Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 1: Our Present

xx/xx/xxxx

- Và sau đây tôi xin công bố giải thưởng nữ diễn viên của năm thuộc về "Pattranite Limpatiyakorn". Xin chúc mừng.

Đây là lần thứ hai em dành được giải thưởng này. Em từ từ bước lên sân khấu với khí chất kiêu kì nhưng khiến người khác xao xuyến.

- Lời đầu tiên em xin cảm ơn những anh chị đạo diễn và ekip đoàn làm phim cũng như công ty. Bởi lẽ giải thưởng này không chỉ nhờ sự cố gắng của em mà còn  có sự đóng góp của mọi người khi sáng tác ra một bộ phim hay đến thế ạ! Tiếp theo em xin cảm ơn những bạn fan đã theo dõi, ủng hộ cho em. Em xin chân thành cảm ơn tất cả mọi người đã luôn bên cạnh em. Trong tương lai em xin hứa em sẽ cố gắng chăm chỉ và học hỏi thêm nhiều kĩ năng để phát triển bản thân hơn ạ.
...........

Sau buổi trao giải, hàng loạt báo chí đã đứng đợi phỏng vấn em. Họ luôn cố gắng đào bới những thông tin về quá khứ em nhưng tiếc rằng không thể. Thế nên họ chỉ có thể tận dụng cơ hội này để phỏng vấn em, tìm kiếm thông tin.

"Bạn nghĩ sao về việc nhận giải thưởng này lần thứ hai?"
"Bộ phim lần này rất tuyệt, vì sao bạn lại chọn kịch bản này thế?"
"Sắp tới bạn có định ra mắt bài hát mới không? Và nguồn cảm hứng từ đâu?"
.......

Trong khi báo chí đang vây kín em thì bên đây fan cũng la hét tên em trong niềm tự hào và phấn khích.
Em chỉ chăm chú lắng nghe từng câu hỏi cũng như từng tiếng reo hò tên mình và nở nụ cười thật tươi. Sau đó cúi đầu cảm ơn mọi người một cách chân thành.
Đâu đó lẫn trong đám đông có một bóng hình cao, gầy đang lẳng lặng ngắm nhìn em từ xa cùng với ánh mắt chất chứa đầy tâm tình xen lẫn với niềm tự hào.
___________

- P'Milk hôm nay chúng ta có một buổi chụp hình cho tạp chí đấy vào lúc 2h chiều đấy nhé.
- Mất bao lâu để chụp xong nhỉ?
- Em nghĩ chắc đến tầm 9h ạ. Tại vì bên đấy bảo chụp mấy bộ trang phục lận.
- Hừm, em hỏi bên đấy xem có dời lịch lên sớm tí được không? Tối nay chị bận rồi.
- Ủa sếp em nay hẹn hò hả? Bình thường thấy chị ở văn phòng đến khuya luôn.
- Không chị đi kiếm nguồn cảm hứng cho những bức hình chị chuẩn bị chụp đem đi thi.

Thợ chụp ảnh đa tài của chúng ta chuẩn bị tham gia một cuộc thi quốc tế. Điều lệ rất dễ nhưng cũng rất khó: " Các thợ chụp hãy chụp cho chúng tôi một bức ảnh trong đấy thể hiện sự nuối tiếc về một điều đã mất đi trong cuộc sống."

Tôi tự hỏi rằng chị định chụp bức ảnh về khung cảnh gì? Bởi theo chân chị làm trợ lí ngót nghét cũng tầm 4 năm rồi, tôi thấy chị hầu như sẽ tập trung chụp những khung cảnh thiên nhiên để đem đi thi, ít khi nào chị chụp về động vật và con người lắm. Chỉ khi chị nhận chụp hình quảng bá hay cho các bìa tạp chí thì tôi mới thấy chị chụp người khác. Có lần tôi đã hỏi chị vì sao lại thế thì chị chỉ bảo:

- Đối với chị, con người đương nhiên sẽ mang những cảm xúc khác nhau mà khi chụp họ em vẫn sẽ nghiễm nhiên biết được tâm tình và ý nghĩa của bức ảnh đó. Thế nhưng đối với những khung cảnh thiên nhiên, cảm nhận của mỗi người mỗi khác, đôi lúc đến chính chị khi chụp và khi xem lại bức hình cũng sẽ có những cảm xúc riêng. Em thấy đúng không? Ví như vào trời thu em chụp những hình ảnh chiếc lá, bông hoa đang rơi dần và ngả sang màu khác. Lúc đó sẽ có người cảm thấy luyến tiếc về vẻ đẹp thiên nhiên đó nhưng lại có người cảm thấy hào hứng vì thu về. Mỗi người mỗi khác nhưng khung cảnh thiên nhiên ấy thì chỉ có một. Cũng như nếu chị được lựa chọn chụp người nào đấy thì cũng chỉ là một người trong kỉ niệm của chị thôi.

Từ đó, mỗi khi chị bảo với team rằng chuẩn bị tham gia cuộc thi mới thì tôi luôn tò mò về tác phẩm của chị, cũng tự hỏi người mà chị nhắc đến là ai.

------------

Sau buổi tối đi tìm nguồn cảm hứng ấy, tôi thấy chị bắt đầu tìm kiếm những nơi sắp xảy ra mưa sao băng. Chắc là tôi chuẩn bị sẽ được nghỉ ngơi trong vài ngày rồi đây hahaha. Nghĩ trong đầu là thế nhưng tôi cũng tự hỏi bản thân: "Quái lạ thật chứ, sau một đêm mà đã kiếm được cảm hứng và khung cảnh cho bức tranh rồi"_ Sếp tôi đúng là đại tài mà.

Qua hôm sau chị nhắn với team:

Panly.v: Mấy đứa ơi, tụi em nghỉ ngơi vài ngày nhé, đến khi nào có thông báo lại thì đi làm nho. Chị đây chuẩn bị lên máy bay qua Na Uy chụp hình rồi. Mong mấy đứa có những ngày nghỉ vui vẻ ka!

....Quá nhanh quá lẹ đúng là không đỡ kịp với chị sếp. Nhưng mà thui được nghỉ là sướng kakaka.

tbc.
_________________

Có lẽ end chương ở đây khiến mọi người hơi khó hiểu đúng hem??? Tại tui đang xây dựng truyện theo hướng hiện tại và quá khứ xen lẫn nhau nên chương đầu này vẫn còn thấy khó hiểu lắm hehehe. Chương sau sẽ là quay về quá khứ. Tui nghĩ là mấy chương về quá khứ sẽ liên tiếp nhau để mọi người đọc dễ hiểu hơn nha. Tui xin cảm ơn kaaa

Ghẹ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top