Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

P2: Bánh mì không ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng chuông báo thức ra-đa quen thuộc của iphone reng ầm ỉ khiến Renjun tỉnh giấc. Cậu nửa tỉnh nửa mơ đưa tay tìm kiếm chiếc kính cận tròn xoe của mình rồi vác một thân mặc đồ ngủ tóc rối bời vào nhà vệ sinh. Renjun có vẻ ngoài rất trẻ trung và tươi tắn nhưng cậu đã học xong cấp 3 và đã đi làm thêm được 2 năm. Ước mơ của cậu là trở thành hoạ sĩ nhưng gia đình cậu lại không đủ điều kiện để cho cậu học tiếp đại học vậy nên cậu chỉ đành đi kiếm việc phụ giúp gia đình và phần khác để tiếp tục theo đuổi ước mơ.
" Khoan đã, con chưa ăn sáng gì mà Renjun !!"
" Dạ thôi khỏi ạ muộn làm mất" - Renjun xách ba lô chạy vội lên con xe đạp vừa được sửa ngày hôm qua. Cũng tại cái tính chuông báo thức reo lần 1 lúc nào cũng tắt rồi chỉnh thêm mấy phút nữa 2 3 lần mãi mới dậy nên mới thường xuyên trễ giờ ăn sáng. Cậu đâu có muốn vậy nhưng mà cái giường nó hấp dẫn quá đi à !

Cắm tai nghe vào rồi đạp xe bon bon trên đường bỗng Renjun thấy ai đó quen quen, cái dáng đó cái đôi chân dài đó. À ra là thằng nhóc hôm qua, thế là cậu chạy lên vỗ vào vai đối phương

" Heyyyyy"
Haechan đang không-cảm-xúc gì đi đến trường thì thấy bị người ta vỗ liền không-cảm-xúc gì mà đứng đơ ra đó mấy giây mới phản hồi ( glitch mode)
" À Renjun hôm qua nhỉ ?"
" Thật vui khi cậu nhớ tên tôi nhưng mà tôi hơn cậu 2 tuổi lận đấy"
" Vâng, em chào anh ạ" - Haechan chào mà như khịa liếc Renjun từ đầu đến chân
" Cậu đang nghi ngờ tuổi tác tôi à" - Renjun cảm nhận được Haechan đếu tin
" Em đâu có dám, em đi đây muộn học thì không hay !" - Haechan gật đầu chào rồi nhanh chân bước đi.
Nhưng mà nên nhớ Renjun chạy xe đạp thế là cũng dí theo cho bằng được
" Tụi mình tiện đường nè, nay thời tiết đẹp ghê á"
"..."
" Ước gì được quay lại cấp 3 nhìn đồng phục hồi tưởng thật. Hồi đó anh xiqnuznosnuqnxiqnoa ( xin giảng lược 7749 từ )"
"..."
" Haizzz, ủa sao em không nói gì vậy ?"
" À, đến cổng trường rồi em vào nha"- Haechan thấy cổng trường như với được phao cứu sinh vội chạy vào lòng cậu thầm nghĩ : đệt, buổi sáng đang yên bình im lặng đâu ra một tên ồn ào. Nhưng mà cảm giác bị làm phiền này cũng là lần đầu cậu trải nghiệm.

