Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Jake đáng lẽ ra đang phải đi săn ong rừng. Chứ không phải vật lộn với một tên điên đang cố cắt đuôi tóc của mình.

Để bảo vệ các chiến binh của mình chống lại súng đạn, Jake nghĩ đến việc tận dụng lớp vỏ cứng của tổ ong rừng. Anh cần tìm dấu vết của chúng và sau đó lên kế hoạch cho một buổi đi săn. Dĩ nhiên, kế hoạch của anh đi chệch hướng, hay nói cách khác, bị hủy hoại, khi anh bước vào một con đường mòn và nghe thấy những tiếng thì thào giận dữ.

Anh chậm rãi tiếp cận và sử dụng những tán lá để ngụy trang trong khi đánh giá tình hình. Đôi tai dỏng lên cố nghe những tiếng nói đó là gì, nhưng chúng quá nhỏ để có thể nghe được từ khoảng cách này. Cuối cùng thì mắt anh cũng đã thấy được chuyện gì đang xảy ra.

Quaritch đứng ở con đường mòn, ngay giữa con lạch nhỏ bên dưới một tán cây rủ xuống những chiếc lá màu tím. Hắn đang rên rỉ đầy giận dữ, liên tục lắc đầu và đi đi lại lại.

Jake lùi lại, cảm thấy không thoải mái khi thấy những phản ứng quá hung hăng của người đàn ông kia trong khi không có gì xung quanh cả, Quaritch đang đứng một thân một mình. Ngoại trừ cái tán cây màu tím bên trên hắn ta.

Ah, Jake nghĩ, là Cây tiếng gọi. Cùng loại với cái cây mà RDA đã tiêu diệt. Hẳn đây là một cây non vì nó chỉ có một cành.

Những chiếc lá đã nói chuyện với hắn ta à? Quaritch đã nghe được tiếng của các vị tổ tiên ư? Họ đã nói gì với hắn?

Tai anh giật mạnh khi đột ngột những tiếng thì thào biến thành la hét.

"Các người không là gì cả, không gì cả và tôi không phải con rối của các người!"

Mắt Jake mở to khi thấy Quaritch một tay nắm lấy đuôi bím tóc còn tay kia siết chặt con dao.

Jake vội hét lớn từ chỗ nấp của mình, chạy nhanh tới chỗ Quaritch và kịp tóm lấy tay hắn trước khi con dao bổ xuống đuôi tóc của hắn.

"Ông đang làm cái đéo gì vậy?", Jake la lên, nắm chặt vào cánh tay đang cầm dao mặc cho Quaritch muốn giật ra.

Quaritch gầm vào mặt Jake, buông bím tóc ra để tóm lấy bàn tay đang nắm cổ tay hắn, nhưng Jake cũng nâng tay kia lên, và giờ họ có màn vật tay để giành quyền kiểm soát.

Jake hành động nhanh, định bẻ cổ tay Quaritch, nhưng hắn lại đột ngột lui lại khiến Jake vì đang chúi về trước ngã về phía hắn. Anh bị mất thăng bằng, chân cố gắng giữ lại nhưng Quaritch lại gạt chân anh khiến Jake loạng choạng trên nền đất ẩm ướt. Nhưng Jake cũng không buông cánh tay cầm dao của Quaritch khiến hắn ta bị ép phải khụy xuống khi Jake ngã xuống mặt đất.

Jake tận dụng mặt đất để lấy đà đá chân lên trúng cằm Quaritch thật mạnh. Quaritch hét lên vì đau đớn, và Jake tranh thủ cơ hội vặn thân dưới để đá vào bàn tay đang cầm dao khiến hắn phải buông ra.

Anh tranh thủ buông tay và lăn theo quán tính của cú đá để đứng dậy rồi đá con dao ra xa.

Quay lại nhìn Quaritch, hắn đang lau máu trên miệng do lúc nãy cắn trúng lưỡi.

