sạn 5 sao có thể không có loại phòng này.
-Phòng Superior: trang thiết bị, cơ sở vật chất của loại phòng này có chất lượng khá nên mức giá sẽ cao hơn phòng standard.
-Phòng Deluxe: Với diện tích lớn và có nhiều phòng (phòng ngủ, phòng tắm và phòng khách).
-Phòng Suite: là hạng phòng cao cấp nhất trong các khách sạn, resort tiêu chuẩn 4 - 5 sao, gồm 4 kiểu phòng phổ biến:
+Junior Suite: chất lượng dịch vụ phòng cao hơn so với hạng phòng Deluxe. Junior Suite thường có 1 phòng ngủ và 1 phòng khách.
+Family Suite: Diện tích khá rộng, không gian thoải mái.
+Senior Suite (còn gọi là King Suite): Ngoài phòng khách và phòng ngủ thì Senior Suite còn có những khu chức năng khác: phòng bếp, phòng ăn.
+ Executive Suite (hay còn gọi là phòng Tổng Thống): Là kiểu phòng có mức giá đắt đỏ nhất khách sạn. Thường thì mỗi khách sạn 5 sao sẽ chỉ có 1 phòng Executive Suite và đặt tên cho nó là: President Suite hay Royal Suite. Vì có diện tích lớn nhất nên thiết kế phòng không chỉ có phòng khách, 2 - 3 phòng ngủ mà còn có phòng họp, phòng giải trí, thư viện... Đặc biệt, nhiều khách sạn sở hữu phòng President Suite còn lắp kính chống đạn xung quanh để đảm bảo an toàn tuyệt đối cho những chính trị gia nghỉ lại bên trong.
[5]Room Attendant: là vị trí công việc thuộc bộ phận buồng phòng trong khách sạn. Đây là thuật ngữ chỉ bộ phận dọn phòng chịu trách nhiệm dọn dẹp phòng và bổ sung đồ dùng trong phòng cho khách mỗi ngày theo tiêu chuẩn của khách sạn.
[6] Trolley: xe đẩy phục vụ, dụng cụ đặt/để các đồ dùng, vật dụng, thiết bị làm việc - hỗ trợ công việc phục vụ khách của nhân viên khách sạn, bao gồm: buồng phòng, bellman, phục vụ...
[7]DND: viết tắt của "Do Not Disturb!" nghĩa là "Đừng làm phiền!"
Thông thường, khách lưu trú sẽ treo biển DND trên phần tay nắm trước cửa phòng khách sạn để thông báo nhân viên buồng phòng biết không cần dọn dẹp. Mục đích của khách là muốn có không gian riêng tư,
không muốn bất kì ai làm phiền vì bất kì một lý do nào. Ngoài ra, tấm biển DND cũng được sử dụng khi khách đi ra khỏi phòng. Việc này nhằm mục đích không cho người lạ bước vào phòng và tránh thất thoát đồ đạc trong phòng.
[8]Seiryū (青龍): cách gọi Thanh Long trong tiếng Nhật. Hình tượng của Thanh Long là loài rồng xanh với sức mạnh lớn, bất khả chiến bại.
[9]Byakko (白虎): cách gọi Bạch Hổ trong tiếng Nhật. Bạch Hổ là linh vật linh thiêng có hình tượng là con hổ màu trắng.
Thanh Long, Bạch Hổ là hai trong số bốn thần thú hợp thành "Tứ Tượng", đại diện cho bốn phương trong văn hóa và thần thoại Trung Hoa và các nước Đông Á.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top