Gặp mặt
Tại phòng ăn của trang viên:
Vera này, cô sao thế? :_Piona hỏi
À, không có gì chỉ tại.. :_Vera ấp
úng
Sao vậy, cô nói đi. Tôi hứa sẽ không nói với ai đâu:_Piona
À thì, từ ngày tôi đến trang viên.
Ai tôi cũng gặp và nói chuyện với họ. Nhưng chỉ có cô ấy là..:_Vera
Là Martha ấy hả:_Piona
Sao... Sao cô biết? :_Vera
Thì trong cái trang viên này cô ấy là Survival lạnh lùng nhất mà:_Piona
Mà cô muốn nói chuyện với cô ta lắm hả? :_piona
Tôi cũng không biết nữa , lần đầu tiên thấy cô ấy tôi cảm thấy muốn phóng tới đó và bắt chuyện với cô ấy ngay:_Vera
Vậy là cô thích cô ấy hả~? :_Piona
Hả?!. Đâu có, tôi chỉ hơi tò mò thôi :_Vera
Vậy cô có muốn bắt chuyện với cô ấy một lần không?:_Piona
Ý cô là chủ động bắt chuyện ấy hả, nhưng cô ấy cứ tránh mặt mọi người. :_Vera.
Không sao đâu, hôm nay tôi có một trận đấu cũng có cô ấy, nếu cô muốn thì tôi sẽ nhường cho cô. Ad. :_Piona
Vậy thì cảm ơn cô!!. Đúng là bạn tốt của tôi!!:_Vera hét lớn
Vậy thì chúc cô may mắn. Nhưng tôi nói trước,cô ấy không dể bắt chuyện đâu, thường thì chỉ tập trung vào công việc thôi , có khi còn chẳng để ý người ngoài nói gì về mình. :_piona
Uhm tôi hiểu rồi:_Vera
Một lúc sau:
"Mời các Survival được yêu cầu và hunter tập trung tại phòng chờ! "
Vì được Piona nhường cho trận đấu chiều nay với Martha nên cô khá phấn khích cũng như đôi chút hồi hộp.
Thông tin trận đấu:
Map nhà thờ đỏ
Hunter
Geisha
Survival
Vera
Naid
Helena
Martha
Khi mọi người đã sẵn sàng, tiếng kính vỡ vang lên,team Survival bắt đầu vào công việc sửa máy. Một lúc sau Helena đập gậy để xác định hướng đi của hunter.
Trận này có bé Helena chắc tha cho cả bốn vậy:_Geisha
Naid là người bị phát hiện đầu tiên
Này cậu nhóc lính thuê hôm nay tâm trạng ta ổn nên tha 4 , cậu cứ việc tiếp tục sửa máy:_Geisha
Vậy thì cho tôi cảm ơn nhá:_Naid
Trông lúc đó Helena cũng đã mò được tới chỗ của hai người kia
Ồ~Helena chị tìm em nảy giờ, vì em mà chị tha bốn đấy nhá~:_Geisha
Helena chưa kịp nói thì bị geisha ôm chầm lấy đến mức khó thở. Còn naid thì được tặng thêm voucher khuyến mãi, vừa sửa máy vừa ăn cơm của hai bà chị này
Còn về phần của Vera thì đã thấy Martha sửa ở cái máy trước mặt và nhanh chóng chạy lại bắt chuyện .
Chào chị Martha , em là Vera rất vui được gặp:_Vera nói vời giọng thân thiện
Ừ:_Martha lạnh lùng đáp
Mà nè,sao tôi thấy chị ít nói chuyện với mọi người quá vậy,chị thấy không thoảng mái hả? :_Vera thắc mắt
Cô đừng làm như chúng ta thân nhau lắm ấy.Hừng ngay mấy câu hỏi phiền toái như vậy nữa. Cô phiền thật ₫ấy!!! :_ Martha nói với giọng hậm hực
Nhưng.. Tôi chỉ. :_Vera nói ấp úng pha loãi với một chút buồn bã
Thôi đủ rồi, tốt nhất cô đừng nói chuyện với tôi nữa!! :_Martha quát
Nếu.. chị không muốn thì đành thôi vậy :_Vera trả lời với giọng đượm buồn
Martha đã thấy đôi mắt tràn ngập sự buồn bã nó như muốn tuôn hết ra ngoài.Tim cô nhói đau
Thợ săn đầu hàng trận đấu kết thúc, phe Survival thắng:
Ngay sau đó tất cả mọi người đều đã quay trở lại phòng của mình.
Vera này sao rồi, mọi chuyện ổn chứ? :_Piona
Ừ, chắc vậy:_Vera
Này, cô ổn không đấy?! :_Piona
Vừa kết thúc trận đấu nên tôi khá mệt, phiền cô về cho:_Vera đuổi khéo
Vera thẳng tay mời Piona về, và nhốt mình trong phòng để suy ngẫm về những chuyện đã xảy ra trong lúc đó, cảm xúc dồn dập cô không biết trong hoàn cảnh ấy mình có buồn hay không, một đống suy nghĩ đổ xô vào nhau.
Tại sao, cái cảm xúc gì thế này. Sao mình lại buồn, chị ấy là ai mà tại sao mình lại muốn khóc..:_Vera.
Những giọt lệ thi nhau chảy xuống gò má của cô nàng hương sư. Cô muốn thấy nụ cười của Martha, cô muốn Martha vui vẻ khi nói chuyện với cô, cô muốn thấy Martha hạnh phúc.
