Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5

[Hyuckren] Đã kết hôn chớ quấy rầy

Nguồn: https://shancha831.lofter.com

Tác giả: 山茶

Edit: Ayujun 

Hiện đại

Kết hôn trước yêu sau

OCC 

Tất cả chỉ là hư cấu

05

Buổi tối, Lý Đông Hách liền ngủ lại nhà Hoàng Nhân Tuấn.

Tới tới lui lui lăn lộn cả ngày, hai người đều mệt đến quá sức. Buổi tối Lý Đông Hách lại tới cửa như vậy, Nhân Tuấn sợ đối phương ở bệnh viện nghẹn lâu rồi nên muốn ra ngoài làmchuyện xấu. Cho nên cậu liền dứt khoát đem người giữ lại.

Lý Đông Hách trước kia ở bên ngoài chơi đến điên. Mỗi khi quá muộn cũng sẽ ngẫu nhiên qua đêm tại đây. Hoàng Nhân Tuấn cũng không phải chưa từng chiếu cố một Lý Đông Hách say rượu. Cho nên cậu không có cảm giác gì đối với việc trúc mã ngủ lại. Song, lúc này Lý Đông Hách lại cảm thấy có chút quái quái.

Rõ ràng là bạn tốt nhận thức mười mấy năm. Cũng không phải là lần đầu ở lại qua đêm.

Chẳng lẽ là vì kết hôn nên mới mở ra tân thế giới?

Lý Đông Hách dùng sức lắc đầu.

Không thể nào, đó là Hoàng Nhân Tuấn mà, cùng cậu ở chung mười mấy năm Hoàng Nhân Tuấn, nếu có gì thì hai người đã sớm thành đôi không phải sao?

Quả nhiên vẫn là vì mới xuất viện, đầu óc không thanh tỉnh!

Sau khi tự mình tiến hành thuyết phục, Lý Đông Hách liền an tâm đi ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Lý Đông Hách đã bị mùi đồ ăn gọi tỉnh. Cậu vác một đầu rối loạn tiến phòng bếp. Để rồi nhìn đến một Nhân Tuấn đang mặc tạp dề ở trước bếp bận việc.

Còn có chút thần chí không rõ, Lý Đông Hách vô thức đi về phía trước vài bước, giống mỗi một lần trước kia, đặt cằm lên vai Nhân Tuấn, trong miệng còn mơ hồ không rõ nhắc mãi tên đối phương. Thật giống như là gọi nhiều vài lần thì không phải đi làm vậy.

"A, Nhân Tuấn a ~~~~~~~"

"Nhân Tuấn a ~~~~~"

"Nhân ↘ Tuấn ↗ a ~~~~~~~"

Hoàng Nhân Tuấn bị gọi đến phiền. Cậu hất vai đẩy đối phương ra.

"Lý Đông Hách, cậu không thấy phiền à!"

Mà Lý Đông Hách lại giống như con lật đật, ngơ ngác lung lay mấy cái rồi lại một lần nữa nện trên lưng Nhân Tuấn. Sau đó còn thuận tiện duỗi tay bám lấy eo đối phương để giữ thăng bằng.

"Nhân Tuấn a ~~~~~~"

"Lý! Đông! Hách! Cậu gọi hồn à!"

Hoàng Nhân Tuấn chịu không nổi. Cậu ở trong lòng ngực người nọ mà xoay người, sau đó dùng đôi tay lạnh băng mới vừa rửa chén nhéo nhéo mặt đối phương. Sau đó lắc qua lắc lại vài cái.

"Ô ô ô ô ô ~~"

Đầu của Đông Hách theo lực của Nhân Tuấn ở không trung đảo vài vòng. Không biết là đã quên hay là nguyên nhân khác, lời nói của cậu đều không rõ ràng, nhưng nắm lấy tay Nhân Tuấn lại thực ổn. Cuối cùng, Hoàng Nhân Tuấn đành phải vỗ vỗ mặt đối phương mà thân thiết nhắc nhở.

"Ôm đủ chưa?"

Lý Đông Hách nước mắt lưng tròng gật gật đầu.

"Thanh tỉnh sao?"

Lại lần nữa gật gật đầu.

Bang!!

Cái trán lại chịu một kích.

"Vậy còn thất thần làm gì, rửa tay, ăn cơm!"

Lý Đông Hách uỷ khuất chít chít vào phòng tắm rửa mặt. Cậu nhìn gương mặt hồng hồng của mình trong gương rồi sửng sốt kêu rên.

"Hoàng Nhân Tuấn, mình muốn mách mẹ!!!!!!!"

"Mách đi mách đi, bác gái sẽ cảm ơn mình."

Trên bàn cơm, Hoàng Nhân Tuấn nhìn Lý Đông Hách bẹp miệng rồi đưa đũa cho đối phương. Lý Đông Hách nhìn qua thực tức giận, nhưng lại không do dự nhận đũa.

Cậu giận dỗi đem đầu vặn qua một bên.

"Hôm nay tâm trạng mình không tốt, không muốn đi làm!"

"Đạo Anh ca thuê cậu về làm thật đúng là tám đời vận xui đổ máu. Mình mặc kệ cậu đi làm hay không đi làm, nhưng đừng có nằm ườn ở nhà mình."

Lý Đông Hách cười nhạo một tiếng, chân bắt chéo rồi dựa người ra phía sau. Đặc biệt khoe khoang nhìn ngón áp út, sau đó rung đùi đắc ý mà thập phần vô lại nói.

"Ha, mình cứ thích ở đây đấy, có ở cả đời thì cậu cũng không làm gì được!"

Gương mặt của Nhân Tuấn trở nên khó coi.

"Cậu đeo cái này làm gì?"

"Không đùa được đâu!"

