Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 28: Cảm ơn cậu

Mizuki: Mizuki Takahashi, rất vui được gặp
Aya, Yatsumura: Hả???
Aya: Cậu.....
Yatsumura: là ai??
Mizuki: Tớ bị ngất trước cửa nhà này và anh trai của cậu đã cho tớ ở nhờ
Aya: Nói vậy là......anh Kaname đã biết cậu tỉnh dậy chưa??
Mizuki: Chưa, lúc tớ mở được mắt thì anh ấy đã đi ra ngoài mất rồi
Yatsumura: Dù sao thì, cho bọn tôi vào nhà trước đi, trưa nắng quá trời rồi nè
Mizuki: À, vâng
//cạch// //rầm//
-----------------------------------------------------------------------------------------------
Aya: N....Nijimi đâu rồi nhỉ......??
Mizuki: Ý cậu là??, cô gái tóc xanh dương ấy ạ??
Aya: Vâng....., đúng rồi....
Mizuki: Cậu ấy nói là sẽ đi mua chút đồ
Yatsumura: Xem ra Anazawa cũng không có ở đây rồi
Aya: V.....vậy nhà cậu ở đâu....??, s....sao cậu lại ngất trước cửa nhà tớ vậy.......??
Mizuki: Tớ cũng không biết nữa
Yatsumura: Nghĩa là gì??, cậu không biết nhà cậu ở đâu à??
Mizuki: Tớ thật sự không nhớ ra được gì cả
Aya: Vậy......vậy là cậu bị mất trí nhớ sao....??
Mizuki: Cũng không hẳn....tớ chỉ nhớ có một chuyện gì đó rất khủng khiếp đã xảy ra trước đó, sau khi tớ ngất đi thì tớ chả còn nhớ gì nữa
Aya: T.....tớ hiểu rồi.......
Yatsumura: Trời tối mất rồi, anh cậu vẫn chưa về nhỉ??
Aya: C....chắc anh ấy sắp về rồi........
Yatsumura: Vậy chúng ta đợi một chút nữa rồi hãy ăn tối
Mizuki: Vâng //cười//
------------------------------------------------------------------------------------------------------
(Nhà Amagai)
Mẹ Kosame: Cháu tìm ai vậy??
Kiyoharu: Dạ.......Kosame-chan......
Mẹ Kosame: Tìm Kosame à??, vậy chờ cô một chút. Kosame ơi, có bạn đến tìm con kìa
Kosame: (Bạn sao??, ai lại đến tìm mình vào giờ này nhỉ??) Vâng, con ra ngay
Mẹ Kosame: Cháu chờ nhé, Kosame sẽ ra ngay
Kiyoharu: Vâng ạ
Kosame: Xin lỗi vì đã để cậu chờ, aaaaaaaaa, Kiyo-chan........
Mẹ Kosame: Sao thế con gái??
Kosame: K....không có gì ạ, cậu đến đây có chuyện gì??........
Kiyoharu: Tớ lên phòng cậu được chứ??
Kosame: Ừ
Kiyoharu: Vậy lên đó rồi nói chuyện sau, nha
Kosame: Cũng được, chào mẹ ạ
Kiyoharu: Chào cô ạ
Mẹ Kosame: À,........ờ......(hai đứa con gái chắc không sao đâu)
---------------------------------------------------------------------------------------------------
//Nhà Asagiri//
Kaname: Anh về rồi đây
Aya: Anh.....Anh hai đã về........
Nijimi: Tớ cũng về rồi đây
Mizuki: Hai người đi cùng nhau ạ??
Nijimi: Ừa, đúng rồi
Yatsumura: Cuối cùng thì hai người cũng đã về, chúng tôi đợi nãy giờ
Mizuki: Bữa tối đây ạ
Kaname: Cảm ơn em
Nijimi: Bữa tối này là Mizuki-chan chuẩn bị tất cả luôn sao??
Aya: Đ....đúng vậy đó....., c....cậu ấy đã làm tất cả..........
Kaname: Giỏi quá đấy
Mizuki: Em cảm ơn ạ
Nijimi: Cậu đã nhớ ra được gì chưa??
Mizuki: Vẫn chưa ạ......
Aya: V.......vậy cậu định làm thế nào.......??
Mizuki: Tớ không biết nữa, bây giờ tớ không thể nhớ được nhà tớ ở đâu.......
Aya: C....cậu có thể ở lại đây........
Mizuki: Không cần đâu, ngày mai mình sẽ đi, mình không muốn làm phiền mọi người
Yatsumura: Cậu có chắc là ổn không đấy??
Mizuki: Sẽ ổn thôi, cảm ơn mọi người vì đã quan tâm đến Mizuki này nhiều như vậy
-------------------------------------------------------------------------------------------------
// Nhà Amagai//
Kosame: Nói tớ nghe làm sao cậu lại đến nhà tớ vào giờ này??
Kiyoharu: Kosame-chan, chuyện lúc sáng
Kosame: Chuyện gì??, chả lẽ......??
Kiyoharu: Sao thế??, cậu có giấu tớ chuyện gì sao??
Kosame: Không, không có.........
Kiyoharu: Đừng chối nữa, tay cậu đang chảy máu kìa
Kosame: Ể??, sao lại.....?? //nhìn//
Kiyoharu: Không chảy máu có đúng không??, bởi vì cậu đã băng nó lại rồi
Kosame: Ki....Kiyo-chan....., sao cậu biết??
Kiyoharu: Cậu nghĩ cậu có thể qua mắt được tớ à??
