Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

F I V E

Thái Từ Khôn trăm ngàn lần không nghĩ đến Chu Chính Đình sẽ đối với cậu làm ra hành động như vậy. Trong lòng hoảng hốt tựa như vẫn không thể tin được. Bởi vì, từ lúc gặp nhau cho đến ngày hôm qua Chu Chính Đình vẫn luôn đối với cậu vô cùng nhẹ nhàng chu đáo, thậm chí có thể hình dúng là ôn nhu dịu dàng.

Lặng lẽ đặt bàn tay lên lòng ngực đang giống như trống đánh liên hồi. Nước mắt bắt đầu từng dòng từng dòng rơi xuống.

"Tại sao, tại sao tôi cố gắng như vậy lại khiến người khác khó chịu. Tại sao, tại sao từ Super Idol đến SWIN bây giờ là Idol Producer tôi vẫn không được người khác công nhận. Tại sao mọi thứ lại biến thành như vậy??? Tôi rốt cuộc đã làm gì sai??"

Một buổi tối trôi qua như thế, trôi qua trong một bầu không khí nặng nề giữa các thực tập sinh.

Chuyện Thái Từ Khôn và YueHua cãi nhau lần trước đều đã truyền khắp nơi, đối với chuyện đó có rất nhiều người đều ở sau lưng to to nhỏ nhỏ mắng Thái Từ Khôn là kẻ kêu ngạo ỷ rằng có chút fan liền vênh váo, tự cao tự đại. Nhưng cũng có người dần dần thân với cậu vẫn luôn không quan tâm tới những lời bàn tán đó.

Vào khoảng thời gian Thái Từ Khôn đang bị bàn tán Vương Tử Dị vẫn luôn âm trầm, tạo cho người khác cảm giác bối rối chột dạ khi nhìn thấy anh. Từ sắc mặt tâm trạng của anh mọi người đều nhìn ra được anh đáng sợ thế nào. Từ những ngày đầu tham gia chương trình Vương Tử Dị luôn là một chàng trai ít nói vẻ ngoài cao lãnh nhưng lại vô cùng thân thiện hiền lành và hay cười đùa cùng mọi người. Số lần nổi giận của anh chỉ đếm trên đầu ngón tay. Anh thực sự tức giận, đều là anh em sẽ sớm ngày luyện tập cùng nhau mọi người có thể không hiểu Thái Từ Khôn nhưng anh từ ngày đầu đã là anh em thân thiết của cậu còn có thể không hiểu cậu sao!!

Vương Tử Dị anh tất nhiên là thay cái con người ngốc ngếch tự cho là mình ổn kia mà tức giận. Anh lại vì đây là một cuộc thi sống còn mọi người ai quan tâm người khác cố gắng thế nào, chỉ biết bản thân mình cố gắng là tốt rồi mà càng tức giận. Mọi chuyện cứ quay đi quay lại như thế, xoay quanh đều là ăn ngủ và luyện tập ai ai cũng điên cuồng luyện tập. Cơ hồ là 20 tiếng luyện tập, 4 tiếng bị tinh thần cưỡng ép nghỉ ngơi.

Thái Từ Khôn trong sự mong đợi và chờ mong vững vàng ở lại lớp A, mà Vương Tử Dị lại vì căng thẳng mà quên lời đành phải rời lớp A. Mọi người đều thấy anh bình thường luyện tập vô cùng tốt, nhưng Vương Tử Dị anh lại ngàn lần trách bản thân mình. Tới thời điểm quyết định thì cho dù là một sai xót nhỏ cũng chính là chưa chuẩn bị đủ, làm chưa đủ tốt.

Vào thời điểm tổ chương trình cho các thực tập sinh thời gian để gọi điện thoại cho người nhà, Thái Từ Khôn cậu lại không gọi cho người nhà mà chính là gọi cho một người anh em mà mình thân thiết lúc còn hoạt động với SWIN, Lưu Dã. Chỉ là cuộc nói chuyện của cả hai chỉ vỏn vẹn có hai câu. Lưu Dã hỏi cậu:

- Em thế nào rồi?

Đáp lại câu hỏi của anh, cậu lại chỉ im lặng úp mặt vào điện thoại mà khóc. Bần thần mà khóc cho đến khi thời gian kết thúc. Đầu dây bên kia luôn im lặng lắng nghe rốt cuộc cũng lên tiếng.