Họ thở hổn hển nhìn nhau chằm chằm, tư thế sẵn sàng chiến đấu phòng khi người kia lao tới. Bầu trời dần tối khi nhật thực bắt đầu, lý do duy nhất họ chưa bị nhấn chìm trong bóng đêm là do những chiếc lá màu tím phát sáng phía trên đầu và những chấm sao lấp lánh trên mặt.

"Ông đang làm cái đéo gì thế, Quaritch", Jake gầm lên, cảm thấy tình huống này hơi quen thuộc. Anh thấy như chỉ mới hôm trước mình đã hỏi câu này và kể từ đó một đống chuyện đã xảy ra.

Quaritch càu nhàu, không hẳn là trả lời cho câu hỏi của Jake, nhưng rồi có thứ gì đó làm tai hắn khẽ động, và hắn lắc đầu trước khi nhìn vào mắt Jake.

"Có thứ gì đó ở trong tôi, Sully", Quaritch lẩm bẩm, mắt không rời khỏi Jake như thể đó là thứ duy nhất giữ Quaritch tỉnh tảo và biết đâu là thực đâu là giả. Mắt hắn trông điên loạn, đồng tử thu hẹp lại và tròng trắng lộ ra. "Có thứ gì đó ngoại lai, một thứ gì đó khác, ở bên trong tôi".

Lông mày Jake cau lại, khẽ liếc lên tán lá màu tím bên trên họ, rồi đột nhiên anh nghe tiếng bước chân vội vã và hai vai bị tóm chặt. Anh thở gấp và giương đôi mắt mở to bàng hoàng nhìn người đàn ông phía trên mình, trái tim đập thình thịch vì kinh ngạc.

"Tôi không biết đó là cái gì, Sully", Quaritch gầm vào mặt Jake, anh thì không mong gì hơn là thoát khỏi ánh nhìn điên cuồng của người kia nhưng thân thể cứng đờ đã ngăn anh lại. "Nó cố gắng xâm nhập vào cơ thể tôi thông qua cái dải tóc này", tay Quaritch siết chặt vào vai Jake, và vì vậy anh nhận ra từng đợt run rẩy truyền đến từ tay hắn. "Nó đang cố biến tôi thành thứ gì đó mà không phải là tôi, và vấn đề là, tôi không biết nó đã làm thế từ bao giờ. Nó đã thò móng vuốt vào rồi ư? Tôi đã thay đổi rồi sao?"

Quaritch đưa mặt lại gần hơn, tai ép ra phía sau. "Tôi đang là ai? Tôi từng là ai?", giọng hắn tràn đầy sự căng thẳng, nghe yếu đuối một cách bất thường khiến cho Jake nghĩ rằng bất cứ thứ gì Quaritch đang nói cũng đúng và đây là một người hoàn toàn khác với kẻ đã khủng bố dân tộc anh.

Jake chậm rãi đặt tay lên vai Quaritch, phản ứng duy nhất của hắn là nhướng mày nhìn vào mắt Jake như thể trong đó có mọi câu trả lời cho sự khủng hoảng của hắn. Cả cơ thể hắn căng cứng, như thể hắn sẵn sàng lao vào Jake bất cứ lúc nào, nhưng Jake can đảm nhẹ nhàng đẩy Quaritch ra mặc cho chuông báo động đang réo ầm lên trong đầu. Anh không hề nhấc tay khỏi da Quaritch khi anh trượt lòng bàn tay xuống cánh tay hắn và nhấc nó ra khỏi vai anh.

"Tôi có thể chỉ cho ông", Jake thì thầm, tim vẫn đập nhanh khi thấy dáng vẻ vô hồn của Quaritch. Anh có thực sự muốn làm điều này không?

