Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1 (19+) (JosAes)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

P/s: Tui tag rõ truyện dành cho 19+ trở lên nhé :'))) các bạn nhỏ vào đọc mà bị nhuốm đen là tui không chịu trách nhiệm đâu. Các bạn tà dăm 19+ vào nhận xét xem đoạn nào cảnh đó đó chưa được hoàn hảo thì chỉ tui nhá hị hị hị :)

-------------------------------------------------------.

"3,2,1. Trận đấu bắt đầu"
Aesop mở mắt, trận này ở khu vực nhà thờ đỏ, một cái máy ảnh kiểu cũ ngay bên cạnh cậu. Aesop có dự cảm không tốt lắm.

Cậu mau chóng ngồi sát vào mép tường đợi Joseph chụp ảnh.

3 giây, 5 giây, 10 giây... Joseph vẫn chưa chụp ảnh. Aesop không còn cách nào đành phải đứng dậy sửa máy nếu không quạ sẽ bu đầy đầu mất.

Tách!

"Cái tên khốn xảo quyệt. Chắc hẳn hắn đã đợi chúng ta mất kiên nhẫn đi sửa máy rồi mới chụp ảnh đây mà" William nóng tính chửi thầm.

"Ai qua giải chung máy với em đi, máy em sửa cũng được gần nửa rồi, thêm ai vô phụ em nữa là kịp máy đó" Tracy vừa sửa máy vừa yêu cầu giúp đỡ.

"Để tôi qua phụ" Patricia chạy lại "Lo cho Aesop ghê"

"Hả? Sao lại lo cho cậu ấy?" Tracy lơ mơ hỏi.

"Trẻ nhỏ không cần biết đâu", Patricia giả bộ thần bí nói.

Tracy không hài lòng bĩu môi, 'Mình mới không có nhỏ".

--------

Aesop vừa tập trung sửa máy, vừa như đề phòng mà luôn để ý cái máy ảnh sau lưng.

Trong lúc đó, Joseph đang ung dung một đường đi đến chuẩn xác bắt được vị trí của cả William, Patricia và Tracy, hắn chỉ chém khiến họ có máu lẻ xong hắn tiến gần bóng của Aesop, im lặng ngắm nhìn hình ảnh của người hắn thương nhớ. Đôi mắt xanh khẽ cong lên vui sướng.

Joseph đặt thanh kiếm qua 1 bên, tiến lại ôm lấy "bóng" của Aesop, ôn nhu đặt lên nó một nụ hôn.

Hắn hôn trán, hôn lên mũi, hôn lên cánh môi xinh xắn sau lớp khẩu trang.

Đôi tay không an phận men theo đường cong cơ thể dần trượt xuống.

Joseph chợt dừng, buông tay ôm "bóng" Aesop ra, xách lên thanh kiếm sắc bén.

Aesop đứng sửa máy luôn cảm thấy lạnh sống lưng, cậu khẽ rùng mình. Bóng của mọi người đều đã bị chém. Để ý thấy thế giới ảnh đã gần hết thời gian, cậu vội buông tay đứng cách xa máy.

Vút! Quả nhiên, khi vừa hết ảnh, Joseph vung kiếm từ không trung xuất hiện ngay đằng sau cậu.

"Chậc chậc, chạy cũng thật nhanh" Joseph chém hụt, tiếc nuối than.

Aesop mau chóng chạy đi, đồng thời cũng thông báo tới đồng đội "Thợ săn đang ở gần tôi!".

Joseph nhướng mày, thong thả đuổi theo dấu chân mà Aesop để lại.

Aesop dù có chạy trước rồi nhưng tốc độ vẫn không thể nhanh được như Joseph. Thoáng chốc khoảng cách của cả hai đã được kéo gần.

"Aesop, em nghĩ đề nghị hôm qua của ta thế nào?" Joseph không vội đánh mà ung dung tiến sát tới.

Aesop đập cái ván xuống chặn lại đường đi của hắn, không biết nghĩ đến cái gì mà tai cậu đỏ lên "Tôi không biết ngài đang nói gì hết!"

"Ồ? Không biết hay cố tình không biết?" Joseph phá đi cái ván "Vậy để ta nói lại cho em nhớ nhé".

"Ngài... Không cần thiết" Aesop trừng mắt "Em không muốn nghe"

"Không biết là ai đêm qua cầu xin ta cho hoãn lại đến hôm nay. Ta cũng đồng ý rồi mà giờ em định qua cầu rút ván sao?"

