Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1: Hold on

Từ khi ông của Pete bỏ hai bà cháu đi bà của cậu đã mất đi nụ cười, và thế giới của bà đột nhiên trở nên tăm tối.

Nhưng bà cũng rất yêu Pete, có lẽ đó là lý do duy nhất khiến bà thức dậy vào buổi sáng, nấu món cay yêu thích của Pete và chỉ cố gắng sống. Bà đã cố gắng rất nhiều, cố che giấu mọi nỗi buồn mà mình cảm thấy để làm cho người khác vui. Có lẽ đó là nơi mà Pete cũng học được cách che giấu cảm xúc của mình và trở thành người "sôi nổi" mà người khác đặt tên cho cậu ấy. Bà của Pete đã dạy cho cậu điều đó .

Không cho người khác nhìn thấy nỗi buồn và sự yếu đuối của mình .

Nhưng một ngày nọ, cậu thấy bà của mình đang khóc trong phòng ngủ, một mình. Bà nhìn thấy cậu đứng ở cửa nhưng bà không giả vờ buồn bã, bà chỉ nói với Pete điều này:

“Trong cuộc đời này Pete, bà tin rằng có hai điều khiến con người muốn tiếp tục cuộc sống của họ. Một là ước mơ , mong muốn , điều gì đó trong tương lai họ muốn theo đuổi và hai là một người nào đó đã trở nên quan trọng trong cuộc đời mình đến mức bản thân muốn sống chỉ để gặp lại họ, nói chuyện với họ, ôm họ, nói với họ rằng họ rất quan trọng trong cuộc đời mình, để nói vô số lần rằng mình yêu họ rất nhiều.” Bà dừng lại một lúc và mỉm cười , nụ cười mà Pete thích.

“ Bà cầu nguyện, cháu sẽ tìm thấy hai điều đó trong cuộc sống của mình, Pete yêu dấu.”

Pete đã tìm thấy điều đó.

Để rồi nhiều năm sau đó sau cuộc nói chuyện đó với bà , khi cậu bị bắt và tra tấn bởi một người đàn ông tên Vegas Theerapanyakul - kẻ thù của ông trùm.

Cuộc sống thật là một điều buồn cười, có rất nhiều bi kịch xảy ra trong cuộc sống của Pete mà không hiểu sao cậu ấy cảm thấy cuộc sống của mình đang trở thành một vở hài kịch theo cách riêng của nó . Ngay cả với bản thân, nó vẫn cảm thấy rất buồn cười, rằng cậu đã thực sự yêu Vegas như thế nào.

Không phải thứ tình yêu mà anh ấy tin rằng một ngày nào đó sẽ biến mất nếu anh ấy quyết định không muốn cảm giác đó nữa. Không phải sự mê đắm nào đó từ một cuộc làm tình cực hay và hấp dẫn hay chỉ vì một người đàn ông đẹp trai.

Chỉ để gặp Vegas.

Con người thật của anh ấy.

Gặp gỡ trái tim và tâm hồn tan vỡ của anh ấy, gặp gỡ nỗi buồn của anh ấy, gặp gỡ sự tức giận, sự hung hăng, nước mắt, tất cả sự yếu đuối của anh  và gặp gỡ khía cạnh con người của Vegas. Khía cạnh con người khiến Pete càng tin rằng trên đời này không có gì là tốt và hoàn toàn xấu, không có anh hùng cũng như kẻ ác. Chúng ta chỉ là con người, cố gắng sống và tồn tại theo cách của riêng mình.

Pete không bao giờ muốn thay đổi Vegas, cậu không khác gì gã đó.Pete cũng có một trái tim và tâm hồn tan vỡ, giống như Vegas, trong cuộc sống của mình, cậu ấy cũng cố gắng thao túng người khác bằng nụ cười nhân hậu và tính cách sôi nổi của mình. Cậu muốn người khác tin rằng mình có tính cách như vậy, để họ không thể thấy con người thật của Pete hư hỏng và hỗn độn như thế nào. Cậu chỉ muốn bảo vệ mình.

