Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 1. Gặp gỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Reng reng reng"
Tiếng chuông tan học đã reo lên, Haechan xách cặp lên bước ra khỏi lớp sau khi mọi người đã ra về trước đó. Những tia nắng chiều chiếu xuống phủ lên mái tóc đen cùng làm da rám nắng của cậu khiến vẻ đẹp càng thêm quyến rũ. Khác với vẻ ngoài quyến rũ khoẻ khoắn, Haechan sở hữu tính cách trầm lặng và hơi khó mở lòng với người khác nên đấy là lí do cậu luôn đợi mọi người về rồi mới thầm lặng đi về. Cậu thích rải bước ngắm nhìn đường phố trên đường về nhà đồng thời không quên ghé vào quán cafe yêu thích của cậu mua một ly ice blend oreo. Nhưng hôm nay nó lạ lắm, Haechan cảm thấy cứ có gì đó không đúng, một linh cảm không ổn.......

" Ào"
À đúng là không ổn thật vì cậu vì bị một thằng điên nào đó chạy xe đạp ngang vũng nước khiến cho nước tạt lên quần áo của cậu, cái quần đồng phục màu kem giờ đây có thêm vài đốm đen của nước bẩn. Haechan đứng yên đó trong khi người kia cũng trả nghiệp liền khi vừa lướt qua thì bánh xe bị bể bánh vì cán đinh có trong vũng nước. Thế là 2 người nhìn nhau cỡ vài phút cho đến khi người kia nói :
" Ngại quá xe mình cũng vừa hay hư còn cậu cũng bị mình làm dơ quần...."
"Thì ?"
" Thì mình dẫn xe vô quán cafe kia nha cũng gần đây nha" - nhưng thâm tâm người kia đang nghĩ " Thì quần què à cái tên khó ưa này dơ quần tí thì thôi nếu xe không hư là không đời nào đi cafe chung nha"
"Ờ"
Thế là cả 2 bước vào quán cafe " Dream", anh chủ quán thân thiết chẳng cần Haechan kêu vẫn biết món nhưng khi anh nhìn sang cậu chàng kế bên liền rất tò mò vì Haechan từ lúc bắt đầu uống ở quán luôn một mình.
"Em uống gì ?"
" Dạ, ừm một trà sữa đào ạ và em trả cho phần bạn kế bên ạ " - sau khi nhìn menu 7749 lần cậu ta mới chọn được món.
Sau khi cả 2 ngồi xuống ghế bầu không khí vẫn im lặng cho đến khi nước được mang ra, cậu trai cất tiếng hỏi
" Mình tên Renjun còn bạn tên là..."
"Haechan"
" Xin lỗi vì nãy nha"
"Ok, không có gì đâu"
.....
không khí im lặng từ đó đến khi ba của Renjun đón cậu về, duy chỉ cuối ngày Renjun nói với Haechan một câu khiến Haechan nghi hoặc
" Mai gặp"

Và thế là Haechan cũng ra về nhưng trước đó anh chủ tiệm có níu tay cậu lại nói :
" Uầy, 2 đứa trông lạ thật đó ngồi im lặng từ đầu đến cuối"
Haechan chỉ cười cười rồi chào chủ tiệm đi về nhà.

Đâu có ai biết suốt 1 tiếng cafe đó Haechan thì nhìn ra cửa sổ ngắm phố phường chìm vào suy nghĩ miên man ở thế giới của riêng cậu còn Renjun thì cắm điện thoại vô điện thoại mong ba đón mình nhanh nhanh trước khi cậu chết vì chán.

————————————————— messager————————————————

Renjun : má, cứu tao ! 🥲😭
Jaemin : vụ gì ?
Renjun : nãy t chạy xe nước bắn lên quần thằng đang đi bộ xong xe tao hư cái tao phải đi uống cafe với nó !
Jaemin : má xu cà na dữ è
Renjun : tốn 100k tiền nước thanh toán cho nó luôn mà nó câm nãy giờ được 1 tiếng .....
Jaemin : chắc nó ngại
Renjun : đời tao chưa tiếp xúc với ai ít nói vậy huhu 😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top