Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Kỳ phát tình đến bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở trang viên, tất cả các Thợ Săn đều là Alpha, trong khi bên phía Kẻ Sống Sót phần lớn đều là Omega và Beta, chỉ riêng có hai trường hợp đặc biệt là Alpha.

Kevin Alonso, chàng Cao Bồi mạnh mẽ trong các trận chiến, luôn dịu dàng săn sóc với các quý cô, thật bất ngờ làm sao khi người như cậu ta lại là Omega. Nhưng vì một lý do nào đó mà trừ Miss Nightingale và có lẽ là cả người chủ trang viên bí ẩn ra thì chẳng ai hay biết gì về chuyện này cả.

Cậu đã che giấu từ lâu, dùng rất nhiều loại thuốc ức chế khác nhau chỉ để trốn tránh khỏi sự thật rằng mình là Omega, cậu luôn nghĩ một gã đàn ông cao lớn như mình, đáng lẽ ra phải được ôm những quý cô trong vòng tay chứ không phải chịu áp đảo nằm dưới thân một Alpha nào đó mở rộng chân và cầu xin được mang thai.

'Tác dụng phụ à.' Kevin từ văn phòng của Miss Nightingale ra, quý cô ấy cảnh báo cậu về việc lạm dụng thuốc ức chế đã để lại hậu quả gì, kỳ phát tình của cậu sẽ đến một cách bất ngờ, không như các Omega khác đều được lên kế hoạch sẵn để chuẩn bị.

"Chào buổi sáng." Eli Clark mỉm cười đưa miếng bánh mì giòn tan cho nàng cú trên vai "Trận đấu sẽ bắt đầu vào buổi trưa, tôi, anh, cô Reznik và Subedar sẽ là một đội."

"Còn Thợ Săn, nghe nói là Hắc Bạch Vô Thường." Eli ngập ngừng một hồi nhìn về phía cậu, anh đặt nàng cú xuống bàn ăn "Kevin, tôi nghĩ cậu không nên tham gia trận này đâu."

"Tại sao?" Kevin nhíu mày, đôi khi cách nói chuyện của Clark khiến cậu như lọt vào sương mù, dù có ghép trận với nhau nhiều rồi cậu vẫn chẳng hiểu nổi ý của anh ta là gì. 

"Chỉ là..." Nhà tiên tri đứng lên cầm theo cái đĩa đã trống không, anh vỗ vai cậu rồi bỏ đi "Hãy cẩn thận một chút nhé."

Kevin gật đầu, cậu cố gắng xử lý nhanh phần ăn của mình để trở về phòng và dùng thuốc trước khi trận đấu bắt đầu.

------------------

"Thợ Săn đang đi về phía này đấy!" Nhà tiên tri đẩy Kevin vào nhà lớn, anh chọn chạy ra ngoài thu hút sự chú ý của Thợ Săn. Kì thực không cần Eli đẩy Kevin cũng sẽ tự tránh ra, cậu biết  mới bắt đầu trận mà đã quanh quẩn ở bên cạnh thì chỉ làm vướng chân anh.

Nhà lớn khá an toàn, nếu Thợ Săn đến cậu có thể bỏ chạy bất cứ lúc nào.

'Nhà Tiên Tri vẫn khá ổn.' Đã hơn 60 giây mà Eli vẫn chưa hề bị đánh trúng, chỉ cần ba người còn lại tập trung vào giải mã là đã có khoảng 70% cơ hội thắng cuộc.

Kevin nhắm nghiền mắt, rõ ràng bình thường bộ trang phục này rất thoáng mát, chẳng hiểu sao lúc này cậu lại cảm thấy cả người đều nóng không khác gì đang trong lò lửa.

Cảm thấy không ổn, cậu buông máy, tay chân mềm nhũn vô lực mà ngồi xuống sàn, cảnh vật xung quanh quay vòng vòng trước mắt, phía bên dưới bỗng ướt át một cách bất thường.

"Viu." Một tiếng xé gió gần như không thể nghe ra, chiếc dù trắng bay tới bên cạnh, Bạch Vô Thường chậm rãi hiện ra trước mắt.

"Không...Không ổn-" Kevin gắng sức đứng dậy, chỉ cần khiến y mất dấu, cậu sẽ lập tức thông báo tình hình của mình cho Miss Nightingale để thoát trận sớm.

