Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---------------------------------------

Từ sau hôm Hanbin ngẩn ngơ về từ nhà đôi chim cu Hyeongseop, Euiwoong với mẻ bánh khét trong tay, Jaewon và Hyuk tưởng Hanbin bị ma nhập.

Cả ngày tâm hồn em cứ lơ lửng trên mây, trời trăng mây gió gì chưa biết, chỉ biết 3 hôm sau đó, Hanbin làm cháy 2 cái nồi, 1 cái chảo, bể 3 cái li, 5 cái chén... Tổng thiệt hại 350 ngàn 400 won.

Hyuk nhìn đống chén dĩa nồi niêu xoong chảo hàng hiệu lần lượt vỡ vụn trong tay Hanbin, Hyuk thấy đau ví. Hyuk nghi ngờ Hanbin muốn làm hắn phá sản, rồi Hyuk tự thấy gần đây hình như mình bị ảo chứ bể mấy cái dĩa, cháy vài cái nồi có là gì.

Xoảng !!

...

Ban đầu Hyuk thấy Hanbin thật tuyệt vời, còn bây giờ Hyuk tuyệt vọng.

---------------------------------------

Jaewon gần đây sợ Hanbin. Cụ thể là khi nghe Hanbin gào lên: "Ly bể rồi Jaewon ơi, cháy nồi rồi Jaewon ơi, sắp cháy luôn cả nhà rồi Jaewon ơi".

Jaewon thầm xót thương đống đồ bể vỡ và đống tiền trong tài khoản Hyuk.

Hyuk tuyệt vọng, Jaewon muốn viết thư tuyệt mệnh.

---------------------------------------

- Hanbinie, anh ra đây nói chuyện với em, ngay! – Song Jaewon ngồi cạnh Koo Bon Hyuk ngoài phòng khách lớn tiếng gọi vọng vào bếp, giải cứu mấy lát thịt xém cháy trong chảo Hanbin.

- Có gì hả, Jaewonie nói nhanh anh còn phải nấu ăn. – Hanbin lật đật từ trong bếp phóng ra cả người cứ thơ thẫn, từ từ ngồi xuống đối diện bọn hắn.

- Gần đây Hanbinie có chuyện gì giấu bọn em đúng không? Trông anh như người mất hồn á, anh mà không khai em mách Euiwoong mấy hôm trước anh làm mất mấy gói trà sữa nhà cậu ta. – Hyuk sau 3 tháng thành công làm thân với Hanbin lúc nào cũng ở trước mặt em nói chuyện ngọt xớt, giờ bị chất giọng nghiêm nghị của hắn chất vấn làm em giật thót.

Như bị bắt trúng tim đen, Hanbin lắp bắp trả lời:

- Anh là không giấu gì hết nha, bọn em đi làm nhiều mệt nên nghỉ bậy đúng không? Để anh đi nấu canh cho Jaewonie và Hyukie.

Hyuk và Jaewon đanh mặt nhìn anh, chầm chậm rút ra chiếc iphone 15 promax, bấm số Euiwoong chuẩn bị gọi.

- Á, anh không có thật mà, đừng có gọi! – Hanbin hoảng hết cả lên, tay chân luống cuống đứng bật dậy, cả người nghiêng hẳn về trước muốn giật lại chiếc điện thoại trong tay bọn hắn. Đùa à, Euiwoong mà biết là Hanbin xong đời á.

- Anh mau khai thật đi, có chuyện gì hảa. – Hyuk gào lên, hắn không muốn tốn thêm tiền vào đống chén dĩa đâu mà.

Ba đứa vật nhau xém bể mấy cái bình, cuối cùng lộn nhào xuống đất hết cả ba.

Hanbin ôm cái đầu đau như vừa uống 3 thùng bia. Nhìn khoảng tối trước mắt, Hanbin tưởng mình bị té va đập dây thần kinh thị giác nên giờ mù luôn.

Đúng là Hanbin bị va đập, nhưng là đập vào môi Jaewon.

Bờ môi đỏ mọng nhỏ xinh toàn dùng để ăn cơm chưa hôn ai bao giờ, nụ hôn đầu là trong khi đánh nhau với người ta té lộn nhào, còn là với người cùng giới làm Hanbin ngượng chín mặt.

Song Jaewon bad boy ngoài đường bên trong good boy. Lúc nhỏ mới nắm tay bạn nữ cùng lớp một lần để tiện cắn bạn chảy máu rồi bị bạn mách mẹ, lớn lên ngoài mẹ ra nó chưa từng ôm gái. Lần đầu nó đá cháo lưỡi là khi bị sốt không muốn ăn nên đá văng bát cháo lưỡi heo mẹ nấu, mất tiền tiêu vặt 1 tháng. Nói chung thì Jaewon vẫn còn là em bé Jaewon chưa có kinh nghiệm, bị người anh thân thiết gần đây mổ vào môi cũng chỉ có thể chết lặng.

Koo Bon Hyuk nhìn Oh Hanbin nằm đè lên Song Jaewon, hai đứa bốn con mắt trợn tròn quay mà bất lực.

Giống tiểu thuyết ngôn tình nhể? Khác mỗi cái là chúng nó đang đánh nhau bầm mắt.

Hôn thôi mà có gì ph...

Ủa, vợ mình mà?

Koo Bon Hyuk sau khi ngồi ngơ ra mắt lờ đờ IQ còn một nửa mới tỉnh hẳn. Hắn hoảng hốt nhào tới hai đứa khờ kia kéo chúng nó ra, hoảng hốt thế nào trượt chân té đè lên người Hanbin làm mặt em dập vào trong răng Jaewon. Đầu Hyuk đập thẳng xuống đất.

...

Tao mệt lắm rồi, còn nhiều cái chưa nói đâu. – Người đàn ông họ Koo said.

---------------------------------------

Sau bao ngày hít mùi thuốc sát trùng muốn bể phổi thì tôi xuất viện rồi này ✨

Nay với mai tôi sẽ cố bù cho mấy ngày tôi vắng mặt. Đừng quên tôi nha ~ 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top