Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1 ;

yoonsalt : minhyun này , anh nhờ một chuyện được không ?
hwangnojam : chỉ cần anh Muối nhờ là em làm hớtttt
yoonsalt : minhyun đi mua đồ anh hộ anh nha , tại anh đói mà hong có gì ăn hết , bụng anh đang kêu lắm . anh đưa tiền minhyun mua giúp anh nha ?
hwangnojam : tý nữa em lên lấy tiền . à mà cũng phải có tiền công chứ !
yoonsalt : anh cho minhyun ăn cùngg
hwangnojam : em thích cái khác cơ . tý em đưa đồ ăn cho anh Muối xong em mới đòi , anh Muối chờ đi nhaaa
yoonsalt : anh Muối biết dồi •~•

seoul , 2h sáng

hwang minhyun xin sùi bọt mép mãi anh quản lý mới cho đi . anh quản lý còn nói một câu làm cho minhyun ngại gần chớt : " đi mua đồ anh cho anh yêu phải không ? mày nuôi béo để mày thịt hay sao mua đồ ăn cho hoài vậy hả ? "
người ta cũng phải phục vụ người thương chứ . xóe !
minhyun nhanh chân đi đến cửa hàng tiện lợi ở bên kia đường , chứ không chậm chân thì anh yêu đói hay mấy ông bà phóng viên chày cối bám theo thì bỏ mẹ . huhu ra đường buổi đêm rét lắm mà anh yêu đang đói thì biết làm sao . khoáng gần hết đồ ăn rồi về với tốc độ ánh sáng chứ sao .

về đến khách sạn đã hơn 2h30 , minhyun tay xách nách mang lên phòng anh jisung , đến khộ =( .
" anh Muối ơi ! em mang đồ ăn tới rồi "
" minhyun đợi xíu , anh ra liền "

Cạch

" sao minhyun mua nhiều vậy , anh ăn sao hết ? "
" phải ăn hết rồi mới được đi ngủ nghe chưa , à anh vừa mới tắm đấy à ? "
" ừ , vừa đi diễn về anh ngủ quên mất nên chưa tắm "
" ai choooo ???? ai cho tắm đêm tắm hả ? biết tắm đêm dễ bị cảm lắm không hả ? nhắc cả ngàn lần rồi không nghe lời em hết ! "
" huhuhu anh xin lỗi "
" xin lỗi chưa thành tâm ! phạt phải bobo em hai cái vào má , coi như trả tiền công em đi mua đồ "

jisung nghe đến bobo cái thì mặt đỏ lựng , trước giờ toàn được người ta bobo chứ có bobo người ta bao giờ . ngại gần chớtttt
lấy hết can đảm , anh mới dám nhón chân lên bobo vào má minhyun hai cái . tiếng rõ to , nghe cái " chụt " .
" á , ngại quáaaa "
jisung kêu lên rồi lấy túi đồ ăn vào phòng , đóng cửa cái " rầm " , minhyun đứng đấy ôm mặt đang trở nên đỏ như cà chua
" jisung cái đồ đáng yêu nhất trên đời "
" tối nay em mất ngủ tại jisung hết đó "
nghĩ rồi lại chạy ù té về phòng , chứ đứng đấy người ta tưởng dở hơi thì chớt. à mà dở hơi vì jisung thì có sao đâu nhỉ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top