Khuôn mặt sau lớp khẩu trang của Aesop đỏ lựng, "Ngài...Em có hứa thật nhưng sao bây giờ ngài lại nhắc đến chuyện đó chứ?"

"Ta muốn em thực hiện lời hứa đó bây giờ" Joseph cười.

"Không được!" Aesop không chần chờ lập tức phản đối, nhận ra mình to tiếng cậu liền hạ giọng "Em...em không có thất hứa. Nhưng hiện tại đang là trận đấu của ngài. Còn...có những người khác ở đây nữa"

Câu cuối gần như cậu lẩm bẩm trong miệng.

Joseph sao có thể không nhìn ra cậu ngại ngùng điều gì. Hắn chỉ là ác ý muốn trêu chọc cậu.

"Ta không quan tâm" Joseph xoay ngược sống kiếm lại chém vào Aesop. Hắn dùng lực vừa đủ chỉ khiến áo của Aesop rách ra chứ không tổn thương đến da thịt của cậu. Nhưng chỉ vậy thôi cũng bị "quy tắc" tính là Aesop trúng đòn đánh của Joseph rồi.

Bang! Bang! Cũng vừa lúc hai máy đều đã nổ.

Joseph không có ý định đấu nghiêm túc, vì vậy hắn cũng mặc kệ không thèm chụp ảnh kiểm soát trận, để mặc cho phe sống sót sửa máy.

Bên này hai người đang "đùa giỡn" với nhau. Thì bên phe sống sót, Tracy đi cùng Patricia sửa máy chung cứ xuýt xoa.

"Trận này anh Aesop lôi kéo thợ săn tốt quá!" Tracy bấm xuống những con số nhập vào máy "Em thể lực yếu nên lúc nào cũng phải đi núp tránh bị thợ săn nhìn thấy. Lần nào em cũng chỉ lôi kéo được có 60 giây. Không, nhiều khi còn chẳng được 60 giây nữa ý chứ".

Patricia nghe Tracy than thở, cô chỉ khẽ nở nụ cười, xoa nhẹ đầu Tracy "Không sao hết. Thể lực của em kém nhưng nếu so về chuyện giải mã máy thì cả trang viên này chẳng ai giải nhanh bằng em"

"Chị đừng an ủi em, em tự biết bản thân đâu giỏi như vậy. Thấy đồng đội bị thương em lại không khống chế được sợ hãi, không tập trung sửa máy được. Chỉ có thể trông chờ vào rô-bốt", càng nói Tracy càng thấy buồn.

Patricia vội vàng "Không đúng đâu. Em rất mạnh, thật đấy!". Cô ngừng giải mã, hai tay ôm má Tracy nâng lên nhẹ nhéo "Em rất mạnh! Vì thế nên các thợ săn mới luôn tìm kiếm em trước đó. Không được phép coi nhẹ bản thân như thế".

"Cảm ơn chị, chị Patricia" Tracy cảm động ôm lấy Patricia.

Bang! Lại thêm một máy nữa nổ. Máy của robot cũng đã được hơn phân nửa thì hết pin, vì vậy Tracy tính chạy tới bù.

"Này! Hai người còn không mau sửa máy đi. Đứng đó diễn trò tình cảm gì vậy?" William đã đập xong máy chạy ngang qua không nhịn được xen vào.

"Máy cũng sắp nổ rồi, cậu gấp cái gì? Aesop cậu ấy còn chưa gục, lại nói cậu ấy thậm chí còn chưa lên ghế lần nào" Patricia lạnh lùng.

"Ờm, vậy để tôi chạy tới bù máy cho." William có hơi sợ vị mỹ nhân của trang viên này, liền chạy lẹ.

"Hihi" Tracy nhịn cười nhìn dáng William chạy đi xa, đôi mắt lóng lánh sao ngưỡng mộ "Oa, quả nhiên là chị Patricia có khác. Nhìn cậu ta chạy kìa".

"Cậu ta có chút nóng tính, đầu óc có hơi không được tinh tế lắm nhưng lại rất trượng nghĩa, ngay thẳng. Không quá đáng ghét", Patricia nghiêm túc đưa ra lời nhận xét.

Patricia được xếp top 1 trong phe kẻ sống sót phái nữ, không chỉ về sắc đẹp mà còn vì kỹ năng lôi kéo thợ săn của cô ấy rất tốt, tốc độ sửa máy cũng không phải dạng vừa. Công thủ toàn diện.

Được cô ấy khen cũng giống như nhận được một tấm huy chương vô hình vậy.

Bang! Máy thứ tư cũng xong rồi. Để William nổ máy cuối thôi.

