Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Tiến triển quá nhanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chào buổi sáng, Cookie, bạn trai lại đưa em đi làm hả?"

Cookie vừa bước vào văn phòng, nghe thấy đồng nghiệp chào hỏi, vì thế cười trả lời, "Đúng vậy, chào buổi sáng, Alicia."

"Ai da, bạn trai em tốt thật đó, ngày nào cũng đưa đón em đi làm tan làm." Cô gái tên là Alicia có một mái tóc dài màu hồng nâu, đôi mắt màu lam nhạt, tuy chỉ lớn hơn Cookie mấy tuổi, nhưng đã kết hôn từ mấy năm trước. Lúc này cô dùng giọng điệu rất là hâm mộ, nói, "Vị kia trong nhà chị, nhiều năm như vậy cũng chỉ đưa đón chị mấy tháng lúc chị mang thai."

"Vậy cũng tốt mà." Cookie ngồi vào ghế làm việc, ngân hàng buổi sáng chỉ mới mở cửa nên người đến cũng không nhiều lắm, cô nhìn vị trí trống không bên cạnh, kỳ quái nói, "Sarah đâu, hôm nay cô ấy không tới sao?"

"Chị không biết nữa, cô ta không nói với em hả?" Alicia lắc đầu, "Chị cảm thấy gần đây cô ta đã thay đổi rồi, ai biết được."

"Không có ạ, cô ấy không nói với em." Cookie tò mò hỏi, "Phải không, nến chị nói vậy, hình như cũng có thật. Có lẽ là nhà cô ấy xảy ra chuyện, không muốn để cho người khác biết."

"Hừ, trong nhà cô ta có thể có chuyện gì được chứ. Cô ta sống một mình mà, nhà cũng không ở đây." Alicia đồng ý, "Em không biết đâu, gần đây chị phát hiện......"

Cô nói, nhìn xung quanh một chút, sau đó sát vào tai Cookie, nhỏ giọng nói, "Gần đây chị phát hiện, cô ta hay đi cùng với mấy người mặc tây trang đen, chị đoán có thể là...... Em hiểu chứ, đấu giá sắp bắt đầu rồi."

Alicia không nói rõ, nhưng Cookie lập tức hiểu những gì cô muốn biểu đạt.

Cuộc đấu giá Yorkshin sắp bắt đầu rồi, mọi người trên khắp thế giới đều sẽ tụ tập về đây. Đến lúc đó, Yorkshin làm ban tổ chức sẽ trở thành tiêu điểm của mọi người, nghênh đón những nhân vật nổi tiếng và khách khứa đến từ khắp nơi. Cho nên lúc này, đó là quãng thời gian mà thành phố này bận rộn nhất.

Mà mấy người mặc tây trang đen theo như lời của Alicia, lại là những nhân vật mấu chốt phụ trách toàn bộ cuộc đấu giá trong thành phố —— thành viên của các tổ chức lớn và các bang phái.

Yorkshin là một thành phố cảng nằm ở phía tây đại lục Yorbian, thương nghiệp cực kỳ phát triển. Mà rất thú vị chính là, đứng sau thành phố này, hoặc là nói người cầm quyền chân chính, chính là do 'Thập lão đầu' cầm đầu các bang phái lớn.

Mọi người sinh sống ở nơi này đều đã từng nghe qua một ít chuyện bí ẩn, lúc thị trưởng Yorkshin hiện tại của bọn họ đang tranh cử, tuyển thủ tranh cử có tận sáu người là đến từ những bang phái đó.

Lại kết hợp với sự nổi tiếng của cuộc đấu giá và đặc sắc của thành phố là có thể biết, nơi đây là một thành phố như thế nào. Bề ngoài nhìn như là ngăn nắp, sau lưng lại nảy sinh vô số hắc ám. Nếu hỏi dân bản xứ, nên làm cái gì để có thể nổi bật ở đây, khả năng mười người thì có chín người đều sẽ nói rằng, gia nhập những bang phái đó đi, đặc biệt là mười bang phái đại biểu cho 'Thập lão đầu'.

Ở Yorkshin, mấy người mặc tây trang đen giày da đeo kính râm đó, là đại diện cho quyền lực và tiền tài. Làm người bình thường, thật sự rất khó có thể gia nhập hoặc tiếp xúc với bọn họ.

