Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ chap này mình thay đổi cách xưng hô nha
Felix : cậu=>em
Jisung =>cậu
Hyunjin: anh=>hắn
Changbin :hắn=>anh
  *Ở một nơi nào đó*

-FL:Ơ con mẹ nó!Tại sao mình phải uất ức đau lòng mà bỏ đi chứ,quá là vô lí đi mà.Chẳng phải mình mới là chính thất hay sao,đứa em trai đó cũng chỉ là làm nền cho mình thôi mà?Không được rồi Felix ơi,mày quá mất phong độ trời cho của mình rồi,phải quay lại dạy cho thằng em trai nuôi đó một bài học mới được!

     Felix đang xách vali đi ra sân bay,dự định sẽ bay về quê hương của mình nhưng bỗng dưng lại đổi ý.
Em muốn trở lại để khẳng định vị trí của mình,nghĩ là làm nên em bắt taxi quay trở về nhà.

     Về phía Hyunjin,hắn đang đau khổ cực độ suy nghĩ xem mình có nên kí đơn li hôn hay không.Đúng là tờ đơn cũ hắn đã xé bỏ rồi,nhưng Felix không biết thế nào mà đã in ra thành hai bản,một bản để dưới phòng khách còn một bản để ở phòng ngủ ."Hay mình cứ kí rồi đến khi Felix về thì sẽ cầu hôn em ấy lại bằng một đám cưới hoành tráng nhỉ?Ý này cũng không tồi lắm,ok kí thôi!"Với tay cầm bút chuẩn bị kí vào đơn,đột nhiên một tiếng *rầm*,cánh cửa nhà đáng thương bị đạp bay 5m một cách không thương tiếc.Felix quăng luôn cái vali vào người Hyunjin kèm theo đó là hai chiếc giày da đen cũng đang lao tới với tốc độ ánh sáng về phía hắn.

-FL:Hay lắm chồng ạ,anh định kí đơn li hôn để bỏ tôi theo cái đứa em trai nuôi của anh phải không?Tôi giết anh!

     Felix hét xong thì chạy nhanh như một cơn gió vào trong bếp,Hyunjin vẫn chưa hoàn hồn thì hắn liền thấy Felix quay lại với con dao chặt thịt và một cái thớt to tổ chảng.Hắn cũng thường xuyên vào bếp nên hắn biết,con dao này...là con dao sắc nhất,to nhất và quan trọng hơn là chỉ cần một đường thôi là hắn sẽ được về quê nhưng là 2 lần một tháng.Felix quăng cái thớt xuống đất,em cắm phập con dao xuống rồi dùng tông giọng trầm nhất của mình chầm chậm nói:

-FL:Hôm nay anh dám kí đơn,tôi liền thiến anh!

     Felix vừa nói xong cũng là lúc Hyunjin ôm lấy người em.Hyunjin đã đứng dậy từ khi nào,hắn ôm em chặt đến mức em cảm tưởng mình đã thấy ông bà ông vải ở trước mắt rồi.Hyunjin vừa vui sướng,vừa kích động run run nói:

-HJ:Cả đời này anh chỉ có duy nhất một mình bé.Felix à,bé nói xem anh yêu bé như vậy,làm sao anh nỡ bỏ bé được đây?

Felix nghe vậy cũng đủ nhũn tim rồi,nhưng em vẫn còn giận hắn lắm.Nghĩ vậy nên Felix đấm thùm thụp vào ngực hắn trách móc:

-FL:Vậy tại sao còn kí đơn?Có phải anh thấy tôi về sợ tôi làm gì em trai nuôi của anh nên anh mới nói thế đúng không?Hừ ,tôi lại chả đi guốc trong bụng anh rồi!

Hyunjin ngồi xuống ghế,kéo em ngồi trên đùi mình.Khoé môi hắn nở nụ cười cưng chiều nhìn em nói:

-HJ:Là do anh muốn cầu hôn bé,muốn cho bé một lễ cưới thật linh đình mà~

Felix nhìn hắn,quả thực bây giờ hắn đối với em rất tốt,nhưng em vẫn còn để bụng chuyện cũ lắm.

-FL:Nè,tại sao Jisung lại hôn anh?
-HJ:Là do Jisung không suy nghĩ thấu đáo ,anh đã giải quyết mọi chuyện rồi,bé yên tâm nha.

Hyunjin cúi xuống nhìn Felix,bỗng hắn thấy cổ họng mình là một cỗ khô khốc.Hyunjin liền đưa mặt sát lại gần em muốn hôn nhưng...

-FL:Hôm qua anh vừa hôn cậu ta xong mà bây giờ lại muốn hôn tôi sao?Thật sự rất bẩn đó,anh mau đi đánh răng đi!