Mặt khác, Vegas thao túng người khác để đạt được những gì anh ta muốn - hoặc những gì cha anh ta muốn, để anh có thể được cứu khỏi sự tức giận của cha mình. Anh ấy cũng muốn bảo vệ mình khỏi chính cha mình.

Vì vậy, những gì là rất khác nhau về chúng tôi?

Pete cảm thấy như đối mặt với một tấm gương mỗi khi nhìn thấy Vegas.

Có lẽ đó là lý do tại sao cậu có thể hiểu anh ấy. Anh có thể hiểu được nỗi đau của mình. Pete không bao giờ biện minh cho những gì Vegas đã làm với bản thân , anh ấy vẫn sai khi làm tổn thương cậu theo nhiều cách. Nhưng có điều gì đó ở anh khiến Pete chỉ muốn sát cánh bên anh, nếu Pete muốn. Để nhắc nhở Vegas rằng anh  không đơn độc trên thế giới này, bởi vì sự cô đơn thật tệ hại. Nỗi cô đơn nhấn chìm con người vào nỗi đau vô tận.

Pete vẫn muốn ở bên Vegas mặc dù anh ấy biết con người thật của anh ấy và cuộc sống của anh ấy hỗn độn như thế nào.

                                 ....

Vào ngày đó, khi gia tốc Phụ tấn công gia tộc chính, tâm trí Pete đầy hỗn loạn. Cuối cùng anh ấy sẽ gặp lại Vegas, nhưng vào ngày này, trên chiến trường. Nhiệm vụ của cậu là phải giết gã đó, nhưng trái tim của cậu lại không cho bản thân làm .

Vì vậy, khi họ đối mặt nhau dưới tầng hầm, Pete không thể làm gì ngoài việc bắn vào cánh tay trái của Vegas để cứu anh ta khỏi bị giết bởi cấp dưới của mình. Pete rất tức giận, mọi thứ đều khiến cậu thất vọng. Pete cảm thấy như mình sắp phát điên với cách cuộc sống đùa giỡn với mình. Vì vậy, cậu đã tiến lên và đánh Vegas, nhưng người đàn ông chết tiệt đó đã không làm gì cả. Anh ta chỉ nằm đó, chấp nhận mọi cú đấm mà Pete dành cho anh ta như thể anh  biết mình đáng bị như vậy. Vì vậy, nó càng làm Pete tức giận hơn.

Hành động của Pete bị dừng lại vì Vegas xử lý cậu quá dễ dàng. Ngay lúc đó, Vegas đã nói một điều khiến Pete đau lòng hơn. Anh ấy nói rằng anh ấy yêu Pete, anh ấy nói rằng nếu anh ấy sẽ chết hôm nay, anh muốn Pete là kẻ đã giết anh ấy.

Và anh hôn cậu.

Đối với Pete, đó giống như một nụ hôn tạm biệt và đó là khoảnh khắc anh ấy biết:

Tình yêu là cái chết của nghĩa vụ.

Vì vậy, cậu ấy đã quyết định, sau khi mọi chuyện kết thúc, cậu muốn từ chức khỏi vị trí vệ sĩ trưởng của Tankhun. Pete không thể ở cả hai bên như thế này nữa. Cậu ấy yêu công việc của mình,  nhưng giờ đây không phải là điều cậu muốn nữa.

Với ý nghĩ đó, Pete theo bước Vegas đến các phía bên kia của tòa nhà lớn của gia tộc . Để thấy rằng ông Korn vẫn còn sống, để thấy rằng ngài Korn đã giết ngài Kan- cha của Vegas.

Cái quái gì vậy?

Việc này diễn ra quá nhanh, Pete suýt không bắt kịp. Nhưng lúc đó tất cả những gì cậu có thể thấy là một đứa con trai, mất cha mãi mãi. Giống như bà của anh ấy mất đi ông nội của anh ấy, mãi mãi. Và điều đó thật đau lòng.