Mà ngân hàng trung ương Yorkshin các cô đang làm việc, cũng có sự hợp tác với những bang phái đó. Mỗi khi đến tháng 8 tháng 9, trước và sau khi cuộc đấu giá được tổ chức, nhân viên trong ngân hàng đều sẽ cực kì bận rộn. Bạn có thể thường xuyên nhìn thấy mấy người tây trang đen đó ra ra vào vào ngân hàng, mà công việc của các cô là nhân viên ở ngân hàng, đó chính là cơ hội tốt nhất để người bình thường có thể tiếp xúc với quyền lực và tiền tài. Chỉ cần leo lên được một bang phái nho nhỏ, bạn lập tức có thể từng bước thăng chức.

Cho nên Alicia nói rất rõ ràng, cô cho rằng Sarah gần đây kỳ lạ, có khả năng là có liên quan đến mấy người mặc tây trang đen đó. Nói trắng ra một chút là, có khả năng Sarah đã leo lên được một bang phái.

"Đừng nói như vậy, Alicia." Cookie không đồng ý, "Đó cũng chỉ là suy đoán của chị, lỡ mà bị người khác biết thì không tốt đâu."

"Hmm, chị chỉ nói với em thôi, chị cũng không phải kẻ ngốc." Alicia nhún vai nói, "Nếu cô ta thật sự quen những người đó, chúng ta cũng phải rụt cổ làm người thôi. Em không thấy sao, gần đây cô ta đối xử với chúng ta rất lạnh lẽo."

Thấy Cookie trầm tư không lập tức trả lời, Alicia vội vàng vẫy tay, "Được rồi, không nói nữa. Đúng rồi Cookie, sao hôm nay em tới làm muộn vậy?"

"Ừm, trên đường em gặp sự cố giao thông, cho nên phải đi đường vòng xa hơn." Cookie thuận miệng nói, "Có khách tới rồi, phải làm việc thôi."

Alicia nghe vậy có chút tò mò, còn muốn hỏi tiếp, nhưng cũng chỉ có thể từ bỏ.

"Được rồi, làm việc xong đã, thật không thú vị mà." Cô oán giận một câu, ngay sau đó lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn và ngồi nghiêm chỉnh, tiếp đón khách đến xử lý công việc.

......

Ba tiếng sau, tiễn vị khách cuối cùng rời đi xong, Cookie thở phào nhẹ nhõm. Chỉ thấy cô duỗi người, quay đầu nói với Alicia, "Nghỉ trưa rồi, chị đi với em không? Đúng rồi, hôm nay em có mang theo đồ ăn, chút nữa chị muốn nếm thử không?"

"Được nha." Alicia cũng duỗi người, chớp mắt hỏi, "Chị đoán, lại là bữa trưa tình yêu bạn trai tự làm cho em đúng không?"

"Đúng ạ, chị đến nhà ăn trước đi, em đi lấy hộp đồ ăn rồi qua đó liền." Cookie bị đối phương trêu chọc làm cô hơi ngại ngùng, vội vàng đứng dậy rời đi.

"Ai da, thật là hâm mộ đôi tình nhân hạnh phúc mà ~" Giọng trêu đùa của Alicia lại vang lên, khiến người nào đó chạy nhanh hơn.

Vì thế, Cookie nhanh chóng chạy đi chỉ tốn không đến năm phút cũng đã cầm hộp đồ ăn từ phòng thay đồ đến căn tin. Khi cô bước vào căn tin, nghe thấy giọng Alicia.

"Cookie, ở đây! Chị tìm được vị trí tốt lắm nè!"

"Em tới đây!"

Cookie nhìn một cái, thấy Alicia đang ngồi vào bàn đầu tiên ở căn tin, đúng thật là một vị trí tốt, bởi vì chỉ có cái bàn đó là đối diện với cái TV duy nhất của căn tin.

Lúc này trong TV đang phát sóng thời sự, mà cái bàn đó đã ngồi tốp năm tốp ba đồng nghiệp.

Cookie nhanh chóng bước qua đó, thấy chỗ cô ngồi đã bày sẵn đồ ăn nóng hổi, chỉ chờ cô tới.

"Cảm ơn, Alicia." Cookie đặt hộp đồ ăn lên bàn, lại quay đầu chào hỏi với những người khác. "Đúng rồi, mọi người đang bàn cái gì thế?"

Cookie ngồi xuống, thuận miệng hỏi.

