Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

T H R E E

Okey, 2 phần kia là để giới thiệu cục bông và cục mầm nhà tôi thôi :)))
-

Thái Tử Khôn thường lặng lẽ luyện tập một mình, một mình đeo tai nghe đắm chìm vào những động tác vũ đạo, khiến cơ thể ướt đẫm vì mồ hôi.

Cậu không phải kiểu người dễ dàng bắt chuyện với người khác, cậu không kiêu ngạo. Đúng vậy, cậu rất muốn hòa nhập, trò chuyện thoải mái với mọi người. Nhưng cậu không làm được, bởi vì có khoảng cách. Mỗi khi cậu muốn gia nhập cùng mọi người thì trước mặt lại xuất hiện khoảng cách khiến cậu chùn chân lui về. Cậu sợ, sợ mình không cùng một thế giới với những người khác, sợ mọi người nhìn mình bằng ánh mắt khác, càng sợ mình sẽ khiến mọi người thấy phiền.

Giống như lúc này vậy, mọi người đang thoải mái trò chuyện, bàn bạc việc đi ăn đêm với nhau. Cậu lại không thể xen vào.

"Aiss"

Cạch.

"Khôn Khôn đi đâu vậy, không cùng ra ngoài ăn đêm sao? "

Nghe tiếng cửa đóng, Vương Tử Dị ngạc nhiên nhìn theo bóng lưng vừa ra khỏi phòng.

"Chúng ta cứ bàn tiếp đi, tí nữa đi thì gọi Khôn đi cùng là được."

Châu Duệ cũng khó hiểu nhưng cũng không mấy để tâm, đành quay lại vấn đề chính.

"Mọi người cứ bàn, tôi ra ngoài tìm Khôn."

"Để tôi đi. "

Tử Dị quay lại nhìn người vừa nói, sau đó khẽ nhíu mày.

"Chính Đình, cậu nên biết em ấy nhìn thấy cậu liền khó chịu. Cậu không cần đi, tôi đi là được rồi. "

Chu Chính Đình biết, Vương Tử Dị nói không sai, anh xuất hiện khiến Khôn Khôn khó chịu, cậu luôn không muốn đứng gần anh. Cho nên lúc này, anh chỉ có thể đứng ngây ra nhìn cánh cửa đóng chặt kia.

Mọi người hiểu, đều biết có chuyện gì xảy ra với ba người nên tất cả đều nhất thống im lặng.

Cả nhà YueHua đều thở dài, bởi vì họ biết, nhưng họ không thể giúp được gì.

"Khôn, Từ Khôn. Đợi anh một chút."

"Dị ca, có chuyện gì à? "

"Sao em lại ra đây, sao không cùng mọi người nói một chút?"

"A, em...em định về phòng thay y phục, quần áo em toàn mồ hôi. Hơi bẩn tí, hì hì"

"Được rồi, anh đi cùng em, một chút nữa cùng mọi người đi ăn."

"Em.... Có thể không đi không? Em có chút chuyện. "
Vương Tử Dị nhìn thấy nét khó xử trên gương mặt lạnh băng kia. Gương mặt khiến anh luôn không có cách đối phó với người này.

"Anh biết em từ chối vì lý do gì, đi. Về thay đồ, anh đưa em đi ăn. Coi như giải stress vì cuộc thi."

"A, không cần làm phiền anh như vậy đâu."

Có người trò chuyện cũng tốt, huống chi anh và cậu cũng rất hợp nhau. Nhưng Thái Từ Khôn cũng không muốn làm anh và mọi người mất vui.

"Không có vấn đề gì cả, em thoải mái là ok. Đi thôi. "


"Ca, anh không ăn hả, không ăn thật à, ngon lắm đó, thật sự. "

Phạm Thừa Thừa nhìn anh mình mà thấy ngán ngẩm, đáng ra mọi chuyện sẽ không tệ như bây giờ. Chỉ tiếc hôm đó không ai có thể ngờ và ngăn cản Chính Đình.

Hôm đó, phòng tập rất loạn, mọi người đi lại loạn xạ, không phân theo lớp. Phòng lớp A là loạn nhất, cả nhà YueHua, Vưu Trường Tĩnh, Bốc Phàm, Tiểu Quỷ, Tần Phấn, Linh Siêu... đều tụ họp vào lớp A. Cả phòng vô cùng náo nhiệt, mọi người vui vẻ đùa giỡn, trò chuyện ồn ào. Chỉ riêng Thái Từ Khôn vẫn miệt mài tập nhảy và Vương Tử Dị đứng sau lưng theo dõi. Cả hai cứ im lặng một người tập một người nhìn.

