Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

A Midsummer Night's Dream

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Title: Giấc mộng đêm hè
Cp: Lunar Phase x Poseiden's Crown
.......

Giữa đêm hè, gió vẫn thổi  trên đồng cỏ hoang ở Yorkshire, và biết bao câu chuyện huyền diệu có thể xảy ra, không cần bất kì quy luật nào.

Và có lẽ câu chuyện huyền diệu nhất ở đây là về một chàng hoàng tử, một chàng hoàng tử mang trong mình biết bao thần tiên,diệu kì. Là một kẻ mơ mộng đúng nghĩa, chàng luôn bao quanh tâm trí mình bằng thơ ca hội họa. Nhen nhóm những ý tưởng về một bức tranh sơn dầu hay một tuyển tập thơ. Chàng thậm chí còn ước rằng mình đơn thuần là một tên thy sĩ để sống cuộc đời lãng mạn chàng hằng mong ước. Tình yêu của chàng đối với nghệ thuật lớn đến mức chàng sẽ đặt tên cho bất kì con ngựa nào chàng nhìn thấy bằng những cái tên hết sức ngọt ngào và quái dị.

Bất kì thứ gì đẹp đều sẽ khiến chàng cảm động đến phát khóc. Nói chung là chàng thật sự nhạy cảm. Nhưng chàng lạ quá đi thôi ! Ai mà chẳng có một lần rung động trong đời chứ ! Ấy vậy mà chàng hoàng tử áo trắng chỉ biết ôm ấp cho mình tình yêu đối với những cành hoa tuyệt đẹp. Nhưng hoa chỉ rung rinh trước gió mà thôi. Đến ngôn ngữ của hoa cũng là do nhân loại sáng tác ra mà thôi. Chúng ta chẳng có thể biết được chúng nói những gì hàng ngày cả ! Chàng hoàng tử trẻ cũng thế. Chàng chẳng rung rinh trước người đẹp nào. Không ai hiểu được chàng. Vì chàng chỉ ôm cho mỗi mình một thứ ngôn ngữ khó hiểu quá. Và tâm trí của chàng cũng bề bộn quá. Thành ra dù chàng có tốt bụng đến đâu thì cũng chẳng mấy ai đoái hoài đến chàng.

Vua cha của chàng là Theseus vì cảm thấy nhục nhã trước sự nhu nhược của đứa con trai nuôi, liền bắt chàng phải kết duyên với nàng Gertrude. Nhưng đời lại nghiệt ngã quá ! Họ không hề yêu nhau. Bản thân chàng Lunar Phase không thích Gertrude một phần vì nàng là tiểu thư của gia tộc bá tước Dawkins quyền quý. Chàng ghê sợ những thứ cấp bậc khô khan và cứng ngắc. Nhưng vì lo vị vua cha anh minh sẽ không hài lòng nên chàng chỉ có thể gật đầu miễn cưỡng. Hôn lễ sẽ được tổ chức vào thứ Hai. Trong khi chàng chỉ mới biết tin vào sáng thứ Bảy, và có lẽ là buổi sáng ảm đạm nhất trong đời chàng hoàng tử mộng mơ.

.......

"Nhật ký thân mến,
Sẽ thật sự là phỉ báng với một chàng trai trẻ tốt bụng như tôi nếu phải cưới một tên quý tộc ngạo mạn nào đó. Ấy vậy mà Cha vẫn bắt tôi cưới một trong số bọn họ. Hỡi ôi, sao người lại đối xử tàn tệ với con như vậy ?
Nhưng vì lòng kính yêu vua cha, tôi sẽ làm hài lòng người bằng cách trao nụ hôn của tôi cho nàng Gertrude. Đồng thời trao toàn bộ thì giờ của tôi cho việc thực hành nghi lễ đám cưới.
Ước gì Chúa chỉ cho con cách thoát khỏi sự chỉ vì tàn bạo này,
Lunar Phase."

Những hàng chữ cuối cùng được viết một cách nguệch ngoạc và dần khó đọc hơn do chàng hoàng tử nhất thời xúc động. Chàng ôm đôi mắt xanh biếc liếc nhìn lên bầu trời. Hai thứ giao nhau, và bầu trời dường như lặp lại tâm trạng của chàng như một chiếc gương, buồn nhưng tha thiết. Chàng đã từng chẳng màng đến ngày mai, nhưng giờ đã khác rồi. Chàng cứ đong đếm từng phút trôi qua một cách máy móc như thể định mệnh đã sẵn sắp đặt từ trước.

