Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi nói cho mọi người biết, tôi tên là Kurt, là một nhà thám hiểm vĩ đại. Tôi đã đi tới đất nước tí hon, nơi đó..."

"Được rồi tôi đã biết anh trai ơi, nhờ anh có thể đừng nói nữa được không, tôi đã nghe suốt chuyến đi rồi đó." Naib mặt đầy tuyệt vọng, ý đồ tăng tốc độ đạp xe ba gác, dùng cách này để thoát khỏi cái kẻ kì quái đột nhiên xuất hiện trên đường, nghe được bọn họ muốn đi công viên Ánh Trăng thế là bắt đầu khăng khăng đòi đi theo cùng.

Nhưng mà thể lực của đối phương cũng không hề yếu kém gì, cả quảng đường cứ chạy chậm thế mà cũng có thể đuổi kịp bọn họ, mà còn có thể vừa chạy vừa nói, khiến Naib sửng sốt đến nỗi không kịp thở lấy lại sức.

"Quý ngài bé nhỏ." Thanh âm của Jack truyền vào trong não, "Nếu cậu cảm thấy hắn phiền tôi sẽ xử lý hắn ngay lập tức."

"Anh ngậm miệng lại đi đồ sát nhân cuồng ma!!"

"Hả, cậu nói sát nhân cuồng ma?" Thanh âm của Jack là đơn phương trực tiếp truyền vào trong não Naib, người khác không thể nghe được, Kurt tưởng là Naib đang nói chuyện với mình thế là lại thao thao bất tuyệt nói, "Nói đến sát nhân cuồng ma, trước kia tôi có đi du lịch Luân Đôn, nơi đó sương mù đặc biệt dày đặc, lúc tôi lạc đường có gặp một người đầu trọc..."

"A, đến rồi." Naib dừng xe ba gác lại, ngẩng đầu nhìn về phía cánh cổng to lớn của công viên Ánh Trăng.

Violetta nghe thấy vậy, ngay lập tức chui ra từ trong miếng vải đen đang che giấu thân hình, "Đây rồi! Chính là chỗ này!"

Nhìn thấy trong xe ba gác đột nhiên có người chui ra ngoài, hoàn toàn không biết tới sự tồn tại của Violetta, Kurt giật nảy mình, "Bên trong vẫn còn người hả! ?"

Công viên Ánh Trăng bị bao quanh bởi tường thành cao ngất, người ở bên ngoài hoàn toàn không thể nhìn thấy tình huống ở bên trong, cú mèo bay lên không trung ý đồ thăm dò, nhưng mà còn chưa bay đi đâu xa, từ đằng sau đã truyền đến giọng Michiko la lên, "NGÀI NAIB!"

"Cái gì, Naib?" Cú mèo vội vàng biến hình, quay đầu lại đã nhìn thấy một người người đàn ông tóc bạc không biết xuất hiện từ chỗ nào bắt được Naib, đồng thời có một thanh đao kề ở trên cổ cậu.

Cú mèo lập tức bay về hướng bên đó, hóa thành hình người đưa tay muốn bắt Naib lại.

Khoảng cách này, có thể cứu được...

Năng lực chim của Eli nhìn thì có vẻ như rất lợi hại, có thể phòng ngự được mọi loại tấn công, công kích, nhưng điều kiện tiên quyết đó chính là... Tấn công.

Mà người đàn ông tóc bạc lại đang làm hành động bắt cóc, vậy nên năng lực của hắn cũng sẽ không có tác dụng gì.

Ngay khoảnh khắc Eli sắp chạm được Naib, người đàn ông tóc bạc thần bí kia ôm Naib cùng nhau biến mất ngay tại chỗ không để lại dấu vết gì, tay Eli cứ như vậy xuyên qua vị trí ban đầu của Naib.

"Na. . . ib... ?"

Cậu hoàn toàn không cần lo lắng có nguy hiểm, đã có tôi ở đây rồi. 】

Rõ ràng trước khi đến đây còn rất tự tin nói ra câu này, kết quả còn chưa bao lâu thì đã...

"Ê! Tên người chim kia cậu thất thần cái gì vậy, mau lên dùng khế ước với Naib, cảm ứng vị trí của cậu ấy đi!" Giọng nói Violetta gọi Eli vẫn đang sững sờ đứng tại chỗ thất thần trở về.

Đúng rồi, khế ước!

Eli nhắm mắt cảm ứng một chút, sau đó rất nhanh đã mở ra.

"Thế nào! Tìm thấy vị trí của Naib chưa?"

"Không cảm ứng được."

"Tại sao có thể như vậy? !" Violetta gấp đến nỗi đem mái tóc vò loạn như tổ chim, "Khế ước không phải là có thể cảm ứng được đối phương cho dù đang ở bất kỳ chỗ nào trên thế giới sao?"

"Đúng là vậy không sai, nhưng mà cũng có ngoại lệ." Eli nắm chặt nắm đấm nghiến răng nghiến lợi, "Năng lực của đối phương... Là không gian."

...

Cùng lúc đó, Naib vẫn như cũ duy trì trạng thái bị người đàn ông cầm đao kề trên cổ, cảnh vật xung quanh hoàn toàn không có thay đổi, bọn họ vẫn đang ở bên cạnh xe ba gác, phía trước vẫn là cổng lớn công viên Ánh Trăng, nhưng điểm khác biệt đó là, thế giới đã mất đi màu sắc, chỉ còn lại có hai màu đen trắng.

Trong thế giới không màu này, Naib và người kia lại là màu sắc duy nhất ở nơi đây.

Eli trước mặt Naib vẫn còn duy trì động tác đưa tay muốn bắt cậu lại, nhưng lại giống như anime bị nhấn nút pause vậy, đứng yên tại chỗ, kể cả Michiko và Violetta, đều duy trì vẻ mặt kinh ngạc khi phát hiện cậu bị bắt cóc, không dám động đậy.

Nếu như miễn cưỡng hình dung, thì giống như thời gian trong thế giới này đã bị ngưng đọng vậy.

"Chuyện gì... Chuyện gì đang xảy ra vậy." Naib lần đầu tiên nhìn thấy trường hợp như vậy, không khỏi giật mình, sau đó chuyển thành phẫn nộ, "Ngươi đã làm gì bọn họ."

"Nơi này là thế giới thuộc về ta." Nam nhân tóc bạc hết sức hài lòng đối với thái độ này của Naib, tự hào giới thiệu kiệt tác của mình với Naib, "Kiệt tác cuối cùng mà cả đời ta theo đuổi -- Thế Giới Kính Tượng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top