Đôi tay anh đã quyết định khi chúng dường như tự cử động, kéo dải tóc tết ra phía trước vai. Quaritch cuối cùng cũng rời mắt nhìn xuống bím tóc và quay lại nhìn vào mắt Jake, ánh mắt hắn không còn điên loạn mà đầy sự tò mò khi hắn kéo dải tóc của mình ra trước theo bản năng.

"Tôi không thể dạy ông cách Thấy, nhưng tôi có thể cho ông biết tôi nhìn thấy ông như thế nào", Jake nói khi đưa đuôi tóc lên. Quaritch nhìn mấy cái xúc tu ngọ nguậy bằng vẻ mặt vô cảm. Hắn cũng nâng đuôi tóc của mình lên và nhìn vào nó, những sợi tóc rũ xuống và để lộ ra những sợi xúc tu mỏng manh. Mắt hắn nhìn qua nhìn lại giữa hai bím tóc của họ.

"Và thứ này có thể làm gì?", Quaritch hỏi, đôi mắt vàng của hắn lại chạm vào mắt Jake lần nữa.

"Nó cho chúng ta thấy lẫn nhau", Jake trả lời. "Nó sẽ cho ông thấy ông là ai trong mắt tôi". Anh cố gắng bình tĩnh hết sức có thể trước đôi mắt tóe lửa điện của Quaritch trong lúc chờ hắn đưa ra quyết định.

Nhưng anh cũng chẳng phải chờ lâu vì Quaritch đã quyết đoán tóm lấy bím tóc của Jake và chạm chúng vào nhau, cho phép các cọng xúc tu quấn quýt và kết nối.

Jake nhắm mắt và thở dốc trước cảm giác nhói lên ở đuôi tóc và ngứa râm ran lan khắp từ gáy lên cả đầu.

Và sau đó các cảm xúc bắt đầu lan tràn.

Tội lỗi. Rất là nhiều. Cảm giác tội lỗi khi mình sống sót còn cả đội phải chết, hết lần này đến lần khác. Cảm giác tội lỗi khi không phải là một người bố tốt. Nhưng có cả một cảm giác tội lỗi mới mẻ của việc hủy hoại sinh mạng, thứ cảm giác mà Quaritch không bao giờ có nếu không được tác động bởi Eywa.

Và có cả cảm xúc căm hận. Căm hận Neytiri, người đã giết thân thể cũ của hắn bằng hai mũi tên. Căm hận con người cũ của hắn vì là một thất bại và gần như thành công trong việc giết Jake Sully.

Những điều này dẫn đến cảm xúc tiếp theo. Cảm xúc này bị phủ nhận đến mức ban đầu Jake không hiểu nó là cái gì cho đến khi thấy được bên trong. Ở trung tâm của tấm màn phủ nhận là một hồ ký ức và cảm xúc xoay quanh hai cá nhân: Spider, và đáng ngạc nhiên là, có cả Jake nữa.

Quaritch cảm thấy áy náy vì không có mặt trong tuổi thơ của Spider, hắn rất hưởng thụ khoảng thời gian họ cùng nhau săn tìm Jake. Anh cảm nhận được sự bất hòa trong ký ức của hắn về Miles đứa trẻ sơ sinh và Spider một thanh niên Na'vi trong hình thể con người, nhưng dành thời gian với cậu làm trái tim hắn ấm áp một thứ tình cảm mà chỉ có tình phụ tử mới có thể mang lại. Và sau đó là cảm giác biết ơn khi Spider cứu mạng hắn khỏi chết đuối dưới biển, điều này góp phần cho Jake biết làm sao Quaritch có thể sống sót.