Patricia cùng Tracy cũng tách ra về hai hướng cổng khác nhau.

"Chị về cổng phía thảm đỏ, có gì mở cả hai cổng để Aesop có thể câu kéo về cổng"

"Dạ, em sẽ mở cổng đằng sau cho" Tracy gật đầu, sau đó nhanh chân chạy về cổng.

Pong! Màn hình thông báo Aesop bị đánh gục, William liền nhanh chóng nổ máy.

Tiếng còi báo hiệu vang lên chói tai, Patricia cùng Tracy đồng thời thông báo

"Tiến độ giải mã cổng 2%"

"Tiến độ giải mã cổng 3%"

Aesop chạy từ đầu trận đến giờ đã mệt đến thở dốc. Quần áo trên người cậu rách cả mảng lớn, để lộ ra da thịt trắng trẻo thấm mồ hôi.

Joseph thì vẫn "tâm bình khí hòa", chẳng có chút mệt nhọc nào vẫn cứ bám sát theo cậu trêu chọc "Em mệt chưa? Lại đây với ta nào, chạy mệt thế này rồi chút nữa sao còn sức mà đu lên eo ta nữa".

Aesop vừa mệt vừa thẹn liền cáu, không nhịn được trừng Joseph "Ngài lưu manh, em đã nói là em sẽ giữ lời hứa rồi mà. Nhưng không phải ở đây!".

Joseph cười, giương kiếm lên. Vung một nhát chính xác đem toàn bộ phần lưng áo của Aesop chém rách. Quy tắc tính Aesop đã gục.

William tính quay lại cứu Aesop, vị trí của cậu ta không xa lắm. Tính toán khoảng cách liền chạy thẳng đến, sau đó sử dụng kỹ năng húc bóng phóng thẳng tới Joseph.

Joseph từ xa đã nhìn thấy William, hắn không vui nhíu mày, vung kiếm xoay 360 độ hòng đánh gục cái tên toàn cơ bắp này.

William chuyên nghiệp hiểm hóc lách bóng né được đường kiếm, không do dự tông thẳng vào Joseph.

"Phiền phức!" Đoang!

Joseph vung kiếm chém xuống khiến William ngã gục. Quanh thân hắn bao bọc bởi một lớp giáp vàng.

"Cái tên ngốc này!" Patricia đau đầu. Chẳng lẽ William không để ý lần nào Joseph gặp Aesop cũng đều được thả hòa hoặc thắng một cách khó hiểu mà chỉ có Aesop lưu lại đến cuối trận sao?

Xong chưa kể, lúc ra khỏi trận Aesop cũng không bị thương gì, chỉ là chân có chút run do "chạy quá sức" sao?

Tracy thấy William gục thì hơi hoảng "Chị Patri, phải làm sao đây?"

"Em về trước đi, chị đi cứu cậu ta" Patricia dặn.

Joseph hiện đang trong trạng thái "cuồng nộ" (mắt đỏ nhánh 6 ý), nhỡ chọc điên ngài ấy thì toang.

Patricia tính toán chỉ có thể cứu vào giây cuối của ghế.

Joseph treo William lên ghế, sau đó nhấc Aesop lên đưa cậu đi mà chẳng thèm để ý đến tên cơ bắp này nữa.

Patricia chạy đường vòng tính tránh để lộ dấu tai, ai ngờ lại chạm mặt Joseph đang vác Aesop cũng đi đường vòng.

Joseph lạnh lùng nhìn "Đừng cản đường ta".

Patricia nhìn hai tai đỏ bừng bừng của Aesop sao có thể không hiểu. Cô khẽ mỉm cười "Vâng, mong ngài lượng thứ cho tên ngốc kia"

Joseph không nói gì cứ thế đi thẳng, coi như là ngầm đồng ý.

Patricia chạy đi cứu William, rồi kéo cổ áo cái tên còn đang muốn quay lại "cứu người" này.

"Đi về!" Một câu lạnh lùng khiến William hết dám dẫy luôn.

-------------------

Aesop bị Joseph "xách" lên, lúc đầu cậu còn cố vùng vẫy muốn thoát ra nhưng bị Joseph không thương tiếc vỗ cho hai cái vào mông đau rát cậu đành yên phận không dám động loạn nữa.

Sau khi màn hình trận đấu hiển thị ba người kia đã thoát khỏi trận đấu, Joseph liền đem Aesop đặt lên cái bàn trong nhà thờ lớn.

Aesop trợn mắt "Ngài tính...tính làm ở đây thật sao?"