Vegas đã quá tan nát, anh ấy gần như không còn là con người nữa. Từ đôi mắt của anh ta, Pete có thể nhìn thấy một người đàn ông đã mất tất cả. Không còn Vegas ở đó nữa. Thật trớ trêu khi một người cha tồi tệ như Kan lại có ảnh hưởng lớn đến chính đứa con của mình đến mức cậu bị đối xử tệ bạc trong cuộc đời ngắn ngủi của mình.

Vegas yêu ông ấy rất nhiều.

Và tình yêu đó, đã giết chết anh.

Ông Korn đã tha mạng cho Vegas và để anh ta đi. Nhưng câu hỏi là, anh ấy nên đi đâu? Bây giờ anh ấy thực sự chỉ có một mình, mặc dù anh ấy có Macau - em trai của anh ấy, nhưng Pete biết từ tận đáy lòng rằng người đàn ông đó đã không còn nhìn thấy thế giới này nữa. Vegas ôm tay bỏ đi . Thấy vậy Pete nói:
"Cảm ơn vì lòng thương xót của . Tôi sẽ luôn yêu thương và trung thành với gia đình chính. Nhưng tôi không thể phản bội tình cảm của chính mình được nữa. Tôi từ chức .”

Ông Korn trông điềm tĩnh, ông ấy giống như một người biết mọi thứ - đôi khi điều đó làm Pete kinh hãi. Ông chỉ gật đầu và chấp nhận đơn từ chức của Pete. Sau khi lấy bộ vest bên ngoài và chiếc ghim cài áo chính của gia đình ra, Pete nhìn Kinn và Porsche lần cuối, và anh cảm thấy rất có lỗi với họ. Kinn trông có vẻ bị tổn thương, nhưng không có gì giống như biểu hiện bị phản bội hiện trên khuôn mặt anh - Pete mãi mãi biết ơn. Trong khi đó, Porsche có vẻ như đã hiểu Pete hoàn toàn, và Pete thực sự yêu bạn mình rất nhiều.

Giờ đã đến lúc anh phải đi đến nơi mà anh thuộc về.

Bên Vegas.

Pete chạy về phía Vegas, và khi cuối cùng cậu cũng có thể đuổi kịp. Cậu đã thấy Vegas gần muốn như tự sát bằng chính khẩu súng của mình. Vì vậy, anh ấy đã hét toáng lên, “VEGAS, DỪNG LẠI! MÀY ĐANG LÀM GÌ VẬY?"

Không không không.

Đừng làm điều này.

Vegas hét lên, tiếng hét của anh chất chứa biết bao cảm xúc mà Pete không thể gọi tên từng cái một. Anh ấy vẫn quay lưng lại với Pete.

"Tao không còn lại gì nữa." Anh nói, nghe có vẻ gay gắt. Anh cố đẩy Pete qua. Pete biết điều đó. Nhưng Pete cần Vegas biết điều đó,

“Tao ở đây mà , Vegas.” Pete sợ Vegas' không thể nghe thấy anh ta, vì vậy anh ta lặp lại "Tao ở đây rồi."

Pete tuyệt vọng.

Chỉ xin vui lòng quay lưng lại với tôi và nhìn tôi? Tôi đây! Tôi chọn anh, vì lợi ích chết tiệt.

Anh ấy không biết.

Vì vậy, Pete tiến lên một bước và cố gắng tiếp cận anh ta . Cậu ấy gọi anh ấy, một cách tuyệt vọng, “Vegas.”

Nhưng Vegas đã hành động quá thô bạo với Pete, điều đó khiến cậu bị tổn thương. Nhưng Pete hiểu tại sao Vegas lại hành động như vậy.

“ Mày đi theo tao làm gì , Pete?” Anh hít một hơi thật sâu, "Tao không còn gì cả."

Pete càng đau lòng hơn khi nghe thấy giọng nói đứt quãng của Vegas, vì vậy cậu tiến thêm một bước và ôm lấy anh từ phía sau. Pete muốn cho người đàn ông này một sự đảm bảo, với bất cứ điều gì anh ta cảm thấy lúc này.

" Đê tao đi !"

"KHÔNG."

Peter đã khóc.

Vegas khuỵu xuống và Pete cũng vậy.