"Đúng là mùi này rồi." Tạ Tất An duỗi tay, y kéo cậu lại, gục đầu xuống cổ cậu hít một hơi "Nó khiến ta không tài nào tập trung nổi." Kevin hoảng sợ giẫy dụa, cố gắng tránh thoát khỏi vòng tay y.

"Ah-ha-" Mùi hương quyến rũ tỏa ra từ Tạ Tất An bay tới lấp đầy phổi cậu, khiến người cậu vô thức mà thả lỏng dần, phần bụng dưới càng lúc càng nóng thêm. 

Tạ Tất An bế cậu Cao Bồi đang thở gấp trong tay, y hướng lên tầng hai mà đi.

"Thật thuận tiện nhỉ." Đặt Omega vừa tới kỳ phát tình lên chiếc giường sắt lạnh lẽo chỉ được phủ một lớp khăn mỏng phía trên, Tạ Tất An dễ dàng cởi bỏ trang phục của cậu ném xuống đất.

"Ta không nghĩ em là Omega." Y bóp nhẹ phần đùi căng mọng trong tay, càng chạm vào cậu mùi hương càng tỏa ra mãnh liệt, giống như đang mời gọi y tới và chà đạp cơ thể rắn chắc xinh đẹp này.

"Ta đã rất mong. Ta còn nghĩ nếu em có là Beta cũng chẳng sao cả." Tạ Tất An lẩm bẩm, y không hề quan tâm người kia có nghe được hay không.

Đầu óc Kevin trống rỗng, trong đầu chỉ còn suy nghĩ muốn được quy phục dưới chân tên Alpha trước mặt, cầu xin y tới giải tỏa cơn nóng bức trong cơ thể.

Kevin gấp gáp dùng chân kẹp lấy eo Tạ Tất An, cậu khó chịu động người, ánh mắt mê đắm nhìn thẳng vào y. Nhưng mặc dù phần lớn trí óc đều bị mùi hương của Alpha xâm lấn, cậu thà chịu hành hạ vì cơn ngứa ngáy trong người vẫn cứng đầu không mở miệng cầu xin.

"Em đừng gấp." Tạ Tất An hôn lên đuôi mắt cậu, liếm đi những giọt mồ hôi và nước mắt chảy xuống.

Y thích cậu ở điểm này, dù có xảy ra chuyện gì đi nữa cũng nhất quyết không tự hạ thấp bản thân mình, luôn luôn quật cường đối mặt với những khó khăn, nhớ đến lần đầu tiên gặp cậu, dù cả người đều là vết thương nhưng vẫn vững vàng vác đồng đội trên vai tránh thoát khỏi từng đòn đánh toàn lực của y.

Nụ cười chiến thắng không kém phần kiêu ngạo khi chạy tới cổng thoát ấy, mỗi lần nghĩ đến đều khiến y có cảm xúc muốn đè cậu xuống dưới thân mình, chà đạp đến khi nụ cười đó thay thế bằng tiếng thở dốc nức nở.

Y cúi người, cắn mút cái miệng hay trêu chọc mình mỗi khi gặp mặt, nhìn hai bên má cậu vì y mà hồng lên, tiếng nỉ non đứt quãng văng vẳng bên tai như khúc hát trấn an tâm hồn xao động của y.

Bàn tay to lớn xoa nắn đầu vú vừa nhú lên, ngực của Omega kì thực đều rất mềm, dù cậu có dùng thuốc hay liều mạng tập luyện thì kết quả vẫn là bộ ngực vừa lớn vừa mềm, chỉ có tác dụng tăng thêm hứng thú cho kẻ sẽ áp đảo cậu, mà người đó, ngoài y ra thì không thể là kẻ nào khác.

Tạ Tất An híp mắt, đầu trượt dần xuống cổ cậu, y hít sâu một hơi, mùi hương thơm dịu mê người của cậu như thuốc phiện khiến y không thể dứt ra nổi.

"Bạch...Bạch Vô Thường?" Kevin đè giọng mình xuống, cậu không muốn mình phát ra tiếng rên rỉ.

Y cười khẽ xoa nắn bầu ngực mềm trong tay "Là Tạ Tất An, ngoan, gọi Tất An."