Nhìn bức tượng cây thánh giá sau lưng Joseph, Aesop lắc đầu, "Không được! Như vậy là xúc phạm đó!"

"Ta không theo đạo" Joseph cười, thì thầm vào tai Aesop khiến cho đôi tai đã đỏ giờ càng như muốn nhỏ ra máu.

"Ngài... ưm" Aesop còn muốn phản kháng liền bị Joseph một ngụm hôn xuống.

Đầu lưỡi hắn bá đạo ép cậu phải mở ra hàm răng, cuốn lấy đầu lưỡi đang muốn trốn chạy của cậu.

Aesop bị hôn đến mụ mị cả đầu óc, Joseph hôn quá mức cường ngạnh lại chuyên nghiệp, từng chút từng chút đoạt đi dưỡng khí của cậu khiến cậu muốn nhũn ra.

Bàn tay hắn cũng không an phận, dùng kiếm cắt nốt phần cổ áo còn lành phía sau khiến cái áo của Aesop hoàn toàn nát thảm. Hắn dùng lực kéo một cái liền tuột được áo của Aesop ra hệt như lột vỏ tôm vậy.

Bàn tay Joseph hữu lực nhưng lại lạnh lẽo, chạm lên da thịt nóng ấm của Aesop khiến cậu như bừng tỉnh khỏi nụ hôn.

"Úi" Aesop giật nảy mình "Ngài làm em đau đó!"

Joseph ngẩng đầu khỏi ngực của cậu, để lại trên đầu ngực cậu một vòng dấu răng mờ mờ.

"Nơi này dựng lên rồi" Joseph cười, chỉ vào nơi giữa hai chân của cậu "Em biến thái thật đó, bị đau mà nơi này lại dựng lên sao? Hửm?"

Aesop đỏ bừng mặt, ánh mắt lảng tránh "Đó là do ngài hôn em".

Joseph nhìn đôi môi hơi sưng hồng của Aesop khép khép mở mở liền nhịn không được lại cắn xuống một ngụm.

"Dễ thương", Joseph khẽ cười thầm nghĩ: "Của ta!".

Joseph kéo xuống quần của Aesop vắt sang một bên, hắn chen thân thể vào giữa kéo tách hai chân của Aesop làm lộ ra nơi bí ẩn kia.

Aesop ngượng ngùng muốn khép chân lại.

Joseph giữ lấy cổ chân cậu gác lên vai hắn "Đều là vợ chồng già rồi còn ngại ngùng gì nữa".

Hắn khéo léo nắm lấy nơi đang dựng lên kia nhịp nhàng lộng. Aesop co người lại vì sự đụng chạm.

Không kiềm được thở dốc, khoái cảm từ hạ thân khiến Aesop không tỉnh táo nổi.

"A...ưm...Đợi... đợi đã! Ha...a...Ngài Joseph, em muốn bắn" Aesop cựa người, hai tay vô lực muốn giữ tay Joseph lại.

"Bắn ra đi" Joseph không để tâm lực đạo nhỏ bé kia của Aesop, tay hắn càng loạn động nhanh hơn.

Aesop thân thể hơi cong lên, đầu óc trống rỗng bắn ra trên tay Joseph.

Joseph dùng thứ dịch Aesop vừa bắn ra một đường dần trượt xuống dưới. Hắn dùng chất dịch thay bôi trơn chen ngón tay vào hậu huyệt của Aesop.

Cảm giác dị vật chen vào mở rộng nơi ấy khiến Aesop có chút hơi khó thích ứng ngay, cậu cố gắng phối hợp thả lỏng bản thân nhưng cơ thể lại cứ căng lên.

"Ngài đợi một chút...hưm...".

Joseph hạ xuống một nụ hôn an ủi, bàn tay còn lại cũng không nhàn rỗi di chuyển vuốt ve nơi đầu ngực cương cứng đỏ hồng của Aesop.

Lực chú ý của Aesop dần bị phân tán theo từng nụ hôn của Joseph. Cơ thể cũng dần quen với sự xâm nhập kia.

Joseph nhân cơ hội đẩy thêm một ngón tay vào mở rộng hậu huyệt mềm mại. Âm thanh nhóp nhép dâm đãng cùng tiếng nức nở kiềm nén của Aesop cùng vang lên tạo nên thứ âm điệu dâm đãng.

"Á...ưm..." Aesop bỗng giật nảy mình.

"Ta chạm đúng nơi rồi nhỉ?" Joseph khoái trá dùng 3 ngón tay liên tục vừa mở rộng vừa đâm vào điểm sướng của Aesop.