Lý Đông Hách nắm lấy tay, đúng lý hợp tình mà nói.

"Mìn không đeo lên thì sao chứng minh được là đã kết hôn, sao có thể khiến những thiếu nữ đổ rạp vì mỹ mạo này biết khó mà lui??"

"Làm bọn họ biết khó mà lui, chẳng lẽ không nên là mình đến làm sao?"

Hoàng Nhân Tuấn có chút nghi hoặc mà nói thầm.

Cậu nhớ mang máng, trong phim truyền hình, công năng ngăn cản ong bướm không phải chỉ tấm mộc như cậu mới có sao?

"Cậu nói cái gì?"

"Không có gì!"

"Cậu nói rất đúng!"

Hoàng Nhân Tuấn nhìn Lý Đông Hách nện một quyền trong lòng bàn tay cố ý làm ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ thì liền tức giận.

"Nghe thấy rồi còn hỏi lại làm gì!!"

Lý Đông Hách hắc hắc cười hai tiếng rồi chạy vào phòng ngủ của Nhân Tuấn.

"Cậu để nhẫn ở đâu rồi? Chúng ta công khai chủ quyền một chút nào, nếu không thì lần kết hôn này coi như không công."

A, giống như cũng không có gì quá đáng......

Hoàng Nhân Tuấn giữ lấy tay của Lý Đông Hách rồi biệt biệt nữu nữu mà lấy một cái hộp nhỏ trong túi ra ấn vào tay đối phương.

"Nơi này!"

Lý Đông Hách đầu tiên là sửng sốt, sau đó là không tự giác được mà gợi lên khóe miệng.

"Hoá ra là ở chỗ này à."

Hoá ra cậu vẫn luôn mang trên người!

Không biết vì cái gì, Lý Đông Hách chỉ cảm thấy hiện tại đặc biệt đặc biệt vui vẻ.

Cậu thật cẩn thận lấy nhẫn ra rồi nhẹ nhàng nắm lấy tay Nhân Tuấn. Không biết có phải vì vẽ tranh hay không, nhưng đôi tay này thật sự so với đại đa số nam sinh đều quá mức tinh tế. Lý Đông Hách theo bản năng nhéo nhéo.

"Cậu làm gì thế, biến thái!"

Hoàng Nhân Tuấn lập tức rút tay về.

"Đừng làm loạn."

Lý Đông Hách đứng dậy, lại đem tay của Nhân Tuấn nắm về.

"Nam nhân đừng có dong dong dài dài. Mình đeo lên cho cậu để chụp một tấm."

Tìm đúng ngón áp út, vững vào đeo nhẫn lên, kích cỡ vừa vặn. Lý Đông Hách thở phào nhẹ nhõm nhìn về phía Hoàng Nhân Tuấn.

Rõ ràng là ở trước bàn cơm, nhưng không biết vì cái gì, trong nháy mắt, Lý Đông Hách lại cảm thấy như bản thân đang đứng ở giáo đường trang nghiêm, khẩn trương đến ngừng lại hô hấp.

Cậu lén lau mồ hôi trong lòng bàn tay lên quần, sau đó cầm lấy di động mở ra camera. Để rồi chuẩn xác chụp một tấm mười ngón đan vào nhau.

Một phút sau, bức ảnh này đã được spam bên trong kênh thông tin nội bộ của Kim thị và vòng bạn bè của Lý Đông Hách.

Trong vòng chơi so với ai càng hoan nhưng cố tình ai cũng không thể bắt lấy, Lý Đông Hách cư nhiên là người đầu tiên có chủ, hơn nữa nhìn qua còn thập phần cam tâm tình nguyện cùng khoe khoang.

[ Thái dương thật lớn cơ bụng hảo trọng: Của mình!!! 💚💚💚 ]
【 hình ảnh 】.jpg

"Cậu không được tháo xuống nha. Có khi bọn họ vẫn đang nhìn chằm chằm chúng ta đó. Cậu phải phụ trách an toàn cho mình!"

Gửi lên vòng bạn bè xong, Lý Đông Hách liền nửa lừa nửa đe dọa Hoàng Nhân Tuấn. Cậu biết, đối phương khẳng định sẽ tin.

Quả nhiên, Hoàng Nhân Tuấn tuy rằng thần sắc khó xử, nhưng vẫn gật gật đầu.

"Đã biết, mình sẽ đeo."

Nghe được những lời này, tâm tình của Đông Hách liền trở nên rất tốt, cơm nước xong xuôi là vui vẻ ra cửa đi làm.

Trong phòng bếp, Nhân Tuấn bày ra sắc mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm ngón áp út, rồi hướng về phía nước rửa chén, có chút do dự.

"Thứ này sẽ không phai màu chứ?"

Mà lúc này, trong căn chung cư cách Nhân Tuấn không xa, có một người đang cười lạnh nhìn màn hình di động.

"Làm sao vậy?"

Người còn lại ngồi trên sô pha lười biếng chơi di động lên tiếng hỏi.

Đối phương giơ di động lên, ngữ khí có chút châm chọc.

"Vị Lý tiểu thiếu gia này, thật sự đã kết hôn!"

Người còn lại có chút nhàm chán quay đầu tiếp tục chuyên chú với trò chơi, ngoài miệng không thèm để ý.

"Thiệt hay giả lại có sao. Dù gì thì cậu cũng chỉ muốn mượn danh nghĩa của ' em gái ' đi đánh đối phương mà."

"Nhưng không hiểu sao mình cứ nhìn đến cậu ta sống tốt là lại khó chịu?"

"Vậy thì đơn giản, lại tìm lý do đánh một trận đi!"

-tbc-

Hai thanh niên cuối chương muốn tẩn anh đông là ai vậy?? 🤔🤔

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top