Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

extra: how did they meet?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*#1. Sunoo

Kim Sunoo, 18 tuổi, có một mối tình đẹp như trong mơ.

Là một học sinh với cặp má phúng phính và đôi mắt cáo, Sunoo được rất nhiều người để ý, cũng vì tính cách hồn nhiên, vui tưới, cậu được xem là vitamin cười của lớp, luôn luôn đem đến cho họ niềm vui. Cuộc đời đi học của Sunoo rất bình yên, rất đẹp, và ước mơ của cậu là học ngành Mĩ thuật.

Cũng vì lí do đó, cậu tham gia clb hội họa. Cậu được đánh giá cao bởi những bức tranh tràn đầy màu sắc vui tươi cùng đường nét sắc sảo. Khi mọi người nhìn vào tranh, Sunoo cảm thấy rất tự hào, vì đó là cả công sức của cậu, cuối cùng cũng được chú ý đến.

Một ngày nọ, cậu ôm tập vẽ tìm ý tưởng, cậu chạy tới ngồi dưới một cái cây lớn trong sân trường, định lấy tập vẽ ra vẽ một bức tranh về sân trường, bỗng cậu bắt gặp một người lạ đang nằm bên cạnh cậu, nhìn có vẻ đang ngủ ngon. Cậu hơi bực mình, cậu đã mất nhiều thời gian để tìm ra một nơi yên bình, thế mà hôm nay lại bị ai chiếm mất.

Nhưng mà, cậu ta đẹp thật. Khuôn mặt bầu bĩnh, sống mũi cao, đôi mắt khép lại trong có vẻ mệt mỏi trong bộ đồng phục thể dục, tay còn ôm một quả bóng rổ, nhìn giống nam thần giáng thế vậy.

Sunoo cầm bút lên, vừa nhìn vừa đó vừa vẽ. Chỉ có đôi mắt là không vẽ được, dự định là vẽ sau vậy. Cậu đang còn vẽ mái tóc thì có tiếng nói sau lưng:

- Vẽ đẹp nhỉ?

Cậu giật mình, cậu ta đã dậy, lại còn đang nhìn chằm chằm vào cậu. Cậu vội cất đi, nhưng người đó đã thấy được và giật lấy. Cậu xin xỏ:

-Ê ê cậu kia trả lại cho tôiiiiii

-Anh đang vẽ tôi cơ mà, để tôi xem đã.

Nói xong, cậu ta đưa bức tranh lại gần tầm mât. Cậu nhắm chặt hai mắt lại. Người kia nói

-Anh chưa vẽ mắt kìa, để tôi vẽ cho.

Rồi cậu ta lấy bút, vẽ thêm vào đôi mắt của chính cậu ta. Hoàn toàn hợp với khuôn mặt ấy, rồi còn vẽ thêm cả icon cười bên cạnh nó. Cậu tròn mắt nhìn bức tranh còn người kia cầm quả bóng rời đi, không quên để lại một câu" Bye anh"

Cậu gọi với theo.

-Yah, ít nhất cũng cho tôi biết tên đã!!!

Người kia cười:

- Daniel Kim, lớp 10, clb hội họa.

Là cùng clb với cậu! Hèn gì vẽ đẹp vậy. Mà sao cậu lại không biết nhỉ?

Cậu đem bức tranh về nhà, trong lòng hân hoan vì đã quen được một trai đẹp.

.

.

.

Một tháng sau, Kim Sunoo đang cảm thấy không ổn.

Chả là, sau đó một thời gian, tần suất cậu gặp Daniel cũng dần nhiều hơn. Từ một lần một tuần, rồi ba lần, rồi bốn lần hẹn nhau ở thư viện, rồi ngày nào cũng hẹn nhau làm bài tập, khi thì cùng đi công viên, cùng đi ăn với nhau, và...về nhà của nhau.

Xung quanh cũng bắt đầu có những rumor to nhỏ, và cậu cũng chẳng quan tâm lắm.

...

Vì cậu thích rồi đấy, phủ nhận gì nữa!!!

Hỏi chingu họ Geum của mình thì nghe được câu:

-Thích rồi thì tỏ tình đi, đừng như tao, chậm mà hỏng hết cuộc tình.

Sunoo thấy thảm cho người bạn của mình. Thầm crush người họ Hwang, mà mình thì không dám thổ lộ, người kia thì quá ngốc để biết được, và vào một chiều xuân thì người kia bảo đã có người yêu. Thật khổ hết sức.

Nhưng mà, em ấy có nhiều vệ tinh quá đi, và cậu chỉ là một cậu bé bình thường thôi mà, khả năng bị từ chối là rất cao.

Nhưng vì tỏ tình càng sớm thì càng tốt, nên sau khi crush người ta 4 tháng, cậu quyết định tỏ tình.

Buổi chiều, sau khi đã cùng Daniel hẹn nhau ở quán kem, cậu, trước mặt em ấy, đã ngại ngùng nói:

-Daniel, anh thích em. Làm người yêu anh nhé!

Rồi Sunoo đỏ ngượng mặt. Daniel nhìn cậu đỏ mặt vì ngượng thì không nhịn được mà xoa đầu cậu.