"À, chúng tôi đang nói về siêu năng lực." Một người trong đó trả lời.

Trong lòng Cookie cả kinh, đột nhiên nghĩ tới chuyện xảy ra vào buổi sáng, sẽ không trùng hợp như vậy chứ.

Như cảm thấy biểu cảm của cô có chút kỳ quái, vì thế vị đồng nghiệp kia lại bổ sung, "Vừa nãy thời sự đưa tin buổi sáng hôm nay đã xảy ra một vụ tai nạn giao thông, một chiếc xe vận tải chạy trên đường có vẻ là đã bị thứ gì đó đi ngang qua ép lại, làm hai người trong xe đều tử vong. Hiện tại cảnh sát đang tìm kiếm nhân chứng, điều tra chân tướng. Mọi người đều đang thảo luận chuyện này, kết quả là Jim nói rằng nhất định là do người có siêu năng lực làm ra. Nhưng trên thế giới này sao có thể có siêu năng lực chứ......"

"Tại sao không có khả năng chứ?!" Jim là một nhân viên lâu năm của ban kinh doanh tín dụng, hơn bốn mươi tuổi, vẫn đang độc thân. Lúc này, Jim đang ngồi ở bên trái Cookie, nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai người, lập tức kích động phản bác lại, "Tôi đã từng thấy có người bay trên trời nữa kìa! Tận mắt nhìn thấy!!"

"Ha ha ha, rõ ràng là ngày đó anh uống quá nhiều mà." Một người khác cười nhạo, chuyện này mấy nhân viên đều biết, chẳng là mấy năm trước tổ chức một buổi tiệc, mọi người đều uống không ít, kết quả là Jim đi ra ngoài mua thuốc lá trở về hoảng sợ mà nói thấy có người bay trên trời, lập tức bị mọi người cười trêu, đều cảm thấy là Jim uống quá nhiều nên bị ảo giác, không ai cho là thật. Không ngờ hôm nay Jim lại lấy chuyện này ra.

"Hừ hừ, tôi có phải là người uống đến mức xuất hiện ảo giác đâu." Jim giận dữ thổi râu, "Vậy mọi người nói xem, tại sao xe vận tải kia lại bị ép thành như vậy, mọi người phải đưa ra lời giải thích hợp lý mới được."

Mọi người lập tức im lặng, thật sự là không ai có thể đưa ra lời giải thích chính xác.

"Nhưng cũng không có khả năng là siêu năng lực mà? Quá vớ vẩn!"

"Tại sao không có khả năng chứ?"

"Anh không thể xác định ảnh chụp là thật, đó cũng chỉ là tin tức thôi, tin tức trong TV vừa rồi cũng qua loa, chỉ nói là tai nạn xe cộ, hiện trường cũng bị đánh mosaic."

"Chính phủ đương nhiên là phải đánh mosaic rồi, nếu không thì việc thế giới này có siêu năng lực sẽ bị lộ ra còn gì?"

"Ha ha ha ha, Jim anh thật là......" Có người cười đến mức té ngửa, chỉ thấy anh ta chỉ vào đối phương, "Anh anh anh...... Anh nói như thật vậy ha ha ha ha."

"Là ảnh chụp gì vậy, có thể cho tôi xem không?" Trong lúc mọi người đang thảo luận kịch liệt, Cookie đột nhiên cắt ngang, mở miệng hỏi.

"À, là cái này." Một đồng nghiệp nam ngồi bên phải cô lấy điện thoại ra, đưa tới trước mặt cô, "Tôi mò được ở trên mạng, có người nói là ảnh chụp hiện trường. Nhưng nếu tâm lý của cô không vững thì vẫn đừng nên xem, tôi sợ cô không ăn nổi cơm."

"Cảm ơn anh, tôi không sao cả." Cookie cảm ơn đối phương tốt bụng nhắc nhở, vươn tay nhận lấy, sau đó cô chỉ nhìn thoáng qua rồi trả lại điện thoại còn đối phương.

"Tôi nói rồi mà, cô vẫn đừng nên xem." Người nọ cất điện thoại, "Nếu nó thật sự là photoshop, vậy cũng quá thật rồi. Nếu không phải...... Thật ra tôi cũng không thể nghĩ ra là do là cái gì tạo thành. Có lẽ là như Jim nói...... Thật sự có siêu năng lực gì đó ha ha ha."