Và sau đó là cảm xúc dành cho Jake. Có sự khó hiểu vì sao Jake lại tha mạng cho hắn, điều mà chính Jake cũng không biết. Jake thấy vết sẹo từ cơn thịnh nộ của Quaritch đã được chữa lành nhờ những tương tác dạo gần đây của họ. Có cả sự ám ảnh, thứ vốn dĩ ban đầu đến từ mong muốn trả thù, nhưng nó đã thay đổi thành một thứ gì thân mật hơn. Đó không phải thứ tình cảm mà Jake có thể thực sự hiểu rõ, không đúng theo định nghĩa của anh về tình yêu thương, nó bao gồm mong muốn chiếm hữu mọi sự chú ý của Jake và cảm giác gần như nuông chiều mọi hành vi gây khó chịu của Jake. Có cả ham muốn dục vọng với ngoại hình và mùi hương của Jake, lạy Chúa, Jake không muốn biết ngửi anh làm Quaritch nứng đến cỡ nào đâu. Và sau đó là cảm giác tràn ngập kiêu ngạo và tự hào khi khống chế được một sinh vật hung bạo và tuyệt đẹp như anh.

Jake đỏ mặt khi thấy thế. Mặt dù đã thấy dục vọng Quaritch dành cho mình, nhưng biết rằng hắn thấy mình đẹp làm anh xấu hổ.

Jake dừng kết nối giữa họ, mở mắt trước thế giới thực một lần nữa, và trong suốt khoảng thời gian ở trong tâm trí nhau, gương mặt họ đã vô thức tự áp sát lại, trán nhẹ nhàng chạm vào nhau. Đôi mắt Quaritch chậm rãi mở ra và họ nhìn nhau một lúc lâu, hòa chung một nhịp thở, những chấm huỳnh quang trên thân thể tỏa sáng đồng bộ với nhịp tim của họ, trước khi Quaritch phá đám bằng một cái cười khẩy gợi đòn.

"Vậy ra, cậu nghĩ tôi là thằng khốn nạn", Quaritch nói, nụ cười trêu chọc của hắn càng giãn ra, "một thằng khốn nạn đẹp trai nhỉ?"

Jake nhăn mặt. Mẹ kiếp, anh còn chẳng biết mình nghĩ như thế, nhưng giờ Quaritch nói toạc ra thì nó lại trở nên rất đúng trong đầu Jake. Nhưng Jake không để Quaritch được thỏa mãn bằng cách công nhận chuyện đấy, anh chỉ nhún vai.

"Và cậu thích tôi quan tâm đến Spider phải không?"

Theo bản năng Jake hài lòng khi Quaritch vẫn có tình phụ tử trong người. Chắc là do hormone, mẹ kiếp chúng. Nhưng một lần nữa, Jake không muốn làm Quaritch phổng mũi nên anh nhún vai lần nữa trước khi hỏi. "Ông không giận khi tôi để ông bị giết".

Nụ cười của Quaritch nhạt đi. "Làm sao cậu biết?"

Jake ném cho hắn một cái nhìn hờ hững. Họ vừa mới ở trong tâm trí nhau mà. "Tôi thấy nó mà".

"Ờ đúng vậy. Phải. Tôi có giận cậu, nhưng rồi sau đó tôi nhận ra là nếu không nhờ cậu thì tôi cũng không ở đây, vậy nên thế đấy, Không giận cậu nữa", vậy là cảm xúc của Quaritch này hoàn toàn tách biệt với Quaritch cũ, cái này vừa tốt lại vừa hoang mang.

Có gì đó trong không khí chợt thay đổi khi Quaritch tóm khuỷu tay của Jake và kéo anh lại gần.

"Có muốn biết tôi thấy thứ gì khác trong đầu cậu nữa không?", Quaritch thì thầm, mùi thông rừng (nứng) dậy lên khi hắn siết chặt tay Jake. "Cậu liên tục nghĩ đến trẻ con, cậu biết không hả?"

Hả? "Hả?"

"Đúng rồi đó. Cậu nghĩ mình là ông bố quân đội nghiêm khắc, nhưng thực ra cậu thích ôm bé con trong lòng. Thực ra", Quaritch cúi gần vào tai anh, "cậu nhớ cảm giác đó".