Hyunjin đen mặt,Felix đúng là thánh phá mood mà.Mới vài ngày trước thôi trong lúc cả hai đang ân ái,chuẩn bị đến bước cuối cùng rồi thì em lại hỏi hắn "Hwang Hyunjin,anh không có bị yếu sinh lý đó chứ" với vẻ mặt rất ngây thơ vô (số) tội.Lúc Hyunjin giặt đồ lót cho em thì Felix lại nhìn hắn với ánh mắt kì thị như thể hắn là một tên biến thái rồi nói "Hyunjin,anh có phải là một tên cuồng đồ lót không thế".Bây giờ Felix lại bắt hắn đi đánh răng làm Hyunjin ôm một bụng tức tối mà chạy vào nhà vệ sinh.Lấy bàn chải,quẹt kem,vặn nước,mọi thứ đã rất hoàn hảo cho đến khi Hyunjin la lớn:

-HJ:AAAAAHHHHHHH FELIX CỨU ANH!!!

Felix nghe thấy Hyunjin la vậy thì chạy vội vào nhà vệ sinh.Lúc nãy Felix giận quá không để ý nhưng giờ em mới thấy trên tay hắn có rất nhiều vết thương lạ.Có những vết cắt vừa sâu vừa dài đang hở ra và chảy máu.Felix vội vàng chạy ra tủ thuốc lấy hộp sơ cứu rồi băng bó cho Hyunjin,em nhìn hắn:

-FL:Anh bị sao thế?Tại sao trên tay lại bị thương nhiều như vậy?
-HJ:Lúc bé bỏ đi,anh...anh lỡ...dùng tay đập bể bàn trà...
-FL:Đúng là ngốc thật mà

Felix mắng thì mắng vậy thôi,nhưng đến cuối cùng em vẫn ôm hắn vào lòng.Khẽ nhón chân,em thì thầm vào tai Hyunjin:

-FL:Vậy...Không cần đánh răng nữa nhé

Dứt lời em liền hôn hắn thật sâu,nụ hôn vừa ngọt ngào vừa mãnh liệt như thể mọi uất ức của cả hai đều được dồn vào đó vậy."E hèm,khụ khụ khụ" một tràng ho vang lên khiến cả hai đứng hình,bối rối vội rời nhau ra.Changbin và Jisung đã đứng trên cầu thang nhìn họ từ khi nào,Jisung buông tay Changbin ra chạy về phía Felix.Cậu cúi người 90 độ,mắt nhắm tịt vào nhưng vẫn dõng dạc nói:

-JS:Anh dâu,em sai rồi,anh mau đánh em đi!
-FL:Anh không đánh em đâu,cũng nhờ có em mà anh mới biết Hyunjin rất yêu anh.

Jisung nghe vậy thì mỉm cười,chạy đến bên cạnh Changbin.Nắm tay anh thật chặt,cậu nhìn Hyunjin:

-JS:Anh hai,tuần sau ba mẹ sẽ sang đây để chuẩn bị cho hôn lễ của em và Changbin

Ánh mắt Hyunjin có chút khó hiểu nhưng hắn vẫn bình tĩnh nói lại với Jisung:

-HJ:Ừm,anh biết rồi
-CB:Vậy bốn người chúng ta đi ăn thôi

Hyunjin quay sang nhìn Felix với ánh mắt 3 phần gian tà,7 phần như 3 nói:

-HJ:Hai người cứ đi đi,tôi bận "chăm sóc" cho Felix rồi.Em ấy đi lại như vậy chắc hẳn đã rất mệt mỏi,tôi còn phải lên phòng "mát xa" cho ẻm nữa

Changbin với Jisung nghe vậy liền cạn lời,đúng là đồ cuồng vợ.Nghĩ vậy nên hai người liền một lèo đi thẳng ra cửa chính,trên đường đi còn nghe tiếng Hyunjin vọng lại:

-HJ:Đi nhé,đóng cửa thả chó tiễn khách!

Sau khi Changbin và Jisung đi rồi,Hyunjin không chần chừ mà bế bổng Felix lên trên phòng,rất nhanh trong phòng đã vọng ra những tiếng rên rỉ ngắt quãng và tiếng thở dốc.Lúc này trong khung cảnh sắc tình là hai con người đang quấn quýt lấy nhau,Felix nói với Hyunjin:

-FL:Hyunjin à,hôm nay em muốn nằm trên cơ~

Câu nói của Felix thành công khiến Hyunjin đơ người,hắn cảm nhận có một luồng điện chạy dọc sống lưng mình.Hắn nhìn em đang cười đến không thở nổi trên giường:

-HJ:Lixeu,nếu bây giờ bé có hối hận vì câu nói vừa nãy thì cũng đã muộn rồi.Hôm nay anh nhất định phải làm bé đến khi không còn gì để ra nữa thì thôi,tiểu tiên à.

_End chap 9_

Chớt Bokkie rồi mấy bà ơi 😌🫣🫢

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top