Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 23

Nguồn: https://shancha831.lofter.com

Tác giả: 山茶

Edit: Ayujun 

Hiện đại

Kết hôn trước yêu sau

OOC

Tất cả chỉ là hư cấu

———-

23

Từ ngày đó, cửa phòng Nhân Tuấn luôn mở. Lý Đông Hách thì công khai dọn hành lý vào như nhà của mình. Đối với hành động này, Nhân Tuấn cũng không nói gì. Vì vậy, phải mãi cho đến khi Lý mama gọi điện giục con trai xem mắt thì bọn họ mới nhớ đến chuyện âm thầm kết hôn.

"Hay chúng ta công khai đi!"

Lý Đông Hách bực bội gãi đầu, tóc ướt bị vò thành ổ gà.

"Khai con khỉ! Giữa chúng ta có cái gì mà phải công khai?"

Hoàng Nhân Tuấn ném khăn lên đầu Lý Đông Hách.

"Tiểu nhân không dám cản Lý đại thiếu gia đi tìm tình yêu đâu!"

Nếu là bình thường, chắc chắc Lý Đông Hách sẽ nhào lên cãi.

Nhưng lúc này cậu chỉ xoắn xít nhích lại gần Nhân Tuấn.

Gần hơn một chút.

Cọ ~~~

"Nhân Tuấn ~~~~~"

"Cái gì?! Ya, cút ngay, mình gọi người bây giờ! Đừng có lại đây! Mình cảnh cáo đấy. Ya! Nước bắn hết lên người rồi!!"

Hoàng Nhân Tuấn không chịu nổi Lý Đông Hách làm nũng nên đã nhanh chóng bại trận.

"Lau tóc đi!"

Nhân Tuấn nhìn quần áo dính nước rồi vừa cằn nhằn vừa giúp người nào đó lau tóc.

Lý Đông Hách cười.

"Hết giận chưa?"

"Có giận đâu mà hết. Mình cảnh cáo nha, cấm được nói bậy."

"Đúng đúng đúng. Cậu không giận, là mình giận. Đang yên đang lành phải đi xem mắt với người không phải Nhân Tuấn khiến mình tức chết đi được!!!"

Lý Đông Hách vừa nói vừa đập sô pha.

"Đừng nói con gái nhà người ta như vậy......"

Nhân Tuấn kéo lấy tay áo của Đông Hách.

"Đối phương không biết tình huống của chúng ta. Không biết không có tội."

Cậu thật là....

Lý Đông Hách vừa tức vừa buồn cười. Hoàng Nhân Tuấn, đấy là điều nên nói khi đối mặt với người có khả năng trở thành tiểu tam sao?

"Vậy quan hệ giữa chúng ta là gì? Nhân Tuấn nói cho mình biết đi!"

"Cút. Ngứa đòn à?!"

"Bớ người ta!! Mưu sát chồng!!!!"

———

Cuối cùng, Lý Đông Hách vẫn phải ăn mặc đàng hoàng đi xem mắt.

Bởi vì Nhân Tuấn nhà cậu nói cho người ta leo cây quá mất lịch sự. Tốt nhất nên đi gặp rồi giải thích rõ ràng.

Quả nhiên là lão bà, vừa thiện lương lại hiểu lòng người.

Lý Đông Hách ngâm nga, trong lòng chỉ có Hoàng Nhân Tuấn. Lúc đẩy cửa vào còn nghĩ xem nên mua gì về cho bảo bối nhà mình.

Sau khi phát hiện đối tượng xem mắt, nụ cười trên môi Lý Đông Hách cũng biến mất.

Tuy Nhân Tuấn đã dặn nhưng cậu thật sự không muốn để cô gái kia có bất cứ hy vọng nào. Những thứ không cần thiết, tốt nhất phải bóp chết ở trong nôi.

/Két/

Chiếc ghế bị kéo mạnh, Lý Đông Hách trực tiếp ngồi xuống.

"Hứa tiểu thư phải không? Xin chào, tôi là Lý Đông Hách."

———

"Ồ. Là cậu à. Trùng hợp thật đấy!!"

Hoàng Nhân Tuấn đột nhiên gặp người quen ở siêu thị.

"A. Tôi nhớ cậu là ai rồi."

Lý Đế Nỗ vẫy tay cười.

"Hàng xóm nhỏ."

"Đương nhiên phải nhớ rồi. Tôi lớn lên đẹp như vậy, nếu cậu không nhớ thì nhất định là có vấn đề."

Hoàng Nhân Tuấn tự đắc hất cằm.

"Ừm. Cậu đẹp."

Lý Đế Nỗ gật đầu, trong lòng cảm thán hàng xóm nói không sai.

Quá quen với kiểu cợt nhả của Lý Đông Hách khiến Hoàng Nhân Tuấn cảm thấy lạ lẫm với người thành thật. Cho nên cậu không ngờ một câu đùa lại biến thành khen.

Mình bị cái tên không biết xấu hổ kia dạy hư rồi!!

Sau khi đổ thừa cho Lý Đông Hách, lúc này Hoàng Nhân Tuấn mới đổi chủ đề.

"Cậu, Cậu lại không nhớ đường?"

"Không phải."

Lý Đế Nỗ lắc đầu.

"Tôi rất thông minh."

"Nhớ đường là thông minh sao."

Hoàng Nhân Tuấn chỉ chỉ cái tạ trong tay Lý Đế Nỗ.

"Cậu khoẻ thật đấy. Cầm vậy không thấy nặng à?"

"Cậu cũng đâu kém gì."

Lý Đế Nỗ nhìn 6 cân thịt trong túi.

"Tôi lái xe nên lát về chung không? Dù sao cũng là hàng xóm."

"Vậy thì tốt quá. À đúng rồi, cậu gọi Tại Dân đến ăn thịt nướng đi. Hôm nay tôi mua hơi nhiều, trong nhà ăn không hết."

Thịt sao?

Lý Đế Nỗ nhớ La Tại Dân mới gọi điện than thở tốn quá nhiều chất xám nên phải bổ sung dinh dưỡng.

"Ăn thịt rất tốt."

Thấy Đế Nỗ tỏ vẻ đồng ý, Hoàng Nhân Tuấn cũng mỉm cười. Bình thường cậu rất ít ra cửa cho nên rất khó kết bạn.

Sau khi thanh toán, hai người cũng bắt đầu thân hơn. Trên đường về còn vui vẻ nói xem lát nữa nên chế biến thịt như thế nào, làm bao nhiêu món.

Đúng lúc này, ở một góc nào đó.

/Tách/

Tiếng camera vang lên.

-tbc-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top