Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

EliFio: Bí mật của riêng đôi ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*At the request of: MaiNgc227

------------------------------------------

Đang là giờ nghỉ trưa trong trang viên nhưng cả Eli hay Fiona đều không có khái niệm đó. Chính xác hơn, chẳng một đôi tình nhân nào muốn tốn chút thời gian thoải mái này chỉ để ngủ chứ không phải âu yếm nhau.

Nàng chủ tế gối đầu lên đùi vị tiên tri, ngước con mắt tím ngắm khuôn cằm hoàn hảo của người mình yêu và thả cho suy nghĩ đến những nơi xa vời nhất.

Eli thích được ngắm nàng chủ tế im lặng ngoan ngoãn bên cạnh thế này. Anh có thể nắm lấy những ngón tay thon thả kia mà vân vê, cho sự mềm mại như tan chảy trong tay.

Tiếc thay người yêu của anh không chán òm đến thế. Hình như nàng vừa bắt gặp cái ý nghĩ gì đó đáng sửng sốt. Cả người lập tức bắn dậy theo tiếng gọi: "Eli!!!".

Hai gương mặt dí sát sạt vào nhau, làm Eli sau thoáng giật mình tưởng nàng muốn một nụ hôn. Anh theo phản xạ chu môi lại, nào ngờ lại bị tàn nhẫn đẩy ra. Fiona rời hẳn khỏi vòng tay ấm áp, đứng xuống dưới đất rồi vỗ tay đánh bép, mặt cực kỳ nghiêm trọng cho thắc mắc này.

- Eli, cú của anh có đỡ được sát thương cho bóng người qua vòng xanh của em không?

Đang ngỡ ngàng vì bị người yêu phũ, Eli còn chưa kích hoạt não, anh lẩn thẩn hỏi lại.

- Bóng gì cơ?

- Bóng người để lại khi đi qua vòng của em ấy!!! Nếu anh đưa cú cho người bên kia đúng lúc hunter đập vào bóng của họ bên này. Họ có bị thương không?

Bắt gặp câu hỏi kỳ quặc không khác nào bắt gặp một cái hố giữa thanh thiên bạch nhật. Cả hai hỏi xong ngớ người nhìn nhau, chìm vào tư lự không biết phải nói gì. Mãi sau thoát khỏi cơn bàng hoàng, Eli mới ngập ngừng đoán mò.

- Chắc là có, cú của anh quyền năng lắm.

- Nhưng hunt đánh vào bóng chứ đâu đánh vào cú! - Fiona lập tức lắc đầu phủ nhận. Thái độ dựa vào tự cao mà đoán của Eli làm nàng càng không tin tưởng. Mặc cho ngoài kia đang nắng gay gắt, mặt trời như muốn soi thủng vạn vật, nàng chủ tế cao hứng chộp lấy tay của Eli, gồng người kéo lê anh đi.

- Đi, chúng ta đi thử. Không em sẽ không ngủ ngon mất.

Eli lười muốn chết, hơn nữa bắt cú của anh bay lượn dưới thời tiết này là cực hình. Anh vòng tay, kéo ngược nàng chủ tế cho ngã vào lòng mình, tiện thể ép chặt nàng vào trong.

- Nào, để lúc khác đi. Em không thấy trời đang nắng thế kia à? Hunter cũng không muốn ra ngoài trong thời tiết này đâu.

Eli chỉ ra ngoài cửa sổ, nhưng Fiona đang áp vào ngực anh chẳng thèm nhìn theo, nàng bướng bỉnh vẫy ra mà Eli cố tình ghì tay. Cuối cùng thấy người yêu đang trở nên cứng rắn, nàng buộc phải dùng đến sự đáng thương của mình. Nàng chủ tế không giẫy nữa mà ôm chặt lấy tấm lưng của vị tiên tri, ánh mắt tím trở nên long lanh và hàng lông mày khẽ cụp xuống khiến nàng trông như cún con. Nhìn Eli bằng vẻ đó, nàng còn bĩu môi, nì nài ấm ức.