Ừm. "Ừm-"

Trước khi Jake kịp nghĩ ra cách phản bác lại Quaritch, một đôi môi cương quyết chèn ép lên môi anh. Và sau đó anh bị đẩy ngã xuống mặt đất ẩm ướt bên cạnh làn nước nông.

...

Jake giật mình tỉnh dậy bởi cảm giác có người kéo mạnh tay mình. Giờ đã là ban ngày và xung quanh anh toàn là tiếng người Na'vi la hét, nhưng cách anh vài feet có một nhóm người nói tiếng Anh, họ đang vây lấy một hình bóng đang quỳ gối.

Quaritch giơ hai tay lên, quỳ gối xuống mặt đất đầy bùn và thờ ơ ngó những chiến binh Na'vi đang chĩa tên vào mình. Jake nhanh chóng tỉnh ngủ và đứng dậy, thò tay ra sau muốn chạm vào vai người Na'vi đang giữ mình. Anh cố đẩy người kia ra nhưng một bàn tay nhanh chóng tóm lấy tay anh, ngăn anh di chuyển mà không cần dùng vũ lực. Jake ngẩng đầu lên với đối diện với đôi mắt vàng đầy giận dữ khiến anh phải hốt hoảng.

Tsu'tey đưa tay còn lại tóm lấy bàn tay mà Jake đang đặt trên ngực mình. "Người anh em", Tsu'tey thì thầm, mắt tóe lửa nhìn khắp người Jake, thu được hết mọi tội trạng của anh - những vết cắn và bầm tím cho thấy Jake đã thân mật với kẻ thù.

"Hắn đã giết rất nhiều người của chúng ta, Jake. Những người chúng ta yêu".

Jake nuốt nước bọt, cảm giác trái tim như bị xé thành từng mảnh bởi những xúc cảm đối nghịch dấy lên trong mình. "Chúng ta cũng giết nhiều người bên họ mà".

Tai Quaritch giật khi nghe Jake nói, nhưng hắn không hiểu được hết cuộc hội thoại bằng tiếng Na'vi. Hắn nheo mắt nhìn cái cách Tsu'tey tóm Jake nhưng không dám cử động khi những mũi tên vẫn còn đang dí vào người mình.

Cái siết của Tsu'tey trên vai Jake trở nên đau đớn. "Hắn đã hủy hoại nhà của chúng ta, cậu quên rồi ư?"

Jake nhắm mắt và gục đầu xuống, nhớ lại cảm giác đau đớn khi Hometree bị thiêu rụi, gần như nhổ bật gốc và bộ tộc của anh bị buộc phải bỏ đi.

Anh muốn có không gian, anh cần được hít thở bầu không khí không có hơi thở phẫn nộ của Tsu'tey. Tay anh cố đẩy lên ngực Tsu'tey nhưng vô ích.

"Nhưng đây không phải hắn mà", Jake vẫy tay về phía người đàn ông đang quỳ trên mặt đất. "Anh ta không phải kẻ đã làm điều đó. Anh ta sẽ không làm như vậy".

"Hắn ta lừa cậu đấy!", Tsu'tey rít lên, lắc vai Jake thật mạnh như thể điều đó có thể làm anh tỉnh ra.

"Tôi cảm nhận được", Jake thì thào, móng vuốt bấu vào ngực Tsu'tey. "Tôi đã thấy".

Tsu'tey buông Jake ra ngay lập tức, như thể chạm vào anh làm anh ta bị bỏng.

"Cậu đã thực hiện tsaheylu", Tsu'tey nói đầy ghê tởm.

Jake đã có được điều anh muốn - thoát khỏi tay Tsu'tey - nhưng giờ anh cảm thấy thật yếu đuối khi nhóm chiến binh Na'vi quay lại nhìn anh.

Những chiến binh này đã từng rất trung thành với Jake khi anh là Toruk Makto, nhưng giờ anh chỉ là kẻ trốn chạy, người đã phải rời khỏi bộ tộc của mình để trốn khỏi bàn tay của kẻ mà chỉ một năm sau, anh lại tự nguyện lao vào đó.