-Em cũng thích anh, Sunoo hyung.

Lòng cậu như bừng sáng.

Ôi mẹ ơi crush thích con!!!!

Và năm 18 tuổi, Kim Sunoo đã có người yêu.

.  .  .  .  .  .  .

Mối tình của họ rất đẹp.

Hằng ngày, Daniel sẽ ghé nhà cậu để cùng cậu đi học, trước khi vào học còn bobo nhau một cái, buổi chiều thì cùng đến clb, cuối tuần cùng đi chơi với nhau, đối với cậu đó là hạnh phúc.

Hôm nay cũng vậy.

Daniel yêu của Sunoo

Ngày mai chúng ta đi công viên nhé!

Con cáo dễ thương
Ok ngiu nhó. Mà mấy giờ?

Daniel yêu của Sunoo

8 giờ sáng nha, để buổi chiều em còn có việc.

Con cáo dễ thương
Được thôi. Mặc đồ đôi nha!!!! Iu lém❤

Cậu nhắn xong rồi, hạnh phúc ôm máy mà ngủ.

Sáng hôm sau, cả hai cùng đi công viên.

Sau khi đã ăn hotdog với nhau, đi tàu lượn( cậu thấy trò này sảng khoái, mà Daniel thì không thế?) đi nhà ma, rồi chụp ảnh với nhau, đã đến lúc cả hai phải về.

Cậu mua thêm hai cái kem, vừa đi vừa ăn. Nhưng bất ngờ, khi cả hai người đi qua một con đường, một chiếc xe điên bất ngờ lao tới.

Cậu nhìn thấy tử thần sắp về với mình, vội ôm lấy Daniel, lòng thầm mong mình có ra sao đi nữa thì em ấy vẫn phải được bình yên, như cậu đã hứa:

-Anh sẽ bảo vệ em.

Nhưng bất ngờ, cậu bị ôm chặt lấy, và người ôm cậu là Daniel. Cậu đẩy người em ấy ra. Nhueng Daniel ôm chặt quá, không thể gỡ ra được.

Một tiếng động vang lên. Mọi người chạy lại xem. Cậu thấy xung quanh mơ hồ, vội kêu lên, nhưng đã quá mệt, chỉ có thể nói từng cậu đứt đoạn.

-Anh đã...hứa sẽ bảo vệ em mà....sao em lại.....

-Sunoo, sống tốt....thay cả phần em nữa nhé....yêu anh....

Rồi tầm nhìn cậu là mảng tối đen.

.  .  .  .  .  .  .  .

Cậu tỉnh dậy, trên người đầy vết thương. Nhưng cậu không quan tâm, chỉ xăm xăm hỏi.

-Mẹ, em ấy đâu?

-Người nào?- mẹ cậu nghẹn ngào hỏi cậu.

-Daniel đó mẹ!

Cậu vừa gắng hỏi mà tim vừa đập thình thịch, chỉ mong em ấy vẫn ổn.

-Em ấy...mất rồi con à, vết thương quá nặng,..không chữa được, còn tên kia
...đã bị bắt.

Trái tim cậu như vỡ thành trăm mảnh.

Ra viện, cậu không về nhà, mà lại đi đến nơi đó đầu tiên.

-Daniel à, anh mới ngủ có hai tuần mà...em đã đi mất rồi...em thật đáng ghét.....đã hứa là ở bên cạnh anh rồi mà.....rồi ai sẽ bên cạnh anh nữa đây....

Cậu ngồi gục trước nấm mộ nhỏ, khóc rưng rức suốt mấy ngày, dường như đó là vết cắt lớn trong trái tim của cậu.

Năm 18 tuổi, ngay trước khi tốt nghiệp, Kim Sunoo mãi mãi mất đi người mà cậu yêu thương.....

.  .  .  .  .  . 

Sunoo được dự đoán là bị trầm cảm.

Suốt năm hai năm đại học, cậu như người mất hồn, không để tâm đến thứ gì nữa, bỏ bê vẽ, chỉ ngày ngày ôm tấm ảnh chụp cuối cùng của cậu và Daniel, khóc, buồn và bất lực. Cậu không còn hứng thú với việc học nữa ,trong đầu kuoon ám ảnh vè ngày hôm đó...thật sợ khó nhòa đi được.

-Xin lỗi, anh không thể sống thay em được nữa rồi....anh nhớ em nhiều lắm....anh thấy bản thân thật ngu ngốc vì đã không thể bảo vệ em....đừng giận anh nhé, anh về với em bây giờ....được không?

Cậu đứng trên sân thượng của trường, vừa lau nước mắt vừa bước chân qua lan can. Suốt ba năm qua cậu sống như không sống, luôn tự nhìn cơ thể lành lănk mà dày vò bản thân, nhìn vết cắt mảnh trên cổ tay mà oán chính mình, gái như lúc đó mình hành động nhanh hơn thì đâu có như vậy.

-Này!!! Không được!!!

.

.

.

.

Năm 19 tuổi, Kim Sunoo hết lí do sống.

Năm 20 tuổi, Kim Sunoo kết liễu cuộc đời mình.

Năm 21 tuổi, có một người con trai khác bước chân vào đời cậu.














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top