- Đi đi, nếu đỡ được thì anh đã khắc phục được điểm yếu của em còn gì. Còn giúp cho đồng đội nữa.

Thấy Eli chỉ cau mày đấu tranh chứ chưa bị thuyết phục ngay, Fiona dúi mái tóc hồng đào thêm một lần, như cách loài mèo cọ vào chân người khi đòi nựng, lần này nàng bắt đầu ăn vạ, giọng nhuốm mùi đe nẹt doạ dẫm

- Anh không đi em tự dùng cú cũng được.

Nói rồi nhân lúc Eli chủ quan, nàng gạt mạnh tay, nhanh chóng thoát khỏi cái ôm miễn cưỡng của anh. Nàng đứng ra xa tránh bị tóm lại lần nữa. Lần này thì tự tin hếch môi thách thức.

- Em tự mời thợ săn. Cho em mượn cú đi.

Bất lực chính là cảm giác của Eli hiện giờ. Trước sự ương ngạnh quá thể của người yêu, anh vẫn muốn có chút gì đó khuyên nhủ.

- Em làm sao tự gọi cú được, để tối đi cũng đâu có sao.

Fiona nghe vậy lập tức trở nên giận dữ và dỗi hờn. Nàng khoanh tay trước ngực, quay ngắt mặt hướng lên trên không thèm đếm xỉa đến bộ mặt cầu thị của Eli. Nàng còn cố tình ép giọng, cứ như thể vừa ăn chanh vừa đáp trả, lời lẽ chua lè.

- Ha, tức là tối nay thay vì đi hẹn hò anh muốn đi thử chứ gì? Hay anh quên luôn rồi?

Lời nhắc làm Eli lạnh toát sống lưng, da gà trên người nổi hết cả lên. Nhà tiên tri quả thật bẵng đi một khắc vừa quên mất chuyện hẹn hò. Như thể anh vừa bị chính người yêu mình vạch trần mọi tội lỗi, Eli rối rít thanh minh, trong lòng là thế. Còn ngoài mặt anh phải giữ bình tĩnh, cười trừ êm ái tránh gây bại lộ.

- Nào có đâu, giây phút nào ở bên em cũng là hẹn hò cả.

Sự dẻo mồm xuất sắc của Eli hồi mới yêu còn có thể xu nịnh Fiona một chút. Giờ nàng đã quá quen, thâm tâm còn không ngớt nghi ngờ nữa cơ. Nhưng mà ít nhất thì bây giờ, chỉ cần nàng yêu cầu thì Eli không dám thoái thác nữa.

- Em không muốn như thế đâu - Fiona cuối cùng cũng hạ giọng cho bớt đanh đá, nàng đổi sang tủi thân một chút, nghe man mác buồn mà vẫn lẫn chút trách móc. - Bây giờ đi thử tối đi hẹn hò.

Đến nước này thì Eli cũng hết cách. Anh mà từ chối nữa thì sẽ cãi nhau mất. Nhà tiên tri bất lực thở dài một hơi, phủi quần nặng nhọc đứng dậy khỏi ghế, bước đến bên Fiona và choàng tay qua vai tiện dắt nàng đi thay lời đồng ý.

- Thôi được rồi, anh thử cùng em.

Cả hai lượn sang khu trang viên của thợ săn trước. Bóng cây trong hoa viên rì rào trước gió nhẹ phủ xanh lối đi, Eli cố tình đi thật chậm để vừa không phải bước ra nắng quá nhanh, vừa để thời gian ôm nàng chủ tế trong tay không quá ngắn. Đến từng phòng thợ săn, Fiona mới rời khỏi người Eli, nặn ra một nụ cười khả ái nhất có thể để gõ cửa.

