Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 11

Park Jihoon thuận lợi trôi qua một năm học. Vui có, buồn có, nói chung là cuộc sống trung học cứ bình bình mà diễn ra.

Ở trường, Park Jihoon có tham gia hai câu lạc bộ.

Vì có người đã từng nói, em hãy làm điều mà mình thích nên em đăng kí câu lạc bộ nhảy để làm điều em thích.

Vì có người thích đọc sách, đã giới thiệu rất nhiều sách cho em, nên em cũng sẽ cố gắng đọc nhiều sách hơn. Nên em vẫn tiếp tục ở lại câu lạc bộ hùng biện.

Jihoon cũng quen thêm rất nhiều bạn mới. Người ấm áp, nhẹ nhàng; người sôi nổi, phóng khoáng; người bí ẩn, kì dị; người lại hóm hỉnh, chu đáo. Thỉnh thoảng em sẽ tụ họp với mọi người nhiều lắm, dù không đặc biệt thân với ai, nhưng em không bị bơ vơ, lạc lõng lắm trong các cuộc vui.

Ở câu lạc bộ nhảy thì đông người lắm, lại còn ồn ào và náo nhiệt chết đi được. Park Jihoon như chơi đùa với giai điệu, âm nhạc, em cảm nhận, chuyển động theo nhạc, thỉnh thoảng thực hiện vài động tác khó với mọi người. Ai cũng hỉ hả hỉ hả, nhưng tập luyện lại vô cùng nghiêm túc. Thỉnh thoảng sẽ lại đi diễn nữa.

Câu lạc bộ hùng biện thì không khí không ồn ào, náo nhiệt gì cả. Tuy rằng sẽ có lúc gay gắt khi tranh luận, nhưng rồi mọi người sẽ lại cười đùa vui vẻ, tụ tập đi chơi bời các thứ. Đi chơi công viên, đi chơi sở thú,.. Có dịp lại cũng sẽ kéo cả hội nhóm đi tới nghe hội thảo của những diễn giả, doanh nhân nổi tiếng.

Nhưng dù bận, Jihoon vẫn sẽ luôn đi nhà sách một mình vào cuối tuần. Em hay lang thang khắp mấy gian hàng, cố lục trí nhớ xem là mình có bỏ sót quyển sách nào không.

Vì có người thích sách, đã nói cho em rất nhiều cái tên, rất nhiều tựa sách, nói em có thời gian thì hãy đọc nhé.

Lúc trước, Jihoon chỉ nhớ thanh âm êm nhẹ, dễ nghe; làm sao nhớ ra được cái tựa sách.

Jihoon sẽ vừa lựa sách, vừa chìm trong chút kí ức ít ỏi nhưng rõ ràng.

Kí ức về một người thích đọc sách.

Kí ức về một người em thương.

Khi cầm một quyển sách lên, người đó rất hay vuốt ve bìa sách, rồi gáy sách. Người đó sẽ ngắm nghía thật lâu quyển sách, rồi như cảm nhận hương sách mới, khoé miệng câu lên ý cười.

Khi mở một quyển sách người đó sẽ không bao giờ gập ngược quyển sách cho dễ đọc. Người đó sẽ luôn nghiêm chỉnh cầm cả hai tay để đọc sách.

Jihoon chẳng bao giờ chân chính nhìn thẳng ai kia đọc sách hay đường hoàng đi cùng ai kia vào hiệu sách.

Jihoon chỉ là bắt gặp thoáng qua, rồi bị thu hút vào, rồi vô thức dõi theo, rồi 'vô tình' khắc ghi bóng hình ai đó trong tim.

Duy chỉ có một lần.

Trong thư viện, một ngày nắng chiều êm ả nhưng lại khiến tâm trí có chút lười biếng, cơ thể có chút uể oải. Ấy vậy mà, có người đọc sách đến nhập tâm, dường như không để ý gì đến xung quanh.

Nắng chiều xuyên qua tán lá, đi qua cửa sổ, len vào cả mái tóc có chút bay bay do quạt gió. Nắng vàng chiếu tới nửa khuôn mặt của một người, tạc lên sống mũi thanh tú và đường hàm sắc nét.

Tiếc là Jihoon vẽ không đẹp, không em thật muốn vẽ lại buổi chiều hôm đó.

Buổi chiều hôm đó tại thư viện.

Buổi chiều hôm đó, tại thư viện, Park Jihoon ngắm nhìm một người.

Buổi chiều hôm đó, tại thư viện, Park Jihoon ngây ngốc nhìn Hwang Minhyun.

_________

"Minhyun à?"

Jihoon giật mình, em nhìn quanh, mắt dáo dác tìm kiếm.

Jihoon thấy một nhóm mấy người mặc đồng phục, khoác vai bá cổ nhau, đi trên đường.

Jihoon có chút buồn cười, lại có chút mất mát.

Em cũng không biết là mình đang chờ mong, hoang mang, hoảng sợ hay ra sao nữa.

Tâm trí em luôn thanh tỉnh và rõ ràng khi nhớ tới chút kí ức góp nhặt về anh.

Nhưng tim em vẫn chẳng thể giữ nổi bình tĩnh khi nghe thấy tên anh, huống chi nói đến đối diện với anh.

Nhất là, lại sau cái đêm hôm đó....

Jihoon quay đi, cười khổ.

Em ôm chặt mấy quyển sách trong tay, đi chầm chậm về nhà.

Dù phải đi hơi xa, nhưng em không đi qua con đường vào đêm ngày hôm đó nữa......
______________________________

Ở góc đường kia

"Sao thế?" - Một người lên tiếng hỏi.

"Không, không có gì." - Người còn lại đáp.

"Vậy mình đi đường này về nhé." - Người kia chỉ chỉ.

"Nhưng tôi về đường này, tạm biệt nhé!" - Người còn lại chỉ một con đường khác, vội quay đi, lòng hơi bồn chồn.

Thì ra, cũng không phải chỉ có một người đang trốn tránh.

Một người thì đang trốn tránh một người.

Một người lại đang trốn khỏi một đoạn kí ức.
_____________________________

Tôi lại đến kì phát bệnh dở hơi rồi!!!! Chắc tuần sau lên cơn gỡ fic mất!!! Mong là tôi chỉ gỡ thôi, khồn xoá. Tôi không có file Word =)))))

Dạo này thần kinh hơi yếu, hơi một tẹo lại thấy buồn đời rồi =((((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top