Người đàn ông bắt đầu khóc và Pete không biết phải làm gì để khiến người đàn ông này quay lại với mình. Anh ta trông giống như anh ta không phải là Vegas nữa.

“ Mày đi theo tao làm gì, Pete?” Anh thổn thức. “Tao không còn lại ai nữa.”

Anh đẩy Pete một lần nữa và bắt đầu bỏ đi.

Vào thời điểm đó, Pete rất tức giận, buồn bã và thất vọng hơn tất cả.

" Mày ngưng nói bản thân không còn lại ai  nữa  được không?"

Pete đã khóc nức nở và trái tim cậu đang rất đau.

Vegas làm ơn…

"Tao ở ngay đây. Và  mày cũng đừng có  quay lưng lại với tao như thế nhé". Pete dừng lại, cố gắng truyền đạt cảm xúc của mình cho người đàn ông đã mất dấu vết trên thế giới này. "Vì…"

Em yêu anh.

“ Vì tao đói.”

“ Mày đói lắm không?”

(Em có thực sự yêu tôi?)

" Để người khác đưa đi ăn được không?"

(Tại sao em lại yêu một người như tôi?)

Pete hiểu ý nghĩa thực sự của anh ta. Pete thực sự hiểu nó.

Và lúc đó, Pete cũng cần Vegas hiểu cậu ấy.

Anh có dám đẩy tôi ra không? Pete hít một hơi thật sâu và hét lên, “ Mày dám đuổi tao à , Vegas? "

"Vậy lúc đó sao mày lại nói muốn ở cùng tao ?!”

Tất cả những ký ức từ ngôi nhà an toàn ùa về trong tâm trí Pete và cậu thực sự tuyệt vọng. Người đàn ông này nói rằng anh ta muốn ở bên Pete, anh ta muốn làm lại từ đầu chỉ có hai người họ.

Bây giờ Pete đã có can đảm ở bên anh, anh muốn đẩy anh ra?

Pete có thể là mọi thứ, bất cứ thứ gì Vegas muốn.

Chỉ cần để anh ấy ở bên và đồng hành cùng anh ấy trong hành trình của mình.

Nếu anh ấy muốn Pete trở thành thú cưng của mình một lần nữa, anh ấy không bận tâm chút nào.

Làm ơn đi, Vegas.. Làm ơn, quay lại với tôi.

“ Chẳng phải tao là thú cưng của mày à? "
"Vậy giờ tao đói , mac mày lại bước qua ...Tất nhiên tao phải đi theo tìm chủ nhân của tao chứ ." Pete đã khóc rất nhiều. Cậu chưa bao giờ khóc nhiều như vậy trong đời trước đây. Giọng nói của chính cậu nghe thật tuyệt vọng ngay cả trong tai bản thân.

“Vegas.”

“Vegas..”

Pete cố mỉm cười.

“Quay mặt lại phía này được không?”

Chỉ cần quay lại và anh sẽ hiểu rằng em chọn anh.

Vào cuối ngày, ngay cả sau tất cả những khó khăn.

Em chọn anh .

“Vegas.”

Vào lúc đó, Pete đang cầu xin và lời cầu nguyện của cậu đã được chấp nhận.

Vegas quay lưng lại và nhìn cậu. Vào lúc đó Pete cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy điều đó,

Vegas của cậu đã trở lại.

Anh cười với Pete, nụ cười thật chân thành và đẹp đẽ, Pete muốn khắc ghi mãi mãi trong trái tim anh là Vegas mà anh yêu nhất. Vegas tươi cười. Anh mỉm cười trở lại Vegas.

Và nơi anh ấy nghĩ cuối cùng anh ấy có thể có được kết thúc có hậu,

Anh nghe thấy tiếng nổ lớn từ khẩu súng sau lưng.

Ai đó đã bắn Vegas.

Một - BANG

Hai, Ba - BANG BANG

Bốn - BANG

Bốn lần

Và Vegas ngã xuống nền bê tông lạnh lẽo gần bể bơi.