"Đừng... Ưm...ha...a...Đừng, dừng lại! Á" Aesop bị khoái cảm đánh úp liền co cơ thể lại, bụng dưới cảm giác ngứa ngáy khó nhịn. Tay cậu vô thức muốn lộng vuốt phân thân nhưng lại bị Joseph cưỡng ép giữ lại.

"Cho em bắn...ưm...em muốn bắn!" Aesop không tự chủ lắc eo, càng khiến ngón tay thon dài của Joseph đâm vào sâu hơn.

"Á...không muốn...ha..a..."Aesop lần thứ hai bắn ra.

Còn chưa hoàn toàn xúc cảm lên đỉnh, đột nhiên Joseph rút ba ngón tay ra thay thứ khác nóng bỏng cắm thẳng vào hậu huyệt của cậu.

"Á" Aesop cong người, nước mắt sinh lý lăn dài. Cậu không thể nói nổi nên lời.

Joseph mặc kệ hậu huyệt đang thắt chặt kia, hắn cường ngạnh ôm Aesop dậy, đâm sâu dương vật vào trong.

Aesop được ôm lên liền tức giận há miệng cắn vào vai Joseph.

"Em đợi chút đừng cắn như thế" Joseph xoa nhẹ đầu Aesop "Để ta cởi áo ra rồi em hẵng cắn. Để thế này đau răng đó".

Aesop thả ra, gục đầu vào vai Joseph hít thở sâu từng ngụm không khí, đồng thời cố gắng lần nữa thả lỏng bên dưới.

"Hức, ngài quá đáng. Em vừa mới ra mà ngài lại vào. Cảm giác lạ lắm" Aesop giọng khàn khàn trách cứ.

"Hửm, cảm giác lạ sao? Chứ không phải do sướng hả?" Joseph cười trêu chọc, cởi vất áo sang một bên, thân dưới lại lần nữa đưa đẩy ra vào nhẹ nhàng.

"A...ưm. Em, không thích" Aesop vươn tay ôm vòng qua cổ Joseph.

"Không thích? Là do ta chưa đủ cố gắng hửm?" Joseph đang rút ra bỗng thúc mạnh một cái vào sâu bên trong hậu huyệt.

"Á...ha...ưm...Đừng...Không phải, là do em...hức...ngài chậm thôi!" Aesop ngửa cổ, đầu óc cậu chẳng còn nghĩ được gì nữa.

Aesop lại bắn ra lần nữa "Hức, em bắn đến 3 lần rồi. Em mệt quá".

"Em mệt sao? Vậy là không được đâu, ta còn chưa bắn mà. Em tính hưởng thụ một mình bỏ mặc ta sao?" Joseph giả bộ ấm ức, bên dưới cũng không quên luận động thúc mạnh vào điểm nhạy cảm của Aesop.

Nhìn Aesop mê man, Joseph nhíu mày, hắn tháo xuống sợi dây cột tóc của Aesop.

"Á, ngài làm gì?" Aesop hoảng hốt.

"Ta giúp em, không bắn ra nữa em sẽ đỡ mệt hơn" Joseph ung dung nói, đem sợi dây cột vào cậu nhỏ của Aesop khiến cậu không bắn ra được.

"Không...ứm" Aesop bị Joseph bế bổng dậy, dương vật đâm thẳng vào điểm sướng vào nơi sâu nhất của cậu.

Joseph điều chỉnh nhịp thở, luận động càng lúc càng nhanh hơn. Hắn hơi căng người liền bắn vào trong hậu huyệt của Aesop.

Thở ra một hơi thỏa mãn, nơi đó đã bắn nhưng vẫn chưa chịu mềm xuống, vẫn cứng rắn muốn ở lại chốn thần bí sung sướng này. Nhưng nhìn Aesop đã lịm đi, Joseph lại mềm lòng.

Hắn thở dài, chậm rãi rút khỏi, dùng cái áo rách cẩn thận lau sạch chất dịch trắng đục đang chảy ra từ hậu huyệt. Kiểm tra một chỉ bị sưng một chút hắn liền an tâm đem quần mặc lại cho Aesop, sau đó dùng áo khoác của mình bọc cậu lại ôm đi.

Màn hình hiển thị "Thợ săn đã đầu hàng".

END.

Bạn nào cảm thấy truyện của mình giúp các bạn giải trí thì mong các bạn để lại cho mình một cmt "Trạm chủ cố lên!" dùm mình nha! <3

Hoặc là bạn nào có điều kiện thì donate cho mình nha kkkkk. Cái mã mình để trong ảnh trong chương truyện ó kekeke

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top