Tâm trạng của chàng cũng chẳng khá hơn. Chỉ lặp đi lặp lại những xúc cảm mông muội. Đầu chàng không còn tiếng chim hót và hình ảnh các loài hoa thần tiên, mà chỉ còn lại đồng cỏ hiu quạnh, dư vị của những ngày sống êm đềm.

Đến nỗi chàng ăn chẳng còn ngon miệng, ngủ cũng chẳng còn yên. Chàng chỉ thao thao bất tuyệt nghĩ về cái đám cưới sẽ diễn ra vào sáng thứ Hai. Bất giác chàng nghĩ đến bản hùng ca bi tráng nhất sẽ rất hợp khi được chơi vào đám cưới của mình. Có lẽ chàng nên ngưng đè nặng mình bằng vấn đề này. Chắc nó không tệ đến như vậy đâu nhỉ ?

Nhưng chàng không biết rằng đợi chờ mình phía trước là thứ có thể giúp chàng dứt ra khỏi cuộc sống hoàng tộc và thực hiện ước mong du ngoạn đây đó của chàng.

.......

Ngày Chủ nhật bình thường đến mức tầm thường. Chỉ là một cái bóng của những ngày vui trước đây. Nên chàng đón tiếp nó thật cẩu thả.

Đáng lẽ tôi sẽ cho bạn đọc biết về những gì chàng làm vào ngày Chủ Nhật, nhưng chàng hoàng tử đón nhận nó hời hợt đến mức chàng chẳng nhớ chàng đã làm gì, và tôi không muốn bạn đọc cảm thấy rườm rà nên tôi xin phép sẽ không kể đến nó và nhảy đến ban đêm, một ban đêm diệu kì.

Cái ban đêm kì diệu này bắt đầu bằng việc chàng tuyệt vọng lật từng trang giấy của cuốn truyện chàng quý nhất với hy vọng nó sẽ giúp chàng có thêm niềm tin vào cô tiểu thư.

Dưới ánh nến heo hắt, tưởng chừng có thể tắt bất kì lúc nào, chàng đọc thấy một từ.

'Trốn thoát'

"Trốn thoát, trốn thoát, trốn thoát ư ?"

Chàng nhẩm đi nhẩm lại câu hỏi vừa bật ra trong đầu.

"Đúng rồi, mình sẽ trốn khỏi đây !" Chàng nói với một giọng điệu hết sức khẽ khàng để tránh sự chú ý của đám lính canh.

Sau đó, chàng nhớ ngay đến cuộc du ngoạn bằng tàu đến Hy lạp vào nửa đêm. Đám cưới sẽ diễn ra tại đó vì các vị khách thô lỗ không chịu chi trả cho việc đi đến tận Yorkshire. Nhưng chàng chỉ có thể thầm khinh bỉ cái tính ích kỷ của họ. Cuộc du ngoạn này sẽ là bước cờ hoàn hảo cho kế hoạch của chàng. Hoặc có thể chính đêm đó sẽ đưa hai vận mệnh lại với nhau, hứa hẹn là đêm tuyệt diệu nhất trần đời trong cuộc sống ngắn ngủi của chàng hoàng tử mộng mơ.

Tiếng chuông nhà thờ điểm đúng nửa đêm. Cũng đúng lúc có tiếng gõ cửa phòng chàng.

Hai tên lính canh nói với chàng rằng chàng sẽ phải chuẩn bị ngay bây giờ cho cuộc du ngoạn sắp tới.

"Thưa hoàng tử, bây giờ là đúng nửa đêm. Người sẽ phải chuẩn bị kĩ lưỡng cho chuyến đi đến kinh thành Athens. Vì lòng kính yêu Chúa, tôi xin chúc ngài có một đêm vui vẻ." Nói đoạn tên lính gác liền hôn chàng Lunar, để tên còn lại nói tiếp.