Cho đến khi, ai đó đùa giỡn tới trò bật tắt điện.

"Bang"

"Các cậu đủ chưa hả?? "

Cả căn phòng vì tiếng "bang" và câu nói vừa rồi mà thoáng chốc lặng im phăng phắc. 

"Các cậu nghĩ mình là ai, các cậu nghĩ mình tài giỏi rồi sao, tài giỏi rồi liền không cần nhìn đến người khác đang cố gắng sao, các cậu có thấy mình quá đáng không? "

"Luyện tập cũng phải nghĩ ngơi, chơi đùa một chút mà, Từ Khôn, cậu cần gì mà nóng vậy."

Một trong số các thực tập sinh trong phòng lên tiếng. Hắn ghét Thái Từ Khôn đã lâu, vừa ngạo mạn, vừa ra vẻ mình tài giỏi hay ho, cậu ta tham gia chương trình này vốn đã không công bằng rồi, hắn càng nhìn càng thấy chướng mắt.

"Được, vậy các cậu cứ chơi, tôi ra ngoài! "

"Này Khôn ca, anh ở lại... "

"Cậu có gì tốt hơn mà lên mặt chứ, chẳng phải chỉ là có chút diện mạo liền kiêu ngạo, có chút fan liền không coi ai ra gì, cậu có quyền gì mà ở đây ra mặt chứ."

"Quyền Triết... " Justin đứng cạnh giật thót mình.

"Lý Quyền Triết! Cậu thì biết cái gì? Diện mạo, đúng vậy, tôi có chút diện mạo đấy, nhưng tôi chưa từng vì có diện mạo mà ngừng cố gắng. Tôi ngoại trừ fan của mìng thì chẳng còn gì cả. Tôi không giống các cậu, có công ty chống đỡ, tôi ngoại trừ họ ra thì chỉ có một mình, cuộc thi kết thúc nếu tôi không được ra mắt tôi chỉ có thể tay trắng một mình một cõi, không nơi chống đỡ. Các cậu thì ổn rồi, không được debut thì về công ty tiếp tục thực tập, có công ty chống đỡ. Cậu thì lại càng ổn, cậu là YueHua mà, là YueHua đó, nghe tên đã thấy hoảng sợ."

Vương Tử Dị lo lắng nhìn con người lẻ loi đứng gần cửa, hôm nay cậu nói thật nhiều. Thái Từ Khôn từ lúc gặp mặt đến giờ nói chuyện đều chưa đến 15 từ một câu. Cậu dù vui vẻ, tức giận hay khó chịu đều là gương mặt lạnh băng. Chỉ là nhiều cảm xúc hơn anh một chút.

"Thái Từ Khôn, cậu cho cậu là ai, cậu có tư cách mỉa mai chúng tôi sao, chính mình không được như người ta thì nên trách mình thôi, không cho phép nói đến YueHua."

"Từ Khôn!!! "

"Chu Chính Đình!!! "

Mọi người hoảng sợ trước cảnh Chu Chính Đình từng bước lại gần xô ngã Thái Từ Khôn.

Vương Tử Dị nóng mặt nhìn Chu Chính Đình, sau đó đỡ Thái Từ Khôn đứng đậy. Gương mặt anh vốn đã lạnh lẽo không cảm xúc giờ đây vì một Thái Từ Khôn đang ngơ ngác rơi nước mắt mà càng thêm lạnh.

Bước đến trước mặt kẻ vừa làm tổn thương Thái Từ Khôn, Vương Tử Dị vung một đấm vào bụng Chu Chính Đình khiến y ôm bụng lui về sau.

"Ca"

"Chính Đình! "

"Dị ca, đủ rồi, đừng như vậy. Em không sao."

"Tao nói cho mày biết, Chu Chính Đình, mày cũng chẳng có gì hơn ai, mày cũng không có tư cách gì trách móc Khôn Khôn, này nhìn lại bản thân mày đi, thất bại một lần, sao không cố gắng dẹp bỏ sai lầm đi. Mày có cố gắng hay không tao không cần biết, nhưng mày đừng xem thường sự cố gắng của người khác, cũng nên tôn trọng người khác đi. "

"Mày lập lại lần nữa"

"Tao nói mày đó, Chu Chính Đình! "

"Mày! "

"A"

"Khôn Khôn"

"Từ Khôn! "

Chính Đình vốn muốn đá vào chân của Vương Tử Dị, nhưng không ngờ Từ Khôn nhìn thấy lại ngồi xuống chắn trước người Vương Tử Dị. Cú đá cứ thế đập vào bả vai Thái Từ Khôn.

Mừng tập 6 ra chương đầu tiên =)))))
Chưa xác định được main couple :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top