Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ai là chủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




I have a black dog. His name is Depression.

Tôi bị trầm cảm.

Nói sao về cuộc sống của tôi nhỉ?

Xin phép dẫn lời một bài hát của V và RM (BTS): 'Yes we're living and dying at the same time.'

Các bạn cảm thấy nó sáo rỗng?

Thôi đi, đừng làm như các người chưa từng lặn ngụp trong cái cảm giác đó. Lúc bạn cảm thấy bản thân như sắp chết ngạt dưới đáy biển sâu tuyệt vọng, lúc mà bạn tưởng chừng như muốn buông tay bỏ mặc tất cả, thì black dog sẽ tìm cách kéo bạn lên, cho bạn một chút hi vọng. 'He'll feed you a hearty meal of hope and feelings of happiness. And sometimes you wonder if you or him is the pet.' Và sau khi vỗ về bạn, khi bạn nghĩ bạn thật hạnh phúc và muốn quên đi ý định từ bỏ cuộc sống này, black dog sẽ lại dìm bạn xuống vùng biển đen tăm tối nhất. Nói tôi nghe, cảm xúc của bạn lúc đó là gì? Thất vọng, tức giận, căm phẫn? Bạn trách black dog à? Đó có phải lỗi của nó không? Bạn tự huyễn hoặc mình với cái suy nghĩ 'Cuối cùng mình cũng tìm được ánh sáng ở cuối đường hầm.' Tin tôi đi, ánh sáng ở cuối đường hầm là ánh đèn của đầu xe lửa đấy bạn ạ. Lỗi là ở ai nhỉ? Là ở black dog, khi đã cho bạn 'ăn' những hi vọng về một cuộc sống tươi đẹp, để bạn thất vọng đến nôn hết tất cả ra khi trở về thực tại à? Hay lỗi là ở bạn, khi đã cho nó 'ăn' những cảm xúc tiêu cực đó, nuôi nó lớn hơn mỗi ngày? Suy cho cùng, nó cũng là thú nuôi của bạn, và bạn là chủ, quyền quyết định là ở bạn, đúng chứ?

Mà có thật là như vậy?

Những cơn tức giận của bạn, là do black dog gây nên. Nó thì thầm vào tai bạn những lời công kích nặng nề, làm cơn giận của bạn bộc phát. Nó thủ thỉ với bạn những tiếng nói não nề trong những ngày tâm trạng bạn tệ nhất. Nó chê trách thậm tệ mỗi lúc bạn làm sai. Nó cho bạn cái phao để bạn bám lấy khi chuẩn bị chìm trong biển sâu tuyệt vọng, bạn cảm ơn nó, để rồi nhận ra cái phao đó không hề được buộc vào một sợi dây, và chỉ có bạn cùng cái phao của black dog lênh đênh trên biển. 'Hoang mang' có lẽ là từ chính xác nhất để diễn tả tâm trạng của bạn lúc đó, nhỉ?

'Mọi chuyện sẽ không tốt hơn đâu.'

'Hết hi vọng rồi.'

'Mày là kẻ thất bại.'

'Có giỏi thì thắng được tao đi này.'

'Không ai cần mày đâu.'

'Một kẻ yếu đuối.'

'Mày nên rời bỏ thế giới này và đến với tao đi.'

...

'Hôm nay là sinh nhật mày đấy! Bất ngờ chưa? Tao có mang cho mày một món quà. Nó gọi là hạnh phúc. Ăn nó đi, rồi chơi với tao nhé!'

'Hạnh phúc nốt ngày hôm nay đi, trước khi mày đi xuống địa ngục cùng tao.'

'Xuống địa ngục cùng tao...'

'Xuống địa ngục...'

'Cùng tao...'

Tất cả cảm xúc của bạn, từ đầu đều là do black dog chi phối. Nó điều khiển cuộc sống xung quanh và mọi thứ thuộc về bạn. Nhận ra điều gì rồi chứ?

From the beginning, you are not the one in charge. It's him.

Ngay từ đầu bạn không phải là chủ, mà là nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top