"Người hãy nhớ đem theo Cây Thánh giá vàng để cho dân chúng, hoàng tộc hay thậm chí là những thần tiên không thể thấy được bằng mắt thường nhìn được lòng tôn kính với Chúa của chúng ta. Cha của Người đã nói như thế."

Chàng mỉm cười, gật đầu với hai tên lính gác.

Khi chúng đã đi, chàng Lunar Phase lại nhìn lên bầu trời đêm. Ánh trăng tinh khôi rọi lên mặt chàng. Đến đây chàng phát hiện ra rằng dù có đi đâu thì chàng vẫn chỉ kẹt lại dưới bầu trời này, chứng tỏ thế giới này rộng lớn đến mức nào. Chàng biết phải đi đâu đây ? Khi lênh đênh trên biển chàng đã nghĩ đến nó. Nhưng đã lỡ rồi, chàng chỉ biết chần chừ mà thôi.

Bầu trời đêm đầy ảo mộng càng thôi thúc chàng trốn chạy. Hứa hẹn với chàng một chân trời mới, nơi chàng có thể trở thành một thy sĩ sống trong lạng mãng mà chàng hằng mong ước.

Nhưng sao nó lại đen kịt thế này ? Mây nhiều quá. Gió cũng thổi mạnh thật. Con thuyền bấp bênh trên nền sóng đang rung động giữ dội. Những cơn sóng điên cuồng đập vào con tàu như sắp vỡ nát. Tất cả ký ức về chuyến du ngoạn chỉ là những mảnh rời rạc mà có kể lại thì bạn đọc, thậm chí là tôi đây sẽ đều không hiểu gì cả nên tôi xin mạn phép lượt bỏ chi tiết này.

Nhưng trong đêm đó, có một điều mà Lunar Phase nhớ nhất. Đó là về bóng hình kì ảo chàng đã thấy. Bóng hình của một người thiếu niên. Chàng ấn tượng với người đó không đơn thuần là vì vẻ đẹp cổ tích của người mà là vì trong khi chàng đang ngụp lặn trong dòng nước mạnh thì người đẹp đã xuất hiện từ hư không và cứu lấy chàng trong cơn hoạn nạn. Và để chàng trên bờ rồi rời đi, như một giấc mơ vậy.

Chàng chìm vào cơn mê man trong vòng nửa canh giờ. Bản thân chàng có chút khúc mắc về việc chỉ trong chừng nấy thời gian mà đã tỉnh giấc rồi. Ngược với những gì chàng đã từng học và biết đến.

Nhưng não chàng lại bị thu hút bởi một, à không, hai câu hỏi khác.

Chàng đang ở đâu ?

Người đó là ai mà chàng dường như đã bị khóa chặt tâm trí về người thế này ?

Chàng hoàng tử mộng mơ rối trí với những câu hỏi không lời giải đáp ấy.

Giả thiết về khu rừng bí ẩn cho rằng có thể nó là một khu rừng vô danh ở sát bờ biển Hy lạp. Chàng đã vô tình lạc vào đây do người đẹp kia, và có thể mọi người đã chết. Bao gồm cả vua cha của chàng.

Chưa kịp khóc thương cho mọi người, đôi mắt của chàng dần mờ đi.

Chàng quá ngây thơ quá đi thôi ! Còn chẳng biết rằng mình đã bước chân vào khu rừng thần tiên. Ở nơi đây, mọi quy tắc, mọi luật pháp đều trở nên vô nghĩa. Chỉ có phép thuật tồn tại.

Đây là thế giới kỳ ảo của các thần tiên, với vị thống soái Oberon và nữ chúa Titania, anh chàng Puck hay đùa cợt và lũ tiên đồng nhởn nhơ.

Dù trông rất lộng lẫy và diệu kỳ, Oberon và Titania, vua và hoàng hậu của các tiên, có các vấn đề tình cảm riêng của họ. Tức giận vì không thể kiểm soát Titania, Oberon ghen tức, ra lệnh cho yêu tinh Puck nhỏ nhựa hoa tình lên mắt nàng. Khi tỉnh dậy, nàng sẽ yêu thứ đầu tiên nàng nhìn thấy.

Trong lúc làm nhiệm vụ, yêu tinh Puck ranh ma liền rắc nhựa tình lên mắt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top