Kevin mở rộng chân, phía dưới của cậu không thể chờ nổi nữa, cảm giác trống rỗng khó chịu, cậu cần được y lấp đầy, cần được cơ thể mát lạnh của y chôn vùi thật sâu trong mình.

"Nóng..." Kevin cắn lên vành tai lạnh lẽo của Tạ Tất An, đây không phải lần đầu cậu phát tình, nhưng không hiểu tại sao lần này cậu lại thèm khát y đến vậy, giống như sẽ chết nếu bên trong không được y lấp đầy.

Omega trong kì phát tình dù có cứng rắn thế nào, ở trước mặt Alpha không thỏa mãn cho mình đều sẽ khóc lóc van xin, cậu không hề van xin y, nhưng nước mắt lại chảy dài bên gò má đỏ.

"Ta cũng muốn em." Tạ Tất An nâng một bên chân cậu đặt lên vai mình, ngón tay thon dài lần theo bắp đùi ướt đẫm chất dịch của Omega tiết ra khi hứng tình, tìm tới nơi mà y chắc chắn mình là người đầu tiên và cũng là cuối cùng được chạm tới.

Hai ngón tay thăm dò hậu huyệt ẩm ướt, Kevin khó chịu cựa quậy, cậu nắm lấy tóc Tạ Tất An trong tay tự trấn an mình, 'Sẽ qua nhanh thôi mà.'

Y tiếp tục thêm một ngón tay vào mở rộng huyệt khẩu, bởi nếu hấp tấp đưa vào trước khi chuẩn bị kỹ, y chắc chắn sẽ làm cho cậu bị thương.

"Ah-Tất An..." Kevin hít sâu một hơi, ngón tay y vừa chạm tới điểm mẫn cảm của cậu, cảm giác sung sướng muốn điên nhanh chóng lan tỏa ra toàn thân.

Kevin cắn chặt môi mình, biến tiếng rên rỉ thành tiếng nấc nghẹn trong cổ họng, Tạ Tất An mỉm cười hôn lên môi cậu an ủi.

Ngón tay y nhịp nhàng ra vào nới rộng hậu huyệt, đôi lúc sẽ trêu chọc mà gãi nhẹ lên vách thịt khiến cậu nắm chặt tóc y mà nức nở.

Tạ Tất An tỏa ra tin tức tố Alpha dịu nhẹ, thêm cả mùi đàn hương từ cơ thể y khiến người bên cạnh bất tri bất giác cảm thấy an tâm mà thả lỏng toàn thân. Mà lúc này cả căn phòng đều là mùi của y, Kevin lơ đãng nhìn Tạ Tất An, mặc dù không còn là người sống, nhưng khuôn mặt y lúc này như đang tỏa sáng, y đẹp tựa tranh vẽ, khiến cậu không sao rời mắt nổi.

"Em đang nghĩ đi đâu vậy?" Tạ Tất An hôn cậu, đầu lưỡi dài một cách bất thường của y vói vào trong miệng, Kevin cũng đưa lưỡi đón tiếp vị khách không mời này.

Một lát sau, y ngẩng đầu, kéo theo sợi chỉ bạc nối giữa đầu lưỡi của cả hai, nhìn làn da màu mật khỏe mạnh của cậu được phủ thêm một lớp màu hồng, nước bọt chưa kịp nuốt chảy dọc theo khóe miệng xuống cái cổ xinh đẹp chi chít dấu hôn, nhìn trái cổ cậu giật giật liên hồi, trong đầu y liền không ngăn được ý nghĩ muốn cắn xuống, muốn đánh dấu cậu, biến cậu thành Omega của mình, muốn làm cho cậu mang thai.

Tạ Tất An rút ngón tay ra, nghe cậu thở hắt một hơi, có chút mất mát mà nhìn y.

"Ta sẽ thỏa mãn cho em mà, đừng lo." Y cũng sắp không chịu nổi nữa rồi.

Kevin cắn môi mạnh đến bật máu, bàn tay nắm lấy tóc Tạ Tất An càng siết chặt hơn khi nhìn thấy thứ ẩn dưới quần của y, cậu nghĩ có khi nào mình sẽ bị y đâm chết luôn không.

Dương vật y chỉ vừa chạm tới hậu huyệt, người dưới thân đã không nhịn được mà gọi tên y. Tạ Tất An nhìn ôn nhu là thế, thật không ngờ khi làm tình y lại giống như một con người khác, một hơi đem dương vật to lớn cương cứng đâm thật sâu vào trong cậu mà không hề cảnh báo.

