Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

[Hyuckren] Đã kết hôn chớ quấy rầy

Nguồn: https://shancha831.lofter.com

Tác giả: 山茶

Edit: Ayujun 

Hiện đại

Kết hôn trước yêu sau

OCC 

Tất cả chỉ là hư cấu

———

01

"Phụt ——"

"Cậu, cậu mới nói cái gì cơ?!?!"

Một ngụm nước có ga phun ra 3 mét.

"Cậu phản ứng mạnh như vậy làm gì!"

Tuy rằng lúc này xấu hổ đến chỉ muốn phủi sạch quan hệ với đối phương. Nhưng nghĩ đến việc bản thân có việc cầu người, Lý Đông Hách chỉ có thể căng da đầu đứng lên, sau đó ấn Hoàng Nhân Tuấn ngồi xuống trước cái nhìn đánh giá của mọi người trong quán.

"Cậu, cậu đừng chạm vào mình, mình cảnh cáo đấy, cậu tránh xa mình ra một chút!"

Sau khi đã an vị, Nhân Tuấn liền gạt tay Đông Hách ra mà ôm lấy chính mình. Cậu nhìn chằm chằm ánh mắt đối phương. Mới vừa rồi, Nhân Tuấn đã nghe thấy một câu nói ghê gớm nhất trong đời. Cậu thề, nếu đây lại là trò đùa của Lý Đông Hách, thì Nhân Tuấn tuyệt đối sẽ dùng hai tay cứng như sắt thép của mình cho tên hoa tâm này biết mùi đời!!!!!

Lý Đông Hách lau mặt, cậu cầm khăn giấy rồi ghét bỏ mà lau đi mặt bàn bị Nhân Tuấn phun đầy nước.

"Thật là, ok, được rồi, không thì không, cậu phản ứng mạnh như vậy làm gì?"

"Tất nhiên là phải phản ứng mạnh rồi!"

Một cái bốp nện ở trên mặt bàn Đông Hách vừa mới lau khô.

"Cậu mới... với mình.... cậu nói......"

"Cầu hôn."

Lý Đông Hách dùng ngữ khí bình bình giúp Nhân Tuấn nói ra cái từ mà cậu không thể nói ra kia.

"Chính xác!"

Hoàng Nhân Tuấn chớp chớp đôi mắt rồi lại một lần nữa ôm lấy chính mình.

"Tuy rằng anh đây sớm biết rằng bản thân người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở. Nhưng mà cậu cũng giấu tốt quá. Sao mình lại không phát hiện cậu có ý với mình vậy. Sao thế, phái nữ đã không thoả mãn bản năng săn thú của cậu? Rốt cuộc nhịn không được mà đem tay hướng về phía bạn tốt hơn mười năm?"

Nhìn bệnh cũ của đối phương lại tái phát, Lý Đông Hách rốt cuộc nhịn không được mà trợn trắng mắt.

"Cậu thôi đi. Mình, Lý Đông Hách, giới tính nam, thích nữ. Cậu đừng cho bản thân thêm diễn nữa."

"Thêm, thêm diễn?!"

Hoàng Nhân Tuấn vươn nắm tay trước mặt Lý Đông Hách mà khoa chân múa tay, sau đó bày ra biểu tình hung tợn mà chỉ chỉ cái mũi mình.

"Mình sao? Ha, thế cái đứa thiểu năng trí tuệ mới cầu hôn với mình không biết là ai ta!"

"Là mình, thì sao? Cậu nói đi, có đồng ý hay không!"

Lý Đông Hách dựa lưng lên ghế rồi lướt lướt di động. Nếu không phải cố kỵ hiện tại ở bên ngoài, thì cậu đã gác hai chân lên bàn luôn rồi.

"Cậu nói thật à?"

"Ừm."

Hoàng Nhân Tuấn hoài nghi nhìn về phía Lý Đông Hách.

Kinh nghiệm ở chung mười mấy năm nói cho cậu, ngữ khí tùy ý như hiện tại của Đông Hách, xác thật là nghiêm túc.