- được rồi cố gắng thêm nữa, chăm sóc bản thân cho tốt.

Sau khi cúp máy, cậu vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh, vì vậy nhân viên dọn dẹp dụng cụ rồi để cho cậu an tĩnh trong phòng.

Cậu từ nhỏ sang Mỹ, vốn cũng không có bạn bè nhiều, thân quen cũng chỉ vài người là sau khi về nước tham gia một chương trình sống còn khác.

Thời điểm gặp được Lưu Dã là khi mới mười mấy tuổi, lần đầu sang Hàn Quốc học tập và quay Super Idol. Cậu vốn là đứa vừa nhỏ vừa ít nói, nên rất khó để nói chuyện cùng các anh khác. Vì vậy thuận theo sắp xếp của chương trình mà tiếp xúc với người gần bên cạnh mình nhất. Lưu Dã là một người tuy cũng ít nói nhưng lại rất biết ăn nói, lời nói dễ nghe luôn mang lại cảm giác ôn hoà dể nói chuyện. Vì vậy một đứa nhỏ ngây ngô cứ thế bị người anh này thu phục chỉ bằng hai lần trò chuyện. Trong suốt thời gian luyện tập ở Super Idol, Thái Từ Khôn chính là cái đuôi nhỏ của Lưu Dã, cậu theo anh luyện tập, theo anh học hỏi, theo anh bày tỏ quan điểm. Dần dà, cả hai đều xem nhau như anh em, ngay cả biệt danh Lục Gia của Lưu Dã cũng là xuất phát từ cậu.

Vì vậy, ngay lúc bản thân yếu đuối thế này cậu cũng không thể trưng ra cho ba mẹ thấy, đành phải tìm tới người anh này. Mà người anh này, thuỷ chung chưa bao giờ an ủi cậu. Điều mà anh làm là luôn răn dạy và dành lời khuyên cho cậu. Vì vậy một chàng trai bề ngoài mạnh mẽ mà nội tâm đơn giản dể bị tác động như cậu đã thành lập một thói quen dựa dẫm vào người anh lớn này.

Trong cuộc thi chắc chắn sẽ có lúc bắt buộc phải đối chội dưới hậu trường lẫn trên sân khấu. Vì vậy, ngày hôm nay tại trường quay đã diễn ra cuộc tranh tài để chọn vị trí C cho bài hát chủ đề. Mà đối tượng được chọn là các thành viên của lớp A.

- Nếu là vị trí C thì sẽ là Chu Chính Đình hoặc Thái Từ Khôn rồi.

- Thái Từ Khôn không phải chính là người của vị trí này sao! Cậu ấy là người có năng lực nhất định.

- Âyy, còn phải nói nhất định là Chu Chính đình, cậu ấy có kinh nghiệm cùng năng lực tốt nữa.

- Đương nhiên là Khôn Khôn rồi, nhìn cái khí chất của cậu ấy đi, chính là Center nha.

Từng lời từng câu bàn tán của mọi người vang khắp hậu trường. Trong khi đó các thực tập sinh lớp A đều đang cố gắng suy nghĩ bài biểu diễn của mình. Vị trí này quan trọng ah, không trách được các lớp khác đều nhìn lớp A bằng ánh mắt ngưỡng mộ vô cùng.

- Người tiếp theo, Thái Từ Khôn, rất mong chờ phần biểu diễn của bạn.

- Wowwww, cố lên cố lên Thái Từ Khôn

Sau lời gọi của Trương PD là tiếng reo hò cổ vũ của mọi người, phần biểu diễn chọn vị trí C của Thái Từ Khôn.

Chu Chính Đình biết, anh và cậu phải đấu rồi, chính là anh có chút không muốn cùng cậu tranh đấu như thế. Nhưng trên sàn đấu, biểu diễn hết mình mới là sự tôn trọng đối với đối phương. Anh vẫn luôn nhìn cậu, nhìn nụ cười của cậu, nhìn các động tác cậu làm. Thậm chí còn hô ứng với cậu.

- Hy vọng mọi người chút nữa có thể cho tôi mượn cánh tay một chút.