Kevin đau đớn thét lên, hậu huyệt bị y xé rách, máu cùng dịch trơn hòa quyện vào nhau chảy xuống tấm khăn trải giường giường trắng sáng tạo thành một điểm nhấn chói mắt.

"Đau!" Y nhấc hông cậu lên khiến dương vật đâm càng sâu vào bên trong, cậu có cảm giác y muốn đâm thủng luôn dạ dày của mình.

Nhưng rồi Kevin cũng bắt đầu quên đi nỗi đau đớn, thay vào đó tiếng rên của cậu lớn dần vì bị y liên tục đâm chọc vào điểm mẫn cảm bên trong, nếu cứ như vậy, chỉ sợ chưa đầy hai phút nữa cậu sẽ bắn ra mất thôi.

Cậu bám một tay vào vai Tạ Tất An, một tay còn lại tự xoa nắn đầu vú mẫn cảm của mình. Tạ Tất An vẫn luôn nhìn cậu, đem hết các biểu cảm gợi dục của Kevin ghi nhớ trong đầu mình, y vẫn còn muốn nhiều hơn nữa, chỉ hận không thể mỗi ngày đều đè cậu ra mà làm, làm cho đến khi cả cơ thể cậu đều có dấu ấn của y, cho đến khi ngoài y ra, không một ai có thể lọt vào trong đôi mắt nâu xinh đẹp đó.

"Ta yêu em." Tạ Tất An cắn lên trái cổ tinh tế của cậu, y thủ thỉ những lời trong lòng mình "Ta muốn vấy bẩn em. Muốn biến em thành của riêng ta."

Kevin đắm chìm trong sự sung sướng khi được thỏa mãn, cậu không biết hóa ra được làm tình với Alpha lại tuyệt vời đến như vậy, trước kia cho dù đến kì phát tình cậu vẫn luôn không muốn ở gần Alpha vậy mà lúc này cậu lại nghĩ muốn được y xâm nhập cho đến khi cả hai cùng thỏa mãn.

Tạ Tất An thúc mạnh vào điểm mẫn cảm của cậu, Kevin rít lên một tiếng, tai cậu ù đi, bỗng cảm giác bụng mình bị ướt một mảng.

Tạ Tất An mỉm cười, y đưa tay gom lấy phần tinh dịch trắng đục còn đọng lại trên cái bụng bằng phẳng của cậu, đưa nó lên miệng nhấm nháp như món tráng miệng sau bữa tiệc sang trọng, thấy chưa đủ, y cúi xuống, dùng cái lưỡi dài trơn trượt liếm láp ngực và bụng cậu cho đến khi tinh dịch được dọn dẹp sạch sẽ mới thôi.

Y híp mắt, nhanh chóng ngậm lấy môi cậu, đem thứ trắng đục cùng nước bọt của mình đẩy vào, bắt ép cậu nuốt xuống.

"Thật ích kỷ khi chỉ mình ta được nếm thử." Y liếm đi nước bọt không kịp nuốt của cậu, bất cứ thứ gì thuộc về cậu y cũng đều muốn, thật tham lam làm sao.

Có lẽ Kevin sẽ cảm thấy thật ghê tởm nếu còn tỉnh táo, nhưng hiện tại cậu ngay cả thở còn không thể, lấy đâu ra hơi sức để suy nghĩ đến chuyện mà Tạ Tất An đã làm.

"Kevin." Tạ Tất An lại hôn lên cái miệng đang không ngừng đóng mở hít khí "Ta thật muốn làm em mang thai." Cổ họng y phát ra tiếng rên trầm thấp khàn khàn, tinh dịch nóng ấm lấp đầy phía trong hậu huyệt sưng đỏ, như vậy, chỉ cần đánh dấu nữa là chàng Cao Bồi cứng đầu này sẽ trở thành Omega của y, sẽ mang thai và sinh ra những đứa con xinh đẹp.

Tạ Tất An lật người cậu lại, nhìn tinh dịch vì quá nhiều mà chảy ra khỏi hậu huyệt, dọc theo đùi cậu thấm ướt thêm một mảng khăn.

'Một chút nữa thôi.'

'Em sẽ trở thành Omega của ta.'