Cơ thể của Pete được điều khiển tự động và anh ta đã bắn trả cấp dưới của mình đã bắn Vegas trước đó.

Ba lần anh bóp cò súng về phía người đàn ông.

Cậu ấy hét lên.

Cuộc sống của mình ta là cái quái gì vậy?

Ngay khi Pete gần như có được thứ mình muốn, cậu ấy đã đánh mất nó trong một giây. Pete không thể chấp nhận điều này.

"KHÔNG."

"KHÔNG!"

"KHÔNG!"

Cơ thể cậu cảm thấy tê liệt, toàn bộ sự tồn tại của cậu cảm thấy như không có gì. Pete chỉ ở đó, cố gắng đánh thức Vegas, gọi tên anh ấy một cách tuyệt vọng. Pete không nhớ mình đã gọi tên Vegas bao nhiêu lần trong đêm đó, tất cả những gì cậu biết là hét lên, cậu rên rỉ, trái tim Pete đau đến mức chỉ muốn chết đi.

Nhưng Vegas không bao giờ quay trở lại.

Bác sĩ không thể cứu anh ấy .

Ông trời không thương hắn.

Vegas mất quá nhiều máu trên đường đến bệnh viện. Bốn viên đạn trong bụng đã chạm đến cơ quan quan trọng trong cơ thể anh.

Vegas đã chết ngay cả trước khi họ có thể đến bệnh viện.

Và Pete không thể chấp nhận điều này.

Pete đã rất sốc, khi bác sĩ tuyên bố thời điểm tử vong của Vegas, cậu đã bất tỉnh.

Khi Pete tỉnh dậy - tại sao cậy ấy lại thức dậy? - đã hai tuần sau.

Cơ thể Vegas đã bị chôn sâu trong lòng đất để lại Pete một mình với tất cả những đau khổ này.

Bây giờ cậy ấy đã hiểu cảm giác của bà ngoại khi mất đi người chồng yêu dấu của mình và thế giới của bà sau đó như thế nào.

Nó cảm thấy như địa ngục.

Bạn bè của cậu: Porsche, Arm, Pol, thậm chí cả ông chủ của anh ấy là Kinn và Tankhun luôn ở bên cạnh cậu. Đừng bao giờ thực sự để Pete ở một mình trong phòng bệnh. Arm và Pol luôn mang theo rất nhiều món ăn yêu thích của cậu (Pete thực sự muốn khóc khi nhìn thấy cà ri và cơm), Tankhun thậm chí còn mang cả một dàn máy karaoke để anh ấy giải trí (nó khiến Pete đau đầu lắm nhưng cậu đã im lặng vì biết ý tốt của sếp), Kinn và Porsche, đặc biệt là Porsche luôn ngồi bên giường Pete và không bao giờ thực sự rời xa anh. Về cơ bản họ đang "cắm trại" trong căn phòng này.

Nhưng, Pete vẫn cảm thấy cô đơn.

Giữa đám người xung quanh này, cậu vẫn cảm thấy cô đơn,  cảm thấy mình không còn là một con người nữa.

Vegas là nửa kia của cậu .

Bây giờ nói cho Pete biết, nếu một nửa của mình không còn nữa, làm sao cậu có thể sống như một người?

Cậu ấy không thể.

                           ...........

Hôm nay Kinn đưa bà ngoại từ đảo về, anh giải tán đám đông luôn "cắm trại" trong phòng Pete. Anh muốn dành cho Pete và gia đình một số quyền riêng tư. Và Pete biết ơn vì điều đó.

“Pete.”

Bà anh khẽ gọi cậu, ánh mắt nhìn bà đầy thấu hiểu và cả đau đớn. Bà biết nỗi đau của cháu trai mình. Vù bà  đã trải qua nó trước đây.

"Bà ơi, đau quá."

Pete lại bắt đầu khóc. Bà của Pete với lấy cậu và ôm anh thật chặt.

“ Bà biết, cháu yêu. Bà biết."

" Cháu nên làm gì bây giờ? Cháu có thể tiếp tục sống như thế này không? Với toàn bộ lồng ngực của mình đau đớn mọi lúc, mọi giây?"