Nếu đối phương đã nghiêm túc như vậy......

Nhân Tuấn cúi đầu nghiêm túc suy nghĩ trong chốc lát, sau đó lại một lần nữa chân thành tha thiết nhìn về phía Đông Hách, gằn từng chữ mà đáp.

"Cậu, mơ, đi."

"Vì sao?!"

Vừa rồi còn bày ra vẻ mặt không sao cả mà chơi di động Lý Đông Hách lập tức dậm chân.

"Dù sao cậu cũng là vạn năm cẩu độc thân, kết hôn với mình không có thiệt mà?"

"Cậu im đi, vạn năm cẩu độc thân thì làm sao vậy? Cái này gọi là vì vợ tương lai mà thủ thân như ngọc, cậu cho rằng ai cũng giống cậu, hy vọng hạt giống của mình rải đầy nhân gian?"

"Ai ai ai, đừng công kích nhân thân a. Mình cảnh cáo cậu, cậu còn đá đểu mình như vậy, là mình nói cho mẹ cậu đấy!"

Hoàng Nhân Tuấn hừ lạnh một tiếng,

"Kể cả cậu có nói cho mẹ cậu thì mình cứ thích vậy đấy. Sao nào? Không có bạn gái liền phải vì cậu biến thành đàn ông đã kết hôn?"

"Sao gọi là đàn ông đã kết hôn được."

Lý Đông Hách phản bác.

"Luật hôn nhân đâu có thừa nhận hôn nhân đồng tính!"

"Ha, kể cả luật hôn nhân không thừa nhận, thì một khi chuyện này truyền ra, mình còn tìm bạn kiểu gì?"

Cái này......

Lý Đông Hách bỗng yếu thế, cậu hậm hực mà lẩm bẩm.

"Dù sao nhiều năm như vậy cũng không tìm thấy bạn gái, tạm thời vì anh em một chút không được sao!"

"Ha!"

Hoàng Nhân Tuấn cười lạnh, vẻ mặt như bắt được nhược điểm của đối phương.

"Lý Đông Hách, mình nghe thấy rồi......"

"Biết ngay mà. Đột nhiên tìm mình đòi kết hôn thì chắc chắn là có việc...."

"Nói đi, lần này lại chọc chuyện gì rồi?"

"Cậu mà không giúp thì mình không nói đâu. Quan hệ bạn bè giữa đôi ta coi như hết, sau này cả đời đừng có gặp lại nữa!"

Lý Đông Hách ném xuống một câu, sau đó cầm lấy chìa khóa xe mà khí phách hiên ngang rời đi.

Nhân Tuấn trợn trắng mắt nhấp nhấp ngụm nước. Đêm nay trước khi ngủ mà không ép cậu nói ra được thì ông đây không họ Hoàng!

Sự thật chứng minh, loại sinh vật gọi là bạn bè, một khi đã kéo dài hơn "mười mấy năm", liền sẽ có được một cái dị năng đáng sợ.

Hoàng Nhân Tuấn đã thành công lập flag trên người Lý Đông Hách, một lần cũng chưa sai. Vì vậy còn chưa đến giờ ngủ thì Nhân Tuấn đã nhận được cuộc gọi từ bệnh viện rồi.

"Chào cậu. Xin hỏi cậu có phải là người nhà của Lý Đông Hách không? Chúng tôi là trung tâm cấp cứu của bệnh viện nhân dân. Hiện tại Lý Đông Hách tiên sinh đang ở phòng cấp cứu. Làm phiền cậu mang giấy tờ liên quan đến bệnh viện làm thủ tục."

Loảng xoảng ——

Di động của Nhân Tuấn rơi trên thảm, sau đó thuận thế lăn mấy cái.

Mẹ ơi, rốt cuộc lần này Lý Đông Hách đã chọc phiền toái gì vậy, cư nhiên đem chính mình tiến bệnh viện!

-tbc-

Thêm một bộ hyuckren nè 😌😌

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top