Lúc này họ đang do dự, nhìn giữa Tsu'tey và Jake Sully.

"Mày biết chuyện bọn tao".

Tất cả lại quay sang Quaritch, người đang nhìn Tsu'tey với vẻ ngạo mạn mà không nên có trong tình huống hiện tại.

"Mày đang hi vọng tao sẽ làm tan vỡ trái tim cậu ấy", Quaritch nói.

"Cậu ta mùi rất tuyệt, phải vậy không?", Quaritch nhe răng cười. "Và tao để lại mùi của tao trên khắppp người cậu ta. Cá là mày ghét lắm ha".

"Câm mồm!", Tsu'tey hét lên bằng tiếng Na'vi. Anh thở hổn hển trong một chốc, mũi phập phồng vì giận dữ, những điều ấy chỉ cho thấy rằng những gì Quaritch vừa nói cũng có phần đúng.

Anh ta tóm gáy Jake và lôi anh ra khỏi con đường mòn. Jake mất hồn vía đi theo, vẫn còn shock vì tình huống đột ngột xảy ra. Anh nghe tiếng gầm gừ lớn phía sau, có vẻ như đến từ Quaritch, tiếp theo đó là tiếng la của người Na'vi yêu cầu im lặng và đe dọa bắn tên đầy người hắn. Và rồi đột nhiên, tiếng động cơ vang lên từ xa xa.

Một tiếng thét dài vang lên trên bầu trời, đó là lời cảnh báo của người Na'vi rằng tàu chiến của RDA đã xuất hiện.

Những chiến binh trên mặt đất ngẩng lên đúng lúc tàu chiến bay trên con đường mòn.

Cơn mưa đạn đồng loạt xả xuống.

Các chiến binh la lớn, chạy toán loạn trong làn đạn. Jake trốn vội dưới một cái cây, kéo theo Tsu'tey đã vô lực.

"Người anh em!", Jake hét lên, vội xem xét vết thương trên chân Tsu'tey. Anh chửi thầm khi thấy da thịt tung tóe ở bắp chân anh ta và đưa tay lên cổ ấn nút liên lạc để gọi cứu hộ.

Nhưng không có gì ở đó cả. Mắt anh mở to và anh chửi thề lần nữa, lần này to hơn. Hôm nay đúng là ngày chửi thề của anh mà.

Khi tiếng súng dừng lại, anh ló đầu ra khỏi thân cây để nhòm qua con đường mòn. Những gì anh thấy đã khiến máu trong thân thể sôi sục lên.

Quaritch được một tên avatar trao cho một băng đạn và một khẩu súng. Hắn ta lắc đầu khi thấy khẩu súng, muốn lấy thứ gì đó trong chiếc ba lô mà một tên lính đang đeo.

Jake không ở lại để xem đấy là thứ gì. Thầm lặng nhất có thể, anh tóm tay Tsu'tey và vác anh ta lên vai. Anh đứng dậy, thân dưới và hai đùi căng cứng vì phải gánh thêm sức nặng của người anh em cùng bộ tộc.

Anh hít vào. Rồi thở ra. Và rồi anh chạy.

Có cảm giác phi tiêu đâm vào đau nhói ở bên hông. Và sau đó là một cái nữa ở đùi. Và anh ngã gục xuống.

...

Tầm nhìn của Jake mờ mờ ảo ảo khi anh dần lấy lại ý thức, cảm thấy thân thể lắc lư khi được ai đó bế kiểu công chúa.

"Làm tốt lắm, Đại tá", có giọng một người phụ nữ vang lên. Bàn tay bên dưới đùi và quanh vai anh siết chặt hơn. Khi bóng tối lại tràn đến trước mắt, anh vùi đầu sâu hơn vào trong mùi gỗ thông.

(Hết phần 1)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top