Pete đã cố gắng rất nhiều để không khóc trước mặt bạn bè và sếp của mình. Cậu chỉ ngồi yên và lắng nghe họ, để họ an ủi. Nhưng trước mặt bà ngoại, người đã cho cậu thấy thế nào là đau khổ. Pete không thể giả tạo cảm xúc của mình nữa.

Cậu đã bị tổn thương.

Thế giới của Pete đang sụp đổ.

“ Cháu không ngủ được. Mỗi khi  muốn ngủ, cháu lại nhớ đến anh ấy. Cháu nhớ mình đã từng ngủ bên cạnh anh ấy. Cháu cũng không ăn được, vì cảm thấy muốn nôn mỗi khi nuốt phải thứ gì đó, cháu nhớ những lần chúng cháu luôn ăn cùng nhau và anh ấy luôn quan tâm xem cháu có hài lòng với thức ăn của mình hay không, cháu có đói hay cần nhiều thức ăn hơn.” Pete dừng lại và nhìn vào khuôn mặt của bà mình.

“Con không thở được, bà ạ. Con không thở được. Xin hãy cứu con khỏi cảnh khốn cùng này.”

Bà nội không bao giờ có cơ hội gặp Vegas, nhưng bà biết con trai mình thực sự yêu người đàn ông đó rất nhiều. Bà chưa bao giờ thấy Pete như thế này trước đây. Và nó thực sự khiến trái tim bà tan nát, giống như khi chồng đã bỏ mình nhiều năm trước.

Khi Kinn gọi cho bà và nói rằng Pete đang hôn mê vì sốc, bà đã rất lo lắng. Bà hỏi chuyện gì đã xảy ra và Kinn nói  rằng cháu trai của bà có người yêu và người yêu của cậu đã chết trước mặt Pete. Kinn đã không đi vào chi tiết người đàn ông mà Pete vô cùng yêu quý này là ai, họ gặp nhau như thế nào, nhưng chỉ cần nhìn vào Pete lúc này, anh chàng Vegas này thực sự là cả thế giới đối với cháu trai của bà và giờ thế giới của cậu ấy đang mờ dần.

Bà ôm Pete chặt hơn nhưng bà không nói gì. Và Pete mãi mãi biết ơn vì điều đó vì lúc này đây, cậu không cần những lời như “ Cháu sẽ ổn thôi, mọi chuyện sẽ ổn thôi.” Vì cạu biết mình sẽ không sao đâu.

Không phải bây giờ.

Không phải mãi mãi.

“Vegas đã nói từ rất lâu rồi rằng tôi cần phải cầu nguyện nhiều hơn nữa để kiếp sau chúng ta có thể gặp lại nhau. Tôi có nên thực sự chờ đợi anh ấy ở kiếp sau? Tôi nên làm gì với cuộc sống hiện tại của mình?”

“Pete, cảm giác mất đi người mình yêu tha thiết, bà biết cảm giác đó như thế nào. Bà không thể nói bất cứ điều gì để sửa chữa những gì đã tan vỡ trong trái tim của cháu bởi vì trái tim của ta cũng không bao giờ được sửa chữa kể từ ngày hôm đó. Ngày nào bà cũng cầu mong được gặp ông ngoại sớm hơn, nhưng bà lại chưa muốn từ bỏ cuộc sống này. Bởi vì tôi vẫn còn cháu. Bà không muốn để cháu một mình.”

Bà nắm tay Pete và nhìn thẳng vào mắt cậu. “Dù sau này có chuyện gì xảy ra, cháu chỉ cần biết rằng ta thực sự yêu con,  luôn ở bên cạnh con, và bà sẽ luôn tự hào về cháu , Pete.”

______________________________________

Xin chào .
Đây là bộ truyện vừa có hạnh phúc cũng có những lúc buồn cho tình yêu của hai người. Dự tính là có 8 chap nhe , nếu có thêm thì vẫn dịch nha .

  Dịch để cho mọi người cùng đau với tui cho vui 🤭🤭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top