"Chắc chắc là ảnh thật rồi!" Jim lớn tiếng nói.

"A, tôi nhớ ra rồi......" Trong lúc mọi người tiếp tục tranh luận không ngừng, Alicia đột nhiên lên tiếng, "Cookie, đường đi làm của em không phải chính là quốc lộ này sao? Nãy em nói với chị là buổi sáng em gặp chuyện ngoài ý muốn nên đành phải đi đường vòng, không phải là vì cái này chứ......?"

"Thật sao? Cookie!" Các đồng nghiệp nghe thấy lời này, cơm cũng không ăn, tất cả đều nhìn cô.

Cookie cười khổ một chút, "Đúng thật là vậy...... Thật ra vừa nãy tôi cũng muốn xác nhận một chút."

"Trời đất ơi! Cho nên chuyện này là thật sao?!" Alicia vội vàng quan tâm hỏi, "Em thật sự nhìn thấy hiện trường sao? Vậy bức ảnh kia có phải là thật không......"

"Đúng vậy, cô mau nói cho mọi người biết, bức ảnh đó có phải là thật không?!" Jim cũng vội vàng dò hỏi.

Cuối cùng, Cookie gật đầu dưới ánh mắt chờ mong của đối phương, xác nhận nói, "Là thật...... Sáng nay tôi đúng thật là nhìn thấy hiện trường...... Chính là cảnh khó có thể tin như vậy."

"A, quả nhiên là thật! Tôi biết mà ha ha!" Jim cười to nói, "Nhất định là siêu năng lực, nếu không thì là thứ gì có thể ép một chiếc xe vận tải thành một khối sắt vuông vức như vậy chứ?!"

"Có, có lẽ là thứ gì khác thì sao...... Ví dụ như là có xe vận tải lớn đi ngang qua, có vật nặng rơi xuống đè lên......" Alicia nhỏ giọng nói, cô vẫn luôn không tin thế giới này có siêu năng lực.

"Sau đó ép thành một khối vuông vức chỉnh tề hơn cả chăn nhà cô đúng không?" Jim cười nhạo.

Thật sự là không thể phản bác, hiện tượng phi tự nhiên này, không có người có thể giải thích được.

"Nhưng...... Tôi cảm thấy siêu năng lực vẫn quá......" Alicia mới nói được một nửa đã bị một giọng nữ lạnh lùng cắt ngang.

"A, người thường như cô đương nhiên là không thể tưởng tượng được bộ dáng chân thật của thế giới này rồi."

Người đến là một cô gái cao gầy có mái tóc vàng uốn sóng, tuy khuôn mặt không phải là đẹp nhất, nhưng đôi mắt xanh thẳm như ngọc bích kia lại cho làm tăng sức hút của đối phương, hơn nữa dáng người có đường cong kia, khí chất lạnh lùng, cũng có thể nói là một cô gái đẹp.

"Sarah cô nói cái gì vậy?!" Alicia bực bội nhìn người vừa tới, lúc này đối phương đang đứng ở sau mọi người, nhướng mày nhìn cô.

"A, Sarah tới rồi hả, mau ngồi đi." Có một đồng nghiệp nam đứng dậy muốn xum xoe nhường chỗ, "Tôi nghe mọi người nói sáng nay cô không tới làm nhỉ?"

"Không cần, cảm ơn, tôi chỉ đến mua ly cà phê thôi." Sarah rụt rè gật đầu, liếc Alicia một cái, sau đó mới mở miệng giải thích, "Sáng nay tôi có chút việc, xin nghỉ."

"Đúng rồi, Sarah, vừa nãy cô nói cái gì nhỉ?" Jim lên tiếng, "Cô tin rằng trên thế giới này tồn tại siêu năng lực đúng không? Cô thấy tin tức hôm nay chưa, chúng tôi đang thảo luận chuyện này."

"Ừm, tôi thấy." Sarah nói, chỉnh lại tóc mái trên trán một chút, không trực tiếp trả lời câu hỏi về siêu năng lực, mà là không chút để ý nói, "Thật là đáng thương. Nhưng tôi chỉ nhắc nhở mọi người một chút, thế giới này có siêu năng lực hay không, cũng không liên quan đến mọi người mà nhỉ. Nếu thật sự có, vậy tôi khuyên mọi người vẫn đừng nên dò hỏi sâu hơn, đó không phải là thứ mà người thường như mọi người có thể tiếp xúc, ai biết ngày nào đó sẽ giống chiếc xe bị đè dẹp lép kia chứ, mất mạng nhỏ không biết khi nào."