Kosame: Tớ xin lỗi, tớ chỉ không muốn cậu bị giảm tuổi thọ
Kiyoharu: Nếu không dùng gậy được thì chúng ta có thể dùng cách khác mà
Kosame: Cách khác??
Kiyoharu: Để tớ đi lấy, nó ở đâu nhỉ??
Kosame: Thứ cậu nói chắc là ở bên trái cửa đấy
Kiyoharu: Phải rồi, đúng thứ tớ cần
Kosame: Um......
Kiyoharu: Sao cậu lại để nó ở trên cao như thế?, làm sao cậu với tới được??
Kosame: Tớ không biết, người để nó ở đó không phải là tớ, và tớ cũng không bao giờ đụng đến chúng
Kiyoharu: Vậy tớ để thấp xuống nhé
Kosame: Được
Kiyoharu: Ừm......, bây giờ cậu, cởi áo ra đi
Kosame: Hả??, sao mà được??
Kiyoharu: À tớ nhầm, cởi áo khoác ra
Kosame: Phù, làm tớ giật mình.....
Kiyoharu: Nhanh lên, tớ sẽ băng bó cho cậu
------------------------------------------------------------------------------------------------------
//Nhà Asagiri//
Aya: Takahashi-san có cần thêm quần áo không.....??
Mizuki: Cảm ơn nhưng chắc tớ không mặc vừa quần áo của cậu đâu ạ
Yatsumura: Bỏ kính ngữ đi được không??
Mizuki: Không ạ
Yatsumura: Sao vậy??
Mizuki: Mình sinh ra là để làm hầu gái phục vụ những người khác, lúc nào cũng vậy, ai cũng đối xử với mình như người giúp việc, nên mình đã quen với việc nói chuyện như vậy rồi ạ
Aya: C....cậu không cần phải ép buộc bản thân mình như vậy đâu........
Mizuki: Xin lỗi, nhưng đó là thói quen sống của mình ạ
Yatsumura: Kệ cậu ta đi, cứ mặc kệ những gì cậu ta muốn làm
Mizuki: Vâng, mọi người nên mặc kệ tớ thì hơn
Nijimi: Nếu như nhớ ra được chuyện gì thì nhớ nói cho bọn tớ biết nha
Mizuki: Vâng ạ, tất nhiên rồi
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
//Nhà Amagai//
Kosame: A, đau quá, cậu có thể làm nhẹ lại một chút được không??
Kiyoharu: Etou, xin lỗi, làm cậu đau rồi
Kosame: Không, tớ không có ý đó
Kiyoharu: Chỉ cần làm nhẹ lại là được thôi, cậu không cần phải cuống lên như thế đâu
Kosame: Um, xin lỗi vì đã bắt Kiyo-chan làm mấy thứ này
Kiyoharu: Đây là vì tớ muốn làm mà, đến chịu với cậu luôn đấy, cậu nghĩ chỉ cần cho băng lên rồi dán lại là được à??
Kosame: Tớ không biết phải làm thế nào, tớ cũng không thể nói với mẹ được
Kiyoharu: Hiểu rồi, cậu cũng không nói với tớ. Nhưng mà, cậu ngốc quá đấy
Kosame: Ngốc???
Kiyoharu: Nếu tối hôm nay tớ không đến đây thì sao??, có phải là cậu sẽ để như vậy rồi đi ngủ không??
Kosame: Tớ xin lỗi Kiyo-chan nhiều lắm, tớ chỉ không làm hao mòn tuổi thọ của cậu thôi
Kiyoharu: Thật là......, cậu lạm dụng vào ma thuật quá đấy
Kosame: Tớ xin lỗi, tớ sẽ không suy nghĩ như vậy một lần nào nữa
Kiyoharu: Đúng là ngốc mà
Kosame: C....cậu......(Chóng mặt quá đi, có khi nào mất nhiều máu quá không đây??)
Kiyoharu: Có sao không??, mặt cậu xanh xao quá
Kosame: Không, không sao đâu //ngã xuống// (Ể?, mình vừa mất ý thức rồi ngã xuống thì phải, nhưng sao......lại không thấy đau??)
Kiyoharu: Đã nói là cẩn thận rồi mà
Kosame: Kiyo-chan
Kiyoharu: Có vẻ cậu mệt rồi, lên giường ngủ đi, tớ về đây, nhớ giữ gìn sức khỏe đấy
Kosame: Cảm ơn cậu, Kiyo-chan
Kiyoharu: Ừ, không có gì
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
//Nhà Asagiri//
Yatsumura: Vậy tối nay ngủ thế nào đây??
Nijimi: Thì giống hôm qua
Aya: K.....không được, tớ....., tớ.....không thể để anh trai tớ ngủ ở phòng khác lần nữa........
Yatsumura: Phòng của Asagiri-san cũng không thể đủ cho 4 người nhỉ?
Aya: N....nếu nhiều lắm....., thì chỉ có thể đủ 3 người thôi.......
Nijimi: Thế sao ngủ đây??
Mizuki: Vậy, lựa chọn cuối cùng đã có rồi nhỉ??, ngay bây giờ, tớ sẽ đi ạ
Nijimi: Không thể được, Mizuki-chan, làm sao có thể để một cô gái như cậu lang thang ngoài đường vào giờ này được cơ chứ??
Mizuki: Không sao đâu, Yatsumura cũng đã nói rồi, mặc kệ những gì mà tớ làm đi ạ
Aya: Không,.....không được.......
Mizuki: Vậy nhé ạ, cảm ơn mọi người đã chiếu cố trong thời gian qua
//cạch// //rầm//
Aya: Takahashi-san,......Takahashi-san.........
Yatsumura: Không được rồi, không ngăn cô ta được rồi


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top