- Được, anh cho cậu mượn cả hai cánh tay!

Cậu sau khi nhìn thấy Chu Chính Đình ở đấy đưa hai cánh tay lên cười đáp ứng với cậu liền hụt chân một chút. Cậu bất ngờ đến nổi siết micro trong tay cứng lại, nụ cười cũng dừng kéo lên thêm. Cũng may tiếng hoan hô của mọi người dần làm cậu bình tĩnh lại rồi bắt đầu biểu diễn. Cậu khi đó đã nhắc nhở mình không thể tiếp tục nhìn anh nữa.

Mà Chu Chính Đình thì trong khi Thái Từ Khôn biểu diễn cũng vô cùng ngạc nhiên bởi chính bản thân mình. Ngạc nhiên vì mình lại vô thức hướng người kia mà hô ứng, vô thức cười với cậu, lại vô thức mà nhìn ngắm cậu không rời. Anh biết mình không cách nào khống chế ánh mắt dõi theo cậu, không thể khống chế bản thân một chút lại một chút tìm tòi để ý cậu.

Cũng chính vì luôn để ý cậu, luôn quan sát đem cậu đặt vào trong mắt nên không thể nào bỏ xót được khoảng khắc cậu nhìn xuống hàng ghế ngồi. Anh đánh mắt theo hướng nhìn của cậu, liền nhìn thấy rõ ràng. Kia, không phải là đang cùng Vương Tử Dị trao nhau ánh mắt sao! Cả hai nhìn nhau như mọi thứ đều chỉ hai người hiểu. Anh rõ ràng nhịp tim mình chậm một nhịp, lại rõ ràng đau một chút.

Sau đó là lượt trình diễn của Chu Chính Đình.

Kết quả mà mọi người bỏ phiếu chính là Thái Từ Khôn được chọn làm Center.  Trương PD sau khi chúc mừng nói cổ vũ cậu liền cùng nhân viên công tác giải tán cho các thực tập sinh thời gian luyện tập tự do.

Vương Tử Dị tiến đến ôm cậu vào lòng, nở nụ cười mãn nguyện. Cậu cũng ôm lại anh vẻ mặt tươi cười.

- Anh biết rõ em làm tốt mà!

- Còn không phải do anh và mọi người hỗ trợ sao!

Chu Chính Đình đứng cùng anh em YueHua nhưng ánh mắt lại hướng về phía bên kia phòng tập. Vẻ mặt mang chút khó chịu cùng mất mát. Mà đứng cạnh anh, là một người đã không vui vẻ từ lúc sáng. Lý Quyền Triết lúc này trên gương mặt toàn vẻ căm ghét nhìn đăm đăm về phía Thái Từ Khôn đang cười đùa vui vẻ bên kia. Lại nhìn về người bên cạnh mình liền ủ rủ thở dài, cậu không muốn anh như vậy, anh rõ ràng làm rất tốt lại vì người kia là Thái Từ Khôn mà thua mất một vị trí C. Khoanh lại hai tay trước ngực, bàn tay siết lại thành nắm đắm, cậu quay người bỏ đi về phòng tập.

Cùng lúc đó, đạo diễn cho người gọi Thái Từ Khôn vào phòng phỏng vấn. Sau khi cậu rời đi, Vương Tử Dị liền khó hiểu. Nếu đã phỏng vấn vì sao chỉ mình cậu, theo bình thường thì ít nhất cũng là ba đến bốn người được gọi vào phỏng vấn. Mang theo nghi hoặc, Thái Từ Khôn vừa theo nhân viên vào phòng. Khi đến phòng phỏng vấn nhìn thấy người ngồi đó cùng đạo diễn cậu liền sửng sốt.

—-
不好意思。
Thật ngại quá vì đã bỏ lâu như vậy.
Lần này vì mất máy vi tính cùng điện thoại nên mất hết bản thảo đành phải dựa vào chút trí nhớ cá vàng mà viết tiếp.
Lần này vì muốn tìm thêm một số quan hệ tốt với Tiểu Thái Tử nên đã dành thêm chút thời gian tìm hiểu SWIN, đáng tiết là Super Idol không có ai sub tiếp. Đành phải vừa tìm hiểu vừa bịa thêm vào thôi, hoho.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top