Ở phòng của Martha:
Chết tiệt cái loại cảm xúc quái gì thế này:_Martha
Tại sao mình lại cảm thấy như vầy chứ. Khoan đã... mình đang buồn ư, nhưng tại sao chứ cô ta là ai mà mình phải bận tâm:_Martha
Từ trước đến nay chưa hề có một ai khiến cho cô phải suy nghĩ nhiều đến như vậy. Cô nghĩ nên chuẩn bị cho mình một lời xin lỗi . Không phải vì cô cảm thấy có lỗi mà vì cô không thể nào ngủ yên với cái cảm xúc đó
Sáng hôm sau:
"Mọi người chú ý hệ thống sếp cặp gặp trục trặc nên hôm nay mọi người được nghỉ ": Thông báo của cô sơn ca
Tuyệt một cơ hội tốt để phá tan cái cảm xúc này:_Martha
Được rồi bây giờ mình sẽ đi tìm cô ấy:_Martha
Đi một vòng trang viên vẫn không thấy Vera đâu. William thấy cô như đang tìm ai đó và tiến lại bắt chuyện
Yo , chào cô bạn . Tôi nghĩ cô đang tìm ai đó? _William
À.. Ừm:_Martha
Hiếm khi thấy cô chú tâm vào việc gì ngoài công việc lắm đấy, tôi nghĩ bây giờ cô phải ở trên phòng cùng đống giấy tờ của mình nhỉ. Nói đi cô tìm ai:_William tò mò
Vera, cậu có thấy cô ta đâu không?:_Martha
Vera à, từ sáng đến giờ tôi không thấy cô ấy ₫âu cả. Cô đã thử kiếm trong phòng cô ấy chưa? :_William
Phòng cô ấy à? :_Martha
Ừ:_William
Martha chợt nhớ ra mình chưa xem phòng của Vera. Chợt chạy ngay lên phòng của Vera và cảm ơn chàng tiền đạo.
Này, này. Làm gì mà vội thế không biết:_William
Khi tới trước cửa phòng của Vera. Cô gỏ nhẹ cửa.
Này Vera, cô có ở trong đó không? :_Martha
Không thấy ai trả lời, cô mở hé cửa ra. Trước mắt cô là bóng hình nhỏ bé đang quấn mình vào cái chăn trên chiếc giường của mình.
Còn ngủ à?:_Martha khẽ cười, đó là điệu cười ôn nhu chưa từng xuất hiện trên ₫ôi môi của điều phối viên
Mình đang cười à?!. Chuyện quái gì đang xảy ra thế này !? :_Martha nghĩ thầm
Những bước đi khẽ của Martha dần tiến tới chiếc giường kia. Vô tình đang đi thì cô phát hiện một thùng rác chứa đầy khăn giấy. Cô thấy vậy nhưng cũng làm lơ đi vì nghĩ chúng chỉ là khăn giấy dơ bình thường.
Bây giờ trước mắt cô là người con gái ₫ang ngủ say sưa trên chiếc giường của mình.
Martha liếc nhìn lên mặt của Vera thì phát hiện mắt cô sưng tấy lên. Với đống giấy lúc nảy thì Martha đã ₫oán được chuyện xác ra tối hôm qua cô đã khóc, không phải ₫úng hơn là khóc rất nhiều. Trong lòng cô có chút xót xa
Ngay lúc đó Vera hé mở ₫ôi mắt của mình ra thì thấy Martha đang nhìn chằm chằm vào mình
Dậy rồi à? :_Martha nói với giọng ôn nhu
Cô tới đây làm gì, chẳng phải cô nói tôi là đồ phiền toái sao? :Vera phồng hai bên má lên
Thấy cô như vậy, tim Martha đập loại một nhịp.
Tôi tới đây để xin lỗi:_Martha
Xin lỗi ư? . Chuyện hôm qua sao!? :_Vera
Ừ:_Martha
Vậy là xong việc nhé, tôi về phòng đây:_Martha
Khoan đã.. Tôi còn chưa chấp nhận lời xin lỗi nữa mà:_Vera, muốn giữ Martha lại
Sao nữa, chẳng phải tôi xin lỗi cô rồi sao?? :_Martha
Nhưng mà...khụ khụ:_Verra bị ngắt quản bởi tiếng ho của mình.
Martha thấy thế chạy tới chỗ cô ₫ưa nhẹ tay lên tráng.
Trời, trán cô nóng thế?! :_Martha
Tôi.. Tôi:_Vera, chưa nói hết câu Vera ngã khụy xuống vào lòng của Martha
Này Vera cô sao vậy:_Martha hoản hốt
Trong phòng khám của emilly:
Cô ấy ổn, nhưng bị sốt khá nặng nên phải ở đây khoảng một tuần:_Emily
Mà sao cô biết cô ấy bị sốt nên đưa đến đây vậy? :_Emilly hỏi
À, chỉ là tình cờ thôi:_Martha
Ùm, vậy nếu không có j nữa thì tôi đi trước, nhờ cô ở lại đây canh chừng có ấy nhé. Khi nào Vera tỉnh cô nhớ cho cô uống chỗ thuốc đặt ở trên bàn giúp tôi:_emilly
Được rồi cứ để đó cho tôi:_Martha
Khi emilly đi căn phòng chỉ còn lại hai người
Hơi thở thì yếu, mặt đỏ ửng đã vậy trán còn nóng. Nhìn Vera lúc này cô không khỏi xót xa. Cô lúc nào cũng tự hỏi cảm giác này là gì, nó từ đâu mà đến, rốt cuộc cô đang bị cái gì
Cô vẫn không hiểu được đây là loại cảm xúc gì. Chỉ biết nó rối tung lên. Cô xót khi thấy Vera khóc , khó chịu khi thấy Vera nói chyện thân mật với người khác. Khi Vera cười tim cô như muốn đập loại nhịp. Thứ cảm giác này thật kì lạ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top