Một lát sau, tiếng động từ bên trong lịch kịch vang lên cùng mấy lời than thầm đầy phiền phức. Người đầu tiên là Jack, ngài ngó mặt ra đầy khó chịu, mắt vẫn nheo lại chưa nhìn rõ là ai, nhưng chỉ lời đầu tiên đã đủ để sập ngay cửa lại thật phũ phàng.

- Ngài Jack, ta và Eli có chút chuyện cần nhờ, ngài có thể...

*Sầm!!!

Sau khi bị đóng cửa đuổi ra ngoài trước vô số vị thợ săn, cuối cùng Eli và Fiona cũng kiếm được một cậu hunter nhí nhảnh là Robbie. Hai người đã cố ý nói thành đi chơi, đánh trúng tâm lý nghịch ngợm của trẻ con. Robbie nghe xong cũng tò mò, cũng thấy thú vị, bèn xách rìu đi theo ngay tắp lự.

Cả ba vào map công viên ánh trăng, và đôi người yêu lại cãi nhau một đợt trước khi bắt đầu.

- Em và Robbie sẽ đứng ở ga 1, anh ra ga 4 nhận cổng, đi qua quay lại rồi lập tức gọi cú. Robbie sau ba giây sẽ đánh, nhé? - Nàng chủ tế lém lỉnh quay sang nháy mắt với đứa trẻ, phải tỏ ra thật hứng thú nếu không muốn cậu bé bỏ về.

Robbie chỉ muốn chơi tàu lượn thôi, nhưng giờ thì cứ ngoan ngoãn gật đầu, nhẹ nhàng tránh nó rơi xuống.

- Cần gì phải ra ga 4 chứ? Đứng cạnh nhau cũng được kia mà - Eli lập tức phản đối, bắt anh chạy ra ga 4 muốn mệt đứt hơi à.

Fiona há tròn miệng, nàng ôm lấy mặt kêu lên trong kinh hoàng.

- Ý anh là gọi vòng xanh cạnh nhau?

Hết ôm mặt đến ôm đầu, Fiona sợ hãi thụp xuống, mắt vô hồn và miệng không ngừng mấp máy như bị nguyền rủa.

- Không, đừng là vòng mắt biếc....

Eli bất lực quá đỗi, anh đưa tay tự đập vào mặt rồi xoa xoa trán mong đầu đỡ nhức, sau đó lại phải quỳ xuống vỗ vai nàng chủ tế đang chìm trong nỗi ám ảnh. Bàn tay ấm áp của anh ôm lấy hai bả vai run bần bật, từ tốn đỡ nàng dậy, giọng cũng phải hạ xuống cho thật dịu dàng.

- Thôi được rồi, anh sẽ sang ga 4. Em ở đây nhé.

Đỡ Fiona đứng dậy xong còn phải xoa lưng cho nàng đỡ ngây ngất, Eli chạy đến ga 4 dưới cái nắng cháy da cháy thịt, cú còn có thể giấu trong tà áo còn anh thì chịu, lúc đến nơi hoa mắt chóng mặt suýt ngất xỉu. Nhưng chàng tiên tri vẫn phải giữ tỉnh táo để nhận vòng từ người yêu.

Thời khắc quan trọng đã đến, Eli thì không căng thẳng lắm, nhưng nàng chủ tế thì rối hết cả lên. Khi chui qua vòng xanh, nàng không ngừng phập phồng, cứ vuốt đi vuốt lại mái tóc hồng đào, đôi mắt tím chớp chớp giằng kéo chàng tiên tri.

- Anh đi qua đi, nhớ phải gọi cú nhé...

Eli gật đầu lia lịa trấn an nàng chủ tế, anh đã từng gọi được cú bảo vệ nàng ấy những pha thần kỳ hơn nhiều kia mà, này có là gì chứ. Nhà tiên tri hút người vào vòng xanh, bóng ảnh quen thuộc trong suốt ở lại. Ở bên kia, một thao tác hết sức chuyên nghiệp đã được thực hiện, vầng hào quang từ con cú phát sáng cả gương mặt và bả vai của nhà tiên tri.