"KHÔNG ĐƯỢC!" Kevin lấy lại chút tỉnh táo, cậu gắng sức ngăn cản, chỉ tiếc thể lực của Omega trời sinh đã yếu kém hơn Alpha, vả lại còn đang trong kỳ phát tình, cậu hoàn toàn vô dụng.

"LÀM ƠN! Đừng cắn..." Cậu cảm nhận rõ hàm răng cắn sâu vào thịt mình.

Trước mắt chỉ toàn màu đen, 'Hết thật rồi.' Kevin ngơ ngác nhìn xuống tấm khăn trắng thấm đầy mồ hôi và những thứ khác, y cắn rồi, mọi người sẽ biết cậu là Omega, cậu sẽ phải quỳ dưới chân y mà phục tùng vô điều kiện, phải sinh con cho y và chịu đủ mọi tủi nhục của kẻ yếu thế.

Cậu thà chết còn hơn.

Kevin rút ra con dao nhỏ được Clark đưa cho trước khi vào trận, có lẽ anh ta đã thấy trước điều này, vậy mà cậu còn hỏi ý anh ta là sao. Đúng là ngu ngốc, nên mới bị Alpha làm nhục thế này.

"Leng keng." Con dao nhỏ lăn vài vòng trên đất, cơ hội cuối cùng của cậu, cứ thế lăn vào cái hố nhỏ rơi xuống tầng một.

"Haha..." Cậu bỏ cuộc. Alpha, một đám ngu ngốc cho mình là kẻ mạnh nhất, xem Omega như công cụ tiết dục và sinh đẻ, cậu ghét họ, căm thù họ, vậy mà lại có ngày cậu bị một tên Alpha đánh dấu, ông trời mẹ nó vui tính nhỉ?

"Ta-Huynh ấy không đánh dấu ngươi." Phạm Vô Cứu trầm giọng, Alpha đánh dấu có gì mà không tốt? Không phải đau khổ vì kỳ phát tình đến mà không có cách giải quyết, được chăm sóc, được coi trọng. Có gì mà không tốt kia chứ?

Dù vậy, hắn cũng thầm thấy may mắn vì đã kịp thời ngăn cản Tạ Tất An, nếu y thực sự đánh dấu lên cậu ta vào lúc này, chẳng phải sẽ khiến cậu ta căm ghét bọn họ hay sao?

'Lần này huynh được lợi rồi.'

Phạm Vô Cứu thở dài, ca ca được lợi còn hắn lại là kẻ dọn dẹp tàn cuộc, biết sao được bây giờ, hắn cũng coi như có thể chịu đựng sự cám dỗ từ tin tức tố của Omega tốt hơn Tất An một chút.

Hắn liếc nhìn người nằm trên giường, không biết do quá mệt hay do tuyệt vọng mà ngất lịm đi, vậy càng tiện hơn cho hắn.

Nhặt đám quần áo bị ném vào góc tường, hắn hít sâu một hơi, khắp nơi đều là tin tức tố gợi dục của Omega trong kỳ phát tình, hắn phải nhanh chóng đưa cậu ta đi, nếu ở lại lâu hắn cũng sẽ bị ảnh hưởng theo mất.

-----------------

"Tiên tri?"

Lính thuê và Nhà tiên tri đang đứng ở cái máy cuối cùng, chỉ còn 10% nữa thôi là họ có thể mở cổng thoát và ra ngoài, thật kỳ lạ là đến giờ vẫn chưa ai thấy bóng dáng của Thợ Săn trừ Clark.

"Cậu đang nghĩ gì vậy?" Từ khi Thợ Săn đi khỏi, Eli cứ luôn thất thần, hiệu chuẩn sai liên tục khiến Naib khó chịu.

"Không." Eli thở dài "Đều qua rồi, thật tốt là anh ấy vẫn ổn."

Subedar nhíu mày, Clark lúc nào cũng thế, những câu nói của anh ta luôn chứa đầy ẩn ý khó hiểu.

"Sẽ ổn thôi, Kevin." Eli lầm bầm.

"Tất nhiên là sẽ ổn rồi, mau ra cổng thoát thôi." Naib vì tiếng còi hú mà chỉ nghe được một nửa, cậu ta cứ nghĩ Eli đang nói về trận đấu.

"Ừ." Eli thở phải nhẹ nhõm "Tất cả đều qua rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top