Nói, không có hứng tiếp tục nói chuyện nữa, vẫy tay rời đi, để lại một đống người ngồi nhìn nhau.

"Gần đây cô ta thật đúng là càng ngày càng quá mức!" Alicia trực tiếp mở miệng oán giận, vừa rồi cô bị lơ hoàn toàn, cái này còn khó chịu hơn cả trực tiếp bị mắng.

"Được rồi, đừng giận nữa mà, Alicia." Cookie nhẹ giọng an ủi, "Em cũng bị làm lơ mà, nếu không ăn chút đồ ngọt đi, có thể làm tâm trạng chị tốt hơn."

Cookie nói, mở hộp đồ ăn trong tay ra, đặt ở giữa bàn, "Bạn trai tôi cố ý làm tôi mang đến, mọi người nếm thử một chút không?"

"Oa, bạn trai cô cũng tốt thật đó, lại mang đồ ăn cho chúng tôi." Đồng nghiệp nam vừa nãy cho Cookie xem ảnh chụp vươn tay cầm một miếng bánh cupcake bỏ vào miệng, "Thay tôi cảm ơn bạn trai cô nhé, chúng tôi cũng không khách sáo nữa."

Bị gián đoạn vừa rồi, không khí lập tức sinh động trở lại.

"Ai da, quả nhiên là lại có bánh quy cookie nè ~~" Alicia nhìn một loạt bánh cupcake và một loạt bánh cookie chocolate được xếp gọn gàng trong hộp, nở một nụ cười chứa đầy thâm ý, cô cầm lấy một cái bánh cookie, "Bên trên còn có trái tim nữa nè, lãng mạn thật đó ~ đúng không, Cookie ~"

Cookie cũng không muốn tiếp tục bị cô trêu chọc, vì thế cầm một cái bánh cupcake trực tiếp nhét vào miệng Alicia, "Chị nhanh ăn đi, đừng nói nhiều nữa."

"Ha ha ha, Cookie của chúng ta thẹn thùng rồi. Tôi cũng thật sự hâm mộ cô......" Mấy đồng nghiệp nữ ồn ào nói, "Bạn trai như vậy tìm ở đâu được chứ, cô đúng là may mắn đó Cookie."

"Đúng vậy, Cookie may mắn à, chị vẫn còn đang độc thân nè, bạn bè của bạn trai em có ai đẹp trai như thế không, giới thiệu cho bọn chị với."

"Khụ khụ, có cơ hội em sẽ hỏi giúp chị một chút." Cookie cắn bánh quy, thuận miệng trả lời.

"Tôi tôi tôi, tôi cũng muốn!"

"Chị cũng muốn, đừng quên chị nha, Cookie!"

"Thôi thôi thôi, con chị cũng học tiểu học rồi còn tới tranh với bọn em."

"Sao không được chứ, chị cũng có bạn trai đâu."

"Cái gì, chị có bạn trai? Cho nên theo em độc thân phải không? Chị đi ra đi!"

Vì thế mọi người ở đây trêu chọc nhau, như đã quên mất vấn đề họ tranh luận trước đó.

Ăn xong cơm trưa, Cookie ôm hộp đồ ăn về phòng thay đồ, phát hiện Sarah đang thay đồ bên trong.

"Lại là bạn trai cô mang cho cô hả?" Sarah thấy cô bước vào, nhìn cái hộp trong tay cô nhướng mày.

"Đúng vậy, cô muốn nếm thử không?" Cookie thuận thế hỏi, "Vị cũng không tồi."

Sarah làm cùng một tổ với cô, bình thường đều ngồi bên cạnh cô, vì để bầu không khí làm việc không bị cứng đờ, cô cũng không muốn làm quan hệ giữa hai người quá kém. Không cầu xin gì, không có trở ngại là được.

Nhưng người nào đó cũng không nghĩ như vậy, Sarah cười nhạo một tiếng.

"Không cần, tôi không thích ăn đồ ngọt."

"Vậy được rồi." Cookie nhún vai, cũng không thèm để ý, cô cũng phát hiện Sarah đang cố ý xa cách các cô, nói thẳng ra là đang xa cách với mọi người. Trước đó tuy hai người rất ít nói chuyện với nhau, nhưng cũng không khó tiếp xúc như bây giờ.