Renjun đến chỗ làm thì ừm... muộn giờ làm rồi đó. Chị quản lí sau một hồi càu nhàu vì nhìn mặt cậu đáng yêu nên đã không trừ lương của cậu. Hiện tại Renjun đang làm việc bán thời gian ở cửa hàng circleK gần với trường học Haechan, công việc tương đối đơn giản nhưng nó phù hợp vì cậu không muốn chỉ tập trung kiếm tiền mà còn muốn có tí thời gian để vẽ tranh. Bây giờ là 11:30 thời điểm tan học của trường học, Renjun phải tập trung vào vì học sinh sẽ ghé rất đông nên dễ xảy ra tình trạng mất đồ trong cửa hàng. Đang đầu tắt mặt tối bận rộn làm đồ ăn tại chỗ cho khách thì có ai đó kêu cậu thanh toán
" Anh gì ơi thanh toán hộ em với"
Khi Renjun ngẩng đầu lên thì bắt gặp Haechan, không hiểu sao khi cậu chạm ánh mắt với Haechan thì lại đơ ra một tí.
" À của bạn là 35k, bạn có làm nóng bánh mì không ?"
" Thêm một ổ nữa đi là 50k" - Haechan rút từ ví tờ 50k đưa cho Renjun
" Của bạn đây ạ, circle K xin chào quý khách" - Renjun cuối đầu chào vì đây là hành động bất cứ nhân viên nào cũng đều phải làm khi khách ra về. Bỗng khi cậu ngẩng lên một chiếc bánh mì chìa ra trước mặt
" Ăn đi, em bao anh"
" Hả ?" - ngẩng ra vài giây nhưng Renjun cũng đã nhanh tay nhận rồi líu ríu cảm ơn.

Vậy là một ca làm đã kết thúc, Renjun dắt xe đạp ra về. Ánh chiều tà vẫn rũ xuống bao lấy một mảnh đường ánh lên màu cam vàng. Đồng thời bao lấy một chàng thiếu niên da rám nắng đang đi bộ về.
" Tan học rồi hả em trai?"
" Lại là anh à" - Haechan không cần nhìn nghe giọng cũng biết ai, cậu vẫn nhìn thẳng mà đi tiếp mà người kế bên lúc sáng nói như vẹt thì bây giờ yên tĩnh chạy xe chầm chậm bên cậu rồi dừng hẳn ở ghế đá vỉa hè. Haechan không thấy ai kế bên nữa bèn quay lại nhìn thì thấy Renjun đang lấy từ trong balo ra hộp màu vẽ cùng tập vẽ và bút chì. Lúc này đây Renjun đang chuẩn bị vẽ cảnh hoàng hôn phủ lên tiệm hoa bên đường, những đoá hướng dương trở nên đầm ấm hơn dáng vẻ năng lượng buổi sáng. Renjun khi vẽ đẹp, đẹp lắm cậu tập trung vào bước vẽ điềm tĩnh xinh đẹp một cách rất riêng, rất dễ chịu. Và Haechan đã bị thu hút, không hiểu sao đứng đó ngây ngốc một hồi rồi như tỉnh ra khi có tiếng còi xe bên đường quá to vọng vào tai cậu.

Haechan quyết định không ngắm nữa mà đi về nhà để cho Renjun yên tĩnh vẽ tiếp....
Một ngày trôi qua nhưng Renjun đêm đó đã thức đến khuya để ngắm nhìn búc hoạ của mình còn có nhớ về ổ bánh mì buổi trưa đấy. Thật ra việc được mọi người cho này nọ không phải xa lạ với cậu nhưng với một người mới quen được 1 ngày hơn thì lại rất mới. Còn Haechan thì sao ? Cậu cũng chớ ngủ được khi nằm nhớ về cảnh lúc chiều, khung cảnh đó con người đó không giống với những thứ cậu thu vào mắt như lúc trước....

———— messenger ————-
Renjun : Nana, có đó hem ? Ăn trưa chưa bạn tôi ?
Jaemin : gì ? Chưa ăn
Renjun : lêu lêu, nay tao được một em nhỏ hơn 2 tuổi mua bánh mì cho ăn nè. * gửi ảnh bánh mì*
Jaemin đã block bạn

__________________________

Hông biết vì sao nhưng một khi mình đã đu otp nào thì mình rất cố chấp, kiểu mấy nay notp của mình cứ trồi lên nf hoài do fb recommend khiến mình khó chịu hic.
Aaaaa và chúc mọi người đọc vui, mỗi ngày mình đều cố ra một chap nha trừ thứ 7 ra nè🥰🥰
Sẵn thì mình đang viết một fic Hyuckren khác là " 1980" mọi người ghé đọc thử nha. Văn sẽ hơi lạ một xíu mong mọi người góp ý nhéeee
Pái pai

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top