Fiona thoáng nghe được âm thanh vang vọng của con cú, nàng nén lại nhịp tim đập rộn, cúi người ra hiệu cho cậu hunter bé nhỏ. Robbie rất phối hợp, vung rìu tấn công hình bóng nhờ nhờ còn sót lại...

Đó là tiếng cú khi đỡ sát thương vọng lại, nhà tiên tri hoàn toàn bình an.

Fiona ngỡ ngàng há miệng, ngay sau đó khóe môi nàng bắt đầu cong lên và nở rạng rỡ như loài hoa hướng dương dưới ánh nắng. Vừa thấy Eli trở về qua vòng xanh, nàng chủ tế nhảy cẫng lên trên đôi chân nhỏ, vắt cả thân mình vào chàng tiên tri reo lên phấn khích.

- Đỡ được kìa Eli, sau này điểm yếu của em có thể nhờ anh khắc phục rồi.

Eli đơ cả người, run tay choàng lấy thân người êm ái mềm mại của Fiona, mái tóc hồng đào mượt mà quét qua mặt, để lại cái mùi hương thơm ngát mới dễ chịu làm sao. Nhà tiên tri khoan khoái để mình chìm trong sự âu yếm đáng hưởng này. Rung lên ngay bên vành tai anh là cái giọng ngọt ngào không giấu nổi vui sướng.

- Em sẽ báo cho các survivor, bao giờ đi qua vòng xanh họ sẽ báo anh trợ giúp.

Đoạn nàng rời khỏi vòng tay của Eli, híp đôi mắt tím cười thật xinh dưới mái hiên nhà ga, đã ngay lập tức nhảy chân sáo về trang viên làm ầm làm loạn. Từ nay trở đi kẽ hở tai hại nhất trong kỹ năng của Fiona đã được khắc phục, nàng hí hửng vô cùng.

Nhưng mà ở phía sau, Eli chợt nhận ra điều gì đó không đúng. Chàng tiên tri này sẽ tốn thêm một lần gọi cú cho những kẻ đi qua vòng xanh của Fiona sao? Như vậy nếu thợ săn chuyển mục tiêu sang Fiona, anh sẽ không thể bảo vệ nàng nữa.

Eli giật thót mình, tính ích kỷ của anh nổi lên thật chẳng đúng lúc. Thân áo trắng với hoa văn lấp lánh dưới ánh nắng như chói lòa khi cả người anh chạy lên, đến ngay sát nàng chủ tế mà bao lấy. Hai tay rắn chắc vòng qua vòng eo nhỏ, khít lại để trói chặt nàng vào lồng ngực, không chừa một lối để thoát khỏi.

Fiona ngạc nhiên đến ngớ cả ra, toàn thân người nóng rực như thiêu như đốt, nàng cựa mình cũng khó, chỉ có thể vừa đủ quay đầu ra sau, đối diện với mạng mắt và khuôn mặt gần kề của nhà tiên tri, khẽ cao giọng thắc mắc.

- Eli, anh làm gì thế?

Câu hỏi còn chưa dứt, bờ môi của nàng đã bị một vị ngọt mê man và tê dại phủ đè lên, cánh môi của nhà tiên tri chẳng nói chẳng rằng tiến đến, nhất thời cướp đi mọi suy nghĩ của nàng chủ tế. Nhân lúc nàng còn đang bàng hoàng và ngây ngất trước món quà bất ngờ, Eli trầm giọng, hơi nóng từ sâu trong lòng thổi vào gò má người anh yêu, mang nặc mùi độc chiếm, đủ làm cho nàng mãi mãi ghi tâm.

- Đây sẽ là bí mật của riêng đôi ta, anh sẽ chỉ gọi cú bảo vệ em thôi.

-------------------------------------------

11.07.2020
PhanhRiLz

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top