"À đúng rồi......" Sarah thay đồ xong chuẩn bị rời đi, lúc đi ngang qua cô đột nhiên nói, "Đừng tưởng là cô tìm được một người bạn trai không tồi nên thích nghĩ thế nào thì nghĩ, dù tốt dù có tiền cũng chỉ là một người bình thường mà thôi. Thế giới này...... Rất nguy hiểm đó, ha hả."

Nói xong câu đó, Sarah cũng không quay đầu lại, rời khỏi phòng thay đồ.

Không biết vì sao, lúc đối phương rời đi, Cookie như thấy được vầng sáng màu lam nhàn nhạt đột nhiên sáng lên trên người đối phương.

Cô cho là mình hoảng hốt nên nhìn lầm, vội vàng giơ tay dụi mắt, sau đó đang định nhìn lại, đối phương đã hoàn toàn biến mất, thật giống như là chưa từng xuất hiện.

Cookie kinh hoảng, cả người lập tức tỉnh táo, cô cảm thấy bản thân mình như đã phát hiện cái gì đó nhưng lại thiếu một chút.

Bắt đầu từ buổi sáng, đề tài về siêu năng lực vẫn luôn xuất hiện trước mắt cô. Đầu tiên là vụ tai nạn xe cộ kia, bạn trai hỏi chuyện, bây giờ lại là các đồng nghiệp thảo luận cùng với Sarah lạ thường. Tần suất cao như thế, thật sự là trùng hợp sao?

Không, phải nói là, từ sau khi quen bạn trai, cuộc sống của cô lập tức trở nên không chân thật, giống như là cốt truyện được cố tình định ra.

Nghĩ vậy, trong lòng Cookie dâng lên một sự bất an.

Rất nhiều thứ càng nghĩ càng thấy ớn, không thể miệt mài theo đuổi. Dưới tình huống không có đủ manh mối và chứng cứ, cô chỉ có xóa bỏ những suy nghĩ khủng bố đó ra khỏi đầu, nếu không sẽ ngày càng hãm sâu vào đó, ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường.

Cookie lắc đầu, vì để giảm bớt áp lực, cô lấy điện thoại ra, mở cái app màu xanh lục kia, chuẩn bị thừa dịp khoảng thời gian nghỉ trưa cuối cùng mà dạo forum một lát.

Nói thật thì là, từ lúc phát hiện app này, cô cũng không đọc tiểu thuyết bình thường nữa, hầu hết thời gian đều là lướt forum.

Mở điện thoại ra, đầu tiên là cô ấn vào bài đăng của mình, vẫn là những câu trả lời mà buổi sáng cô nhìn thấy. Cô vừa định cảm ơn các cư dân mạng lầu trên đã đưa ra ý và phân tích giúp cô, tầm mắt lại dừng ở một câu trả lời. Cũng là câu trả lời này, làm cô cả một buổi chiều cũng không có biện pháp tập trung làm việc.

【 Trên forum:

No.15| cư dân mạng ẩn danh 9756: Chỉ có điểm chú ý của tui không giống mọi người sao, tui cảm thấy chủ thớt nhất định là rất đẹp! Nếu không tại sao bạn trai lại yêu từ cái nhìn đầu tiên cơ chứ?!

No.16| nặc danh võng hữu 7438: Trả lời lầu trên, cũng có khả năng là có ý đồ khác.......】

......

"Cookie à, tan làm rồi, em còn đang ngẩn người nghĩ gì vậy?" Alicia lúc này đã thay đồ, thấy Cookie vẫn còn ngồi trước bàn làm việc ngây người, không nhịn được mà giơ tay vỗ cô.

"A, xin lỗi chị, em đang suy nghĩ vài chuyện thôi." Cookie vội vàng hoàn hồn, "Chị đi trước đi, em lập tức dọn đồ liền, không cần chờ em đâu."

"Cả chiều hôm nay em cũng ngẩn người rồi." Alicia nhướng mày, "Có phải là Sarah nói gì đó với em không?"

"Không có, em chỉ đang suy nghĩ chuyện khác thôi." Cookie thuận miệng trả lời một câu.

"Được rồi, chị không hỏi nữa." Alicia chỉ ra ngoài cửa, nói, "Chị thấy xe bạn trai em tới từ lúc nãy rồi kìa, em cũng đừng chậm chạp, người ta đang đợi em đó ~"

Tay Cookie đang dọn đồ run lên, sau đó mỉm cười nói, "Dạ dạ em biết rồi, chị nhanh về đi, em dọn sắp xong rồi."

"Vậy được rồi, chị về trước đây, ngày mai gặp lại ~" Alicia vẫy tay.

"Dạ, ngày mai gặp lại Alicia ~"

Thấy Alicia đã đi xa, Cookie cũng nhanh chóng dọn đồ rời đi, lúc cô sắp sửa bước ra khỏi cửa ngân hàng, xuyên thấu qua cửa kính thấy bạn trai đang mỉm cười vẫy tay với cô, trong lòng cô không khỏi nhảy lên một chút, lần đầu tiên cô không quá muốn đối mặt với đối phương.

Có ý đồ khác...... Nếu thật sự có ý đồ khác, vậy đối phương muốn gì từ cô chứ?

Thôi, không nghĩ nữa. Cookie hít sâu một hơi, bước nhanh ra ngoài.

Trước ngân hàng Yorkshin, Chrollo đi xuống xe, mỉm cười cầm đồ trong tay cô.

"Sao hôm nay em ra muộn thế?"

"Em xin lỗi, anh chờ em lâu không?" Cookie ngồi vào trong xe, giải thích, "Ừm, gần đây công việc tương đối nhiều, em vẫn đang cố gắng giải quyết."

Như để đưa ra bằng chứng, cô lại nói tiếp, "Anh biết mà, sắp tổ chức cuộc đấu giá rồi."

"Không, không sao, anh cũng chỉ vừa mới đến." Chrollo dừng một chút, như là có chuyện muốn nói, chỉ thấy anh ho nhẹ một tiếng nhìn cô, tự hỏi nên mở lời như thế nào.

"Cookie, nói đến đấu giá, anh cũng có một việc muốn nói với em." Không làm cô phải đợi lâu, Chrollo lập tức nói.

"Chuyện gì?" Cookie có chút kỳ quái hỏi, không biết Chrollo định nói gì với cô mà cần mở lời trịnh trọng như vậy.

Chẳng lẽ là muốn chia tay sao? Cookie nghĩ đến khả năng đó, không biết vì sao, trong lòng cô cũng không có khổ sở, ngược lại chỉ có buồn bã tiếc nuối cùng với nhẹ nhàng, điều này làm cô rất khiếp sợ. Đương nhiên, đó cũng chỉ là cô suy nghĩ vớ vẩn, dựa theo logic bình thường, cô cũng biết đối phương không có khả năng đột nhiên muốn chia tay, bởi vì hai người cũng không có mâu thuẫn, cũng không cãi nhau, thậm chí cô còn có thể cảm nhận được Chrollo đối xử với cô ngày càng tốt.

Mà cô, lại bởi vì một suy đoán không hề có chứng cứ mà nghi ngờ anh có ý đồ khác, điều này làm Cookie cảm thấy tội lỗi và chột dạ trong lòng.

"Cookie." Giọng Chrollo vang bên tai, "Bởi vì đấu giá sắp bắt đầu, cũng rất không an toàn. Hơn nữa chuyện xảy ra vào buổi sáng, cho nên anh nghĩ......"

Anh dừng một chút, nói tiếp, "Anh nghĩ, em có muốn chuyển đến ở cùng anh không?"

"A? A......" Cookie suýt nữa cắn trúng lưỡi, "Anh đang nói......"

Cô mở to hai mắt, chỉ vào mình, lại nhìn đối phương, trên mặt đều là biểu cảm 'Có phải là em nghe nhầm không '.

"Không sai." Chrollo đột nhiên cười, chỉ thấy anh dùng giọng nói cực kì dịu dàng nói nhỏ bên tai cô, "Chúng ta ở chung đi, Cookie."

......

Vào lúc ban đêm, trên forum xuất hiện một bài đăng như này:

【 Cứu mạng! Bạn trai tôi mới quen chưa được một tháng đột nhiên muốn ở chung với tôi, tôi không chống được anh đẹp trai cầu xin, đầu óc nóng lên nên đồng ý rồi, có phải là tiến triển quá nhanh rồi không? Online chờ, rất gấp! 】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top